Dịch giả: Nguyên Dũng
- Không!
Vào lúc này, trái tim của Quách Hàn Tuyết dường như bị móng vuốt xé nát thành từng mảnh. Bất luận có thế nào cô cũng không thể tin được người mà mình cho rằng có thể tin tưởng vào đêm hôm trước lại bỏ rơi cô và chọn trốn thoát vào đúng lúc này…
- Khương Nghị, đừng đi, cứu ta!
Quách Hàn Tuyết khàn giọng kêu lên.
Chỉ biết lúc ấy một cảm giác bất bình dâng lên trong lòng khiến tròng mắt không kìm được nước! Thân thể muốn đứng dậy nhưng không hề theo ý muốn, còn con Zombie cấp cao kia vẫn kiên trì gầm rú lao về phía miếng thịt thơm ngon trước mặt!
Nhưng nó lại hoàn toàn quên mất thanh hắc đao mới đây còn đang cầm trên tay đã biến mất từ lúc nào!
- A! Đừng tới đây!
Quách Hàn Tuyết không thể đứng dậy, chỉ có thể bò ra xa quái vật, nhưng hiển nhiên là cô đã khinh thường điểm đáng sợ của nó.
Cho dù cả hai chân bị thương, Zombie thăng cấp vẫn có thể bò nhanh hơn Quách Hàn Tuyết. Vào lúc cô cảm giác được mắt cá chân của mình căng cứng, quay người lại liền nhìn thấy con Zombie quái dị đã tóm được chân của mình, kéo ngược về sau!
Loading...
Như biết trước mình sắp có một bữa sáng ngon lành, Zombie cấp cao lúc này ngẩng đầu lên nhìn Quách Hàn Tuyết, sau đó kinh hỉ mở mắt ra với nụ cười nham hiểm...
- A!
Quách Hàn Tuyết sợ hãi, điên cuồng giãy dụa, không ngừng dùng chân đá vào cánh tay Zombie!
- Thả ta ra, thả ta ra!
Những tiếng hét điên cuồng làm rung chuyển toàn bộ khu ký túc xá, khiến những Zombie còn sống cũng bắt đầu gầm lên điên cuồng, ngay cả những Zombie đang định phân tán phía bên ngoài cửa khóa cũng bắt đầu đập vào cánh cửa theo bản năng!
Zombie cấp cao mạnh đến mức dù Quách Hàn Tuyết có vùng vẫy điên cuồng, cũng không thể ngăn nó lao về phía mình với cái miệng há hốc chực chờ cắn tới!
- Không được!
Quách Hàn Tuyết lúc này không nghĩ ra được điều gì, chỉ biết gào thét như vậy...
Vào đúng lúc ấy bỗng có tiếng “Phập!”, máu bẩn tràn ra bắn lên khuôn mặt của Quách Hàn Tuyết, đôi mắt nhắm nghiền của cô bất ngờ mở ra, chỉ thấy một lưỡi đao đen tuyền cách mắt mình chưa đến năm centimet. Dòng máu đen chảy ra từ mũi đao nhỏ xuống cánh tay cô...
“Grao!”
Lúc này, Zombie cấp cao cũng phản ứng lại, hẳn là có kẻ dám dùng vũ khí đâm vào cổ nó từ phía sau. Khương Nghị cầm chặt thanh đao để ngăn chặn Zombie to béo đang cố gắng gồng cơ thể mình dậy.
Thanh hắc đao nằm ngang, hắn nghiến răng muốn chém phăng cái đầu con quái vật xuống. Tuy nhiên, Khương Nghị không ngờ rằng cổ của con Zombie cấp cao lại cứng đến thế. Mặc dù hắn đã dùng hết sức bình sinh vẫn không thể tạo ra vết thương chí mạng với nó!
Bên cạnh đó, với sự vùng vẫy điên cuồng của Zombie, có khả năng là nó sắp thoát được khỏi lưỡi đao! Quách Hàn Tuyết kinh ngạc nhìn Khương Nghị rời đi rồi quay trở lại, nhất thời quên mất phải chạy khỏi đó.
Khương Nghị đang gắng hết sức để khống chế con Zombie, đoạn nhìn thấy Quách Hàn Tuyết nằm yên không nhúc nhích lập tức nổi trận lôi đình:
- Còn ngây người ra đó nhìn ta làm gì, không mau chạy đi!
Quách Hàn Tuyết run rẩy, vội vàng dụi mắt, nghiến răng nhịn cơn đau từ mắt cá chân truyền đến và bò ra ngoài!
Nhìn thấy món ăn ngon tới miệng lại chạy thoát, nữ Zombie đột nhiên vùng vẫy điên cuồng, Khương Nghị đứng sau giữ gáy nó cũng bị nó vặn vẹo thân hình to lớn làm lắc lư theo mấy hồi, suýt bị văng ra ngoài vài bận. Khương Nghị dồn sức thêm một lần nữa vẫn không thể cắt cổ nó, hắn biết mình không thể tự mình giết chết Zombie nên không khỏi liếc nhìn Quách Hàn Tuyết đang ngồi ở phía xa!
Trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một ý tưởng, hắn rút mũi tên dài cắm ở sau lưng Zombie ra rồi ném về phía Quách Hàn Tuyết.
- Mau giúp ta!
Quách Hàn Tuyết vẫn còn chưa hoàn hồn bởi chuyện ban nãy, nhìn thấy mũi tên dài màu đen nằm dưới chân, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Khương Nghị đang đấu với con Zombie cấp cao!
Cô chợt nhớ tới khi nãy hắn bỏ mình chạy trốn, Quách Hàn Tuyết bỗng có sự kháng cự vô cùng mạnh mẽ với “mệnh lệnh” của hắn!
“Ngươi bị cắn chết mới tốt đấy!”
Trong đầu đột nhiên hiện lên một tia hắc ám khiến Quách Hàn Tuyết không khỏi hoang mang.
Toàn thân cô bất giác run lên, tại sao cô lại có ý nghĩ như vậy chứ? Phải chăng cô cũng giống như mấy tên mất nhân tính kia làm chuyện táng tận lương tâm hay sao?
- Sao vẫn còn ngồi thất thần ra đó vậy? Mau đến giúp ta!
Khương Nghị không hề biết chỉ trong vài tích tắc, người đồng đội mà hắn tin tưởng bỗng chốc lại có cái ý nghĩ đen tối đến như thế.
Sức mạnh khủng bố khiến hắn hoàn toàn bị Zombie kéo lắc qua lắc lại, chỉ có thể sử dụng những động tác linh hoạt để ngăn quái vật bắt được! Bị tiếng gầm rú của Khương Nghị làm cho giật mình, Quách Hàn Tuyết cuối cùng cũng tỉnh táo, cô không thể để Khương Nghị chết, nếu hắn chết, cô sẽ trở thành mục tiêu bị giết tiếp theo!
Quách Hàn Tuyết cắn chặt môi, nắm lấy mũi tên dưới chân, dùng hết sức kéo cung! Mũi tên dài nhanh chóng phóng khỏi cung vẽ ra một vệt sáng đen trong không trung, bắn thẳng vào trán con Zombie đang quần nhau với Khương Nghị!
“Keng!”
Mũi tên sắc nhọn bắn trúng trán Zombie, nhưng sự xuyên thấu như mong đợi đã không xảy ra. Da và xương của Zombie cấp cao cứng hơn nhiều so với Zombie phổ thông. Quách Hàn Tuyết đã dốc toàn lực vào mũi tên vừa rồi nhưng chỉ làm trầy xước một lớp mỏng da của nó! Nói chính xác là sượt qua đầu Zombie rồi văng ra ngoài!
- Mẹ kiếp!
Hai mắt Khương Nghị nheo lại, vội vàng rụt cổ về. Mũi tên bắn vào Zombie ban nãy đã tạo nên thế không thể nguy hiểm hơn cho Khương Nghị, nếu chỉ chệch hướng thêm một chút có lẽ một bên tai của hắn đã bị bắn văng!
Cảnh tượng này khiến Khương Nghị và Quách Hàn Tuyết đồng thời giật mình. Cùng lúc đó con Zombie cấp cao đáng sợ kia đột nhiên dùng lực mạnh, Khương Nghị dùng sức bám lấy thanh đao, toàn thân hắn bị Zombie nhấc lên khỏi mặt đất!
Hắn vội vàng gầm lên, dùng toàn lực đè xuống, mạnh mẽ ấn con Zombie đang muốn đứng dậy lần nữa! Khương Nghị rút mũi tên từ cổ Zombie, đôi mắt đỏ ngầu gằn giọng nói:
- Dùng dị năng để bắn chết nó!
Khương Nghị không ngờ rằng ý thức chiến đấu của Quách Hàn Tuyết lại yếu đến thế. Trong tình huống tuyệt vọng như này cô thậm chí còn không sử dụng dị năng!
“Chết tiệt, nếu cứ tiếp tục thế này mình sẽ không khống chế nổi mất, một khi con Zombie cấp cao thoát ra được, cả hai sẽ chết…”
Quách Hàn Tuyết chân tay lóng ngóng đỡ lấy mũi tên Khương Nghị ném ra, nhìn đầu mũi tên đã bị tổn hại nặng nề có chút do dự, nhưng biết bây giờ không phải lúc kén chọn, cô cắn môi kéo căng cây cung hết mức có thể.
Cây cung bị sử dụng một cách thô bạo sẽ phát ra âm thanh ken két! Quách Hàn Tuyết vừa kéo tên vừa hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm về phía trước như chim ưng săn mồi, sức mạnh kỳ lạ trong cơ thể bắt đầu cuồn cuộn bốc lên, cuối cùng bao bọc lấy mũi tên trên dây cung...
Ý thức của Quách Hàn Tuyết hoàn toàn bị khóa chặt ở trước mặt Zombie, nét mặt bắt đầu tập trung cao độ, lúc này cô không nghe thấy tiếng gầm của Zombie, cũng không nhìn thấy sự hỗn loạn xung quanh mình.
Từng làn gió vờn quanh người, mái tóc cô chầm chậm được nâng lên dưới sự vuốt ve nhẹ nhàng của gió...
“Vút!!”
Một tiếng gió phóng vụt ra! Khi Quách Hàn Tuyết buông ngón tay phải ra cũng là lúc toàn bộ cây cung dài đứt gãy, một mũi tên màu xanh nhạt lóe lên bay đi trong không trung!
Khương Nghị đang cố gắng chấn áp lại sự giằng co của Zombie thì một âm thanh sắc bén xuyên qua không khí vang lên bên tai, cảm giác nguy hiểm quen thuộc mãnh liệt khiến hắn bàng hoàng buông tay, toàn thân mất đà bị Zombie cấp cao đáng sợ ném văng ra ngoài!
“Đùng!”
Ngay lúc Zombie cấp cao thoát khỏi con “bò sát” bám trên người, giây tiếp theo toàn bộ cơ thể nó bị một cỗ lực lượng kinh khủng thổi bay! Quái vật gào lên một tiếng rồi bị ánh sáng xanh lục xuyên qua cổ và biến mất ở phía sau nó!
Xác mũi tên bị nổ tung trên không trung hung hãn bay ra ngoài, Khương Nghị đang nằm trên mặt đất vội vàng đưa tay ôm bảo vệ đầu, suýt chút nữa đã bị thương!
Âm thanh lớn như nổ lựu đạn, bụi mù tràn ngập tứ phía, Khương Nghị kinh hãi nhìn con Zombie vừa mới khiến hắn bất lực đánh mãi không gục, vậy mà lúc này trên cổ chỉ còn sót lại một ít gân liên két với cơ thể, một nửa cái đầu gần như đã bị phá hủy!