logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
VIP

Chương 45 - [Bản Dịch] Vạn Tướng Chi Vương

Tác giả:

Nghe chương này

Chia sẻ:

Nội dung chương

"Lý Lạc, lần này cậu định giở trò gì đây? Tiếp tục dùng cách đe dọa vừa nãy sao?" Bối Côn khóa chặt ánh mắt vào Lý Lạc, khóe miệng nở một nụ cười chế giễu.

Trước đó cậu ta cố tình dẫn người đến gây sự với Lý Lạc, Lý Lạc dùng chiêu trò ngoài lề để phản công. Điều này thật ra không thể nói là cậu không có quy củ. Hiện tại là tỷ thí chính thức. Nếu Lý Lạc còn muốn dùng cách uy hiếp đó, thật sự sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Thậm chí ngay cả học phủ cũng sẽ trừng phạt cậu.

Lý Lạc không thèm để ý đến cậu ta mà vẫy tay với Triệu Khoát và Viên Thu, nói: "Vậy tôi lên trước đây."

Triệu Khoát vội vàng nói: "Cẩn thận một chút, nếu không gắng gượng nổi thì mau nhận thua rút lui. Khuôn mặt đẹp trai này của cậu, bị đánh hỏng thì tổn thất lớn lắm đấy."

Lý Lạc giơ ngón tay cái lên: "Anh em tốt, có mắt nhìn đấy."

Viên Thu khẽ thở dài một tiếng. Dáng vẻ ủ rũ, rõ ràng không có chút tự tin nào đối với trận tỷ thí sắp tới.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Lý Lạc bước vào sân. Sau đó cậu tiện tay rút ra một cây gậy sắt từ trên giá vũ khí, rồi kéo lê nó một cách tùy ý. Tiếng gậy sắt ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai.

Mà bên ngoài sân, khi ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Lý Lạc đang dẫn đầu ra sân, một vài tiếng xôn xao khe khẽ vang lên.

"Nhị Viện lại để Lý Lạc đánh tiên phong..."

"Đây là ý định làm bia đỡ đạn à."

Loading...

"Ha ha, cũng thú vị đấy, Lý Lạc bị Nhất Viện đá đi. Bây giờ lại đến đánh Nhất Viện... Nếu thắng, đúng là thú vị thật."

"Nghĩ gì vậy... Cậu ta Không Tướng bẩm sinh, cho dù Tướng Thuật có tinh xảo đến đâu, khó mà thắng được người có cảnh giới Lục Ấn."

"Ha ha, đùa chút thôi, khuấy động không khí mà."

"..."

Sự xuất hiện của Lý Lạc khiến rất nhiều học viên cảm thấy hứng thú. Dù sao ở Học phủ Nam Phong này, Lý Lạc tương đương với một truyền thuyết khác loại...

Quan trọng nhất là, nghe nói tuần trước học tỷ Khương Thanh Nga đã trở lại thành Nam Phong. Hơn nữa còn đến cổng học phủ đón Lý Lạc, điều này quả thực khiến người ta hâm mộ ghen tị.

Với tâm trạng này, rất nhiều người rất muốn nhìn thấy Lý Lạc hôm nay bị đánh một trận...

Bối Côn khoanh tay trước ngực, ánh mắt đùa cợt nhìn Lý Lạc, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía hai người khác, nói: "Lưu Dương, cậu đi chơi với cậu ta một chút đi."

Tuy rằng, cậu ta rất muốn đánh Lý Lạc một trận, nhưng cậu ta cảm thấy cách ra sân này có vẻ không đủ phong độ, cho nên định để người khác đi hâm nóng bầu không khí trước.

Thiếu niên được gọi là Lưu Dương có thân hình khá cao lớn. Nghe Bối Côn nói vậy, cậu ta có chút không hài lòng. Bây giờ có nhiều người đang nhìn thế này, đúng là cơ hội tốt để thể hiện bản thân, vậy mà lại bắt cậu ta ra trận trước chỉ để đánh một tên làm nền, chẳng phải quá mất mặt sao?

"Cậu nhanh chóng giải quyết Lý Lạc trong hai ba chiêu, chẳng phải có thể đấu tiếp với những người phía sau sao? Nếu bản lĩnh đủ mạnh, cậu cứ đánh bại cả ba người bọn họ luôn đi." Bối Côn nói.

