Không quan tâm ngoại giới náo như thế nào, Nham Kiều đoàn người chậm rãi du ngoạn phong cảnh.
Cuối cùng cũng đi vào Lộ Châu một Tinh Nguyệt Các phân đà, nơi đây cũng xem như một trong những phân các lớn nhất một trong của Tinh Nguyệt Tông.
Đêm tối.
"Miện hạ...ôn dịch hiện tại đã lan ra rất nhiều so với mấy ngày trước...hiện tại...hiện tại Vô Cữu Tự đã vô cũng chật vật nhầm khống chế lại, miện hạ có muốn xem thử nguyên nhân không...?"
Trong phòng, Trác Thanh Thanh hơi thở hổn hển, cơ thể đầy đặn vô cùng mê người với làn da tuyết trắng của nàng lúc này đã ửng đỏ.
Nàng mê ly mà nép vào ngực Nham Kiều, yêu mị than nhẹ nói.
Xung quanh trên giường là La Thiên Tuyết cùng Từ Vi Vi chúng tiểu yêu nữ đã bị thỏa mãn thật sâu mà ngủ thật say, các nàng đều một mặt thỏa mãn vô cùng hạnh phúc.
Nham Kiều thì ôm lấy mê người Trác Thanh Thanh, bên dưới vẩn còn nối liền với nàng, bàn tay vuốt ve ngực sữa, nhẹ giọng trêu ghẹo nói "Ta hiện tại chỉ muốn khám phá ngươi cái này tiểu yêu tinh mà thôi"
Trác Thanh Thanh cảm nhân được thô to quá phận dương căn lại bắt đầu tại trong mật huyệt tràn trề dương tinh của mình nhẹ nhàng di chuyển.
Nàng khóe miệng không tự chủ nhẹ giọng rên rỉ, đôi mắt yêu mị tràn đầy tình ý lườm hắn, nỉ non
Loading...
"Thanh Thanh khắp cả cơ thể đều đã bị miện hạ tham quan nhiều lần, nơi nào còn có bí mật để cho ngài khám phá"
Nhìn xem vưu vật này lắc nhẹ eo nhỏ mà phối hợp mình, Nham Kiều cưng chiều vuốt ve cơ thể nàng, trở người nằm lên, mỉm cười "Vậy sao? nhưng ta lại quên mất, hiện tai lại muốn một lần nữa khám phá đây này"
Trác Thanh Thanh nghe vậy, kiều mị nở nụ cười, chủ động mở rộng đùi đẹp cho hắn trừu dập.
Nàng cúi người nhìn xem mật huyệt bên dưới của mình phun ra nuốt vào dương căn của nam nhân mình yêu, hạnh phúc mà nỉ non "Miện hạ...châm một tí...a a a a...Thanh Thanh...Thanh Thanh...cả đời đều muốn được miện hạ...khám phá..."
...
Thất Huyền Cốc.
"Thạch Lỗi, hiện tại phạt ngươi diện bích một tháng hối lỗi, ngươi có chịu phục hay không?" Thất Huyền Cốc cốc chủ, Mạc Tuyết Tâm ngồi trên cao, nhìn xuống quỳ bên dưới Thạch Lỗi, nghiêm túc nói.
Hai bên đại điện ngồi đều là trưởng lão Nhập Đạo, tất cả đều đang châm chú quan sát lấy Thạch Lỗi.
"Cốc chủ, tình hình khi đó tất cả đều đã biết, ta lựa chọn hoàn toàn không có sai lầm" Thạch Lỗi lắc đầu thản nhiên nói, hắn cảm thấy mình lựa chọn là không có sai.
"Tuy lúc đó ngươi lựa chọn hoàn toàn đúng, nhưng hiện tại người trong thiên hạ đều cười Thất Huyền Cốc chúng ta giáo đồ vô dụng, như vậy ngươi nói mình không sai?" một tên trưởng lão lớn tiếng giận nói.
Thạch Lỗi liếc nhìn lão giả, nắm chặt nấm đấm, im lặng không nói lời nào.
Bởi vì đây là sự thật không thể chối cãi, có trời mới biết vị kia vậy mà cũng mang theo Tinh Nguyệt Tông đi cùng Mộ Kiếm Ly.
"Lý trưởng lão, Lỗi nhi trong chuyện này hoàn toàn không có lỗi"
"Nếu không phải bị Mộ Kiếm Ly tiết lộ ra ngoài, thì đó là quyết định chính xác nhất lúc đó rồi, không thể đổ hết trách nhiệm cho hắn" Thạch Lỗi gia gia cũng là một tên Nhập Đạo đỉnh phong trưởng lão đứng ra, cau mày phản bác.
"Hừ, nhưng sự thật là sự tình đã tiết lộ, cả thiên hạ này hiện đang cười chúng ta"
"Vấn Kiếm Tông đang hận chúng ta Thất Huyền Cốc, như vậy trách nhiệm này Thạch Lỗi không đi gánh vác thì ai gánh vác" một trưởng lão khác cười lạnh nói.
"Đúng vậy..." có mấy lão giả gật đầu phụ họa.
"Nhưng mọi chuyện không thể đè lên Thạch Lỗi được, hắn dù sao cũng là thiên tài đệ nhất của Thất Huyền Cốc chúng ta" cũng có trưởng lão đứng ra thiên về phía Thạch gia người.
Cứ thế trong hùng vĩ đại điện tiếng tranh cãi vang lên không ngừng, phía ngoài đệ tử đều bị hù dọa không giám thở mạnh.
"Tốt, phạt Thạch Lỗi diện bích hối lỗi một tháng, lấy đó mà trừng trị"
Mạc Tuyết Tâm hoa lệ dung mạo, thân mang thất sắc y bào giơ tay ngăn lại, than nhẹ.
"Ta sẽ đích thân hướng về Lận Vô Nhai, ý đồ mà tạ lỗi giáo đồ không nghiêm"
Nghe nàng nói vậy, cả đại sảnh đều im ắng lại, đều chấp nhận quyết định của nàng.
Dù sao Mạc Tuyết Tâm là Động Hư duy nhất của Thất Huyền Cốc.
Nàng làm việc lại công chính cùng tận tâm vô cùng, uy vọng tại trong cốc rất cao, rất được nhiều người kính nể.
Tuy nhiên có một vài trưởng lão cùng Thạch gia hai ông cháu liếc nhau, ánh mắt lắp lóe không hiểu quang mang.
...
Quay trở lại Lộ Châu.
Thời gian đại hội đã càng gần, nhưng tình hình dịch bệnh lại vô cùng khó giải quyết, Vô Cữu Tự trên dưới bàn hoàn không biết giải quyết như thế nào.
Mà Tiết Mục với danh nghĩa là Kim Bài bộ đầu của Lục Phiến Môn, cũng đã đến Vô Cữu Tự.
"Tiết thí chủ, ngươi thân mang theo kịch độc, không biết có thể trợ chúng ta lắng lại trận này tại nạn, cứu rỗi Lộ Châu muôn dân"
Vô Cữu Tự trụ trì, Nguyên Chúng hướng về Tiết Mục nhẹ nói.
"Đại sư quá lời, Tiết Mục thân là mệnh quan triều đình, đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn chuyện như vậy mà không ra tay" Tiết Mục hơi trầm ngâm một lát, sau đó như có suy nghĩ chắp tay mà nói.
Còn về nội tâm hắn nghĩ như thế nào lại không ai biết được.
"A di đà phật, Tiết tổng quản quả nhiên là thiên hạ anh kiệt, Chung Nguyên sẽ lệnh trên dưới Vô Cữu Tự phối hợp cùng Lục Phiến Môn điều tra rõ ràng chuyện này"
Nguyên Chung than thở chấp tay, hắn cũng vì chuyện ôn dịch bôn ba rất nhiều, bây giờ chỉ mong Tiết Mục người này có thể lắng lại tràng này tai nạn.
...
Ôn dịch hoành hành chi địa, Nham Kiều mang theo Trác Thanh Thanh ẩn vào trong tối, nhìn xem hắc thủ sau màng làm ra trận này ôn dịch.
"Miện hạ, đó là Độc thú, một loại thượng cổ dị thú"
"Nó trên toàn thân là kịch độc, nghe cổ tịch ghi chép từ thượng cổ, một khi nó tấn cấp Đông Hư, ngay cả Động Hư cao thủ đều sẽ bị độc khí trên thân nó tản ra mà giết chết"
Trác Thanh Thanh nhìn xem một loại kỳ dị ma vật đang không ngừng hấp thu ôn dịch, ngưng trọng nói.
"Độc tính đúng là rất không tệ, như vậy nhóm người lúc nãy là Tâm Ý Tông đúng không?" Nham Kiều nhìn xem kỳ dị Độc thú, hứng thú nói.
"Ân, là tông chủ Mạnh Khánh Chi cùng năm tên Trưởng Lão của Tâm Ý Tông"
Trác Thanh Thanh nhu thuận gật đầu, sau đó mang theo quái dị biểu lộ nói nhỏ "Đường đường chính đạo bát tông, đỉnh cấp tông môn trong thiên hạ lại lén lút tạo nên ôn dịch nhằm nuôi dưỡng lấy Độc thú loại này có thể loạn thiên hạ"
"Ha ha, chính tà chỉ là bề ngoài ngụy trang, bản chất thật sự thì không ai đem nó lộ ra ngoài cả" Nham Kiều ôm lấy cái này thành thục phong vận vưu vật, nở nụ cười nói.
"Ân" Trác Thanh Thanh thỏa mãn mà tựa vào lòng nam nhân của mình, nhu thuận hỏi "Như vậy chúng ta tiếp theo nên làm gì?"
