Nhìn xem Nham Kiều tình tình mật mật mà cùng Thiên Nhận Tuyết, Độc Cô Nhạn ôm nhau khung cảnh.
Tần Vô Dạ nói ra nội tâm lời nói "Thật sự nhìn không ra phu quân đã sắp bước vào thần lĩnh vực, thật sự không hợp chút nào với suy nghĩ trước kia của ta"
Lúc này nơi đây chỉ còn có nàng cùng Bỉ Bỉ Đông, Tiết Thanh Thu, Lưu Uyển Hề ngồi lại mà thôi, còn lại đều đã được Thanh Liên mang theo du ngoạn ở trong Giáo Hoàng điện hùng vĩ này.
Trác Thanh Thanh chư nữ cũng muốn thật tốt cảm nhận được nơi mà phu quân cùng đại tỷ dốc tâm huyết đi vào.
"Thế ngươi nghĩ trong nội tâm thì 'thần', là cần phải như thế nào?" Bỉ Bỉ Đông buồn cười hỏi
"Trước đó nghĩ rằng, muốn đột phá càng cao thì tâm phải không vướng tình cảm, chặt đứt thất tình lục dục, lạnh nhạt tất cả mới gọi là thần" Tần Vô Dạ cười cười nói.
Nghe nàng nói vậy, Tiết Thanh Thu cũng hơi gật đầu mà phụ họa ý nghĩ của nàng.
Lúc trước có lúc nàng cũng nghĩ có phải hay không cần vứt bỏ tất cả tình cảm mới có thể hợp đạo, nhưng từ khi gặp được Nham Kiều, nàng đã không có ý định đó nữa rồi.
Bỉ Bỉ Đông nhìn Nham Kiều vui vẻ khuôn mặt, ôn nhu nói "Nếu thật sự phải chặt đứt tất cả tình cảm mới có thể thành thần"
"Như vậy thật sự là bản thân mình thành thần, hay đó chỉ là một khôi lỗi chỉ hướng về phía trước mà đi, bất chấp tất cả"
Loading...
"Mà lại, nếu hắn là người như vậy, các ngươi còn có thể nguyện ý ở bên cạnh hắn hay sao?"
Tiết Thanh Thu cùng Tần Vô Dạ liếc nhau, đều không hẹn mà cùng lắc đầu, các nàng hiện tại cảm thấy Nham Kiều như thế này là tốt nhất.
Nếu hắn chỉ là một khối lạnh lùng nhục thể chỉ biết hướng đạo, các nàng cũng không thể bị hắn ôn nhu đối đãi mà chìm vào tình cảm chứ.
Lưu Uyển Hề thì nhu mì nói khẽ "Phu quân như vậy là tốt nhất, tuy nóng lòng mạnh mẽ, nhưng lại không để mất đi tình cảm của bản thân, nếu mà vì thành thần vứt bỏ đi cảm xúc thì thật sự không tốt lắm"
Tứ nữ một bên quan sát Nham Kiều, một bên chậm rãi hàn huyên.
....
Đến tận trưa hôm sau.
Nham Kiều ôm lấy Thiên Nhận Tuyết cùng Bỉ Bỉ Đông mềm mại cơ thể trong ngực mà mở mắt.
Hiện tại hai nàng đều đang treo lấy hài lòng nụ cười ôm lấy hắn ngủ thật say.
Đảo mắt nhìn xem trên giường lớn bị lụa mỏng che đậy trắng bóng một mãnh, nhủ phong cùng đào nguyên tuyệt mỹ lộ rõ các kiều thê.
Các nàng đều vẩn còn chìm vào mộng đẹp, hắn bất chợt cảm thấy cái giường này có hay không hơi nhỏ một chút a.
Lắc lắc đầu xua đi ý nghĩ này, Nham Kiều cẩn thận mà thoát khỏi trắng nõn tay chân của hai kiều thê trong ngực, lại giúp tất cả các nàng đắp tốt chăn mền, nhẹ nhàng xuống giường.
Như thường lệ, Nham Kiều vẩn tự thân xuống bếp làm canh sâm bồi bổ lại đã mệt mỏi quá sức các lão bà.
Hôm qua bởi vì quá đầu nhập, các nàng đều bị hắn giày vò quá mệt mỏi rồi.
...
Nham Kiều rời đi một lúc, Tiết Thanh Thu lười biếng mà mở đôi mắt đẹp, ôm lấy nằm bên cạnh mình sư tỷ Lưu Uyển Hề, giọng nói hơi bất lực lẩm bẩm
"Mặc dù có thêm Vô Dạ cùng Thanh Thanh các nàng, nhưng đều không có tác dụng, thật sự là!"