"Nghe cũng có lý."

Lúc này, Lưu Dương mới gật đầu. Cậu ta lấy một cây thiết thương, sau đó bước vào sân đấu với dáng vẻ lười biếng, nhìn Lý Lạc, cười nói: "Lý Lạc, cậu phải ra chiêu nhẹ tay chút đó."

Lời nói rõ ràng mang theo chút trêu chọc.

Lý Lạc nắm chặt gậy sắt, sắc mặt bình thản, không tỏ rõ ý kiến.

Lúc này, trên đài cao, lão viện trưởng gật đầu. Thế là hai vị phụ trách của hai viện là Từ Sơn Nhạc và Lâm Phong đồng thời lớn tiếng tuyên bố: "Bắt đầu!"

Cùng lúc tiếng quát vang lên, Lý Lạc và Lưu Dương gần như đồng thời lao ra.

Lưu Dương nhìn bóng dáng đối diện, không nhịn được cười một tiếng, nói: "Tốc độ của cậu... có chút..."

Bốp!

Ngay tại khoảnh khắc giọng nói của cậu ta vừa dứt, mũi chân của Lý Lạc chạm nhẹ mặt đất, toàn thân bỗng lao đi như chim ưng vồ mồi. Trong tích tắc, không khí xung quanh vang lên âm thanh xé gió sắc bén.

Tiếng cười trong miệng Lưu Dương chưa hoàn toàn truyền ra, trước mắt cậu ta lập tức hoa lên, bóng dáng của Lý Lạc đã bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt cậu ta!

Theo sát bóng dáng Lý Lạc, còn có một bóng gậy sắt xé gió lao đến. Bóng gậy phát ra tiếng rít chói tai. Tốc độ của nó nhanh đến mức khiến cho Lưu Dương hoàn toàn không có một chút thời gian nào để phản ứng. Tuy nhiên, vào thời khắc quan trọng, bản năng chiến đấu giúp cậu ta vận chuyển một chút Tướng Lực bảo hộ thân thể, bao phủ trước ngực để phòng thủ.

Tốc độ bộc phát đột ngột của Lý Lạc khiến người ta kinh ngạc. Nhưng dù sao cậu vẫn là kẻ không có Tướng Lực. Chỉ cần dùng Tướng Lực chặn đòn này, sau đó sẽ đến lượt Lưu Dương phản công và khiến Lý Lạc phải trả giá.

Ý nghĩ ấy vừa lướt qua đầu, bóng gậy đã như một con mãng xà đen lao tới, điểm thẳng vào lồng ngực cậu ta.

Bốp!

Âm thanh trầm đục vang lên. Sau đó, ngực Lưu Dương truyền đến một cơn đau dữ dội. Trong khoảnh khắc đó, trong lòng cậu ta dâng lên sự kinh hãi tột độ, bởi vì lớp Tướng Lực bao phủ trước ngực cậu ta, ngay tại khoảnh khắc tiếp xúc với côn ảnh của Lý Lạc đã bị xé toạc một cách dễ dàng như bẻ cành khô.

Cùng lúc đó, thân thể Lưu Dương bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống đất bên ngoài sân, còn trượt dài trên mặt đất mấy mét.

Lúc này, bên ngoài sân đấu, những tiếng cười đùa, bàn tán của đám học viên vẫn còn vang vọng, nhưng đột nhiên tất cả đều im bặt.

Những học viên Nhất Viện ngơ ngác nhìn Lưu Dương bay ra khỏi sân, sau đó đau đớn lăn lộn trên mặt đất, trong mắt tràn ngập vẻ mờ mịt.

Vừa rồi, đã xảy ra chuyện gì?

Sao người bay ra ngoài không phải là Lý Lạc?

Bọn họ có chút nghi hoặc nhìn về phía giữa sân. Lúc này Lý Lạc vẫn giữ nguyên tư thế cầm gậy sắt vung ngang. Cậu đối diện với vô số ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, nhìn về phía Lưu Dương. Khuôn mặt đẹp trai đến mức khiến đối phương phải tự ti mặc cảm, nở một nụ cười rạng rỡ.

"Cậu nói... có chút gì cơ?"

Chia sẻ:

Loading comments...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn