Ngày thứ ba, Vương Dật đợi tới trưa, vẫn không trông thấy Quan Điệp, Vương Dật có chút sốt ruột, còn có một ngày rưỡi là hết hạn nhiệm vụ rồi, mà lúc này độ thiện cảm của Quan Điệp với hắn vẫn là 0%, nghĩ sao mà 1 ngày rưỡi tăng được thiện cảm với Quan Điệp, đúng là phi thực tế.
“làm gì chứ, cứ ở thư viện vậy, chiều nay đi nét chơi đi, tổ đội giờ có 4 người rồi, 4 thằng đều rủ ngươi đi, có thể leo rank bạch kim đó”
Trương quân mồ hôi nhễ nhại đi tới, chắc hẳn là vừa đánh bóng rổ.
Mấy nữ sinh dùng tay quạt chán ghét, do bị cái thân thể nóng bức mập mạp của Trương Quân đứng gần.
“ta, ta thì không được, thứ ba tuần sau phải thi vòng hai, chờ thi xong ta chơi cả đêm cùng các ngươi.”
Vương Dật nói lung tung, thực ra là bởi vì hắn đang có việc, cả ngày nay cũng chả thấy đi đọc sách.
“Ok, vậy ngươi cố gắng, ta chờ ngươi thi qua vòng 2 người mời ta ăn cơm hen!”
Trương Quân bướng bỉnh chừng mắt nói.
“Đương nhiên rồi, đến lúc đó thì còn lo gì”
Vương Dật vỗ vỗ ngực nói.
Loading...
Vương Dật ăn cơm trưa, chờ đến hơn 3 giờ chiều, vẫn không thấy Quan Điệp xuất hiện, trong lòng hắn lần này thực sự hoảng hốt.
“má…, chỉ có thể liều mạng!”
Vương Dật lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn ngắn cho Quan Điệp.
Ở một tòa nhà ngoài trường học, Quan Điệp đang trở mình trên giường đôi.
Quan Điệp mặc nội y màu trắng viền ren, lộ ra hai đùi thẳng tắp, cùng hai bầu vú to đang ưỡn lên.
Nàng ôm một con gấu cao bằng nửa người, uể oải nhìn trần nhà,
Từ hôm bị cưỡng bạo đến giờ, đầu óc Quan Điệp cứ trống rỗng, mặc dù là bị cưỡng bức, thế nhưng cảm giác hưng phấn này trước đây nàng chưa từng thử qua, thời gian lên đỉnh lên tận 2 đến 3 phút, làm nàng không kìm được mà phọt hết cả nước.
Hôm qua nằm trong phòng cả ngày, chỉ thấy toàn thân như nhũn ra, chả muốn làm cái gì hết, còn về ai là người cưỡng bức nàng, cũng chả có ai lộ diện.
Hôm nay nàng lại nằm trên giường tới trưa, ăn suất cơm trưa đặc biệt, ăn no xong cảm thấy tinh thần đã phấn chấn, nhưng vừa nghĩ tới chuyện hôm nọ, tiểu huyệt lại ẩm ướt, thèm đến phát ngứa.
“Ta làm sao vậy, chẳng nhẽ ta trở thành dâm oa đãng phụ sao? Trời ơi…”
Quan Điệp lật người, ôm lấy đầu gối, hừ hừ.
“Nhưng mà công nhận là phê thật”
Quan Điệp tự nhủ, bàn tay nàng nhỏ nhắn trắng trẻo luồn vào bên trong chiếc quần lót trắng, vuốt ve âm đạo, tượng tưởng đến cảnh hôm trước.
"A, a a..."
Không bao lâu, liền bắt đầu nhẹ nhàng rên rỉ.
Tít tít…
Lúc vày, chiếc di động bên cạnh vang lên.
“Đừng nói lại là tên Lục Vĩnh Hạo ngu xuẩn kia, cứ chém gió là mình khỏe lắm, nhưng chẳng được lần nào quá 5 phút, nếu như không có tiền, ta đã sớm đá rồi, thật đáng ghét quá đi à!”
Hiện nhiên là chuông điện thoại khác khiến Quan Điệp hào hứng, nàng không nhịn được mà cầm điện thoại di động lên.
Trên màn hình toàn là tin nhắn Lục Vĩnh Hạo, cái gì mà em yêu em có khỏe hơn không? Ui trời ơi sến tởm! Nghỉ ngơi thêm chút đi nha, muốn mua gì cứ bảo ta.
Quan Điệp chán ghét mà gạt đi, lại nhìn thấy tin nhắn lạ, nhìn dãy số cũng không nhận ra.
“chắc phải có việc mới gửi tin có màu”
Quan đẹp ngờ vực mở lên đọc, nhưng sau một khắc, nàng cứng ngắc như đá, bất động trên giường.
Trên tấm ảnh là một cô gái toàn thân trần trụi, bị trói trên một chiếc giường lớn, da dẻ trắng nõn, dáng người thướt tha, chỉ là đang đeo bịt mắt, nhưng bịt mắt không lớn, thông qua gương mặt vẫn nhận ra là ai.
“hắn gửi ta ảnh nude ư, cái tên hỗn đản, muốn ta tìm Cường ca xử lí không hả?”
Quan Điệp lúc đầu muốn tìm người, nhưng vừa nghĩ lại vừa do dự, Cường ca thèm nàng đến nhỏ dãi đã lâu, nếu như nhờ hắn lần này, về sau sẽ khó sống yên ổn.
Với lại, cái người hôm nọ, nói là muốn kiếm cha nuôi, vậy nhất định cũng không phải hạng lương thiện, nếu như chọc giận hắn, mình có gặp nguy hiểm hay không
Cái này mà lộ ra ngoài thì phải làm sao đây.
Có nên nói cho tiểu Vân không nhỉ, không được, việc này không thể để cho ai biết.
Quan Điệp hiện lên nhiều dòng suy nghĩ trong đầu, cuối cùng mở lại tin nhắn, viết.
"Ngươi muốn làm gì?"
“Không làm gì, đến số 104 phố Tường Vân, một mình, nếu để cho ta bực, tất cả mọi người trong trường sẽ được xem hình”
Quan Điệp Tâm có chút hồi hộp nhưng do dự hồi lâu, nàng vẫn đứng dậy mặc quần áo đi ra ngoài.
Số 104 Tường Vân là tòa nhà cũ kỹ đã lâu, đây là chỗ Vương Dật thuê lại, lúc này được nghỉ học, liền tới, Vương Dật không có bạn gái, sẽ không làm bẩn phòng cho nên đưa chìa khóa cho Vương Dật để hắn thỉnh thoảng để ý nhà cửa.
Vương Dật hút thuốc trên ban công nhìn xuống dưới lầu, hắn cũng không chắc là Quan Điệp có tới hay không, nếu như không đến thì ngày mai chỉ có thể nghĩ cách khác
Ước chừng khoảng nửa giờ, Vương Dật nhìn thấy Quan Điệp đeo một chiếc kính mắt bạo long lớn, quần jean màu xanh bó sát người, áo thun màu trắng, xuất hiện ở dưới lầu
“Ta đã đến, ngươi ở đâu?”
Vương Dật nhận được tin nhắn, trong lòng vui mừng, triển khai kĩ năng đọc suy nghĩ.
“..Hắn sẽ không bắt có ta đi, hẳn là sẽ không, ta không có tiền!, chỉ cần có thể nhanh làm chuyện này, chỉ cần không quá đà là được…”
Vương Dật biết Quan Điệp đến một mình, trong lòng an tâm một chút, trả lời tin nhắn:
“phòng đơn số 602”
Vương dật phát xong tin nhắn, liền tìm cái ghế ngồi trong phòng khách, trong lòng bồn chồn, hắn dù sao chưa từng làm chuyện như vậy, nói không khẩn trương kia là nói bậy.
Không bao lâu, cửa phòng bị đẩy ra, Quan Điệp thận trọng đi đến, nhìn thấy Vương Dật ngồi trong phòng khách , kinh ngạc nói:
"Là ngươi?"
"Thế nào, là ta đây, rất giật mình sao?"
Vương dật hỏi.
"Hừ, ta tưởng là ai, ai ngờ lại là ngươi, nói đi... Muốn làm gì?"
Quan Điệp hừ lạnh một tiếng, ôm cánh tay nghiêng ngửa đầu, khinh thường nói.
Vương Dật trông cũng thật trẻ so với tuổi, nếu như không nói mọi người sẽ đều nghĩ hắn là học sinh cấp 3.
Quan Điệp biết người đó là Vương Dật liền khôi phục thần sắc cao ngạo trong trường.
“Hôm trước ta đ- ngươi sướng chứ hả?”
Vương dật xem thường, điểm điếu thuốc hỏi.
"Cái gì... Hôm trước là ngươi?"
Quan Điệp giật mình hỏi.
"Làm sao? Không được sao?"
"Ha ha..."
Quan Điệp cười lạnh hai tiếng, uy hiếp nói:
"Ngươi xóa ảnh kia ngay, và phải giữ bí mật không ta sẽ báo cảnh sát?"
Quan Điệp ngữ khí càng phát ra băng lãnh.