logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, siết chặt ngón tay, có vẻ sâu xa nói, “Tuyệt đối không nữa! Sau này…”

Sau này ta là ác mộng của nàng.

Lâm phi nhìn Trương Nhược Trần dáng vẻ gầy yếu, sắc mặt tái nhợt khẽ thở dài một hơi, trong lòng vô cùng chua xót.

Tuy sinh ra ở nhà quận vương nhưng từ nhỏ hắn đã yếu ớt nhiều bệnh, 16 tuổi vẫn chỉ có thể ngày ngày nằm trên giường, e rằng đời này cũng chỉ có thể sống như vậy!

Bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân lộn xộn.

“Các ngươi làm cái gì? Nơi này là Ngọc Thấu cung, ai cho các ngươi lá gan tùy ý xông vào nơi này?” Một thị nữ vẻ ngoài xinh đẹp muốn ngăn cản Bát vương tử xông vào, lại bị Bát vương tử nhẹ nhàng đầy ra, ném xa hơn mười mét.

Bát vương tử là một vị võ giả, tu vi đạt tới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, đánh ra một chưởng đủ để đánh cái bàn đá nặng ba trăm cân ra xa mười trượng, huống chi chỉ là một thị nữ nặng gần trăm cân?

Ngón tay búng một cái là có thể đánh nàng bay ra ngoài.

Thị nữ kia kêu thảm một tiếng, ngã mạnh xuống đất, cánh tay trái bị ngã gãy.

Bát vương tử mặc một bộ y phục sợi vàng, trên lưng buộc một dải ngọc thạch, thân thể to khỏe, cánh tay thon dài, tốc độ vững vàng đi vào Ngọc Thấu cung, lạnh nhạt nhìn chằm chằm thị nữ kia một chút, “Một con nô tỳ cũng dám cản đường bổn vương tử, thật sự muốn chết.”

Loading...

Sáu thị vệ mặc khải giáp da lân đi theo sau lưng Bát vương tử thân thể cao lớn, lưng hùm vai gấu, hiển nhiên đều là tu sĩ võ đạo chiến lực cường đại, là cấm vệ vương cung.

Lâm phi nghe thấy tiếng động bên ngoài, sau khi trấn an cảm xúc của Trương Nhược Trần lại đóng cửa đi ra ngoài.

Nàng nhìn chằm chằm Bát vương tử đứng bên ngoài, hơi nhíu mày nói, “Bát vương tử điện hạ, nơi này là Ngọc Thấu cung, dù ngươi là vương tử cũng không thể xông loạn đi!”

Bát vương tử Trương Tể ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm phi, cất cao giọng nói, “Vương hậu có lệnh, tẩm cung của Lâm phi nương nương và Cửu đệ đổi thành ‘Tử Di thiên điện’. Sau này chủ nhân của Ngọc Thấu cung là mẫu thân của bổn vương tử Tiêu phi nương nương.”

Sắc mặt Lâm phi hơi thay đổi, nàng đã sớm đoán được ngày này sẽ đến nhưng lại không ngờ sẽ đến nhanh như vậy.

Lâm phi đau lòng mỉm cười, nói, “Vương hậu muốn đuổi mẫu tử chúng ta rời khỏi Ngọc Thấu cung nhanh vậy sao? Được! Ngày mai ta và Trần nhi sẽ dọn khỏi thiên điện.”

Bát vương tử nói, “Thật xin lỗi! Mẫu thân nói đêm nay nàng muốn vào ở Ngọc Thấu cung. Mời Lâm phi nương nương dọn khỏi thiên điện ngay bây giờ!”

Lâm phi biết Trương Nhược Trần người yếu nhiều bệnh, không chịu được giày vò, giọng điệu có chút cầu xin nói, “Bát vương tử điện hạ, ngươi cũng biết Cửu đệ ngươi yếu ớt nhiều bệnh, đêm đã khuya, ngoài trời lạnh lẽo, chẳng may…”

Bát vương tử cười lạnh, hoàn toàn không khách sáo nói, “Lâm phi nương nương, trên đời này nhiều người đáng thương lắm nhưng không phải mỗi người đều đáng được thương tiếc. Cửu đệ đã người yếu nhiều bệnh, vậy còn sống trên đời làm gì?”

“Hắn là Cửu đệ của ngươi!”

Lâm phi còn muốn nói gì đó, cánh cửa sau lưng đột nhiên bị đẩy ra.

Trương Nhược Trần thân thể suy yếu, phải dùng tay chống vào khung cửa mới có thể miễn cưỡng đứng thẳng, nhìn chằm chằm Bát vương tử cách đó không xa.

Thoạt nhìn thân thể hắn yếu ớt không thể ra gió, lại như ẩn chứa ý chí bất khuất, nói, “Đừng cầu xin bọn họ, bây giờ chúng ta sẽ dọn đi.”

“Trần nhi, sao ngươi lại xuống giường? Trời đêm lạnh lẽo, còn không nhanh quay về.” Lâm phi vội vàng đi tới đỡ Trương Nhược Trần, sợ hắn nhiễm phong hàn.

Trương Nhược Trần cố chấp lắc đầu, nói, “Mẫu thân, chúng ta đừng cầu xin bất kỳ ai, sớm muộn cũng có một ngày… Chúng ta sẽ quay về đây!”

Lâm phi nhìn ánh mắt kiên định của Trương Nhược Trần, dường như cũng bị tâm trạng của hắn lây nhiễm, nước mắt rơi như mưa nhẹ gật đầu.

Lâm phi cũng đỡ Trương Nhược Trần, từng bước một rời khỏi Ngọc Thấu cung, ngoại trừ thị nữ bị Bát vương tử một chưởng đẩy ngã gãy tay ra, những người hầu khác đều không đi theo bọn họ rời khỏi Ngọc Thấu cung.

Tất cả mọi người cũng nhận ra Lâm phi và Cửu vương tử đã hoàn toàn thất thế, trong quận vương phủ khó có nơi cho bọn họ sống yên ổn.

Lúc đầu bọn họ cũng là người hầu của Ngọc Thấu cung, hiện tại tất nhiên sáng suốt lựa chọn ở lại Ngọc Thấu cung, toàn bộ đều đi nịnh nọt vị chủ nhân mới Bát vương tử này.

Tử Di thiên điện vốn là chỗ ở của vương phi thất sủng, vô cùng vắng vẻ, lá rụng đầy đất như đã lâu không có người ở.

Đêm đã sâu, gió lạnh đìu hiu.

Trương Nhược Trần ngồi trên ghế đá lạnh băng, trên thân thể gầy yếu quấn một chiếc áo ngoài nhưng vẫn cảm thấy lạnh lẽo.

“Nhục thân này quá yếu ớt, chỉ có tu luyện võ đạo mới có thể khiến thân thể dần cường tráng hơn. Nếu không, dù hiện tại ta là nhi tử quận vương vẫn chỉ có thể bị người ta sắp xếp.” Trương Nhược Trần thầm nghĩ trong lòng.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn