logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Đường Liệp thư thái trở lại bên người hai cô gái, hắn thấp giọng nói: " Thừa dịp lực chú ý bây giờ của bọn họ tập trung bên Thanh Nguyệt Cung, chúng ta mau rời khỏi nơi này."Huyền Ba gật đầu, lại nghĩ tới trong bóng đem họ không nhìn thấy phản ứng của mình, nhẹ giọng nói: " Không sai, chúng ta mau rời khỏi nơi này, bọn họ không tìm được thi thể của chúng ta trong đống lửa, nhất định sẽ triển khai tìm tòi toàn diện, bí đạo sẽ nhanh chóng bị tìm ra."Nàng xoay đầu rồng, trên tường vang lên thanh âm dát dát, qua không bao lâu, nhìn thấy vách tường tách ra một khe hở, một đạo ánh sáng yếu ớt chiếu vào, khe hở càng lớn, bọn họ đã nhìn thấy được một cánh cửa.Huyền Ba muốn đi ra ngoài, lại bị Đường Liệp nắm lấy tay nàng, quan thiết nói: " Các ngươi ở bên trong, ta đi ra ngoài điều tra tình huống một chút rồi hãy nói."Huyền Ba hấp tấp né tránh bàn tay của Đường Liệp, nhớ tới chuyện vừa rồi người này đã làm, trái tim đập bình bịch, hỗn trướng này không ngờ còn chưa rửa tay đã tới chụp vào tay mình.Trong tình huống này, Đường Liệp tự nhiên không có cố kỵ nhiều như vậy, cẩn thận đi ra cửa động, một mùi hôi ập tới, dưới chân mềm nhũn, cẩn thận nhận ra đây là một cái chuồng, vị trí vừa vặn là địa phương đựng phân và nước tiểu, khó trách không khí lại dơ bẩn như thế, Đường Liệp thầm than trong lòng, Huyền Tư Triết suy nghĩ quả nhiên chu toàn, không ai nghĩ lối ra của bí đạo lại ở trong một cái chuồng dơ dáy bẩn thỉu, lại càng không nghĩ tới hoàng tộc có thân phận cao quý lại đi qua con đường này để chạy trốn.Huyền Ba công chúa và Uyển Nguyệt đi ra sau đó, nhìn thấy tình cảnh dơ dáy bẩn thỉu chung quanh, thất thanh kêu lên, may mắn chung quanh không có người, nếu bị người nghe được, hậu quả thật sự không chịu nổi.Đường Liệp đối với địa hình trong hoàng tộc cũng không quen thuộc, chỉ phải hỏi Huyền Ba hai người chủ tớ, vững tinh chung quanh không có ai khác, lúc này mới hạ giọng nói với Huyền Ba: " Nơi này hẳn là một cái chuồng trong hoàng cung, ngươi có biết từ đây làm sao đi ra ngoài không?"Huyền Ba công chúa từ trước tới nay luôn luôn sống an nhàn sung sướng, mặc dù từ nhỏ ở lại trong hoàng cung, nhưng chưa từng đi qua chuồng trại, nàng đối với sự nhận thức về nơi này chỉ giới hạn ở việc nó nằm về phía tây bắc hoàng cung.Uyển Nguyệt nói: " Cách nơi này không xa có một cửa hông, ta từng tới nơi này, còn nhớ đường thông ra cửa hông đó."Huyền Ba vui vẻ nói: " Tốt, Uyển Nguyệt, ngươi tới dẫn đường, chúng ta mau rời khỏi chỗ này."Đường Liệp cười nói: " Làm sao rời đi? Chẳng lẽ ngươi nghĩ sẽ nghênh ngang đi ra ngoài sao?"Huyền Ba lạnh lùng nói: " Ngươi có biện pháp gì hay hơn sao?"Lúc này phương xa truyền đến một tràng tiếng ho mơ hồ, ba người nhìn nhau dừng lời nói, Đường Liệp hướng các nàng ra dấu, tỏ ý hai người nên quay vào trong hầm, còn mình lại ẩn vào một góc âm u trong chuồng, lặng lẽ hướng ra ngoài nhìn lại, nhìn thấy một thân thể thon gầy còm cõi, đang điều khiển một chiếc xe bò chất đầy thùng gỗ chậm rãi đi tới dãy chuồng.Đường Liệp lập tức đoán ra thân phận lão nhân này, từ trang phục của hắn mà xem, rõ ràng là một người dân phụ trách thu thập phân ngựa, lão nhân đi vào phía trước chuồng, lại liên tục ho hổn hển vài tiếng, lúc này mới nâng thùng phân trên xe xuống, chuẩn bị đổ phân vào.Một ý niệm can đảm nổi lên trong đầu Đường Liệp, muốn thành công chạy ra khỏi hoàng cung, thì cỗ xe chở phân trước mắt này là cơ hội tốt nhất cho bọn hắn.Bước chân lão nhân kia chậm chạp đi vào trong chuồng, dùng chổi bắt đầu thu thập phân ngựa, thừa dịp hắn vừa khom người, Đường Liệp thình lình vọt tới, một chưởng giã vào sau cổ hắn, lão nhân kia lảo đảo, té dài trên mặt đất, Đường Liệp lo lắng ra tay quá nặng sẽ ảnh hưởng tới tính mạng lão nhân kia, cho nên không dám dùng toàn lực.Lão nhân mặc dù ngã xuống đất nhưng không có ngất đi, hoảng sợ mở miệng kêu to, Đường Liệp tai mắt lanh lẹ, liền chặn lại miệng của hắn, thấp giọng uy hiếp nói: " Nếu ngươi dám lên tiếng, ta sẽ giết chết ngươi!"Ánh mắt lão nhân tràn ngập vẻ hoảng sợ, trong lòng Đường Liệp áy náy không thôi, nếu không phải tình thế bức bách, hắn làm sao có thể làm ra chuyện vô lễ như thế.Huyền Ba và Uyển Nguyệt nhì thấy Đường Liệp đã chế phục vị lão nhân dọn phân, cũng từ trong chỗ bí mật đi ra, Uyển Nguyệt tìm dây thừng, trợ giúp Đường Liệp trói lão nhân lại, lại dùng vải bố nhét vào miệng hắn.Huyền Ba công chúa thấy bọn họ dùng thủ đoạn như vậy đối phó một vị lão nhân, cảm thấy không đành lòng, áy náy nói: " Lão nhân gia, ngươi chịu ủy khuất rồi..." Từ trên đầu gỡ xuống một cây trâm cài tóc bằng vàng ròng đặt trước mặt lão nhân, coi như là làm bồi thường cho hắn.Đường Liệp nhanh chóng cởi áo ngoài của mình, cởi y phục trên người lão nhân, mặc vào người mình, lại nhặt cái nón trên mặt đất, đội lên đầu.Huyền Ba và Uyển Nguyệt đã hiểu được ý đồ của Đường Liệp, đôi mắt đẹp của Huyền Ba nhìn về phía thùng phân, thầm nghĩ trong lòng: " Dơ dáy như thế, làm sao ta có thể trốn vào bên trong đây?"Đường Liệp xốc thùng phân, nhanh chóng đổ đầy, có hai thùng chỉ đổ phân nửa, sau đó lại rót vào trong thùng. Ánh mắt chuyển hướng Huyền Ba và Uyển Nguyệt, hình dáng như là gậy ông đập lưng ông.Huyền Ba dùng sức cắn cắn môi dưới, nàng đã hiểu được ngoại trừ phương pháp này, đã không còn lựa chọn nào khác. Nàng quyết đoán bước vào trong thùng phân, nước phân lạnh như băng thấu xương kích thích làm nàng nhịn không được rùng mình một cái, mùi hôi xộc lên mặt làm cho nàng suýt chút nữa không hít thở được, từ lúc chào đời tới nay nàng là lần đầu tiên gặp phải sự hành hạ như vậy.Uyển Nguyệt dùng đoản đao tùy thân chặt đứt một thanh trúc trên chuồng, cắt làm hai đoạn, để phòng hờ có thể dùng trong lúc cần thiết.Đường Liệp khiêng tất cả thùng phân lên xe, vững tin không có sơ hở, lúc này mới rũ người xuống, vội vàng kéo điều khiển xe bò hướng cửa hông đi tới.Xe bò đi tới cửa hông, đã nhìn thấy tám gã thị vệ đang cầm đuốc đứng nơi đó, xa xa quát: " Người nào?"Đường Liệp hấp tấp đứng dậy, kịch liệt ho khan, trong đó có một người nói: " Ta tưởng là ai, nguyên lai là lão đầu nhi dọn phân..." Đường Liệp không nhanh không chậm điều khiển xe đi tới gần bọn họ.Một gã thị vệ mắng: " Bên ngoài xe là thứ gì? Thật không ngờ hôi thúi như vậy, lão đầu nhi này càng ngày càng làm không xong, tất cả đều tràn hết ra ngoài!"Mấy người đồng thời hướng một bên tránh ra, rất sợ bị dính phân ngựa lên người.Đường Liệp ước mong bọn họ làm sao có thể đi được càng xa càng tốt, vừa mới điều khiển xe bò đi qua cửa hông, không nghĩ tới có một gã thị vệ lại đuổi theo, hắn lớn tiếng nói: " Hay là phải xem xét một chút mới tốt, đêm nay trong cung xảy ra nhiều chuyện, vạn nhất có gì sai lầm, chúng ta cũng không gánh nổi!"Trong lòng Đường Liệp đập bịch bịch, rất sợ Huyền Ba và Uyển Nguyệt ở bên trong thùng phân bị bọn họ phát hiện, trong lòng thầm quyết tâm, chỉ cần bị bọn họ phát hiện, liền cùng bọn họ liều mạng.Tên thị vệ kia lạnh lùng nói: " Mở hết thùng phân ra!"