logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
VIP

Chương 46 - [Bản Dịch] Vạn Tướng Chi Vương

Tác giả:

Nghe chương này

Chia sẻ:

Nội dung chương

Xung quanh mộc đài, dòng người cuồn cuộn, đông đúc.

Tuy nhiên lúc này, bầu không khí chìm trong một sự tĩnh lặng đến kỳ lạ. Mọi người mở to mắt, khuôn mặt ai cũng hiện rõ vẻ kinh ngạc khi chứng kiến Lưu Dương trượt ra khỏi sân đấu.

Kết quả này, rõ ràng đã vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Lưu Dương, một kẻ sở hữu cảnh giới Lục Ấn, lại bị Lý Lạc đánh bại chỉ bằng một gậy?

Sao chuyện này có thể xảy ra được?

Sự yên lặng kéo dài vài nhịp thở, rồi đột nhiên vỡ òa thành những tiếng xôn xao, ồn ào.

"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

"Tại sao Lưu Dương lại thua chỉ sau một chiêu?"

"Không đúng! Dù sao Lưu Dương cũng là người có cấp bậc Tướng Lực Lục Ấn, cho dù nhất thời không kịp trở tay nhưng với phòng ngự bằng Tướng Lực, lẽ ra Lý Lạc không thể đánh thắng được chứ?"

"Chuyện này... Có khi nào Lưu Dương nhận tiền để đánh giả không?"

Loading...

"Nhưng làm giả như vậy chẳng khác nào sỉ nhục trí thông minh của chúng ta?"

"..."

Phía Nhất Viện, Đế Pháp Tình khẽ hé mở đôi môi đỏ mọng, trên đầu như xuất hiện một dấu hỏi chấm to đùng. Một lát sau, cô ta nhíu mày nói: "Tên Lưu Dương này đang làm cái quái gì vậy? Thật quá kém cỏi."

Tống Vân Phong cũng cau mày. Sau đó, cậu ta lạnh nhạt nói: "Hẳn là do quá xem thường đối thủ, vì vậy đến cả Tướng Lực cũng chưa kịp dùng.”

"Quá ngu ngốc." Đế Pháp Tình lắc đầu.

"Lần sau, cậu ta sẽ không may mắn như vậy nữa đâu."

Đứng bên cạnh, Lữ Thanh Nhi chăm chú nhìn thân ảnh thon dài, hiên ngang đứng giữa sân đấu, tay cầm chắc cây gậy sắt kia. Trong lòng cô ấy bỗng thoáng bồi hồi, dường như nhìn thấy lại hình ảnh thiếu niên năm nào ở Nhất Viện, khí phách hiên ngang, trên môi nở nụ cười trêu chọc Tướng Thuật của cô ấy còn chưa hoàn hảo, đồng thời ân cần chỉ bảo, sửa chữa cho cô ấy từng chút một.

"Lần sau..."

Lữ Thanh Nhi khẽ mím đôi môi đỏ, nhẹ giọng nói: "Có lẽ cậu ấy vẫn sẽ thắng, thậm chí... hai trận còn lại, cậu ấy cũng sẽ thắng."

Vừa dứt lời, lập tức khiến không ít học viên ưu tú của Nhất Viện nhìn nhau ngơ ngác, đặc biệt là một vài thiếu niên, trong lòng bỗng nảy sinh sự bất mãn cùng ganh tị.

"Không thể nào... Cô đánh giá cao cậu ta như vậy, có phải là có ý gì với Lý Lạc không?" Có người trong đám đông lớn tiếng trêu chọc.

Nghe vậy, sắc mặt Tống Vân Phong lập tức sa sầm, quát lớn: "Ai nói năng xằng bậy?"

Ánh mắt sắc bén của cậu ta quét qua, mọi người lập tức im bặt, không dám khiêu khích.

