Dịch giả: Nguyên Dũng
- Có muốn tiêu hao thuộc tính của bản thân để tạo ra vũ khí linh hồn không? Lưu ý rằng lựa chọn này là duy nhất, không thể thay đổi.
Khương Nghị sửng sốt một lúc, nhưng không do dự nhiều bèn nhấp vào “Có”. Mặc dù hắn không hiểu lắm ý nghĩa của những nội dung vừa hiển thị, nhưng Khương Nghị hiện đang ở trong ký túc xá nữ bình thường và không có vũ khí, cho nên không còn lựa chọn nào khác.
- Sau khi lựa chọn hoàn tất, Khương Nghị cảm thấy thái dương đau nhói, ngay sau đó, một luồng sáng đen từ trong hư không xuất hiện trước người, và khi cơn đau nhói trong cơ thể hắn càng lúc càng rõ ràng, ánh sáng trước mặt cũng dần thay đổi từ ảo ảnh biến thành vật chất thật.
- A, đau quá.
Loại đau đớn này không giống như trận đau ban nãy, tựa hồ kéo tơ lột kén, thật ra không đến mức không chịu nổi, nhưng lại khiến cho con người bị cảm giác vô lực rất khó chịu.
Cảm giác này rất nhanh lan tràn toàn thân, điều khiến Khương Nghị có chút kinh hoảng chính là, hắc quang trước mặt càng lúc càng ngưng tụ đậm đặc, sức lực và tinh thần của hắn vừa mới khôi phục đã lại bị rút đi nhanh chóng, thậm chí mắt hắn vốn bị cận thị, nhưng lúc này còn mờ hơn trước trông thấy.
Cố nén cơn đau đầu, hắn liếc nhìn màn hình sáng trên tường, Khương Nghị bị sốc khi thấy điểm thể chất, tinh thần và sức mạnh của mình đang giảm xuống từng giây.
Cùng với cảm giác bất lực và mất cân bằng, Khương Nghị thậm chí không có sức để ngồi dậy, hắn dựa trên tường và để vật thể dài đã hoàn toàn đông cứng thành thực thể kia rơi xuống đập vào người.
Khương Nghị lúc này thật sự hối hận, hắn khẽ cười khổ, nếu sớm biết là như vậy, hắn nhất định sẽ không tùy tiện lựa chọn, hắn không nghĩ loại công cụ này thật sự sẽ tiêu hao thuộc tính trong hắn nhanh thế.
Loading...
Lúc này Khương Nghị như bị bóng đè, cố gắng thử đứng dậy nhưng lại không khống chế được thân thể, vẫn phải dựa vào tường, nghiến răng nghiến lợi cầm lấy thứ vũ khí suýt chút nữa đã đâm chết mình.
Hóa ra thứ vật thể được rút ra từ các thuộc tính khác nhau trong cơ thể hắn đã tạo ra một thanh đao, một thanh đao màu đen tuyền trông vô cùng hắc ám, phần vỏ đao được làm bằng gỗ đen sì, còn phần lưỡi đao có màu bạc sẫm. Chuôi đao được đan bằng loại da hắn không biết là gì, bao bọc phần chuôi một cách tinh xảo và tỉ mỉ.
Điều mà Khương Nghị không thể hiểu nổi nhất là chiếc dây quấn quanh tay cầm không kết thúc sau khi quấn kín phần chuôi, mà tiếp tục thả ra một sợi dây da dài hơn một mét, rủ xuống toàn bộ tay cầm. Cho đến cuối cùng nối lấy một bàn tay xương bằng kim loại có kích thước bằng lòng bàn tay của em bé treo lủng lẳng trên sợi dây da.
- Ôi…
Khương Nghị thoáng giật mình, hắn còn chưa kịp kiểm tra kỹ thanh vũ khí kỳ quái, cánh cửa gỗ bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng nổ, tấm ván gỗ mỏng manh khảm trên cửa gỗ rốt cuộc không chịu nổi sức nặng của đám Zombie thi nhau đập vào, cuối cùng thủng một lỗ ở chính giữa, một cánh tay mục nát thò vào trong, điên cuồng cào vào không trung.
Khương Nghị hoảng hốt, gần như theo bản năng cố gắng hết sức rút thanh đao đen trong tay ra.
Do lúc trước hắn nắm lấy vỏ thanh đao bằng tay phải, nên vào lúc Khương Nghị dùng tay trái nắm lấy chuôi, một luồng khí phù hợp chưa từng có truyền vào tay trái của hắn khiến thanh đao màu đen chui ra khỏi bao kiếm, hắn liền dùng hết sức để chém về phía cánh tay Zombie ở cửa.
Thể lực hao tổn quá lớn khiến Khương Nghị không thể không dốc toàn lực, nhưng vào giây phút Khương Nghị rút kiếm ra, trong lòng lại trầm xuống, hiển nhiên hắn cảm thấy mình tựa hồ dùng toàn lực vào một nhát chém này, nhưng sức lực lại không có bao nhiêu.
“Phốc...”
Máu đen tanh hôi bắn tung tóe trên mặt đất, thanh đao đen óng cắm vào cánh tay của Zombie, quả nhiên thanh đao đen mặc dù rất sắc bén nhưng Khương Nghị không phát huy được nhiều sức mạnh, chỉ có thể chém lên cánh tay Zombie, nhưng khổ nỗi thanh đao đã bị mắc kẹt trên xương tay của nó.
Bị tấn công, chủ nhân của cánh tay đó lập tức muốn rút cánh tay ra, nhưng thanh đao đen kịt cắm trên cửa khiến nó không rút được tay về, sau khi điên cuồng giãy giụa mấy lần, dưới ánh mắt kinh hãi của Khương Nghị, cánh tay đó đã đứt lìa rơi xuống đất cùng thanh đao đen vẫn cắm trên đó. Khương Nghị bất chấp bản thân đang yếu dần, lao lên giật lấy vũ khí và lảo đảo lùi lại một khoảng.
- Aaaa…
Khương Nghị vừa tránh khỏi cái lỗ thủng ở cửa, bỗng một cái đầu thối rữa xấu xí điên cuồng đập vào cái lỗ to lớn cố sức chui vào, một bộ tóc đen dài vốn đẹp đẽ là thế, nay đã trọc lóc, bị cái lỗ “cạo” sạch sẽ, lộ ra cả một mảng da đầu tái nhợt, ngay cả đôi mắt cũng bị tổn thương nặng, từng vệt máu đỏ đen chằng chịt trong con ngươi nhìn vô cùng khiếp đảm.
Con Zombie cắm đầu vào cửa ngửa cổ lên há miệng đầy những chiếc răng nanh đen như mực nhìn trừng trừng lấy Khương Nghị, ra sức cạp cắn, cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Cũng may là Khương Nghị không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Zombie, mặc dù vẫn có chút kinh hoảng, nhưng theo hắn thấy con Zombie mắc kẹt trên cửa không khác gì một cây bắp cải bị kẹt, mang lên cho hắn xơi tái.
Hắn dùng hết sức giơ thanh đao lên, lấy thân thể làm đà áp vào chuôi đao, lao về phía trước, lưỡi đao sắc bén trực tiếp đâm vào trong con mắt của nữ Zombie, hắn không ngờ cú đâm cũng rất chuẩn xác, độ bén ngọt của thanh đao đi sâu về sau khiến cho hắn suýt “tiếp xúc thân mật” với nữ Zombie.
Trước một giây xảy ra sự cố, trong cơ thể Khương Nghị đột nhiên có một cỗ lực lượng dâng trào, thị lực mơ hồ lúc này tựa hồ có chút rõ ràng, không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn mượn cỗ lực lượng bất ngờ bộc phát kia nhanh chân né sang bên cạnh, cuối cùng cứu được bản thân.