Editor: Hyna Nguyễn
Sau khi kiểm tra kết thúc, các thầy giáo bắt đầu cả chấm bài thi đêm.
Bởi vì là thi trắc nghiệm, cho nên cách chấm bài thi cũng căn bản là giống như thi vào trường cao đẳng, lúc chấm bài thi tên họ học sinh đều là phong kín, thầy cô cũng không phải tự chọn bài thi, một mực chờ khi chấm thi kết thúc, thống kê điểm số cùng thứ hạng mới có thể mở ra bì thư xem tên thí sinh.
Tối nay nhất định là một đêm không ngủ, tất cả mọi người đang khẩn trương mà dò đáp án, tính toán điểm số.
Về phần Diệp Oản Oản, sau khi thi xong lập tức đi đến nhà trọ bắt đầu ngủ bù.
Sáng ngày thứ hai.
Lương Lệ Hoa vui sướng hớn hở mà đi vào phòng học.
Buổi sáng, cô ngay cả thành tích thi cử cũng còn chưa kịp xem, liền đi một chuyến đến chỗ giáo vụ, thư thông báo đuổi học Diệp Oản Oản, rốt cuộc cũng đã có.
"Các bạn học an tĩnh một chút! Thành tích cuộc thi cùng thứ hạng hiện tại cũng đã có rồi! Bất quá, trước khi công bố thành tích, tôi yêu cầu trước xử lý một chuyện!"
Nghe nói như vậy, nhất thời tất cả ánh mắt của mọi người đều hưng phấn nhìn về phía hàng cuối.
Loading...
Quả nhiên, Lương Lệ Hoa vừa nói, liền lấy ra một tấm thư thông báo, vỗ vào trên bục giảng, "Chuyện này chắc hẳn rất nhiều người đã biết rồi, bạn học Diệp Oản Oản lớp chúng ta, bởi vì nhiều lần không tuân theo nội quy trường học Giáo Kỷ, đức hạnh không tốt, dạy mãi không được, tổn hại nghiêm trọng hình tượng trường trung học Thanh Hòa chúng ta, trải qua sự xem xét của trường học, đã quyết định đưa ra cho thôi học!"
Dưới phòng học mặt nhất thời một trận hoan hô, nhất là các nữ sinh.
"Ha ha ha, ta đã nói rồi mà! Thành tích không tốt thì cái đồ ma lem đó phải bị đuổi ra trường học!"
"Cuối cùng không cần gặp lại bộ mặt sợ hãi kia!"
Lương Lệ Hoa liếc mắt nhìn, không nhịn được nhìn về hướng phía Diệp Oản Oản, "Thời gian bắt đầu có hiệu lực chính là hôm nay, bây giờ liền thu thập đồ đạc đi thôi!"
Dưới ánh mắt có chút hả hê của mọi người, Diệp Oản Oản thản nhiên bất động, không chút ý tứ nào phải đi, chẳng qua là nhẹ nhàng cong khóe miệng, thần sắc lười biếng liếc nhìn người trên bục giảng.
Cái ánh mắt trào phúng cùng lãnh đạm bình tĩnh kia cùng thần sắc giống như khiêu khích, nhất thời làm Lương Lệ Hoa nổi giận, "Diệp Oản Oản! Bây giờ cô còn có cái gì vấn đề? Không phải là muốn trường học cấp cho văn bản thư thông báo đóng mộc sao? Thư thông báo cho cô! Hết thảy đều là theo quy định mà làm việc! Đỡ cho cô còn nói trường học là của chúng tôi độc đoán!"
Con ngươi Diệp Oản Oản trong trẻo lạnh lùng nhìn người bên trên, chậm rãi đứng lên, mở miệng nói, " Được, nếu cô muốn nói với tôi nội quy trường học, như thế tôi liền nói với cô nội quy trường học.
Tôi dường như nhớ, nội quy trường học trong có một cái chú thích, nếu có biểu hiện hối cải tốt, có thể xem xét miễn cho xử phạt, để cho học sinh cơ hội hối cải, làm người mới."
Lương Lệ Hoa cười lạnh, "Là có điều này thì thế nào? Có quan hệ gì tới cô! Cô xem lại cô một chút đi, người không ra người quỷ không ra quỷ, giống như là có phân nửa bộ dạng hối cải không?"
Diệp Oản Oản nhíu mày, một bộ có lý chẳng sợ nói, "Vâng, tôi là xấu xí thì thế nào? Chẳng lẽ xấu xí là lỗi của tôi sao? Lấy tướng mạo nhìn người là chuyện mà một giáo sư nhân dân nên làm? Cho nên, cảm thấy được, lão sư ngài hay là trước nhìn thành tích của tôi lại nói, vạn nhất tôi lần này thi hạng nhất cả lớp đấy?"
Lương Lệ Hoa đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó bị tức cười tại chỗ, những bạn học khác tất cả cũng đều là cười rộ lên.
"Ha ha ha ha ha Cmn! Diệp Oản Oản cái đó ma lem đó mới vừa nói cái gì? Cô ta đòi đứng thứ nhất trong kì kiểm tra? Rốt cuộc là ai cho cô ta dũng khí nói ra những lời này!"
"Cô ta chẳng lẽ là kẻ ngu đi! Cô ta nếu có thể đứng thứ nhất trong kì kiểm tra, ta cmn đều phải đi ăn shi!" [VoVo: Shi là gì thì tự hiểu nhé, tác giả ghi thế mình cũng không tiện đỗi lại cho đúng chính tả.]
"Ha ha vậy sợ rằng ngươi phải ăn shi rồi, bởi vì hạng nhất đếm ngược cũng là hạng nhất a!"