" Gia hỏa này thật đáng sợ!! " đám người sợ hãi than một tiếng.
Mười bốn tuổi Nhị Phẩm Luyện Dược Sư, Đấu Sư tu vi, trong lịch sử Gia Mã Đế Quốc chưa từng có, hôm nay rốt cuộc bị một cái thiếu niên cho phá vỡ.
Đan Vương Cổ Hà năm đó cũng không thể làm được đến mức này.
Thiếu niên này thành tựu sau này tuyệt đối sẽ vượt xa Đan Vương Cổ Hà.
Nhìn xem đám người thần sắc kính sợ, Phất Lan Khắc cũng thở dài một tiếng.
Tiêu Long lực khống chế hỏa hầu kiệt xuất cũng sẽ không có chỗ thua kém so với bất cứ một người nhị phẩm luyện dược sư chính thức nào, thậm chí là hơn hẳn Nhị Phẩm Luyện Dược Sư.
Hơn nữa khi luyện dược, đối với việc chiết xuất tinh hoa các loại dược liệu bộ phận, cũng là đắn đo cực kì tinh chuẩn, rất nhiều người đều không thể làm được như Tiêu Long.
Điều đó cũng là đương nhiên, dù sao Tiêu Long nhưng là một cái Tứ Phẩm luyện dược sư, đem nhị phẩm luyện dược sư ra cùng hắn so sánh đơn giản là sai lầm.
" Cùng tiểu gia hỏa này so sánh, thật sự là đả kích người. " Phất Lan Khắc cười khổ.
Ở độ tuổi của Tiêu Long lúc trước hắn còn đang học tập luyện dược tri thức đây.
Loading...
Ngay lúc này Phất Lan Khắc hướng đám thủ hạ phất phất tay, một người vội vã bước nhanh đi ra đại sảnh. Một lát sau, dùng ngọc bàn nâng một bộ trường bào màu đen tinh xảo tiến vào.
" Đây là trang phục đặc chế của nhị phẩm luyện dược sư. Tài liệu của loại trường bảo này trước khi đem đi chế tạo sẽ được bỏ vào trong ao dược bồi dục của công hội để tiến hành xâm bào. Cho nên, cũng đừng nên xem thường nó, sau khi mặc vào, trong vải dược dịch đã được thấm vào, khi cùng không khí tiếp xúc sẽ từ từ tản mát ra mùi vị kỳ dị. "
" Loại mùi vị này hiệu quả có thể khiến cho chủ nhân trong mọi thời khắc vẫn duy trì được trạng thái thanh tỉnh. Hơn nữa, ở dưới kích thích của loại mùi vị này, da thịt trên cơ thể sẽ trở nên có chút mẫn cảm. Đồng dạng, thì có thể khiến cho luyện dược sư khi luyện chế đan dược, đối với việc khống chế hỏa hầu sẽ càng thêm dễ dàng hơn một chút."
Phất Lan Khắc đắc ý đem áo bào công năng giới thiệu, sau đó hắn lại nói tiếp.
" Đồng thời, nó còn sở hữu công năng miễn dịch với một ít độc tính. Còn có, trải qua đặc thù chế tạo của công hội. Loại trường bào luyện dược sư này có lực phòng ngự có thể so với áo giáp bình thường còn muốn chắc chắn hơn rất nhiều. Nếu không phải bởi vì giá trị chế tạo quý hiếm, khó có khả năng chế tạo nhiều, nếu không đã sớm bị đế quốc đoạt lấy làm trang bị quân dụng rồi..."
Nghe Phất Lan Khắc giới thiệu như vậy. Tiêu Long cũng không có ngạc nhiên dù sao trong nguyên tác có nói qua.
Bất quá trong lòng không khỏi cảm thấy luyện dược sư đúng là nhiều tiền lắm của, một bộ trường bào như vậy cũng đã có hơn mấy vạn kim tệ rồi đi.
Tiêu Long tại phía trên đảo qua, chỉ thấy vị trí nơi ngực có đính một chiếc huy chương luyện dược sư, trên huy chương, mặt ngoài dược đỉnh phong cách cổ xưa, hai đạo hoa văn giống như thủy ngân, như một vật sống bình thường, không ngừng rung động.
Bàn tay mơn trớn trên hắc bào, luồng xúc cảm mềm mại tựa như da thịt mơn mởn của nữ tử bình thường, cực kì tuyệt vời, làm cho người ta cảm giác rất dễ chịu.
Tiêu Long nhanh chóng đem trường bào mặc lên người, trường bào như bám vào da thịt một dạng, cảm giác vô cùng thoải mái, dễ chịu.
" Tốt rồi, khảo hạch đã kết thúc, tất cả giải tán đi. " Phất Lan Khắc đối với xung quanh đám người hô lên.
Tiêu Long lúc này lên tiếng nói.
" Phất Lan Khắc đại sư, có thể dành thời gian cùng ta trò chuyện riêng một chút không. "
" Có thể, ta cũng đang có ý đó đây. " Phất Lan Khắc mịn cười nói.
Sau đó hai người liền đi vào trong phòng riêng.
Mà những người xung quanh cũng đem Tiêu Long thân ảnh vĩnh viễn nhỡ kỹ trong đầu.
Mười bốn tuổi Nhị Phẩm Luyện Dược Sư, tin tức này sớm muộn cũng truyền khắp Gia Mã Đế Quốc.
" Long Nhất, có thể nói cho ta biết sư phụ ngươi là người thế nào sao? Ta đã xem qua tư liệu của ngươi, ta nhớ được tại Gia Mã Đế Quốc cũng không có ai được gọi là Dược Lão a. " Phất Lan Khắc tò mò nói.
Có thể dạy ra được Tiêu Long dạng này yêu nghiệt, Tiêu Long sư phụ ít nhất cũng phải là Lục Phẩm Luyện Dược Sư, nếu có cơ hội Phất Lan Khắc thật muốn bái phỏng một phen.
" Để ngươi phải thất vọng rồi, sư phụ ta không quá thích cùng người ngoài tiếp xúc. Ta nghe nói trước đây có rất nhiều tìm đến sư phụ, cho nên hắn mới phải quy ẩn sơn lâm. " Tiêu Long lắc đầu bất đắc dĩ nói.
" Có thể hiểu được. " Phất Lan Khắc gật đầu đồng cảm nói.
Làm một cái luyện dược sư, hắn rất rõ ràng bị người khác làm phiền cảm giác.
Huống hồ tại Phất Lan Khắc trong lòng, sư phụ Tiêu Long nhất định là mạnh hơn hắn nhiều, bị người làm phiền so với hắn còn muốn nhiều.
" Phất Lan Khắc đại sư, thật ra mục đích chính của ta đến hắc nham thành là muốn tìm một người, tham gia luyện dược sư khảo hạch chỉ là việc phụ. " Tiêu Long thần sắc nghiêm túc nói.
" Ồ, mời nói nghe thử, biết đâu ta có thể giúp được. " Phất Lan Khắc gật đầu nói.
Nếu như có thể Phất Lan Khắc cũng muốn thông qua chuyện này để tạo ấn tượng tốt với sư phụ của Long Nhất, sau này có thể giúp được cho hắn.
" Thật ra là ta theo lệnh sư phụ đến Hắc Nham Thành là muốn tìm một người tên là Cổ Đặc. " Tiêu Long nói.
" Cổ Đặc!! " Phất Lan Khắc kinh ngạc nói, sau đó lại nói tiếp: " Ngươi tìm hắn làm gì? "
" Nói đúng hơn là Sư Phụ ta muốn tìm hắn, sư phụ muốn từ trên người Cổ Đặc trao đổi một ít đồ vật, về việc dùng để làm gì sư phụ ta không nói. " Tiêu Long nhàn nhạt nói.