“Ân, các ngươi lui xuống nghỉ ngơi trước” Tiết Thanh Thu nhẹ thở ra, gật đầu nói.
“Vâng, tông chủ” Mấy người vâng lời đi xuống.
Đợi cho mọi người lui ra khỏi đại điện, nơi đây chỉ còn lại Tiết Thanh Thu cùng Di Dạ hai người.
“Ngươi có cảm nhận được ác ý”
Tiết Thanh Thu nhìn xem vẩn còn ăn lấy đồ ăn vặt Di Dạ, nhẹ giọng hỏi
“Ta không cảm thấy ác ý đối với chúng ta, còn về họ đối với những thế lực khác ý nghĩ như thế nào thì ta không thể cảm nhận được” Di Dạ miệng nhỏ miệng nhỏ mà ăn liên tục, hơi ngừng lại một chút nói
“À đúng rồi, vị Nham Kiều miện hạ kia đối với ngươi có một chút ái mộ chi ý” dừng một chút nàng lại nói tiếp.
Tiết Thanh Thu nghe vậy hơi bất ngờ, sau đó lại nhớ đến hôm nay lúc cùng Bỉ Bỉ Đông trò chuyện quá trình.
Khi cảm nhận được mình vẩn là xử nữ, Bỉ Bỉ Đông lập tức cười thâm ý, cũng là lúc đó nàng đề nghị mình nhận nàng làm tỷ tỷ.
Càng nghĩ, Tiết Thanh Thu càng như có điều suy đoán ra một chút dụng ý của Bỉ Bỉ Đông.
Loading...
Khóe mắt hơi nheo lại, không biết suy nghĩ gì.
Đấu La Đại Lục, Giáo Hoàng Điện nơi sâu.
Nham Kiều mang theo Bỉ Bỉ Đông, Hồ Liệt Na trở về cũng đã một thời gian.
Lúc này hắn đăng ôm lấy Bỉ Bỉ Đông thơm ngào ngạt thân thể mà tâm sự lấy.
Cách đó không xa Hồ Liệt Na đã bị Thanh Liên, Thiên Nhận Tuyết, Độc Cô Nhan, Thủy Băng Nhi lôi kéo hỏi về chuyện phía bên kia.
Chỉ trong chốc lác, các tiểu kiều thê của hắn lại quấn nhau đùa giỡn thành một đoàn, ngay cả Thanh Liên bình thường chững chạc cũng không thể thoát được mà tham gia đi vào.
Nhìn xem cảnh tượng như vậy, Bỉ Bỉ Đông tựa vào lòng Nham Kiều bất đắc dĩ nói.
“Không có yên tĩnh qua”
“Cuộc sống như vậy không phải càng hạnh phúc, thoải mái hơn sao?”
Nham Kiều cười nhẹ nói, sau đó tại trên môi nàng hôn thật sâu lấy.
Mà Bỉ Bỉ Đông cũng đáp lại nhiệt tình, hai tay vòng lấy cổ hắn, mở ra miệng anh đào để hắn đùa bỡn lấy chiếc lưỡi thơm tho của mình.
Một lúc lâu sau hai người mới tách ra, Bỉ Bỉ Đông hơi thở như lan tựa vào lòng hắn nói nhỏ
“Cũng tại huynh quá sủng các nàng, hiện tại đều càng sống càng nhỏ”
“Ha ha, muội cũng không phải như vậy” Nham Kiều buồn cười mà nói.
Bỉ Bỉ Đông tuy miệng nói vậy, nhưng nói về sủng ái các muội muội, nàng đều vượt qua cả Nham Kiều cái này phu quân.
Bỉ Bỉ Đông kiều mị trắng hắn một mắt, không có tranh luận đề tài này.
Nàng trong ngực Nham Kiều uốn éo tìm vị trí thoải mái, sau đó hài lòng mà hỏi “Tiết Thanh Thu thật không đơn giản, nếu nàng biết chúng ta mục tiêu cuối cùng là Trấn Thế Đỉnh, huynh định như thế nào?”
“Trấn thế đỉnh là thuộc về triều đình cùng chính đạo bát đại tông"
"Tiết Thanh Thu nàng dù sao cũng thuộc ma môn, lại có lần trước bị vây công mối thù, có lẽ nếu biết rõ cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ” Nham Kiều ôm trong lòng kiều thê, hết sức thỏa mãn mà vuốt ve cơ thể nàng, dừng một chút lại nói tiếp
“Nếu nàng ta thật muốn ngăn chúng ta, như vậy cũng không nên trách Nham Kiều ta không thương hoa tiếc ngọc”
“Huynh thật có thể nhẫn tâm ra tay sao?”
Bỉ Bỉ Đông lườm hắn một mắt, như cười không phải cười mà nói.
Đều chung chăn gối hơn mười năm, Bỉ Bỉ Đông đối với phu quân mình là cái gì đức hạnh đều rất rõ ràng.
Nham Kiều nhìn xem kiều thê ranh mãnh ý cười, tức giận ôm ngang nàng trở về phòng ngủ.
“Hôm nay xem ra ta phải chấn lại phu cương mới được”
“Vậy chàng chấn cho thiếp xem thử”
Bỉ Bỉ Đông cũng mê ly mà ôm lấy cổ hắn, động tình nói.
