Huyền Hoàng điện.
Huyền Minh nhấp một ngụm canh nhân sâm, rồi xem và xét duyệt một số tài liệu.
Những tài liệu này ghi chép một số điều bí ẩn về Thần Huyền Hoàng triều, là những thứ chỉ có Hoàng đế cùng với một vài vị đại thần trong triều mới có thể biết được.
Trước đây, Huyền Minh không có tư cách được biết nhưng bây giờ vì để nhanh chóng quen thuộc và khống chế Thần Huyền Hoàng triều, Huyền Minh nhất định phải xem xét một lần, để tránh xuất hiện sai sót.
Mà chén canh nhân sâm bên cạnh hắn cũng không phải vật phàm. Đó chính là linh sâm trăm năm phối với rất nhiều linh dược rèn luyện làm nên. Dù cho có là Thánh cảnh thì bát canh này cũng có thể mang đến không ít ích lợi.
Làm Đế quân của Thần Huyền Hoàng triều, tất cả sự vật bên người Huyền Minh đều được phân phối bắt đầu từ đẳng cấp cao nhất.
Khoảng chừng nửa canh giờ, Huyền Minh đã xem gần hết những tài liệu này liền tiện tay thả xuống.
Đột nhiên, dường như Huyền Minh nghĩ tới điều gì, lên tiếng hỏi:
"Vô Danh, gần đây bách quan tại Hoàng đô thành có động tĩnh gì không?"
"Hồi bẩm bệ hạ, văn võ bá quan khoảng thời gian gần đây này cửa lớn trạch viện đóng chặt, chưa từng có bất cứ người nào ra vào trạch viện, không có động tĩnh gì!" Tiếng của Vô Danh vang lên bên tai Huyền Minh.
Loading...
"Ừm." Huyền Minh gật đầu, trong mắt lướt qua vẻ khác lạ.
Hắn không ngờ đến những triều thần này có thể thành thật như thế, phải biết, ngày ấy những người đến ám sát hắn có đến ba trăm tên. Có thể thấy được những thế lực ở Hoàng đô này không thành thật đến cỡ nào.
Huyền Minh còn tưởng rằng những triều thần nắm giữ quyền lực lớn hơn so với những thế lực kia sẽ làm ra những hành động gì đó trong bóng tối. Nhưng kết quả lại nằm ngoài dự liệu của hắn. Có điều, là sợ chết cũng được, là thực sự thành thật cũng vậy.
Huyền Minh sẽ không lãng phí thời gian đánh cờ với những người quân thần này làm gì, nhiễu loạn sự sắp xếp của Huyền Minh, cản con đường của Huyền Minh, thì cứ trực tiếp giết.
Ở Nam Châu này, không bao giờ thiếu người. Giết một nhóm thì đổi một nhóm. Người nắm giữ thiên hạ vẫn là Huyền Minh như cũ. Hơn nữa, cứ đổi mới một nhóm thì nhóm sau sẽ càng thêm nghe lời.
. . . .
So với sự bình tĩnh ở hoàng cung, bầu không khí ở Hoàng đô thành lại lộ ra sự sốt ruột.
Cấm quân đã phong thành liên tục hai ngày. Hơn nữa, trước đây Cấm quân bắt người khắp nơi lại càng khiến cho lòng người toàn bộ Hoàng đô thành bàng hoàng. Đến nỗi khi Vô Danh mang theo một đám Cấm vệ di chuyển ở trên đường phố thì người đi lại trên đường cũng xuất hiện cực ít.
"Thống lĩnh đại nhân, hầu hết tàn dư của các những thế lực có chủ nhân bị tóm phần lớn đang bắt đầu tụ tập tại một lâm viên gần Linh hồ phía đông hoàng thành. Có huynh đệ cảm nhân được khí tức bên trong sâu hơn cả cấp độ Bán Thánh nên không dám manh động, nhanh chóng đến đây bẩm báo."
Vô Danh ở bên cạnh Lữ Thiên Tinh cung kính nói.
"Ồ?" đáy mắt Vô Danh lướt qua cảm xúc hơi kỳ lạ.
"Xem ra cuối cùng bọn họ vẫn phát hiện được."
Đám quyền quý Bệ hạ điểm danh muốn giết này đều có thân phận cực kỳ bất phàm. Người là hội trưởng toà thương hội hàng đầu, người khác lại là tông chủ tông môn một phương, những người này đã bị tru diệt ở trong địa lao, những người còn lại chính là thân tộc của những người này.
Mà tất nhiên thân tộc những người này cũng không ai là người tầm thường cả. Dù sao Hoàng đô thành cũng là dưới chân thiên tử, trung tâm của hoàng triều.
Vì để ngừa khi hành động gây ra khủng hoảng lớn hơn nữa. Vô Danh mang theo Cấm vệ xử lý những người này đều ở trong bóng tối. Định sau khi xử lý xong toàn bộ sẽ chiêu cáo thiên hạ, răn đe.
Lấy thực lực của Vô Danh hắn, lại phối hợp với Cấm vệ cấp độ Bán Thánh cứ tưởng rằng việc này thần không biết quỷ không hay nhưng là không ngờ vẫn bị tiết lộ ra ngoài.
“Có đúng tất cả những người trong danh sách đều đã bị giết rồi không?” Vô Danh lên tiếng hỏi.
"Tất cả mọi người đều không tụ tập trong lâm viên, nhưng theo quan sát của các huynh đệ khác, những người chưa tụ tập ở đây cũng có dấu hiệu manh động. Có lẽ bọn họ muốn tập hợp lại, rồi mới đột phá phong tỏa của Cấm quân." Lữ Thiên Tinh đáp.
Nhóm người này mà hội tụ lại thì chẳng khác gì bom hẹn giờ. Dù có là cấm quân, cũng chưa chắc trấn áp được.
Tuy nhiên, Lữ Thiên Tinh không lo lắng về điều này. Đại thống lĩnh nhà mình là nhân vật cấp độ Thánh cảnh. Thánh giả sừng sững trên đỉnh Nam Châu, tất nhiên người có cấp độ Thánh giả trở xuống không thể chống lại. Dù cho nhóm người này hội tụ nhiều hơn nữa, cũng không mang đến ý nghĩa gì. Ngược lại còn giúp họ tích kiệm được không ít thời gian.
"Thống lĩnh đại nhân, trước đây nhóm người này vốn không qua lại với nhau nhiều nhưng bây giờ lại tụ tập với nhau một cách kỳ quái. Trong này chắc chắn là có người dẫn đầu, xin mời thống lĩnh đại nhân cho thuộc hạ thời gian, thuộc hạ nhất định sẽ bắt người này tới." Lữ Thiên Tinh tiếp tục nói.
"Không cần." Vô Danh khẽ lắc đầu.
"Mệnh lệnh cho Cấm vệ, Cấm quân đi tuần tra như thường, chớ đánh rắn động cỏ, để cho những người này một chút thời gian, tốt nhất là tất cả bọn họ đều đi đến toà này lâm viên, đỡ tốn nhiều thời gian và công sức cho ta phải đi đứng." Vô Danh quét mắt nhìn một vòng cấm vệ, nói.
Đây là một niềm vui bất ngờ!
Linh Hồ nằm ở phía đông Hoàng đô thành, kết nối với thế bên ngoài là một dãy núi. Sức mạnh của Cấm quân phong thành lại tương đối bạc nhược.
Nhóm người này đúng là rất khéo chọn. Một khi rời khỏi Hoàng đô thành, đi vào bên trong toà sơn mạch này, dù cho Hoàng đế có điều động nhiều Cấm quân lẫn Cấm vệ hơn nữa thì cũng rất khó để tìm kiếm bọn họ trong hoàn cảnh núi non phức tạp.
Có điều, bọn họ không biết là, cơ sở ngầm của cấm quân, cấm vệ đã trải rộng toàn thành từ lâu, không có bất kỳ người nào có thể ẩn giấu. Đương nhiên, nói không chừng những người này đã phát hiện cấm vệ đã phát hiện ra bọn họ, chẳng qua là tự phụ sức mạnh nên không lo lắng. Nhưng bọn họ xem nhẹ hoặc là không biết đến sự tồn tại của Vô Danh. Vậy thì nhất định hành động của bọn họ, cuối cùng cũng phải chịu sự thất bại.
"Vâng, thống lĩnh đại nhân." Nghe vậy, một đám cấm vệ cung kính hơi khom người.
. . .
Một nơi khác.
Lâm viên Linh Hồ.
Đây là khu rừng rậm rạp ven hồ. Một số lượng lớn cây cối tập trung ở đây, khiến khung cảnh hơi tối tăm. Mà ở trong rừng cây, ẩn nấp rất nhiều đôi mắt. Xem xét cẩn thận mọi thứ tới gần lâm viên.
Bọn họ là thành viên của một nhóm quyền quý cả trong lẫn ngoài mà Huyền Minh muốn giết. Chịu trách nhiệm điều tra, canh gác bảo vệ an toàn của lâm viên.
Đây là một việc khổ sai, nhưng ai bảo chủ nhân bọn họ vi phạm pháp luật, lại dám đi ám sát Hoàng đế, khiến bọn họ trực tiếp rơi vào thế bị động.
Lần này, có thế lực báo cho bọn họ, cấm vệ đang bí mật giết chết đám người bọn họ. Bọn họ phái ra cơ sở ngầm, sau khi xác nhận tính chính xác của tin này xong thì cảm thấy vô cùng hoảng loạn. Cuối cùng, dưới sự hướng dẫn của một số thế lực, bọn họ tiến vào lâm viên này.
Bên ngoài lâm viên bình lặng như nước nhưng bên trong lại không có chút bình tĩnh nào cả.
Khắp nơi đều là người của ba tộc quyền quý, hội tụ cả một sảnh đường. Dựa vào tu vi và địa vị để ngồi phân bố bên trong lâm viên. Chính giữa nơi những người này ngồi có một bóng người mặc áo bào đỏ đang ngồi. Quanh thân tỏa ra khí thế Bán Thánh, đè xuống toàn bộ khu vực, khiến nội tâm những người ngồi đây hết sức kiêng kỵ. Cho dù là một số cường giả đã đạt đến Bán Thánh, sau khi nhận ra được khí thế này thì sắc mặt cũng nghiêm lại.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là một vị cường giả đã đạt Bán Thánh.
Người ngồi xếp bằng gần nhất vị mặc áo bào đỏ này chính là lão Hội trưởng của Thương hội Vương thị, Đại trưởng lão Vũ Quyền tông, lão tổ Thiên Hợp thế gia.
—--
Dịch: MB