Kim Đình, Ngọc Giai không dám tiến lên, chỉ có thể đứng ở bên cạnh Ni Mã.
Gia Luật Gia Ương ngồi ở vị trí lần trước, hắn ngẩng đầu nhìn nhìn Dung Xu, giống như đang nói với nàng, không phải là hắn chủ động muốn ăn đâu đấy.
Cơm trưa là bánh ăn kèm với đồ ăn, cũng không khác so với lần trước, ngửi rất thơm.
Dung Xu cũng ngồi xuống theo, nàng đưa cho Gia Luật Gia Ương đôi đũa.
Cách ăn bánh xuân rất đơn giản, trải phẳng bánh, xếp các loại rau tùy thích lên trên rồi phết ít nước chấm, nếu thích ăn cay thì cho thêm chút dầu ớt, phết xung quanh, sau đó cuốn thành miếng nhỏ rồi dùng tay cầm lên ăn.
Dung Xu gắp thịt thái chỉ xào tương cùng khoai tây thái sợi, cho nhiều hành lá một chút, nàng cuốn đẹp, cuộn rất chắc tay, bánh cuộn nhìn nhỏ nhỏ xinh xinh.
Gia Luật Gia Ương cũng học theo, nhưng bàn tay quen cầm chuôi đao cung tiễn sao có thể làm được cái này, hắn lại kẹp nhiều đồ ăn, cuốn cái bánh thành hình tròn vo, nhân còn lộ hết ra phía trên.
Thế nào cũng không thể cuộn đẹp bằng Dung Xu.
May mắn là mặc dù nhìn xấu nhưng hương vị của cuộn bánh này cũng không bị ảnh hưởng gì, một cái bánh, Gia Luật Gia Ương ăn hai miếng là hết.
Ni Mã đưa thịt không phải thịt bò mà là thịt dê, thịt xiên là thịt dê, còn thịt băm chính là thịt bò, so với tưởng tượng còn mềm hơn, cắn xuống một miếng đều là thịt nạc, bên ngoài có một lớp không biết là tương gì, có chút chua cũng có chút ngọt.
Loading...
Còn một đĩa đồ ăn màu xanh lục khác, Gia Luật Gia Ương nhận ra được, là rau dại mà người Ô Nhĩ thường ăn vào ngày xuân.
Sau khi trần qua thì cho thêm chút muối vào đảo, hương vị hơi đắng, Gia Luật Gia Ương không thích ăn cái này.
Nhưng thấy Dung Xu gắp.
Nhìn có vẻ ăn cũng rất ngon.
Gia Luật Gia Ương cũng gắp một chiếc đũa, cuốn vào bánh, hương vị cay đắng vẫn còn trong ký ức, chính hắn cũng không biết lúc hắn cắn xuống lông mày nhíu lại, nhưng sau khi ăn xong lông mày lại buông lỏng ra.
Vẫn là có chút đắng,nhưng có thêm thịt bằm và gừng, cùng hành lá giòn tan, ăn vào có vị đắng nhưng không đáng kể, thậm chí còn rất ngon, vừa trung hòa được vị dầu mỡ của thịt.
Gia Luật Gia Ương, người từ trước đến giờ chỉ ăn bánh kếp lúa mạch với thịt nướng, nào biết cách kết hợp nguyên liệu tuyệt diệu như vậy, thịt vụn với rau dại, thịt bò thái chỉ xào tương cùng khoai tây thái sợi, ba loại đồ ăn thật dùng kết hợp cuốn thế nào cũng ngon.
Mỗi một lần đều có cảm giác không giống nhau, có đôi khi thịt bằm nhiều hơn một chút nên vị sẽ ngọt hơn, khoai tây thái sợi nhiều hơn một chút thì càng ngon miệng, rau dại nhiều một chút, ăn lại càng mọng nước.
Hành lá sống có vị hơi cay, khoai tây thái nhỏ còn có thêm dầu ớt, trên trán Gia Luật Gia Ương đổ một tầng mồ hôi mỏng, miệng của hắn vì cay mà hơi đỏ lên, đôi mắt cũng có chút ngứa.
Hắn dùng sức chớp chớp, thấy Dung Xu nhìn mình chằm chằm, Gia Luật Gia Ương hơi nhướng mày.
Khi ngôn ngữ không thông, động tác có thể truyền đạt được nhiều suy nghĩ hơn, Gia Luật Gia Ương đang hỏi nàng làm sao vậy.
Dung Xu chỉ cảm thấy vị Lang Vương của thảo nguyên khác xa so với những lời đồn đại, an tĩnh kiệm lời, còn không ăn thịt dê.
Dung Xu chỉ chỉ xiên thịt dê, bảo hắn ăn cái kia.
Gia Luật Gia Ương lại nhìn Dung Xu một cái, duỗi tay cầm một xiên lên, trên xiên thịt dê chị có một miếng thịt dê to bằng cái móng tay cái, không cần phải nói cũng biết Gia Luật Gia Ương chưa từng ăn thử món nào như vậy.