Sinh hạ Lục Di Trình không lâu, bà liền tiến vào đoàn làm phim.
Mười mấy năm chăm chỉ đóng phim vậy nên đa số thời gian Lục Di Trình đều là bảo mẫu chăm sóc.
Đối với Lục Di Trình chiếu cố liền ít đi, Với Vãn Thu cũng không nghĩ muốn sinh đứa thứ hai.
Mà Khương Lan, vừa thấy chính là đứa con được ba mẹ cưng chiều.
Với Vãn Thu ở trong lòng thở dài, "Được rồi, cô thu dọn một chút đồ đi, 8 giờ phải đến ga tàu cao tốc rồi."
Hiện tại 5 giờ rưỡi, bọn họ 6 giờ rưỡi phải từ biệt thự xuất phát, lái xe đến ga tàu cao tốc mất hơn một giờ.
Khương Lan nói: "Với lão sư, để em mời cô ăn cơm chiều!"
Với Vãn Thu: "Ăn cái gì mà ăn, cô còn không biết cái váy này số đo bao nhiêu sao."
Khương Lan nga một tiếng.
Với Vãn Thu: "Về sau lại nói."
Loading...
Khương Lan lập tức cười, "Vậy em tra xem có đồ ăn gì ngon! Với lão sư, cô mặc bộ này rất đẹp."
Với Vãn Thu chọn một cái váy màu đỏ rượu, giống như trong phim, mặc ở trên người rất quyến rũ, thanh lịch.
Tóc vẫn là kiểu lượn sóng, đặc biệt nữ tính.
Thời điểm xuống lầu, Thẩm Tinh Dao phát hiện Khương Lan đã đổi mới màu tóc.
Wow vài tiếng, "Em thiếu chút nữa đã quên, ngày mai phim mới của Với lão sư ra mắt, chúc phòng bán vé thắng lợi! Hai người định khi nào trở về, thứ tư là sinh nhật của em, đang định mời cả nhà một bữa cơm."
Đây cũng là ý của Trương Thiên, bốn tổ khách mời dọn đến biệt thự đã hơn một tuần, còn chưa ngồi chung ăn cơm với nhau lần nào.
Hiện tại Trần Thục Vân đã từ chức, một nhà Trương Lâm cũng không có bận chuyện gì, chỉ cần Với Vãn Thu và Thẩm Tinh Dao có thời gian là được.
Với Vãn Thu nói: "Sẽ mau chóng trở về."
Hơn mười một giờ mới đến Thượng Hải.
Để có thể có trạng thái tốt nhất vào ngày mai, hai người tính đi ngủ sớm, trước khi vào phòng, Khương Lan hỏi Với Vãn Thu, "Phải rồi Với lão sư, lúc nãy cô chụp ảnh em làm gì."
Với Vãn Thu gửi cho Lục Di Trình, bà nhíu nhíu mày, "Đương nhiên là để làm hình nền, làm sao vậy?"
Khương Lan: "Cái kia, cô dùng ảnh của em làm hình nền hình như không tốt lắm đâu."
Với Vãn Thu nói: "Tôi có nói là dùng làm hình nền của tôi sao."
Anh quay phim đã tan làm, Khương Lan ỷ vào việc không ai ở đây, lá gan lớn không ít, "Với lão sư, em nếu cùng Lục Di Trình ở bên nhau, khẳng định sẽ ảnh hưởng tới quan hệ mẫu tử hai người, hơn nữa.."
Với Vãn Thu cười cười, "Cả ngày toàn suy nghĩ linh tinh, tắm rửa đi ngủ đi."
Khương Lan: "..."
Khương Lan đi ngủ, cô đặt một cái báo thức lúc 7 giờ.
Ăn cơm sáng xong, stylist đến làm tóc, trang điểm, thay quần áo, lăn lộn cho đến giữa trưa.
Hai giờ chiều, Khương Lan đi theo Với Vãn Thu tới nhà hát lớn Kim Xương ở Thượng Hải.
Tiểu Hứa dẫn Khương Lan tìm một chỗ ngồi, "Với lão sư có phỏng vấn, một lát nữa mới trở lại."
Tiểu Hứa lại đi ra ngoài một chuyến, qua mười mấy phút mới trở về, cô đem bắp rang, Coca đưa cho Khương Lan, "Bắp rang bơ, Coca lạnh, đừng uống nhiều a."
Khương Lan: "Với lão sư bảo em mua hả?"
Tiểu Hứa gật gật đầu, rạp hát làm gì có cái này, cô phải chạy qua rạp chiếu phim ở trung tâm mua sắm bên cạnh mua.
Người trong rạp hát không nhiều lắm.
Ngoại trừ đoàn làm phim thì chính là phóng viên, mỗi người cầm một chiếc máy ảnh, thỉnh thoảng lại thấy ánh đèn flash sáng lên.
Camera của tổ chương trình ở phía sau, Với Vãn Thu hẳn là ở hậu đài, mới đi ra sau cuộc phỏng vấn.
Tiểu Hứa làm trợ lý của Với Vãn Thu ba năm, tuy rằng có chút mệt mỏi, nhưng tiền lương cao, hơn nữa ngày lễ ngày tết đều có bao lì xì lớn.
Với Vãn Thu chỉ là yêu cầu nghiêm khắc hơn một chút và là người tương đối kỷ luật, còn lại mặt khác cũng khỏe.
Lúc này ra ngoài, Tiểu Hứa đều là đi theo Khương Lan.
Tiểu Hứa: "Lát nữa em sẽ không ở đây xem phim, chị có muốn ăn gì khác không, em đi mua cho."
Khương Lan lắc lắc đầu, "Không cần nữa đâu."
Tiểu Hứa ngây ngốc nhìn Khương Lan hai giây liền im lặng không nói gì nữa.
Rất nhanh, ánh đèn trong rạp hát tối đi, người dẫn chương trình bước ra đứng dưới ánh đèn nhỏ trên sân khấu.
Khương Lan thấy Với Vãn Thu, cô lấy di động ra, chụp cho Với Vãn Thu mấy tấm hình.
Với lão sư hôm nay thật sự quá đẹp, một chút đều không giống 46 tuổi, cứ như hơn hai mươi, thoạt nhìn giống như chị gái.
Chiếc váy dài khoét chữ V sâu lộ ra tấm lưng tuyết trắng.
Phỏng vấn xong, Với Vãn Thu trở lại chỗ ngồi, Khương Lan đem ảnh chụp bà xem, "Với lão sư, đẹp không?"
Với Vãn Thu cúi đầu nhìn, cũng không biết Khương Lan thêm cái filter gì, chụp ra giống như diễn viên phim Hongkong hơn hai mươi năm trước.
Hai người cùng cúi đầu xuống liền bị camera đoàn phim và tổ chương trình chụp được.
Một màu rượu đỏ, một màu lục nhạt.
Bởi vì Với Vãn Thu đi tập thể dục và thường xuyên phải phơi nắng khi quay phim nên Khương Lan trắng hơn một chút, hai người cúi đầu, giống như hai con thiên nga trắng.
Với Vãn Thu nói: "Đẹp."
Khương Lan nhỏ giọng nói: "Tiểu Hứa nói tối nay có mở tiệc mừng, vậy chúng ta ngày mai đi ăn cơm nhé?"
Buổi tối trở lại thành phố B khẳng định không kịp, tiệc mừng cũng không biết kéo dài mấy giờ.
Khương Lan rất thích cái váy này.
Với Vãn Thu: "Đó là lý do vì sao cô mời tôi ăn cơm?"
Khương Lan gật gật đầu, "Em muốn mặc váy mới mời mỹ nữ ăn cơm."
Với Vãn Thu nghẹn một phen, bà luôn luôn tự tin đối với mỹ mạo chính mình, nhưng bị Khương Lan nói trắng ra như vậy..
Nhiều năm như vậy, Lục Song Thần chưa bao giờ khen bà xinh đẹp.
Với Vãn Thu: "Chúng ta xem phim trước đi."
Người dẫn chương trình nói một hồi, sau đó xuống đài.
Lúc này cả hội trường chìm trong bóng tối, Với Vãn Thu nhấp môi dưới, nói: "Tối mai, cơm nước xong lại về thành phố B."
Hôm nay thứ hai, ngày mai ăn xong cơm chiều trở về còn có thể kịp dự sinh nhật Thẩm Tinh Dao.
Khương Lan cười cười, ôm hộp bắp rang xem phim.
Bộ phim tổng cộng 120 phút, bất tri bất giác hai giờ liền đi qua.
Có lẽ là bởi vì chính mình diễn, Với Vãn Thu xem cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng Khương Lan từ nửa phim khóc đến kết thúc bộ phim.
Khương Lan hôm nay trang điểm, đuôi mắt có kim tuyến lung linh, mi mắt dưới còn gắn thêm hạt trai, hai mắt lúc này đã đỏ lên vì khóc.
"Với lão sư, em còn cho rằng cô là người tốt."
Với Vãn Thu đóng vai Trần Cảnh Lam, là học trò tâm đắc của nam chính Thẩm Vân Ba, cũng là nữ cảnh sát duy nhất trong đội phòng chống m4 túy thành phố G.
Cảnh sát nhận được tin tức cấp báo, lập tức điều động nhân lực, nhưng hành động lần này không thành công, còn hy sinh hai đồng đội..