Sau khi đạt tới Hoàng Cực cảnh trung kỳ, Trương Nhược Trần lại tu luyện trong Thời Không tinh thạch một tháng, cách sáu ngày lại dùng một viên Tụ khí đan, cách mười ngày lại ngâm tắm thuốc một lần.
Thời gian khác đều tu luyện chưởng thứ hai Long tượng bàn nhược chưởng “Phi long tại thiên” và lĩnh hội “Kinh mạch đồ” trong 【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】.
Còn chưa tu luyện thành công chưởng thứ hai của Long tượng bàn nhược chưởng, chân khí trong Khí trì đã tu luyện viên mãn.
“Đêm nay có thể bắt đầu vượt qua Hoàng Cực cảnh hậu kỳ!” Trương Nhược Trần nói.
Nghe nói như thế, Vân nhi quá sợ hãi, nói, “Hoàng Cực cảnh hậu kỳ? Cửu vương tử điện hạ mới đạt tới Hoàng Cực cảnh trung kỳ mười ngày mà thôi, đã có thể vượt qua Hoàng Cực cảnh hậu kỳ? Bát vương tử phải tốn thời gian bốn năm mới tu luyện từ Hoàng Cực cảnh trung kỳ đến Hoàng Cực cảnh hậu kỳ.”
Vân nhi cũng không biết sự tồn tại của Thời Không tinh thạch, tưởng Trương Nhược Trần mới tu luyện mười ngày, trên thực tế Trương Nhược Trần đã tu luyện suốt một tháng.
Điều này còn là vì hắn tốn rất nhiều thời gian để tôi luyện thân thể, nếu không tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn.
“Rất nhanh sao? Chỉ có thể coi là nước chảy thành sông đi!”
Trương Nhược Trần cũng không cảm thấy tốc độ tu luyện của mình nhanh đến mức nào, nếu hắn có được tài nguyên tu luyện phong phú như những thiên tài khác, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ rất nhanh.
Bát vương tử tốn thời gian bốn năm mới đạt tới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, chỉ có thể nói rõ tư chất của hắn ta quá kém
Loading...
Mặc kệ thế nào, lúc này tâm trạng Vân nhi rất kích động, nói, “Cửu vương tử, ta tin tưởng ngươi chắc chắn có thể thành công. Chỉ cần ngươi đạt tới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, sau này chúng ta không cần phải sợ Bát vương tử nữa.”
“Ừm! Ngươi đi ra ngoài trước đi! Đêm nay đừng cho người đến làm phiền ta.” Trương Nhược Trần nói.
Vân nhi gật đầu thật mạnh như là gà con mổ thóc, nói, “Đêm nay ta sẽ trông coi ngoài cửa, nếu ai dám đến làm phiền Cửu vương tử tu luyện, ta có liều chết cũng phải ngăn hắn.”
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm Vân nhi một chút, nhẹ nhàng nói, “Cảm ơn!”
Sau khi Vân nhi rời khỏi phòng Trương Nhược Trần, Trương Nhược Trần lập tức tiến vào không gian Thời Không tinh thạch.
“Muốn đột phá đến Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, ta chắc chắn phải một lượt mở ra ba đường kinh mạch, để kinh mạch xuyên qua ngũ tạng, hai tay, hai chân.”
Trương Nhược Trần liên tục lấy ra ba bình ngọc nhỏ đặt thành một hàng, trong mỗi một bình ngọc nhỏ là một phần Tẩy tủy dịch.
Sau khi bản thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, Trương Nhược Trần nuốt Tẩy tủy dịch trong bình ngọc thứ nhất vào, dựa vào dược lực của Tẩy tủy dịch lập tức mở ra đường kinh mạch thứ tư trong thân thể.
Tốn thời gian nửa canh giờ đã thành công mở ra đường kinh mạch thứ tư.
Đường kinh mạch thứ tư chảy ra từ trong Khí trì, đi qua cổ, lồng ngực, cánh tay trái, cánh tay phải, sau đó đi một đường dọc theo phần xương sống lưng lại quay về Khí trì ở mi tâm, hoàn thành một đại chu thiên.
Không nghỉ ngơi chút nào, Trương Nhược Trần ăn Tẩy tủy dịch trong bình ngọc nhỏ thứ hai, bắt đầu mở ra đường kinh mạch thứ năm.
Đường kinh mạch thứ năm từ Khí trì kéo dài ra thân thể, xuyên qua lồng ngực, ổ bụng, đi qua chân trái, đùi phải, lại quay về Khí trì.
Tuyến đường kinh mạch này dài hơn, Trương Nhược Trần tốn ba canh giờ mới thành công mở ra.
Chân khí trong thân thể tiêu hao hơn phân nửa, cả người toàn là mồ hôi, Trương Nhược Trần không thể không lấy ra một Linh tinh nắm trong tay, nhanh chóng hấp thu linh khí trong Linh tinh chuyển hóa thành chân khí, chứa vào trong Khí trì.
Chân khí trong Khí trì lại khôi phục trạng thái viên mãn.
Trương Nhược Trần lập tức lấy Tẩy tủy dịch trong bình ngọc nhỏ thứ ba ăn vào, bắt đầu mở ra đường kinh mạch thứ sáu.
Đường kinh mạch này chảy qua tỳ, phổi, thận, lá gan, tim, thuộc về ngũ tạng trong thân thể, chân khí chảy qua ngũ tạng có thể cường hóa ngũ tạng, đồng thời ngũ tạng cũng là yếu ớt nhất, Trương Nhược Trần nhất định phải cẩn thận khống chế.
Tốn cả sáu canh giờ, chân khí trong thân thể gần như hoàn toàn hao hết nhưng kinh mạch vẫn chưa đả thông cả người, còn thiếu một đoạn nhỏ nữa.
Nếu chân khí gián đoạn sẽ là công cốc, thậm chí ngũ tạng còn phải gánh chịu tổn thương.
Sau này muốn mở ra đường kinh mạch này sẽ khó hơn hiện tại gấp mười lần.
Trương Nhược Trần đưa ra một quyết định to gan, dùng tốc độ cực nhanh nhét một viên Tụ khí đan vào trong miệng.
“Oanh!”
Đan khí của Tụ khí đan đột nhiên nổ tung trong thân thể.
Trương Nhược Trần lập tức một lòng hai việc, vừa lợi dụng năm đường kinh mạch đã mở ra hấp thu đan khí, liên tục không ngừng chuyển hóa thành chân khí, vận chuyển vào trong Khí trì.
Bên kia lại cẩn thận khống chế chân khí, tiếp tục mở ra đường kinh mạch thứ sáu.