Ngay sau đó, Tống Vân Phong nhìn sang Lữ Thanh Nhi, người hoàn toàn không để tâm đến những lời trêu chọc kia, lãnh đạm nói: "Thanh Nhi, cậu ta không thể thắng được đâu."

...

"Lý Lạc, làm tốt lắm!"

Trái ngược với sự ngỡ ngàng của Nhất Viện, Triệu Khoát là người đầu tiên hò reo phấn khích. Ngay sau đó, Nhị Viện cũng bùng nổ tiếng reo hò cổ vũ.

Mặc kệ có phải vì Lưu Dương quá khinh địch nên Lý Lạc mới chiến thắng hay không, dù thế nào đi nữa Nhị Viện đã thắng trận đầu tiên.

Tiếng ồn ào xung quanh khiến sắc mặt Lưu Dương tái nhợt. Cậu ta bò dậy một cách khó khăn, miệng lẩm bẩm mấy câu kiểu như "Tôi sơ ý, không né kịp". Tuy nhiên lúc này chẳng có ai để ý đến cậu ta nữa.

"Đồ ngu."

Nghe thấy tiếng hoan hô của Nhị Viện, sắc mặt Bối Côn trở nên khó coi. Cậu ta tức giận trừng mắt nhìn Lưu Dương mặt mày trắng bệch đang nằm trên mặt đất. Sau đó nói với một người khác: "Lục Thái, cậu lên đi. Cẩn thận đừng có lại lật thuyền trong mương."

Thiếu niên tên Lục Thái có vẻ ngoài hơi gầy gò nhưng toát lên vẻ lanh lợi. Cậu ta nghe vậy, không nói gì nhiều, chỉ quét mắt nhìn Lý Lạc, lấy một thanh kiếm sắt và bước vào sân.

Trên đài cao, Từ Sơn Nhạc mỉm cười tán thưởng: "Tướng Thuật của Lý Lạc quả thực vô cùng thuần thục và tinh diệu. Đáng tiếc! Với trình độ Tướng Thuật này, chỉ cần Tướng Lực của cậu ấy đạt đến Ngũ Ấn, đã đủ sức khiêu chiến phần lớn đối thủ Lục Ấn."

Sắc mặt Lâm Phong bình thản, nói: "Đáng tiếc đến đâu cũng chẳng có tác dụng gì."

"Trận thứ hai, bắt đầu."

Tuy nhiên, do thất bại thảm hại của Lưu Dương nên sắc mặt Lâm Phong không được vui cho lắm. Vì vậy anh ta chẳng tranh luận gì với Từ Sơn Nhạc, thay vào đó tuyên bố bắt đầu trận đấu thứ hai.

Ngay khi giọng nói của anh ta vừa dứt, Lục Thái đứng trên sân đấu vận chuyển Tướng Lực của bản thân không chút do dự. Chỉ thấy một luồng Tướng Lực đỏ rực bùng lên quanh cơ thể cậu ta, nhìn như một lớp lửa đỏ tỏa ra hơi nóng bỏng rát.

Đây chính là Hỏa Tướng ngũ phẩm mà Lục Thái sở hữu.

Rút kinh nghiệm từ vết xe đổ của Lưu Dương trước đó, rõ ràng Lục Thái không dám khinh thường nữa.

Bùm!

Ngọn lửa Tướng Lực bùng lên. Lục Thái nắm chặt trường kiếm, lập tức không hề chần chừ lao vút về phía trước. Tướng Lực đỏ thẫm bập bùng trên lưỡi kiếm.

Vút! Vút!

Từng đạo ảnh kiếm đỏ rực bao phủ lấy vị trí của Lý Lạc.

"Lý Lạc, mặc kệ cậu có giở trò quỷ quái gì, chỉ cần tôi dùng Tướng Lực Lục Ấn áp đảo, cậu chắc chắn sẽ thất bại!" Lục Thái quát khẽ.

Chia sẻ:

Loading comments...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn