logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Người bình thường căn bản không cách nào tưởng tượng, thân thể mềm mại mảnh khảnh như vậy lại có thể tiếp nhận trọng lượng đáng sợ như thế.

Nàng mới chỉ 15 tuổi!

Năm ngón tay Lâm Nính San uốn éo, bàn đá nặng ngàn cân lập tức bay ra khỏi lòng bàn tay, rơi xuống mặt đất cách mười lăm mét, ném ra một cái hố cực lớn trên mặt đất.

“Trời ạ! Quá lợi hại! Lâm gia lại sinh ra một vị thiên tài không tầm thường.”

“Chỉ là một nữ tử mà thôi, thân thể không cách nào so sánh với nam tử lại có thể một tay nâng bàn đá nặng ngàn cân, tu vi của nàng không biết đạt tới trình độ cường đại cỡ nào?”

Vân Võ quận vương ngồi trên cao cũng lộ ra vẻ sợ hãi, nói, “Đây là thiếu nữ thiên tài nhà ai? Thiên phú như vậy, dù so sánh với Cửu quận chúa, e rằng cũng không thua kém!”

Vương hậu thấy rất hài lòng với biểu hiện của Lâm Nính San, cười nói, “Đại vương, nàng là nữ nhi của Lâm gia chủ, tên là Lâm Nính San. Thần thiếp cũng cảm thấy nàng rất ưu tú, cố ý muốn để nàng và Thất vương tử đính hôn, kết thành phu thê.”

“Hóa ra là tiểu nha đầu kia, bổn vương cũng có chút ấn tượng với nàng. Lấy thiên tư và gia cảnh của nàng, vẫn xứng với Thất nhi.”

Vân Võ quận vương hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Nhược Trần đứng ở rìa võ trường, lại nói, “Nhưng bổn vương nhớ khi nàng còn bé là bạn thân của Cửu nhi, bọn họ lại là biểu huynh muội, cũng coi là thanh mai trúc mã. Lúc trước bổn vương còn bàn bạc với Lâm lão giả tử định cho bọn họ thông gia từ bé. Đáng tiếc, ba năm trước xảy ra sự kiện kia, việc đính hôn cũng bị chậm trễ.”

Vương hậu cười nói, “Đại vương hồ đồ! Lấy thiên phú hiện tại của Lâm Nính San, sao có thể để ý Cửu vương tử? Hai người bọn họ đã không phải người cùng một thế giới, e rằng tương lai sự chênh lệch chỉ có thể càng ngày càng lớn.”

Loading...

“Lấy thiên phú của nàng, dù làm một vị trắc phi của Thất vương tử, tin tưởng nàng cũng bằng lòng. Lâm gia cũng chắc chắn không buông tha cơ hội nịnh nọt Thất vương tử này.

Vân Võ quận vương cũng khẽ gật đầu, không thể không thừa nhận thiên phú của Cửu vương tử thật sự kém Lâm Nính San rất xa, đây cũng là chuyện không có cách nào khá!

Ở giới võ đạo, kết hợp nam mạnh nữ yếu vô cùng phổ biến.

Nhưng kết hợp nữ mạnh nam yếu, nếu chênh lệch quá lớn dù với nhà nam hay với nhà gái đều không phải là một chuyện tốt!

Sau đó người đi vào võ trường kiểm tra lực lượng là Trương Nhược Trần.

“Cửu đệ, ngươi cũng nên cẩn thận, đừng bị đá lớn đè gãy eo.” Bát vương tử đứng ở một bên, ánh mắt âm u lạnh lẽo cười khẩy.

Bên ngoài võ trường vương tộc, một vị võ giả khinh thường nói, “Cửu vương tử tham gia kiểm tra cuối năm cũng là tự rước lấy nhục, thời gian ba tháng quá ngắn ngủi, muốn hoàn thành tẩy tủy trùng mạch rất khó, muốn nhấc bàn đá 100 cân, gần như là việc không thể nào.”

“Tiểu quận chúa mới 6 tuổi đã nhấc được bàn đá 100 cân, hiện tại Cửu vương tử đã 16 tuổi, không cần đoán cũng biết hắn chắc chắn không nhấc nổi bàn đá. Đây mới thật sự là mất mặt!”

“So với đi ra chịu mất mặt, hắn không nên tham gia kiểm tra cuối năm.”

Trương Nhược Trần căn bản không để ý đến những tiếng bàn tán kia, ánh mắt có vẻ vô cùng bình tĩnh, không chút dao động đi vào bên trong võ trường.

Lúc Trương Nhược Trần đi vào cũng là lúc Lâm Nính San quay về.

Lúc cách năm bước, hai người đồng thời dừng lại, nhìn chằm chằm đối phương.

Lâm Nính San nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần một lúc, lắc đầu thở dài, “Biểu ca, ngươi không nên tham gia kiểm tra cuối năm, lấy tư chất của ngươi, dù hoàn thành tẩy tủy trùng mạch cũng không có khả năng nhấc bàn đá 100 cân. Ngươi làm vậy không chỉ tự làm mình xấu mặt, Lâm phi nương nương và vương tộc cũng mất mặt. Cần gì chứ?”

Trương Nhược Trần nhướn mày, nói, “Nính San biểu muội, ngươi thật sự rất ưu tú, thiên phú tư chất không tệ, nhưng cũng không thể bỡn cợt người khác không đáng một đồng?”

Lâm Nính San nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, trong mắt càng nhiều hơn mấy phần thất vọng, “Vì sao ngươi không nghe lợt lời khuyên nhủ? Đối với ngươi, bình thường sống hết một đời mới là lựa chọn tốt nhất. Vì sao lại muốn tu võ? Ngươi căn bản không thích hợp đi con đường này!”

Vốn dĩ nể tình khi còn bé Trương Nhược Trần là bạn chơi thân với mình, bàng mới khuyên Trương Nhược Trần đừng tự rước lấy nhục.

Nhưng Trương Nhược Trần rất cố chấp, cũng không xem mình có bao nhiêu trọng lượng?

Đối với loại người không biết tự lượng sức mình lại không nghe người ta khuyên nhủ này, Lâm Nính San cũng không thể nói gì hơn, chỉ cảm thấy Trương Nhược Trần quá ngu xuẩn.

“Ngươi tự bảo trọng!” Lâm Nính San hất cái cằm trắng như tuyết lên, đi ra bên ngoài võ trường.

Hai người lướt qua nhau.

Lâm Nính San rời khỏi võ trường, nhận lấy sự theo đuổi và khen ngợi của vô số võ giả trẻ tuổi, như sao vây quanh trăng sáng vây nàng ở chính giữa.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn