Tô Tiểu Tiểu hỏi:
- Ca ca, sủng vật của ca đi cứu người sao?
- Đúng vậy!
- Nó có thể làm được chứ? Tiểu điểu có vẻ rất nhỏ nha!
Bạo Phong chi ưng đúng là rất nhỏ, nó vừa mới sinh chưa lâu, hai cánh còn chưa được một thước.
Còn đầu Ma Hóa chim sẻ đạt tới Hắc thiết thượng phẩm kia, sải cánh đạt tới bốn thước!
Bạo Phong chi ưng đối mặt với Ma Hóa chim sẻ, tựa như đứa nhỏ đứng trước người trưởng thành.
Tô Dương cười nói:
- Không sao, thực lực của Hung thú, cũng không phải dựa vào hình thể.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là Tô Dương tin tưởng Bạo Phong chi ưng, càng có lòng tin với thiên phú thần cấp của nó.
Loading...
Trên bầu trời, Bạo Phong chi ưng vỗ cánh, cả người quấn lấy khí lưu màu xanh.
Kỹ năng “Tật Phong chi tốc” phát động, lại thêm thần cấp thiên phú Bạo Phong chi tử gia trì, Bạo Phong chi ưng như hóa thành mũi tên, bắn thẳng về phía Ma Hóa chim sẻ.
Ma Hóa chim sẻ kéo theo một người, tốc độ vốn đã giảm xuống, chờ tới lúc nó để ý tới Bạo Phong chi ưng, Bạo Phong chi ưng đã xuất hiện trước mặt nó.
Ma Hóa chim sẻ kêu một tiếng chói tai, khinh thường nhìn tiểu gia hỏa trước mặt, vỗ cánh một cái, một đạo phong nhận màu xanh đột nhiên xuất hiện, bắn về phía Bạo Phong chi ưng.
Bạo Phong chi ưng cũng né tránh, hai cánh khẽ vỗ, phát ra một đạo phong nhận.
Hai đạo phong nhận chém vào nhau.
Tiếp đó, cảnh tượng khiến Tô Dương khiếp sợ phát sinh.
Phong nhận của Ma Hóa chim sẻ đạt tới Hắc thiết thượng phẩm trực tiếp bị phong nhận của Bạo Phong chi ưng đánh nát.
Tô Dương không nhịn được mà thầm thở dài: “Đây chính là năng lực của thần cấp thiên phú sao? Phong hệ kỹ năng của Bạo Phong chi ưng... Ít nhất... Phải tăng tới mười lần!”
Đánh nát phong nhận của Ma Hóa chim sẻ, phong nhận của Bạo Phong chi ưng tiếp tục chém tới, Ma Hóa chim sẻ căn bản còn chưa chuẩn bị tâm lý, bị đánh tới trở tay không kịp!
Vì vậy... Vô số lông vũ đen nhánh rơi xuống!
- Lệ!
- Lệ!
- Lệ!
Bạo Phong chi ưng phát ra tiếng kêu chói tai.
Tô Dương có thể nghe được sự tự tin cùng khí phách trong đó!
Đây là trận chiến đấu tiên của Bạo Phong chi ưng!
Đạo phong nhận vừa rồi, vẻn vẹn chỉ là thăm dò!
Mà đầu Ma Hóa chim sẻ kia cũng triệt để bạo nộ, phong nhận liên tiếp bắn về phía Bạo Phong chi ưng.
Tô Dương lớn tiếng ra lệnh:
- Bạo Phong chi ưng, ngươi chiếm ưu thế tốc độ, có thể dùng Tật Phong chi tốc cùng Cấp Tốc lược sát né tránh công kích của đối phương, sau đó dùng phong nhận chém giết nó!
- Lệ!
Bạo Phong chi ưng quát to một tiếng, hai cánh chấn động, ung dung tránh toàn bộ phong nhận đang chém tới, sau đó trở lại vung ra phong nhận, tiến hành phản kích!
- Chính là như vậy!
Tô Dương xiết chặt nắm tay!
Bạo Phong chi ưng này của hắn không chỉ có thần cấp thiên phú Bạo Phong chi tử, còn có thiên phú Hi hữu Tật tốc.
Thần cấp thiên phú Bạo Phong chi tử lại còn tăng cường thêm phong hệ kỹ năng của Bạo Phong chi ưng... Hết lần này tới lần khác, trong ba cái thiên phú của nó, lại có tới hai cái là gia tốc!
Tật tốc thiên phú tăng gấp mười lần, khiến Bạo Phong chi ưng như hóa thành một đạo tia chớp, đánh cho Ma Hóa chim sẻ choáng váng mặt mày!
- Tra tra!
Không tới một phút, lông vũ cùng máu tươi của Ma Hóa chim sẻ vẩy khắp không trung, Ma Hóa chim sẻ trọng thương.
Ma Hóa chim sẻ đã ý thức được nguy hiểm, nó ném nhân loại trong vuốt xuống, muốn chạy trốn!
- Cấp Tốc lược sát!
- Phong nhận!
Bạo Phong chi ưng đáp xuống, một đạo phong nhận chém đoạn cái cánh vốn bị thương của Ma Hóa chim sẻ.
Mất đi một cái, Ma Hóa chim sẻ nhẹ nhàng rớt xuống.
- Bạo Phong chi ưng, cứu đứa nhỏ kia!
Bạo Phong chi ưng đáp xuống, giữa không trung tóm kịp đứa nhỏ, hai cánh huy động, vô số phong mang bao phủ đứa nhỏ.
Đứa nhỏ chậm rãi hạ xuống, sau đó an toàn tiếp đất.
Tô Dương chạy tới, đứa nhỏ đã sớm ngất đi, hô hấp bình thường, chỉ là bả vai bị thương.
Có điều, giữ được tính mạng đã là rất tốt rồi.
Lúc này, nữ nhân cường tráng kia đã chạy tới.
- Con trai ta làm sao vậy?
- Tính mạng không sao, bả vai bị thương, giờ chỉ ngất đi thôi.
Nữ nhân cường tráng hơi kiếm tra lại chút, thở phào nhẹ nhõm, ôm con trai dập đầu với Tô Dương:
- Cảm tạ đại ân đại đức của ngài, Ngự Thú sư đại nhân, nếu không phải có ngài, con tra ta nhất định đã phải chết rồi!
Tô Dương vội đỡ người dậy:
- Lưu di, ngài cũng đừng quỳ với ta, nếu như mụ mụ ta biết, còn không phải sẽ đánh chết ta sao?
Lưu di?
Lưu Minh Liên ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy gương mặt anh tuấn của Tô Dương, cũng nhìn thấy sủng thú trên vai hắn.
Ánh mắt đầu sủng thú kia cực hung tàn đáng sợ, nhìn ai cũng giống như con mồi!
- Tô Dương?!
- Là ta, Lưu di!
- Ngươi thành Ngự Thú sư rồi sao?
- Đúng vậy nha!
- Thật tốt quá, mụ mụ ngươi nhất định rất cao hứng!
“...”
Đúng lúc này, người dân Bạch Nghĩ trấn lao động gần đó cũng chạy tới.
Bọn họ hầu như đều nhìn thấy sủng thú của Tô Dương đánh giết Ma Hóa chim sẻ, cứu con trai nhà Lưu Minh Liên, ai nấy đều hết lời khen ngợi!
- Ta sớm biết tiểu tử Tô Dương này khẳng định có tiền đồ!
- Tô Dương rất xứng với nữ nhi nhà ta nha!
- Không! Tô Dương xứng với tôn nữ nhà ta hơn!
“...”
Tô Dương bị đám người vây quanh, có chút bất đắc dĩ.
- Lệ!
Đúng lúc này, Bạo Phong chi ưng quát to một tiếng, trong tiếng kêu đầy sự uy hiếp cùng tàn nhãn.
Nó dùng ánh mắt hung ác nhìn đám người xung quanh, tựa như tất cả đều chỉ là con mồi của nó.
Đám dân trấn nhiệt tình lập tức bị hù dọa, trong nháy mắt liền im lặng!
Đám người chỉ có một suy nghĩ: Sủng thú thật là hung!