Đường Liệp đành phải mở thùng phân ra, thị vệ kia dùng ánh sáng cây đuốc chiếu vào trong nhìn lại, cũng không nhìn thấy điều gì dị thường, hắn tựa hồ còn chưa từ bỏ ý định, lại cầm lấy trường thương trong tay, hướng bên trong thùng phân đâm vào.Trái tim Đường Liệp đã lên tới cổ họng, tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ bại lộ.Trường thương đâm vào trong thùng phân Uyển Nguyệt đang ẩn thân, sau lưng lại vang lên một trận cười vang, vài tên thị vệ đồng thời cười nói: " Chu đại võ, bản lãnh ngươi dùng gậy quậy phân quả nhiên lợi hại, ngày khác có lẽ sẽ thăng quan phát tài rồi."Thị vệ nọ bị đồng bạn cười nhạo, tức khắc bỏ qua ý niệm tiếp tục lục soát, lạnh nhạt cười nói: " Ta chỉ là dựa theo phân phó của cấp trên làm việc!"" Mau tới uống rượu đi, đừng làm cho mùi hôi của xe chở phân này phá hủy nhã hứng của các huynh đệ!"Đường Liệp thầm kêu may mắn, quần áo sau lưng đã sớm bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, vội vàng điều khiển xe bò chậm rãi rời khỏi hoàng thành, một đường mặc dù trải qua nhiều trạm kiểm soát, nhưng may là không gặp nguy hiểm, bình an rời đi hoàng cung.Nhìn bầu trời đêm xa xa vẫn còn nhiều ánh sao, trên đường cái thỉnh thoảng truyền đến tiếng gõ mõ cầm canh, Đường Liệp không dám trở về phòng khám bệnh Xuân Huy của mình, điều khiển xe bò trực tiếp ra khỏi đế đô, nhờ vào trí nhớ, Đường Liệp lần mò đi tới nhà tranh trước kia Huyên nhi ẩn thân, nơi đó hẻo lánh, hẳn là không dễ dàng bị người ngoài phát hiện.Sau khi đi vào đường mòn, trong tầm mắt đã không còn nhìn thấy bóng người, Đường Liệp bò lên trên xe mở thùng phân của Huyền Ba và Uyển Nguyệt ẩn núp, Huyền Ba một thân dơ bẩn chui ra khỏi thùng phân, nhận lấy khăn Đường Liệp đưa cho lau dơ bẩn trên mặt, nhớ tới vừa rồi mình phải chịu đựng ủy khuất, trong lúc nhất thời không nén được, không khỏi buồn bã khóc.Sự chú ý của Đường Liệp vẫn ở trong thùng phân Uyển Nguyệt ẩn thân, sau khi mở ra nắp thùng, nàng thủy chung không hề ló đầu ra, trong lòng đã cảm thấy không ổn, bất chấp sự dơ bẩn của nước phân, hai tay thò vào trong tìm kiếm, đụng đến thân thể của Uyển Nguyệt, bế nàng ra từ trong nước phân, lau khô gương mặt dơ bẩn của nàng, nhìn thấy mắt của Uyển Nguyệt vẫn nhắm nghiền, không còn hít thở, tim đã không còn đập, sau gáy đã máu me nhầy nhụa, cũng chính là lúc bị tên vệ binh kia đâm trường thương kiểm tra trúng ngay động mạch trên cổ.Đường Liệp đặt thân hình Uyển Nguyệt nằm dài trên mặt đất, cấp cứu tại chỗ, nhưng dù hắn cố gắng thế nào, cũng không còn cách giúp cho nàng khôi phục lại nhịp đập được nữa. Nhìn thấy Uyển Nguyệt từ nhỏ hầu hạ bên cạnh mình lại chết thê thảm như vậy, Huyền Ba càng thương tâm, quá thống khổ mà ngất đi.Đường Liệp bỏ thùng phân giấu vào bên đường, dùng xe bò chở Huyền Ba và Uyển Nguyệt hướng nhà tranh chạy thẳng tới, trong lúc ánh bình mình vừa lên, đã đi tới gian nhà tranh bí ẩn.Đường Liệp ôm thi thể của Uyển Nguyệt đi đến dòng suối nhỏ trước nhà tranh cẩn thận rửa ráy sạch sẽ, rồi mới chôn nàng.Lúc này Huyền Ba mới tỉnh lại, nhìn thấy ngôi mộ mới bên dòng suối, lại thương tâm khóc một trận.Đường Liệp so với nàng thì tỉnh táo và kiên cường hơn nhiều, tìm được quần áo còn lưu lại trước kia của Huyên nhi, đưa cho Huyền Ba nói: " Đi ra ngoài suối tắm rửa, thay đổi y phục."Huyền Ba rưng rưng gật đầu, trong lòng đã tiếp nhận hiện thực tàn khốc này.Đường Liệp mặc dù không phải là chính nhân quân tử, nhưng cũng không có thói quen rình người khác tắm, huống chi chuyện xảy ra không ít ngày, đã ảnh hưởng tâm tình của hắn thật lớn, vì ngại ngần, hắn đi tuốt xuống dưới hạ nguồn dòng suối, rửa ráy toàn thân sạch sẽ, bên trong nhà tranh cũng không có quần áo thích hợp cho hắn thay đổi, chỉ đành giặt sạch bộ y phục trên người, rồi phơi lên nhánh cây đợi gió thổi khô.Khi tia nắng đầu tiên chiếu qua kẽ lá, Đường Liệp dùng vải buộc gọn mái tóc dài, vươn mạnh hai tay đã tê dại, cánh tay hiện ra đường viền kiện mỹ, hình xăm lam sắc long trên tay phải đã biến mất không thấy, xem ra sự khổ tu trong khoảng thời gian này đã có tác dụng thật lớn.Quần áo phơi trên cây còn chưa được thổi khô, nhưng dù sao cũng phải mặc quần vào trước, Đường Liệp mặc quần xong, giấu súng vào bên hông, rồi hướng nhà tranh đi đến.Huyền Ba mặc bộ quần áo màu lam lẳng lặng ngồi trước mộ Uyển Nguyệt, sau khi cẩn thận rửa ráy chải đầu, đã tẩy đi sự dơ bẩn toàn thân, giờ phút này nhìn nàng giống như một đóa hoa sen ở trong bùn mà không nhiễm bùn, lẳng lặng nở rộ dưới tia nắng ban mai.Nghe được tiếng bước chân của Đường Liệp, nàng xoay mặt qua, trong ánh sáng ban mai chiếu rọi, dung nhan của nàng dường như làm cho ánh sáng phai nhạt xuống, Đường Liệp là lần đầu tiên nhìn thấy được dung mạo xinh đẹp động lòng người của nàng, phảng phất như là tiên tử với dung nhan tuyệt đẹp, khí chất không nhiễm chút bụi trần.Gương mặt kiều diễm, phối hợp với mái tóc màu vàng óng lộng lẫy, có lẽ trong lòng nàng vẫn còn bị vây trong ưu thương với sự bất hạnh của Uyển Nguyệt, càng làm cho nàng có thêm một phong tư kiều mỵ. Thướt tha diệu vận, phong tình ảo mộng, làm cho người ta thần trí mê loạn. Y phục màu lam bị sương làm ẩm thấp, trong ánh sáng ban mai, cảnh vật dường như vì nàng mà sinh ra, tình cảnh này như đang trong một bức tranh.Đường Liệp đứng nhìn dung nhan xinh đẹp của Huyền Ba đến ngơ ngác xuất thần, vẻ mặt si mê mất hồn làm cho Huyền Ba có chút phản cảm nhướng cao đôi mày thanh tú, lạnh lùng nói: " Gương mặt của ta có gì bất đồng với người khác sao?"Đường Liệp cười nói: " Đương nhiên bất đồng, xinh đẹp hơn rất nhiều!"Huyền Ba hung hăng trừng mắt với hắn một cái, thiên ý trêu người, không ngờ vận mệnh của mình và tên háo sắc này lại liên lạc chặt chẽ với nhau đến như vậy.Đường Liệp có ý tốt an ủi nàng: " Uyển Nguyệt đã chết, ngươi dù có bi thương cũng không hữu dụng, hay là nên ngẫm lại sau này phải làm như thế nào đi."Đôi mắt đẹp màu lam của Huyền Ba rơi trên dòng suối trong suốt, sau khi cân nhắc thật lâu mới nói: " Chuyện này ta phải lập tức báo cho phụ hoàng!"Đường Liệp lắc đầu lớn tiếng phản đối: " Chẳng lẽ ngươi cứ như vậy mà đi ra biên cương sao? Huyền Diên không bao lâu sẽ phát hiện chúng ta đã chạy ra khỏi hoàng cung, sẽ dọc đường đi ra biên cương bố trí thiên la địa võng, cơ hội chúng ta đến được biên cương cực kỳ bé nhỏ!"Huyền Ba biết lời của Đường Liệp đích thật là thực tế, nhẹ cắn môi anh đào trầm mặc.Đường Liệp lại nói: " Ngươi đã có mật chiếu trong tay, tại sao không lấy ra? Chỉ cần đem mật chiếu truyền ra, mọi người liền sẽ biết Huyền Diên đang nói dối mưu đồ hại ngươi."Huyền Ba khẽ thở dài nói: " Đêm qua chúng ta đi quá vội vàng, mật chiếu vẫn để lại trong Thanh Nguyệt Cung, giờ phút này có lẽ đã sớm bị lửa đốt thành tro tàn rồi."