Editor: Linhduong6868
Do quá được nuông chiều nên Vương Siêu ngày càng giống phế vật, hơn nữa hắn lại còn ích kỷ.
Thái độ đối với người trong nhà lúc nào cũng hống hách, nếu không được như ý bất kỳ chuyện gì thì sẽ bắt đầu làm ầm ĩ.
Vương Anh đối với người em trai này cũng coi như là tốt. Bút máy, bóng rổ, những thứ này khi Vương Anh có tiền liền mua cho hắn.
Vậy mà bây giờ khi chị gái xảy ra sự việc như vậy, hắn cũng chưa từng thay cô ra mặt, trốn biệt tăm biệt tích trong phòng.
Thậm chí một câu an ủi cũng đều không có.
Ác giả ác báo. Cha mẹ Vương cũng chưa phạm phải tội ác gì tày trời, nhưng là sống ở trên đời sẽ có nhân quả.
Hôm nay đây cha mẹ Vương đối với sự tình của cô mà làm ngơ, tương lai sau này Vương Siêu đối với sự tình của cha mẹ Vương cũng sẽ coi như không thấy.
Dành cho Vương Siêu chỉ có đúng ba chữ: Tên phế vật.
Đến nửa đêm, Ninh Thư bỏ bình thủy tinh vào túi, lấy thêm 1 mảnh vải trắng, cầm theo bộ kim châm chuẩn bị đi đến nhà Lý Binh.
Loading...
Mắng chửi cô không thèm nói lại, dùng hành động sẽ thú vị hơn.
Tính cách của người ủy thác mềm yếu liền sẽ cứ thế chịu đựng, nhưng cô thì không.
Ninh Thư không chỉ da mặt dày mà nội tâm cũng rất cứng rắn.
Hiện tại là nửa đêm, toàn bộ thôn đều hoàn toàn yên tĩnh, không có nhà nào sáng đèn.
Hơn nữa hôm nay còn không có trăng, đêm tối bao trùm cả thôn đến mức bàn tay còn không nhìn rõ năm ngón.
Ninh Thư bắt lấy một con gà trong ổ, trực tiếp bẻ gãy cổ gà, máu gà phun ra tung tóe.
Ninh Thư đem máu gà bôi lên mặt.
Khoác lên người một cái chăn, trên mặt đều là máu tươi. Bộ dạng Ninh Thư lúc này giống như Lệ quỷ vậy.
Từ nhà Ninh Thư đến nhà Lý Binh còn có chút khoảng cách. Ninh Thư quyết định trên đường đến nhà Lý Binh sẽ làm một chút trò vui.
Trong đầu Ninh Thư liền hiện ra một số gương mặt. Được, tiện đường qua thăm mấy người.
Đã phong kiến và mê tín như vậy thì hù chết các người đi.
Ở nông thôn, nhà vệ sinh thường tách biệt với nhà ở. Có một số người sẽ thường đi vệ sinh vào ban đêm.
Bởi vì trời tối nên sẽ thường đi tiểu ngay vườn rau xanh trước cửa nhà chứ không qua nhà vệ sinh nữa.
Ninh Thư mỗi lần đi qua một nhà đều sẽ đến cửa sổ hù dọa một chút. Có lúc liền gõ gõ vào cửa sổ tạo nên tiếng động.
Thậm chí còn phát ra tiếng cười khặc khặc.
Có lúc Ninh Thư nhìn thấy một phụ nữ đang ngồi xổm ở vườn đi tiểu, cô liền điều động khí kình trong đan điền, bay đến cạnh bà ta.
Ninh Thư dùng chân đá nhẹ vào người của bà ta. Bà ta lầu bầu nói: “Đừng nghịch”.
Ninh Thư lại tiếp tục đá nhẹ, người phụ nữ liền bực mình mà quay đầu lại, nhìn thấy Ninh Thư đang lơ lửng trên không thì cứng họng, muốn hét nhưng không tài nào phát ra thành tiếng được.
Ninh thư với gương mặt đầy máu tươi tiến lại gần bà ta. Cổ họng bà ta phát ra tiếng ùng ục rồi ngay lập tức hôn mê bất tỉnh.
Dọa xong một người hôn mê, Ninh Thư lại bay đi, tiếp tục hù thêm mấy người đàn ông nữa.
Trên đường gặp trẻ con, Ninh Thư liền bỏ qua.
Đối tượng trọng điểm của Ninh Thư là mấy người phụ nữ lắm mồm.
Lời nói ác độc chính là một con dao găm, từng chút từng chút sẽ đâm vào trong lòng của những người mềm yếu.
Có ít người không chịu nổi, tựa như Vương Anh, liền uống thuốc trừ sâu.
Vương Anh tuy chết rồi nhưng những người này vẫn không thôi, vẫn tiếp tục bàn tán, chỉ trỏ.
Họ đem cuộc đời nàng trở thành một đề tài để bàn tán. Nói là Vương Anh bị người ta cưỡng dâm lúc trước, hiện tại đã uống thuốc trừ sâu.
Bàn tán đến độ nước miếng văng tùm lum. Đồng thời, họ cũng không cảm thấy chính mình là một trong những nguyên nhân khiến Vương Anh tự tử.
Ninh Thư bay qua nơi nào là nơi ấy gà bay chó chạy, tiếng chó sủa ầm ĩ.
Màn đêm yên tĩnh đã hoàn toàn bị phá vỡ.
Lúc sau, Ninh Thư cũng đến nhà Lý Binh. Phải nói thật, nhà Lý Binh đúng là quá nghèo đi, tường nhà làm bằng đất, trên mái lợp cỏ tranh.
-.-
Làm Ninh Thư cứ nghĩ mình đang ở những năm 70, 80.
Cửa nhà Lý Binh cài then cửa, Ninh Thư luồn tay qua khe hở tháo then, mở cửa ra.
Thị lực của Ninh Thư rất tốt, cho dù là buổi đêm nhưng cô vẫn nhìn thấy mọi thứ rõ ràng. Nhà đúng chỉ có bốn bức tường, thảo nào đến bây giờ Lý Binh vẫn chưa lấy được vợ.
Hơn nữa hắn lại còn có một người mẹ điêu ngoa, các cô gái chính là đầu óc có bị lừa đá cũng sẽ không thèm gả tới.
Vậy mà mẹ Lý Binh hết lần này tới lần khác đều cảm thấy để cho con trai mình lấy người ủy thác là chuyện bất đắc dĩ.
Giống như người ủy thác đang trèo cao vậy.
Còn không phải do người ủy thác bị cưỡng dâm nên chắc chắn sẽ không có người đàn ông nào muốn lấy.
Chậc chậc, coi như cả đời này cô không lấy chồng đi, cô chính là sẽ không ngu ngốc mà đi đày đọa mình.
Ninh Thư đi đến phòng ngủ, mẹ Lý Binh lúc này đang nằm ngủ trên giường.
Bất quá Ninh Thư thấy được hai cái gối.
Một người sao lại dùng hai cái gối?
Trong lòng Ninh Thư nhịn không được liền có một suy nghĩ rất buồn nôn.
Chẳng lẽ Lý Binh hơn 40 tuổi rồi nhưng vẫn ngủ cùng mẹ?
Nhưng cũng có thể mẹ Lý Binh có sở thích lúc ngủ kê hai cái gối thì sao? @@
Ninh Thư đi đến bên giường, mẹ Lý Binh ngủ say, ngáy o o không biết trời đất gì.
Ninh Thư mở nắp bình thủy tinh ra, đổ tất cả chất lỏng trong đó vào miệng mụ.
Mẹ Lý Binh cũng chỉ chậc chậc lưỡi chứ không có tỉnh giấc.
Ninh Thư nhẹ nhàng vén chăn lên, lấy ra túi kim châm rồi đâm lên chân của mụ.
Mẹ Lý Binh đã già, khẳng định là có một ít bệnh viêm khớp.
Tuy rằng cũng không phải vấn đề gì lớn nhưng nếu bệnh nặng lên chính là xương cốt sẽ bị ảnh hưởng, cực kỳ đau đớn, không đi lại bình thường được.
Nếu kinh mạch vẫn luôn không thông suốt, chứng bệnh chắc chắn sẽ ngày càng nghiêm trọng.
Lúc Ninh Thư đâm châm, mẹ Lý Binh cũng chỉ hừ hừ hai tiếng, rốt cuộc vẫn không tỉnh giấc.
Ninh Thư đắp lại chăn cho mụ, sau đó tiếp tục đâm châm vào tay của mụ.
Làm xong những việc này, Ninh Thư xoay người rời đi, không quên đóng cửa.
Trước đó xảy ra chuyện ma quỷ khiến cho thôn cũng có chút xáo động, không yên tĩnh như những đêm khác.
Ninh Thư không khoác chăn lên người nữa mà ôm chăn bay trở về nhà.
Về đến nhà, Ninh Thư rửa sạch sẽ máu gà trên mặt, nhẹ nhàng không một tiếng động trở về phòng mình.
Ngày hôm sau, Ninh Thư không còn là chủ đề đàm luận trong thôn nữa mà là chuyện ma quỷ xảy ra vào đêm hôm qua.
Không ít người đi tiểu đêm đều bị dọa ngất. Chồng hoặc vợ của những người này tỉnh giấc không thấy người bên cạnh đâu thì lập tức đi tìm. Ra cửa liền thấy đang nằm dưới đất bất tỉnh, quần cũng không kịp kéo lên.
Sợ đến mức tè cả ra quần. Không ít người đều khẳng định là tận mắt nhìn thấy Lệ quỷ bay, chân không hề chạm đất.
Mẹ Vương buổi sáng dậy cho gà ăn, liền nhìn thấy một con gà mái không đầu bị chết trong chuồng gà.
Mẹ Vương tức giận đến sùi bọt mép, rất muốn mắng chửi.
“Thôi được rồi, đừng làm ầm ĩ , đun nước nóng, làm sạch rồi nấu gà đi”. Cha Vương nói. Vốn dĩ nhà bọn họ vẫn đang làm người khác chú ý rồi, bây giờ vì con gà mà để người ta chê cười nữa thì sẽ không hay.
Mẹ Vương sắc mặt cực kỳ khó coi xách theo con gà mất đầu đi làm sạch.
Bữa trưa hôm nay có thêm một đĩa thịt gà, đúng là rất tươi non.
Vương Siêu ngay lập tức định gắp đùi gà.
Ninh Thư cầm đũa vỗ vào tay Vương Siêu, tức thì mu bàn tay của hắn có một vết đỏ.
“Chị làm gì vậy hả?” Vương Siêu tức giận nhìn Ninh Thư.
Ninh Thư gắp lên hai cái đùi gà, một cái để vào bát mẹ Vương, cái còn lại cho cha Vương: “Cha mẹ ăn đi”.
Cô sắp rời khỏi đây. Lần này đi chắc chắn trong thời gian làm nhiệm vụ cô sẽ không quay về.
Nơi này khiến cô cảm thấy rất ngột ngạt.
Cha Vương ánh mắt phức tạp: “Không cần, ăn đi”. Nói rồi liền gắp đùi gà sang bát Ninh Thư.
Mẹ Vương cũng gắp đùi gà sang bát của Vương Siêu, Vương Siêu dương dương đắc ý mà nhìn Ninh Thư.
(Xong chương)