"Ta cũng đã rất cố gắng, nhưng tất cả thủ đoạn đều không có tác dụng là mấy, chỉ một lúc đều bị phu quân làm cho đầu óc trống rỗng mà chỉ biết bị động hưởng thụ" Tần Vô Dạ cũng lười biếng lên tiếng.
Nàng quá khứ học vô số công pháp hầu hạ nam nhân, hiện tại khi dùng trên người phu quân mình đều không khác mấy, ngược lại nàng đều bị hắn thao một chút thì đã bất lực mà thất thần mê ly hưởng thụ khoái cảm, trong lòng rất bất đắc dĩ.
Lưu Uyển Hề bị sư muội ôm lấy, hơi đỏ mặt mím môi.
Nàng tại trong số tỷ muội thuộc về chiến lực hạng chót tồn tại, cho nên chỉ biết hưởng thụ phu quân ôn nhu sủng ái, mỗi khi đó nàng cái gì đều không nghĩ được.
"Từ bỏ đi, thể chất của huynh ấy chính là như vậy, cho dù một trăm chúng ta cộng lại đều không dùng, thật tốt mà hưởng thụ là được" Thiên Nhận Tuyết nắm lấy mẫu thân một cái nhủ phong mà xoa nắn, cười hì hì nói.
Nàng sớm đã nhìn ra, cả đời này đều khó có thể trên giường mà đánh bại Nham Kiều.
Nghe nàng bất lực ngữ cùng cam chịu ngữ khí, Hồ Liệt Na, Thủy Băng Nhi chư nữ đều cười rộ lên, nhất thời trên giường như muôn hoa đua nở, tuyệt mỹ vô cùng.
"Tốt, đừng lười biếng, hắn chuẩn bị cũng đã một lúc lâu, nên rời giường rồi"
Bỉ Bỉ Đông chống lấy thân hình mê người ngồi dậy, vươn người lên thư giản một chút.
Theo động tác của nàng, hai cái nhũ phong vô cùng mê người vẩn còn in lấy dấu vết của Nham Kiều để lại đêm qua, lắc lư giữa không khí.
Thiên Nhận Tuyết nhìn xem mẫu thân quy mô, lại nhìn xuống của mình hơi có vẻ 'khiêm tốn', nhịn không được phồng lên miệng.
Chúng nữ nhìn thấy vậy đều hâm mộ vô cùng, ngay cả Tiết Thanh Thu cũng không ngoại lệ, ai bảo Nham Kiều là đặc biệt thích lớn đây.
Bỉ Bỉ Đông đương nhiên cảm nhận được chúng muội muội hâm mộ ánh mắt, nội tâm cũng hơi nhỏ đắc ý, khóe miệng khẽ câu lên, tâm tình rất không tệ.
...
Cùng chư nữ dùng xong điểm tâm, Nham Kiều mang theo Trác Thanh Thanh, La Thiên Tuyết cùng Từ Vi Vi quay về Lộ Châu, Nhạc Tiểu Thiền còn tại bên đó đợi đâu.
Tần Vô Dạ thì đi theo Tiết Thanh Thu cùng Di Dạ quay về Tinh Nguyệt tông, các nàng chuẩn bị bế quan mà tham ngộ Hư Thực Đỉnh.
Lưu Uyển Hề thì ở lại bên cạnh Bỉ Bỉ Đông phụ giúp công việc hằng ngày của Võ Hồn Điện, nàng rất thích hợp vơi công việc nhẹ nhàng như vầy.
Thiên Nhận Tuyết, Thanh Liên, Hồ Liệt Na, Thủy Băng Nhi, Độc Cô Nhạn các nàng thì phân biệt đi tu luyện hoặc cùng nhau đối chiến, khi nào rảnh rỗi mới có thể phụ giúp Bỉ Bỉ Đông xử lý sự vụ.
Mai mắn hiện tại có song tu công pháp tu hằng đêm giúp đỡ, nếu không Nham Kiều sẽ không cho Bỉ Bỉ Đông quản lý tiếp tục đấy, chiếm quá nhiều thời gian, để nàng thời giờ tu luyện đều không có.
...
Lộ Châu, Tinh Nguyệt Các.
Nhạc Tiểu Thiền híp mắt nhìn xem Nham Kiều đi ra khỏi không gian chi môn, ngạo kiều hừ một tiếng.
Không cần đoán cũng biết đêm qua tên bại hoại này có bao nhiêu vui vẻ, nàng từ trên thân hắn ngửi thấy hiện tại đều là mùi hương của nữ nhân, ân trong đó có cả mẫu thân cùng sư phụ, sư thúc của mình, thật đáng ghét a.