Đường Liệp chán nản nói: " Chuyện này lẽ ra ta nên nhớ tới..."Huyền Ba đột nhiên nhớ tới cái gì, nhẹ giọng nói: " Trước khi phụ hoàng ta đi thì có dặn dò, nếu gặp phải phiền toái, bảo ta đi tìm cậu!"" Ai?"" Bảo Thụ Vương Tuần Niết."Nhìn đường hầm bên dưới giường, Huyền Diên trợn mắt há hốc mồm, một cỗ lãnh khí từ dưới chân hắn dọc theo lưng thăng lên, đầu của hắn đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn, vô ý thức đỡ lấy trán, Huyền Diên hạ giọng nói: " Đi xuống, nhất định phải bắt được hỗn trướng Đường Liệp kia, cứu hoàng muội của ta ra..."Tư Mã Thái có chút đồng tình nhìn Huyền Diên, kết quả như vậy hắn cũng thật không ngờ, có thể kết luận Đường Liệp và Huyền Ba nhất định còn sống, với lại nói không chừng đã trốn ra khỏi hoàng cung.Hai gã thị vệ từ trong đống tro tàn tìm ra được một chiếc hộp, Huyền Diên mở khóa, bên trong chỉ có tro tàn, từ ngoại hình tro tàn mà xem thì cực kỳ giống hình dáng của thánh chỉ, nhưng bây giờ đã không thể phán đoán ra có phải là tờ mật chiếu trong lời đồn hay không.Võ sĩ đi xuống đường hầm điều tra đã rất nhanh phản hồi, với lại còn mang theo một lão nhân bị trói, lão nhân chưa từng nhìn thấy qua tình cảnh như vậy, bị dọa không ngừng phát run.Trong đó một gã võ sĩ bẩm báo: " Chỗ ra bên kia là trong một chuồng ngựa tại hoàng cung, lão đầu nhi này là người phụ trách dọn phân và nước tiểu, mỗi ngày ban đêm đều sẽ vận chuyển phân ngựa rời đi hoàng cung. Chẳng biết vì sao bị trói trong chuồng, vừa rồi chúng ta có hỏi qua thị vệ cảnh giới, tối hôm qua đích xác có vận chuyển phân ngựa rời khỏi hoàng cung." Hắn đưa một cây trâm cài tóc bằng vàng trình lên, đúng là trang sức của Huyền Ba.Huyền Diên và Tư Mã Thái liếc mắt nhìn nhau, trong nội tâm đều rõ ràng Đường Liệp nhất định mang theo Huyền Ba lợi dụng cơ hội này rời đi hoàng cung. Trong lòng Huyền Diên cảm thấy khẩn trương, nếu Huyền Ba cầm đi mật chiếu, cũng đem công khai, hậu quả thật sự là không chịu nổi.Tư Mã Thái bình tĩnh nói: " Thái tử điện hạ, xem ra Đường Liệp và Huyền Ba công chúa có tư tình, chuyện lần này chỉ sợ sẽ là ô nhục cho hoàng gia."Huyền Diên được hắn nhắc nhở đôi mắt thình lình sáng ngời, Đường Liệp và Huyền Ba bỏ trốn, Tư Mã Thái quả nhiên xảo quyệt, lý do tốt như vậy vì sao mình không nghĩ ra? Chợt giả ra thần thái giận dữ, nghiến răng nghiến lợi nói: " Tên dân đen cả gan làm loạn này, không ngờ lại dám bắt đi hoàng muội của ta bỏ trốn, cho dù đuổi tới chân trời, ta phải bắt bọn họ trở về, chắc chắn nghiền xương tên này thành tro, để giải mối hận trong lòng của ta."Một gã thị vệ đột nhiên hốt hoảng đi tới trước mặt hai người, thấp giọng bẩm báo: " Thái tử điện hạ, đại tướng quân Á Đương Tư suất lĩnh hai vạn binh mã phong bế cửa thành đế đô, nói phải tập nã loạn đảng sát hại công chúa."Huyền Diên nhìn Tư Mã Thái.Tư Mã Thái mỉm cười, cuối cùng chung quy cũng tới, cử động lần này của Á Đương Tư rõ ràng có ý tứ nhân lúc cháy nhà mà đi cướp của, xem ra hắn không rõ chuyện tình trong cung, hắn lạnh nhạt cười nói: " Ta nghĩ Á Đương Tư đại tướng quân nhất định có chút hiểu lầm, để ta tự mình đi gặp hắn giải thích!"Á Đương Tư lạnh lùng nhìn Tư Mã Thái, dường như là lần đầu tiên nhận thức hắn, thông qua chuyện tình lần này, hắn đột nhiên phát hiện, Tư Mã Thái cường đại hơn xa sự phỏng chừng của hắn.Tư Mã Thái mỉm cười nói: " Đại tướng quân chẳng lẽ không mời ta ngồi xuống sao?"Khóe môi Á Đương Tư lộ ra mỉm cười: " Tướng quốc mời ngồi, chẳng biết lúc này đến có gì chỉ giáo?"Tư Mã Thái thản nhiên nói: " Công chúa còn chưa chết, bệnh tình chỉ là ngụy trang!"Á Đương Tư không khỏi nhíu mày, Tư Mã Thái nói chuyenj này cho hắn rốt cuộc muốn làm gì?" Căn cứ cung nữ và nội thị trong Thanh Nguyệt Cung nói, Huyền Ba công chúa và Đường Liệp có sự quan hệ mập mờ, hai người rất sợ địa vị xa cách, liền thừa dịp lúc đế quân không ở trong cung, đã nghĩ ra biện pháp giả bệnh, chạy trốn khỏi hoàng cung."Á Đương Tư cười lạnh nói: " Theo ta được biết, Huyền Ba công chúa từ trước tới nay chỉ sinh hoạt trong cung, còn Đường Liệp chỉ là một thầy thuốc xem bệnh tầm thường, chỉ có một lần kinh nghiệm vào cung chữa bệnh, cũng là dưới sự giám thị của người bên ngoài, nơi nào có cơ hội tiếp xúc với công chúa?"Tư Mã Thái cười nói: " Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện xưa, từng có hai vị thợ săn, săn bắn nhiều ngày không được gì, đột nhiên có một ngày, nhìn thấy trên không trung có con nhạn lớn bay qua, hai người giương cung định bắn, nhưng đột nhiên nhớ tới bắn xuống thì nên kho hay hầm, hai người tranh chấp, chờ tới khi cùng chung nhận thức, thì chim nhạn đã sớm đi xa, hối hận cũng không kịp..."Đôi mắt màu xanh biếc âm u của Á Đương Tư bỗng lóe lên, thân hình hắn nhích đến gần Tư Mã Thái: " Tướng quốc có thể nói rõ hơn không?"" Công chúa và Đường Liệp bỏ trốn, tổn hại danh dự hoàng thất, nếu bị mất đi trinh tiết, thì không còn khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế. Bệ hạ ngự giá thân chinh, tình thế không lạc quan, trưởng công chúa mặc dù cũng là huyết thống hoàng tộc, nhưng lại khó làm cho kẻ khác phục tùng. Đối với Huyền Vũ đế quốc mà nói, người thích hợp thừa kế chính là thái tử đương kim!" Á Đương Tư lạnh lùng nhìn Tư Mã Thái, nếu để cho Huyền Diên lên ngôi hoàng đế, vậy kế hoạch hắn khắc khổ bao năm chẳng phải toàn bộ thất bại?Tư Mã Thái mỉm cười nói: " Thần tử nếu phản đối đế quân là phản loạn, thái tử nếu không để ý tới lời đế quân chính là ngỗ nghịch, hôm nay chúng ta lợi dụng thái tử đối phó đế quân, ngày sau sẽ dùng danh nghĩa ngỗ nghịch bất hiếu để đối phó thái tử, đạo lý này ngươi có hiểu hay không?"Á Đương Tư rốt cuộc hiểu được ý của Tư Mã Thái, hắn là muốn lợi dụng thái tử làm người chịu tội thay, đối kháng với đế quân Huyền Tư Triết, hắn thấp giọng nói: " Có chuyện ta thủy chung không rõ, con gái của ngươi là hoàng phi của Huyền Tư Triết, vì sao ngươi lại trợ giúp người ngoài đối phó con rể của mình?"Tư Mã Thái nhẹ giọng thở dài một hơi: " Đại tướng quân chẳng lẽ không có phát hiện tuy Huyền Vũ đế quốc đất đai rộng lớn, dân cư đông đúc, nhưng cũng đã tới nông nỗi như mặt trời sắp lặn? Lần này chiến tranh với Lam Đức đế quốc, Tư Mã Thái mặc dù ngu dốt, nhưng hiểu được nên suy nghĩ cho tương lai của chính mình và gia tộc, vô luận là Huyền Diên hay Huyền Ba đều vô lực đảm đương cứu lại được đế quốc, đại tướng quân nghĩ sao?"Á Đương Tư gật đầu, đưa tay cầm cánh tay Tư Mã Thái, quan thiết nói: " Từ hôm nay trở đi, tướng quốc là huynh đệ của ta, vận mệnh của chúng ta trói buộc cùng một chỗ..."" Ta phải quay về xem!" Đường Liệp sau nhiều lần suy nghĩ, rốt cuộc hạ quyết tâm.Huyền Ba nói: " Ngươi biết rõ trong đế đô mưa gió đầy trời, vì sao lại phải đi về?"Đường Liệp rõ ràng nhận thức, sở dĩ mình trở về, là bởi vì còn có một việc không yên lòng, Huyên nhi vẫn còn lưu lại trong thành chờ mình trở về, mặc dù đã nhờ Lý lão bản chiếu cố cho nàng, nhưng tối hôm qua đã xảy ra chuyện lớn như vậy, khó tránh sẽ không liên can tới Đắc Nguyệt Lâu." Trải qua chuyện tối hôm qua, bọn họ nhất định sẽ gia tăng sự truy lùng, bây giờ ngươi trở về chẳng phải là tự chui đầu vào lưới?" Huyền Ba tràn ngập lo lắng nói.Đường Liệp cười nói: " Địa phương càng nguy hiểm, thường thường càng là địa phương an toàn, bọn họ sẽ không nghĩ tới ta dám trở vào đế đô, hơn nữa, lực chú ý của bọn họ tập trung trên người của ngươi, ta chỉ là một tiểu nhân vật. Trọng điểm lục soát dĩ nhiên sẽ không ở trên người của ta." Mặc dù nói có vẻ hời hợt, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ bọn người Huyền Diên tuyệt sẽ không buông tha chính mình." Ta và ngươi cùng trở về!" Huyền ba quyết đoán nói.Đường Liệp lắc đầu: " Ngươi ở lại chờ ta, ta cam đoan với ngươi, chỉ một ngày, ta nhất định trở lại nơi này!" Gian nhà tranh này là địa phương Tinh Linh tộc nhân dùng để ẩn thân, bên trong ngăn tủ có không ít vật phẩm hóa trang, bây giờ vừa vặn có thể dùng. Đường Liệp sở dĩ dám mạo hiểm trở về, là do vật phẩm này vô cùng có tác dụng.Nhìn thấy ánh mắt kiên nghị của hắn, nội tâm bất an của Huyền Ba tức khắc yên tĩnh trở lại, nói thật kỳ quái, nàng nhận biết Đường Liệp chỉ vẻn vẹn mấy ngày thời gian, đối với hắn cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng trong lòng đã tin cậy hắn.Đường Liệp đi vào cửa tây của đế đô, tình hình trước mắt hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, hắn vốn tưởng rằng chuyện này sẽ làm cho cả hoàng thành bị vây trong cảnh thần hồn nát thần tính, không nghĩ tới đế đô vẫn yên lặng như xưa, lực lượng cảnh giới tại cửa thành vẫn không hề tăng mạnh, người đi đường cũng rất ít tiếp nhận kiểm tra.Đường Liệp vì cố ý che giấu tai mắt người ngoài cố ý nhuộm tóc thành màu tro, lại gắn thêm chòm râu, biểu hiện bề ngoài đã hơn ba mươi tuổi. Hắn nghênh ngang tiêu sái nhập vào đế đô, vệ binh không có kiểm tra hắn, nhưng hai người đi đường xì xào bàn tán khiến cho hắn chú ý.Trong đó có một người nói: " Nghe nói Huyền Ba công chúa cùng thầy thuốc kia cùng nhau bỏ trốn!"Tên còn lại hạ giọng nói: " Không biết thầy thuốc kia có bản lãnh gì? Không ngờ có thể lừa gạt được cảm tình của công chúa, không tiếc từ bỏ địa vị cùng hắn bỏ trốn..."" Hắc hắc, nói không chừng là bản lãnh đó của hắn lợi hại, khiến cho công chúa thần hồn điên đảo!"Hai người đồng thời nở nụ cười dâm, có lẽ nhìn thấy Đường Liệp đang nhìn hướng bọn họ, hai người rất sợ trêu chọc phiền toái, vội vã bỏ đi.Đường Liệp dở khóc dở cười, không nghĩ tới mình và Huyền Ba bị người cho rằng là một đôi tình nhân bỏ trốn, lời nói chuyện vừa rồi nếu để cho vị công chúa da mặt mỏng kia biết, chỉ sợ cũng bị làm tức chết. Nghĩ lại chuyện này cầm chắc là do Huyền Diên nghĩ ra một chủ ý ác độc, bây giờ dù mình có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch tội, nhưng vì sao hắn không đuổi giết mình? Chẳng lẽ hắn thật không muốn giết chết Huyền Ba, chỉ hủy diệt tư cách của nàng, bức nàng rời đi đế đô là đã đạt thành mục đích?Lúc hoàng hôn Đường Liệp đi tới trong Đắc Nguyệt Lâu, Lý lão bản nhìn thấy hắn thì cũng kinh hãi, nhưng nghe được thanh âm mới nhận ra hắn, hấp tấp đưa hắn vào phía sau, thấp giọng nói: " Bây giờ cả đế đô đều đang nói chuyện của ân công và công chúa, sao ngươi còn dám trở về?"Đường Liệp thành khẩn đáp: " Lần này ta trở về là muốn mang Huyên nhi cùng rời đi!"Lý lão bản thở dài nói: " Nàng đã rời đi, nghe này ân công xảy ra chuyện, nói gì nàng cũng đòi đi tìm ngươi, sáng hôm nay đã rời đi, đến bây giờ còn chưa trở về."Đường Liệp chán nản vỗ vào tay một quyền, lần này chỉ thiếu chút đã gặp được Huyên nhi, không biết có phải là trời xanh đang cố ý trêu cợt mình.Lý lão bản nói: " Ân công, dụ dỗ công chúa hoàng gia là tội chết, trong đế đô vô luận thế nào ngươi cũng không thể ở lại được nữa, thừa dịp không bi người khác phát hiện, ngươi đi mau đi."Đường Liệp gật đầu, dặn dò Lý lão bản: " Nếu Huyên nhi trở về, ngươi bảo nàng đi tới nhà cỏ lúc trước ta chữa bệnh cho nàng tìm ta!"Rời đi Đắc Nguyệt Lâu, sắc trời đã tối, Đường Liệp có chút không cam lòng, chậm rãi đi một vòng chung quanh phòng khám bệnh, cánh cửa đóng chặt, bên trên còn bị dán giấy niêm phong, Huyên nhi quả nhiên chưa có trở về.Đường Liệp có chút mất mác nhìn phòng khám bệnh một chút, gục đầu yên lặng hướng đường cái đi đến.Lúc đi ngang qua chiếc cầu hình vòm, một nữ lang phong tư yểu điệu đi tới, Đường Liệp nhìn thấy rõ ràng là Bách Lệ Ti của Hoa Nguyệt Phường. Không biết vì sao nàng lại đi qua nơi này? Đường Liệp vô ý thức cúi đầu xuống, hắn và Bách Lệ Ti từng có một đêm tình, không tự chủ được có chút chột dạ.Hai người gặp thoáng qua, Bách Lệ Ti đi lên trên đỉnh cầu, đột nhiên dừng chân, xoay người ôn nhu nói: " Chẳng lẽ ngươi không nhận ra ta sao?"Trong lòng Đường Liệp ngẩn ra, giả bộ không nghe, tiếp tục đi thẳng về phía trước.Bách Lệ Ti nhanh chóng đuổi theo phía sau Đường Liệp, nhỏ giọng nói: " Đường Liệp, ngươi đứng lại đó cho ta!"Đường Liệp hiểu được hành tung đã bị nàng nhìn thấu, nhưng vẫn giả ra hình dáng mơ hồ, khàn giọng nói: " Vị cô nương này gọi lão phu sao?"Bách Lệ Ti chụp cánh tay Đường Liệp nói: " Ngươi đừng làm ra vẻ với ta, thân hình và thân thể của ngươi dù hóa thành tro ta đều nhận được!"Đường Liệp cười khổ xoay hướng Bách Lệ Ti, dù có tiếp tục che giấu cũng không có ý nghĩa gì.Bách Lệ Ti nhìn bốn phía, vững tin không người chú ý, lúc này mới nhỏ giọng nói: " Chúng ta đi ra bờ sông!"Hai người dọc theo con đệ chậm rãi bước đi, Đường Liệp thấp giọng nói: " Sao ngươi liếc mắt đã nhận ra ta?"Bách Lệ Ti quyến rũ cười, thanh âm hơi khàn khàn, tràn ngập lực hấp dẫn: " Ngươi chớ quên, chúng ta từng hoan ái, ta ngửi được khí tức của ngươi, cảm thụ được nhiệt lực thân thể ngươi."Đường Liệp rung động trong lòng, đưa tay ôm eo nàng, kề vào tai nàng nói: " Không nên nói cho ta biết, ngươi trùng hợp đi ngang qua nơi này đó!"Bách Lệ Ti yêu kiều cười nói: " Đương nhiên không phải, ta tới đây chủ yếu là tìm ngươi!"Đường Liệp ngạc nhiên nói: " Làm sao ngươi biết ta nhất định sẽ trở về?"Bách Lệ Ti mỉm cười nói: " Mặc dù ta đoán không được, nhưng có người đoán được, hắn bảo ta ở chỗ này đợi ngươi đến, sau khi nhìn thấy ngươi, phải mang ngươi đi gặp hắn, không biết ngươi có nguyện ý hay không?"Đường Liệp nhìn Bách Lệ Ti thật lâu, hắn đột nhiên phát hiện Bách Lệ Ti có thân phận cũng không đơn giản như biểu hiện bên ngoài, nhất định có cao nhân khác sau lưng nàng ta, người này đến tột cùng là ai? Lòng hiếu kỳ của Đường Liệp một khi bị kích khởi, bất luận là hậu quả gì cũng không cân nhắc, hắn gật đầu nói: " Mang ta đi gặp hắn!"

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn