“Ta đi tắm đây, chồng ngươi bao giờ trở về vậy”
Vương Dật đứng dậy hỏi.
“Hắn bảo tầm 7, 8 ngày nữa”
Lưu Nhã Đình tựa ở đầu giường, biểu cảm có chút không vui.
“Có mấy lời ta định nói với ngươi, thực ra ta không thể cưới được ngươi, nếu mà… Ngươi không chịu được, ta sẽ rời đi.”
Vương Dật bình tĩnh nói.
“Ta biết, ta không cần người chịu trách nhiệm, đệ đệ ta vừa mới kết hôn, ta lại không thể đi gặp hắn…Trong lòng ta nhớ hắn vì vậy mới tìm đến ngươi…”
Lưu Nhã Đình có chút áy náy nói,
“Vậy thì ngươi cứ coi như ta là đệ đệ của ngươi, chúng ta ở gần nhau mà, với cả ngươi còn hay gọi ta là tiểu Dật cơ mà”
Vương Dật trừng mắt nhìn, hoạt bát nói.
Loading...
“Ting,ting, độ thiên cảm của Lưu Nhã Đình tăng 3%, đạt tới 80%, mở khóa hình thức giang giao”
Hệ thống nhắc nhở đột nhiên vang lên.
“Thật sao, vậy thì tốt quá tiểu Dật ơi.”
Lưu Nhã Đình nhào tới, hung hăng hôn một cái lên mặt tiểu Dật.
Trong lòng Vương Dật bỗng hiện ra một ý nghĩ tà ác, nhưng tiếc là bây giờ không phải là lúc, hôm nay hắn cần xử lí một chuyện khẩn, để thông qua vòng thi tuyển thứ 2 của Vạn Đạt, nhất định phải đi thư viện chuẩn bị tư liệu.
“Pạch”
Vương Dật vỗ vào cặp mông đầy đặn của Lưu Nhã Đình, nói:
“ đêm nay ta lại đến thu thập ngươi”
“Ting, ting, bởi vì ngươi đã đem nhân vật đầu tiên Lưu Nhã Đình độ thiện cảm tang lên đến 80%. Điểm số kỹ năng ban đầu là 1 điểm, có thể tuyển chọn 1 loại kỹ năng bên trong kỹ năng cấp 1 để tiến hành học tập”
Vương Dật vừa tắm rửa, vừa nghe tin tức nhắc nhở của hệ thống.
“Kỹ năng cấp 1 có thể học tập: sát thủ khác phái; danh khí trời sinh; đọc suy nghĩ nữ nhân”
“Sát thủ khác phải ( kỹ năng bị động): Đối với người khác phái độ thiện cảm tự động tăng 5%.”
“Danh khí trời sinh ( kỹ năng bị động): năng lực ấy ấy tăng 20%, có thể nhanh làm đối phương hưng phấn”
“Đọc suy nghĩ ( kỹ năng chủ động): có thể nghe trộm một đoạn suy nghĩ trong não bộ đối phương.
“Còn có cả kỹ năng học tập cơ à, tuyệt quá rồi”
Vương Dật vui sướng cười ngoác mồm, hắn suy nghĩ rất lâu, mặc dù sát thủ khác phái và danh khí trời sinh đều không tệ, nhưng cũng không thể tuyệt bằng đọc suy nghĩ nữ nhân.
“Học tập kỹ năng : đọc suy nghĩ nữ nhân”
“Chúc mừng ngươi, đã học được kỹ năng đọc suy nghĩ nữ nhân.”
“Đọc suy nghĩ nữ nhân: kỹ năng chủ động, có thể bắt sóng suy nghĩ của đối phương trong một khoảng thời gian, mỗi lần dùng cần tiêu hao lượng tinh thần lực nhất định, tinh thần lực của ngươi bây giờ chỉ phát được 5 lần/ngày, đi ngủ có thể bổ sung tinh thần lực.”
“Tuyệt quá, có cái này thì ta trăm trận trăm thắng”
Vương Dật vui sướng mặc quần áo rất chỉnh tề, vẻ mặt sáng lạng rời khỏi nhà Lưu Nhã Đình, bước tới trường học.
...
Trường đại học Khoa Học Tự Nhiên Thượng Hải, học sinh hiện ở thư viện rất đông.
Hiện tại thì áp lực vào nhề quá lớn, rất nhiều người chọn 1 trong 2 con đường là thi nghiên cứu khoa học hoặc kì thi công chức.
Vương Dật không có ý định thi nghiên cứu, hắn biết mình không phải là người thích đọc sách, với cả làm vậy thì tốn tiền người nhà, chi bằng sớm xông pha ngoài xã hội.
“Ting, ting…”
Vương Dật mở Wechat ra, lại là tin nhắn của Trương Quân,
“Tiểu tử, ngươi làm gì vậy, đến quán nét đi, anh em đang mở team 5 ngươi, còn thiếu một chân”
Còn có một tin nhắn khác của Lưu Nhã Đình,
“Tiểu Dật cố học cho tốt, tỷ tỷ đang tắm rửa sạch sẽ, ở nhà chờ ngươi”
sau đó còn chụp một bức ảnh nóng.
Vương Dật hiện không thể đi quán nét, không thể vì chơi game cùng Trương Quân, mà ném cơ hội thi vòng hai này đi được
Vương Dật chọn vài cuốn tạp chí cao cấp, còn download một chút tư liệt trên mạng, tìm nơi yên tĩnh ngồi xuống.
Cơ hội nắm được công việc này đối Vương Dật mà nói không phải ngành sở trường của hắn, nhưng giờ có một cái việc để kiếm ăn thì không tệ, cần gì quan tâm đến là có phải ngành sở trường hay không.
Vương Dật vùi đầu đọc sách, xem nhưng cái tài liệu tương quan về đồ cao cấp, vèo một cái đã đến buổi trưa.
Hắn day day thái dương, vừa muốn đứng dậy. bỗng từ sau truyền tới một âm thanh.
“Đi đến đâu cũng nhìn thấy tên bần nông này vậy, tiểu tử ngươi muốn học để bù lấp sự ngu dốt sao, quả là mơ mộng hão huyền”
Lục Vĩnh Hạo ôm một cái cao gầy mỹ nữ, chỉ thẳng vào mũi Vương Dật mà mắng.
Hai mắt Dương Vật căm phẫn, một đám lửa dồn lên đầu.
“Quan Điệp, nữ 20 tuổi, không phải là xử nữ, độ thiện cảm 0%, có thể tiến hành thao tác, hôn (không), vuốt ve (không), giao hợp bình thường (không), ngực (không), quan hệ tình dục bằng miệng (không) , ngược (không) Không), quan hệ tình dục qua đường hậu môn (Không) ... "
“Công bố nhiệm vụ cần làm, quan hệ tình dục bình thường với Quan Điệp trong vòng bảy ngày, ngực, quan hệ tình dục bằng miệng, ngược ... vv, tùy thuộc vào việc hoàn thành của nhiệm vụ, thưởng sẽ lớn. Nhận ngẫu nhiên kỹ năng mới, cải tiến thuộc tính, rương kho báu và các vật phẩm khác. Nhiệm vụ thất bại, hiệu suất tình dục giảm 50%. Tiểu đệ bị giảm 50%. "
Vương Dật nghe xong hệ thống trợ thủ nhắc nhở, cảm thấy giật hết cả mình.
Một khi nhiệm vụ này thất bại, không phải giống như bị thiến hay sao?
“Ai đây, ai đây?”
Lục Vĩnh Hạo đứng cạnh mỹ nữ thời thượng thuận mồm hỏi.
“Ta nói với ngươi, cái thằng ngốc kia kìa, yêu một đứa ba tháng, thế mà để ta thế chỗ, ta lúc ấy nhàn rỗi nên cùng nàng xyz, tóe ra ta một thân máu.”
Lục Vĩnh Hạo đắc ý nói.
“Nhàm chán quá, cả buồi chiều đi cùng ta dạo phố, ta nhìn được mỗi chiếc váy 6800…”
Quan Điệp mang theo một bộ kính mát bạo long, chiếc kính lớn che hết hơn nửa gương mặt nàng, nàng nhìn vậy nhưng thực ra là một trong nhưng mỹ nữ nổi danh, lại rất biết trang điểm, tóc dài gợn sóng xõa vai, mặc áo thun đai màu trắng, quần ngắn bó sát người, lộ cặp đùi trắng xóa thon thả.
Quan Điệp cao 1m72, thân hình đồng hồ cát, không ít người ganh tỵ với nàng.
“Chiều nay ta có việc, cha ta giúp ta tìm đơn vị thực tập…Ngươi cũng biết là ta chỉ cần khảo thí thoáng qua một chút, ván đóng thuyền luôn, cục tài chính đó nha, người bình thường có mơ cũng chả thể vào…”
Lục Vĩnh Hào rất thích Quan Điệp, lấy lòng nói:
“Vậy để ta tự đi, còn chiếc váy kia thì sao?”
“Mua, đương nhiên là mua, dùng cái thẻ ta đưa cho ngươi kia mà mua, ban đêm về thì trả lại cho ta, haha…”
Lục Vĩnh Hạo vừa nói, vừa vỗ bốp một cái vào cặp mông căng cứng của Quan Điệp, cười xấu xa nói:
“chán ghét, ở đây có người”
Quan Điệp nhăn nhó nói.
Vương Dật nhìn mà bất động, những từ mà hắn đã nghe đến xuyên qua lỗ tai, đây chính là phú nhị đại cùng bọn thảo dân sao, một bộ váy 6800, nói mua là mua.
“Lục Vinh Hạo sỉ nhục ta mấy lần, còn cướp bạn gái ta, thù này ta phải trả!”
Trong mắt Vương Dật ngập tràn sự oán hận, âm thầm nắm chặt nắm đấm.
"Mở ra kỹ năng :đọc suy nghĩ nữ nhân”
Vương Dật nhìn chằm chằm vào tháng người thướt tha của Quan Điệp, một lúc sau một thứ âm thanh mềm mại truyền vào óc:
“Làm gì có ai dạo phố buổi chiều đâu, thật là chán chết, ta mong hắn mua chiếc váy kia vài ngày rồi, cuối cùng hắn cũng đáp ứng mua…”
Vương Dật thở dài trong lòng, đúng là không thể dựa vào mấy câu mà có thể lừa gạt được Quan Điệp, muốn tán tỉnh nàng, không có tiền thì quả là vọng tưởng.