"Hiện tại Lộ Châu cơ bản đã ổn định lại, nhưng mà không biết nguyên nhân gì triều đình lại đề nghị lần này luận võ để cho ma môn nhị tông tứ đạo tham dự vào, mà chính đạo tông môn cũng nhắm mắt đồng ý" Nhạc Tiểu Thiền lườm hắn cùng với sau lưng hắn Trác Thanh Thanh chư nữ, nói khẽ.
Trác Thanh Thanh cùng La Thiên Tuyết liếc nhau, trong mắt đều là ý cười, xem ra vị này thiếu tông chủ đã càng lún càng sâu, nhưng lại chưa nhận ra đây a.
Nham Kiều nhìn xem trong tay tình báo gần đây của Lộ Châu, một bên nghe Nhạc Tiểu Thiền nói nhỏ, gật đầu cười
"Hoàng thất Cơ gia đây là lợi dụng Tâm Ý Tông hành động lúc trước mà thừa cơ suy yếu một chút chính đạo các đỉnh cấp tông môn, Cơ Thanh Nguyên đây là quyết tâm muốn đè lại khí diễm của bọn hắn"
"Ma môn thân là người được lợi đương nhiên không thể nào phản đối, mà chính đạo các phái bởi vì Tâm Ý Tông sự kiện, bị triều đình bắt được nhược điểm, giai đoạn này cũng không thể phản đối"
Nghe hắn nói vậy, Nhạc Tiểu Thiền hơi hiểu ra gật đầu, liếc về một bên Mộ Kiếm Ly.
Xem ra công sức lúc trước nàng, mạo hiểm ngăn chặn âm mưu của Hư Tịnh cùng ma môn lục đạo đều bị Tâm Ý Tông một hành động mà đổ sông đổ biển.
Hiện tại tình thế như vậy đối với Tinh Nguyệt Tông là không có một chút ảnh hưởng, mặt khác còn có lợi. Bởi vì lần này nàng hành trình đến lộ châu là định đánh ra danh tiếng cho Tinh Nguyệt Tông, nếu như thêm vào ma môn lục đạo cùng chính đạo các tông.
Như vậy hầu như tập hợp đủ các loại thiên tài hàng đầu của thiên hạ đều sẽ tham gia trận này đại hội, nàng chỉ cần quét ngang bọn hắn, vậy thì danh tiếng càng lớn rồi.
Nhìn thấy nàng ánh mắt, Mộ Kiếm Ly cũng không có gì bất mãn hay buồn phiền gì, hơi nói nhỏ "Ta chỉ làm hết sức mình có thể làm thì đã đủ, còn lại đều không quá liên quan đến ta, âm mưu quỷ kế của bọn hắn ta không muốn dây dưa nhiều vào"
"Kiếm Ly nhìn rất thấu triệt đâu, không hổ danh kiếm tiên tử, tiềm long bản đệ nhất" Nham Kiều nghe nàng nói vậy, nhìn nàng mà tán thưởng.
Nhưng nàng dạng này cũng rất khó để mà lãnh đạo một thế lực, bởi vì âm mưu cùng quyền mưu từ nội ngoại đều sẽ quá sức với nàng, cho nên nàng dạng này ngây thơ nữ hiệp sẽ bị ép đến hoài nghi nhân sinh.
Mộ Kiếm Ly bị hắn tán thưởng, ánh mắt hơi ngại ngùng mà liếc sang một bên khác, không giám đối mặt, giọng nói hơi mềm nhu nhu "Miện hạ nói quá lời, Kiếm Ly chỉ nói sự thật mà thôi"
Thấy nàng khác thường như vậy, Nhạc Tiểu Thiền hơi híp lại hồ ly một dạng ánh mắt, nhìn thật kỹ Mộ Kiếm Ly hơi ửng hồng khuôn mặt. Nội tâm nàng buồn phiền đứng lên, đã nói xong một lòng vì kiếm đâu, đã nói xong lạnh lùng kiếm tiên tử đâu, hiện tại làm sao lại như thiếu nữ mới biết yêu vậy chứ, tên sư công bại hoại này thật sự có độc a.
Nàng không rõ tại sau nội tâm lại bắt đầu khẩn trương lên, cảm giác như bị người khác giành đi thứ gì đó. Lại nhớ đến cảm xúc của mình những ngày gần đây, nàng có một chút suy đoán to gan.
"Không thể nào, ta vốn nên thích Tiết Mục mới đúng, tại sao lại..." nội tâm nàng bắt đầu dao động đứng lên.
...