Trên đường trở về, Nham Kiều cố ý thả chậm tốc độ để cho Di Dạ ngắm nhìn cảnh sắc bên dưới.
"Thật đẹp, so với bên kia đẹp hơn nhiều, lại càng thêm trật tự" Di Dạ nhìn toàn cảnh trên đường, nhỏ giọng nói.
"Nếu thích, lúc nào cũng có thể đến đây bồi bồi Bỉ Đông tỷ của ngươi"
"Nàng sẽ mang ngươi tại Võ Hồn Thành du ngoạn lấy, nơi đó mới gọi là đẹp" Nham Kiều vuốt tóc dài của nàng mà nói.
"Ân, Bỉ Đông tỷ rất ôn nhu đấy" Di Dạ mỉm cười nói.
Tại trên thân Bỉ Bỉ Đông nàng cảm thấy rất ấm áp, rất ôn nhu, làm nàng rất thoải mái.
Trầm mặt một chút, nàng lại kề sát bên tai Nham Kiều mà nói nhỏ "Cám ơn ngươi giúp ta"
"Dù sao chỉ là tiện tay mà thôi, không nên suy nghĩ nhiều, thật tốt tu luyện là được" Nham Kiều buồn cười nói.
Không ngờ Di Dạ lại nói thêm một câu "Lúc đó cơ thể ta đề bị ngươi nhìn hết rồi đúng không, như vậy so với sư tỷ thì như thế nào?"
Nham Kiều không ngờ nàng hỏi như vây, hơi khục một tiếng, nghĩ nghĩ nói "Ngươi rất đẹp, với sư tỷ ngươi thì mỗi người đều một vẽ, không tiện so sánh, còn về nơi khác ta không rõ"
Loading...
Di Dạ nhìn thần sắc của hắn như vậy, cũng biết hắn là nói thật, nội tâm cao hứng, vui vẻ dựa sát vào ngực hắn mà ngắm nhìn phong cảnh bên dưới.
...
Nham Kiều trước tiên là mang theo Di Dạ quay về Giáo Hoàng Điện cùng Bỉ Bỉ Đông các nàng cùng nhau dùng xong cơm chiều, lại để các tiểu kiều thê cùng Di Dạ vui đùa một lát.
Nham Kiều ôm Bỉ Bỉ Đông mềm mại thân thể mà tựa vào ghế dài, nhìn xem Di Dạ cười khanh khách không ngừng cùng chúng nữ trêu đùa, ôn nhu nói nhỏ
"Hiện tại Võ Hồn Điên bước tiến tuy châm hơn trước, nhưng quý ở bền lâu, chỉ cần giữ vững như vậy là được"
"Chúng ta có ưu thế là bên kia một thế giới, nàng không cần quá bận bịu mình"
"Ân, ta biết mục tiêu của huynh là thần giới, một khi giải quyết được, như vậy tất nhiên không còn cố kỵ gì nữa" Bỉ Bỉ Đông biết rõ sắp xếp trong lòng Nham Kiều, mềm mại nói.
"Muội cùng Tuyết nhi các nàng nhiệm vụ là tập trung tu luyện, sự vụ là thứ yếu" Nham Kiều trên tóc của nàng hít một hơi thật sâu, nhẹ nói.
"Ân, nhưng mà huynh cũng đã gần đột phá 99 cấp rồi"
"Thật nhanh đâu, có khi đến lúc đột phá 100 cấp là cả hai chúng ta cùng nhau đấy" Bỉ Bỉ Đông cảm nhận trong cơ thể Nham Kiều hồn lực, cười cao hứng nói.
"Đúng vậy, cho nên đêm nay nhọc lòng mỹ lệ đại lão bà của ta rồi"
Nghe vậy Bỉ Bỉ Đông kiều mị liếc hắn một mắt, ngọt ngào nhẹ giọng nói nhỏ "Ngươi càng ngày càng mạnh, chúng ta đều không thể tại phương diện này đánh bại qua ngươi một lần"
"Ha ha, như vậy mới có thể hảo hảo yêu thương các muội chứ" Nham Kiều nghe đại lão bà nói vậy, thoải mái cười to.
Sau đó cúi đầu mà trên môi đỏ của nàng hôn lấy, Bỉ Bỉ Đông cũng chủ động vòng tay ôm cổ hắn, mở ra miệng nhỏ để hắn thưởng thức chiếc lưỡi thơm của mình.
Nhất thời hai người cứ như vậy mà vong tình cùng nhau.
Tuy đã là vợ chồng già, nhưng Bỉ Bỉ Đông vẩn rất hưởng thụ phu quân mình tham luyến đấy.
...
Nham Kiều mang theo Di Dạ, Tiết Thanh Thu cùng Lưu Uyển Hề quay về Yến Chi Phường đã là trưa ngày hôm sau.
Tiết Thanh Thu cùng Lưu Uyển Hề các nàng là đêm qua được Bỉ Bỉ Đông gọi qua cùng nhau ăn tối đấy.
Độc Cô Nhạn các nàng quá thích Di Dạ cái này ngây thơ cô bé, cho nên một mực giữ lại, qua ngày hôm sau mới để Di Dạ quay về.
Tiểu nha đầu này đêm qua thế mà một bên chớp mắt to, một bên nhìn xem xuân cung của Nham Kiều cùng các lão bà.
Đừng nhìn nàng nhỏ, hơn 24 năm tu luyện tại Tinh Nguyệt Tông, luận kiến thức hoan ái nàng đã nhìn qua số lớn, là một tài xế lão luyện đấy.
Tuy biết nàng số tuổi thật sự, nhưng bị nàng nhỏ nhắn thân thể ở một bên nhìn lấy, cảm giác cũng rất quái dị, càng thêm kích thích rồi.
...
"Thật sự là hâm mộ ngươi đây" Tiết Thanh Thu cảm nhận khí tức trên người Di Dạ đã gần với nàng, giọng nói chua chát.
"Hừ, ngươi hằng đêm cùng Nham Kiều song tu, lấy được bao lớn lợi ích, không lâu nữa đều Hợp Đạo đi"
Di Dạ tâm tình không tệ mà ăn lấy quà vặt, hừ hừ nói thêm một câu "Đều bị Nham Kiều thao đến sảng ngất đi, thật là quá mất mặt"
"Hừ, ta thích, ta nguyện ý" Tiết Thanh Thu lập tức đỏ mặt.
Nhớ đến đêm qua bị Nham Kiều đặt ở dưới thân mà trừu dập, mãnh liệt sóng lớn thế mà làm nàng sảng đến ngất đi.
Tuy mất mặt trước Di Dạ cái này nha đầu, nhưng dư vị kia quả thật làm nàng khó mà quên được, mị ý liếc nhìn Nham Kiều, ánh mắt ôn nhu kiều tích vô cùng.
"Hừ, yêu tinh" Di Dạ bĩu môi lầm bầm nói.
"Ngươi nói như thể mình không phải là, đều chủ động biến về trưởng thành để cho hắn hưởng dụng"
"Hiện giờ trên cơ thể của ngươi, nơi nào không có dấu vết của Nham Kiều để lại?" Tiết Thanh Thu hai tay trên mặt thịt của nàng xoa mạnh mà tức giận nói.
"Hừ, ta thích, ngươi quản được sao?" Di Dạ nhớ đến đêm qua tràn cảnh, đỏ mặt kiều hừ.
...
Nham Kiều ngồi gần đó ôm lấy Lưu Uyển Hề mềm nhu nhu cơ thể ngồi trên ghế.
Nhìn hai nàng một lớn một nhỏ hai sư tỷ muội chửi bậy nhau, cảm giác thật rất thú vị.
Cúi người xem lấy trong ngực hắn mà hạnh phúc kiều thiếp như hoa Lưu Uyển Hề, cười hỏi "Thoải mái không"
"Ân, miễn là trong lòng phu quân, thiếp đều thật muốn nằm cả đời vậy, rất ấm áp"
Lưu Uyển Hề tham lam mà dựa chặt vào hắn, nhu tình mật ý mà nhìn xem ngón tay thon dài phía trên giới chỉ băng tinh, nhẹ giọng đáp.
Tiết Thanh Thu không cùng Di Dạ nói tiếp, đi đến bên cạnh, nhẹ nhàng chui vào một bên còn lại trong ngực Nham Kiều, tay ngọc nhẹ vuốt mặt hắn
"Ta định để tiểu Thiền đi Lộ Châu tham gia thiên hạ đại hội do chính đạo tổ chức, muốn cho nàng đánh ra danh tiếng của Tinh Nguyệt Tông chúng ta"
Nham Kiều nghe vậy, bàn tay trên mông căn tròn của nàng vuốt ve lấy, cười nói "Cũng là chủ ý không tệ, hiện tại danh tiếng của Tinh Nguyệt Tông đã hoàn toàn bị tẩy sạch, tham gia cũng mang lại chổ tốt rất lớn"
Tiết Thanh Thu đối với Nham Kiều ưa thích động tay động chân vuốt ve cơ thế mình không chút nào phản cảm.
Nàng ngược lại càng vui vẻ mà hưởng thụ, bởi vì điều này chứng tỏ hắn đối với nàng mê luyến.
Nhưng nhớ đến đêm qua tại Giáo Hoàng điện cùng các tỷ muội tâm sự.
Nghe đại tỷ Bỉ Bỉ Đông nói Nham Kiều sức ghen rất là lớn, đều không muốn nữ nhân của mình bị người khác nhìn thấy khuôn mặt.
Nội tâm nàng âm thầm để ý chi tiết này, về sau chú ý không để hắn không vui.
'Thật sự bị hắn ăn gắt gao' Tiết Thanh Thu nội tâm không khỏi cảm thán, nàng hiện tại cả tâm trí đều vì hắn mà suy nghĩ đâu.
"Ta định cùng Uyển Hề tỷ đi qua bên kia cùng đại tỷ luận bàn tâm đắc tu luyện"
"Cho nên ngươi có thể mang theo Tiểu Thiền nàng đi Lộ châu được không, phu quân!" Tuyết Thanh Thu vuốt ve khuôn mặt Nham Kiều, ôn nhu nói.
"Ân, ta cũng đồng dạng muốn đi xem có gì thú vị không" Nham Kiều gật đầu nói.
"Đêm nay ta lại muốn được ngất đi a phu quân" Tiết Thanh Thu bị Nham Kiều vuốt ra cảm giác, mị ý tràn đầy bên tai hắn than nhẹ.
"Nàng muốn bao nhiều lần cũng được, Uyển Hề cũng muốn đúng không" Nham Kiều hôn lấy môi đỏ kiều diễm của nàng, lại hướng về trong ngực hắn Lưu Uyển Hề cười nói.
"Ân" Mỹ nhân trong ngực chỉ nhỏ như muỗi kêu trả lời, nàng vẩn rất thẹn thùng a.
"Thật không biết ngươi tại sao lại mạnh như vậy"
"Chúng ta tỷ muội hợp lại đều từng người bị ngươi làm cho ngất đi, có dịp mang theo Thanh Thanh các nàng cùng tiến đến, ta không tin không trị được ngươi cái này bại hoại" Tiết Thanh Thu hài lòng mà dựa vào vai hắn, mềm giọng chửi bậy.
...
Tinh Nguyệt Các trong một gian phòng.
"Kiếm Ly, sư phụ ta lần này để ta cũng đi Lộ Châu tham gia đại hội, như vậy có thể cùng đường với ngươi đồng hành rồi"
Nhạc Tiểu Thiền hướng về đối diện Mộ Kiếm Ly hưng phấn cười.
Đối diện nàng là Mộ Kiếm Ly, nàng vẫn là một bộ kiếm phục mộc mạc, nhưng tịnh lệ khuôn mặt cùng yểu điệu dáng người là không thể che giấu được đấy
Ngược lại nhìn càng có một phong vị khác.
Mộ Kiếm Ly đến Linh Châu thành ngày thứ hai thì tại Tinh Nguyệt Các vô tình gặp Nhạc Tiểu Thiền cái này tiểu yêu nữ.
Cả hai đều vốn là thiên chi kiêu nữ, cho nên rất nhanh quen thuộc với nhau.
Nếu là trước kia, nàng cùng Nhạc Tiểu Thiền là không thể trở thành bằng hữu được đấy, bởi vì chính ma lưỡng đạo ngăn cách.
Nhưng hiện tại Tinh Nguyệt Tông phát triển như mặt trời ban trưa, trong thiên hạ cũng không ai giám gọi các nàng là ma môn nữa rồi.
"Đến lúc đó chúng ta cùng nhau xuất phát" Mộ Kiếm Ly cũng không nói nhiều, mỉm cười mà ngắn gọn nói.
"Không biết là ai theo cùng ta chứ"
Nhạc Tiểu Thiền lầm bầm, thông thường sẽ có trưởng bối tông môn phu trách đi theo đệ tử để mà cho mình làm chỗ dựa, nàng biết sư phụ mình sẽ không đi.
Trác Thanh Thanh đang phê duyệt sổ sách ở một bên, nghe vậy ngẩn đầu lên, híp mắt cười nói
"Miện hạ cùng chúng ta sẽ cùng đi với ngươi đấy".
Nàng cũng vừa mới nhận được tin tức này, nghe được mình lại có thể cùng Nham Kiều miện hạ ra ngoài du ngoạn, nội tâm vụng trộm vui đến bây giờ, tốc độ phê duyệt cũng tăng lên không ít.
"Lại là thối sư công sao?" Nhạc Tiểu Thiền hơi ngạc nhiên.
Bởi vì theo nàng biết, Nham Kiều bình thường ngoại trừ tu luyện, chính là giành hết thời gian để bồi nữ nhân của hắn, trong đó có sư phụ cùng mẫu thân của mình.
Lần này làm sao lại rảnh rỗi mà đi theo nàng đến Lộ Châu cơ chứ.
Mộ Kiếm Ly bên cạnh nghe vậy, ánh mắt hơi sáng lên.
Nàng một mực có ý định cùng vị này Hợp Đạo chí cường thỉnh giáo một chút tâm đắc, nhưng không có cơ hội.
Nếu có thể trên đường đi đến Lộ Châu mà thỉnh giáo một hai thì quá tốt.
...
"À đúng rồi, Di Dạ cũng hôm qua đã đột phá Động Hư" Trác Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Sư thúc cuối cùng đột phá rồi sao? Tinh Nguyệt Tông chúng ta cuối cùng có cái thứ hai Động Hư" Nhạc Tiểu Thiền nghe vậy thần sắc cao hứng kinh hô.
"Nghe miện hạ nói, không chỉ vậy, nàng hiện tại đã là Động Hư hậu kỳ rồi đâu" Trác Thanh Thanh lại bồi thêm một câu.
Nghe vậy, Nhạc Tiểu Thiền khuôn mặt đờ đẫn, Mộ Kiếm Ly cũng ngừng uống trà.
Các nàng nghe thấy cái gì, Di Dạ một ngày thôi, mà đã từ Nhập Đạo đỉnh phong nhảy một lần lên Động Hư hậu kỳ, đây là quá bậc hack đi.
Nhìn xem hai nàng biểu hiện, Trác Thanh Thanh thú vị nở nụ cười
Nàng lúc nghe tin cũng có phản ứng như vậy, một câu trong lòng chua chát hâm mộ không nói ra lời.
...