"Tạm thời cứ như vậy, trước hết mệnh lệnh người bên dưới đem tin tức cùng vị trí nơi đây bí mật tuồng ra ngoài" Nham Kiều trầm ngâm nói.
Trác Thanh Thanh nghe vậy như có điều suy nghĩ.
"Miện hạ là muốn để thiên hạ đều chứng kiến việc làm của Tâm Ý Tông, sau đó đẩy bọn hắn vào thế cùng thiên hạ là địch" Trác Thanh Thanh nhẹ giọng nói.
"Ân, Thu nhi cần có đỉnh để tham ngộ, mà thích hợp mang về Tinh Nguyệt Tông lại chỉ có Hư Thực Đỉnh cái này gần nhất"
"Cho nên Tâm Ý Tông là mục tiêu của Tinh Nguyệt Tông" Nham Kiều ôn nhu nói.
Trác Thanh Thanh cũng biết ảnh hưởng của ý định Võ Hồn Điện, cho nên Nham Kiều nói là Tinh Nguyệt Tông muốn cướp đỉnh mà không phải Võ Hồn Điện.
Nhưng bề ngoài thì là như vậy, tuy nhiên một khi Tâm Ý Tông chuyện làm tại đây lộ ra ánh sáng.
Như vậy thiên hạ sẽ không ai nói thêm lời gì khi Tiết Thanh Thu ra tay đoạt lấy Hư Thực Đỉnh, nhất là phía sau nàng có Nham Kiều cái này đại lão chỗ dựa.
Nàng cướp đỉnh thì sẽ không ai giám nhúng tay vào đấy.
Trác Thanh Thanh mỉm cười ôm lấy Nham Kiều, vui vẻ nói "Miện hạ ý là tại đây, khi chính đạo nhân sĩ cùng Tâm Ý Tông giao tranh, bí mật gạt bỏ Mạnh Khánh Chi cùng số lớn cao thủ của Tâm Ý Tông?"
"Thông minh, như vậy chỉ cần đợi cho thời cơ chín mùi là được" Nham Kiều ôm lấy Trác Thanh Thanh chậm rãi mà biến mất tại đây.
...
Trở lại Tinh Nguyệt Các phân đà, chúng yêu nữ biết tông môn của mình sắp có thể sở hữu một trong Trấn Thế Đỉnh, đều hưng phấn vô cùng.
Nhạc Tiểu Thiền cũng vô cùng kích động, vài năm trước đây Tinh Nguyệt Tông còn là bị thiên hạ kêu đánh kêu giết ma môn yêu nữ.
Nà hiên tại đã có sơn môn rộng lớn xây dựng tại Dạ Huyện quần sơn, có thể ngẩn cao đầu cùng đỉnh cấp chính đạo tông môn đối mặt.
Tiếp đó lại sắp có thể sở hữu Trấn Thế Đỉnh cái này trấn tông chi bảo, thật sự là như một giấc mộng.
Nàng rõ ràng hết thảy đều là do cái này hoa tâm bại hoại sư công mang đến.
Nhạc Tiểu Thiền nghĩ đến vị kia sư công vừa mới dùng cổng truyền tống mà quay về bồi bồi lão bà nhóm của hắn, trong đó có mẫu thân cùng sư phụ của mình, nội tâm hiện lên quái dị, lầm bầm "Đúng là đại sắc lang"
Lắc đầu vung ra ý nghĩ khỏi đầu, nàng hướng về người phụ trách tại đây phân phó "Lúc truyền ra tin tức nhất định phải bí mật, đây liên quan đến đại sự của cả tông môn, không thể xảy ra sơ xuất"
"Vâng thưa thiếu tông chủ, ta biết phải làm sao" Mỹ phụ phân các các chủ châm chú mà gật đầu, nàng biết sự việc trọng đại.
"Tiểu Thiến ngươi không cần lo lắng như vậy, dù sao miện hạ đã ở đây, mọi chuyện dù có sơ xuất cũng không ảnh hưởng quá nhiều" La Thiên Tuyết cười nói.
"Ân, ta biết, nhưng dù sao giảm bớt phiền phức cũng rất tốt" Nhạc Tiểu Thiền cười nhẹ nói.
Xung quanh cũng gật đầu đồng ý.
"Hiện tại chúng ta cứ đợi, nghe nói Vô Cữu Tự Nguyên Chung cùng Tiết Mục dẫn đầu Lục Phiến Môn đã gắp gáp vô cùng"
"Tin chắc khi nghe được tin tức, nơi đó sẽ bị lộ sớm chiều mà thôi" Trác Thanh Thanh ngồi bên cạnh nhẹ giọng nói.
"Đến lúc đó miện hạ lại bí mật gạt bỏ Mạnh Khánh Chi cùng mấy tên Nhập Đạo của Tâm Ý Tông, sư phụ tại Linh Châu sẽ mang theo người tiến đến Tâm Ý Tông mà đoạt đỉnh" Nhạc Tiểu Thiền cũng vui vẻ tiếp lời.
...