Nơi xa đang đùa giỡn các mỹ kiều thê còn lại cũng không thèm để ý, mà tiếp tục trêu chọc lấy nhau.
Dù sao thì đêm nay sớm muộn gì các nàng cũng được phu quân sủng hạnh lấy, hiện tại nhường cho đại tỷ hưởng trước cũng không có gì.
Các nàng đều biết rõ khả năng của phu quân mình, cho nên không có cái gọi là tranh sủng gì.
Dù sao tất cả tỷ muội góp lên một lượt cũng không thể ép hắn bại trận được đấy.
Từ sau khi Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Hạo Thiên Tông mất mặt mà hạ thấp đầu dâng lên số lượng khổng lồ tài nguyên để chuộc lại người, hiện tại đã làm việc vô cùng điệu thấp.
Nhưng bọn hắn điệu thấp cũng không thể làm cho thiên hạ không cười trên nổi đau của người khác.
Ngày mà hai tông đến chuộc người, Thiên Đấu Hoàng Thành có thể nói là người đông như trảy hội, dù sao tình cảnh như vậy về sau cũng khó mà gặp được.
Hình ảnh Đường Hạo bọn người chật vật rời đi Thiên Đấu thành cũng bị Hồn Đạo khí ghi lại mà khuếch táng khắp cả đại lục.
Sử Lai Khắc học viện bên trong, hiện tại người của hai tông đều âm trầm mà nhìn nhau.
“Đáng chết Võ Hồn Điện”
Đường Chấn khuôn mặt âm trầm như ứ ra nước, lớn tiếng mắng.
Hiện tại thương thế của nhóm người đều đã được chữa trị một phần, đều khắp người băng vãi, nhìn vô cùng thê thảm.
“Ca ca, ta sớm đã nói việc này vô cùng nguy hiểm, hiện tại tốt rồi”
Đường Nguyệt Hoa nhìn xem Đường Hạo cùng Đường Chấn thảm trạng, đau lòng trách cứ nói
“Cũng đều do lòng tham mà ra, nếu không Võ Hồn Điện cũng không có cớ mà ra tay với chúng ta” Trữ Phong Trí mệt mỏi mà dựa vào ghế, than nhẹ.
Nghe vậy mọi người đều trầm mặc, bởi vì đây là sự thật.
“Nhưng tiểu Tam hồn lực hiện tại tăng trưởng rất chậm so với lúc trước, nếu không giải quyết mà nói, không biết khi nào mới đến 40 cấp” Đại Sư ở bên cạnh hơi gắp gáp nói.
Đường Tam là hắn ký thác hi vọng tất cả, nếu không thể giúp Đường Tam có thành tựu, hắn cũng không thể chứng minh chính mình.
Nhắc đến chuyện của nhi tử, Đường Hạo càng đau đầu không thôi.
“Chỉ còn cách liên hệ mấy thế lực khác tìm cơ hội mà thôi”
Đường Thần cũng chỉ còn cách này.
Nhưng trong lòng hắn cũng biết rõ, các thế lực khác nếu thật có tiên thảo, cũng sẽ xem là trấn gia chi bảo, làm sao có thể dễ dàng mà trao đổi chứ.
Một tháng sau, Linh Châu thành.
Nơi đây hiện tại so với trước kia đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hiện tại ngay trung tâm nơi đây đã mọc lên một công trình hùng vĩ.
Tòa tháp cao kia như một tòa núi chọc vào bầu trời, khí tức Động Hư như có như không lượng lờ bên trong.
Mà Linh Châu thành nay đã không còn hổn loạn như trước, mà đã vô cùng trật tự.
Bởi vì Võ Hồn Điện phân điện đã hoàn thành, mà nơi đây bên trong chứa đựng vũ lực mạnh mẽ, ép đến tất cả mọi người đều không giám có ý định phản kháng.
Thời gian trước thanh tẩy tràn cảnh kia vẩn còn in sâu vào lòng tất cả mọi người, khi đó không biết có bao nhiêu cuồng đồ không nghe lời bị vô tình cuốn trôi thành cặn bã trong cuồng phong.
Đặc biệt là Tự Nhiên Môn trận chiến kia, Võ Hồn Điện chỉ đi ra duy nhất hai vị Đại Cung Phụng cùng Nhị Cung Phụng mà thôi.
Nhưng đã có thể treo lên đánh toàn bộ Tự Nhiên Môn, sau khi chém Lãnh Trúc vị này Động Hư tông chủ một cánh tay thì nghênh ngang rời đi.
Chỉ để lại Tự Nhiên Môn một mãnh tàn tạ bừa bãi, tử thương vô số.
Dù cho Tự Nhiên Môn vận dụng Vạn Vật Đỉnh cái này nội tình áp đáy hòm đều chỉ có thể cụp đuôi mà chịu vị kia Đại Cung Phung ẩu đã.
Có thể nói một trận chiến chấn động thế gian, nhất là nghe Tinh Nguyệt Tông nữ đệ tử lộ ra ngoài, như vị kia Đại Cung Phụng bên trong còn có hai vị khác, thế gian càng là run rẩy.
Đây là mạnh hơn Lận Vô Nhai cùng Tiết Thanh Thu hai cái này ngoan nhân một đoạn xa đó a, có người đều tin ba người này đã hợp đạo đi.
Nói thêm, Thiên Đạo Lưu đi đến bên đây là được Nham Kiều cho biết đấy.
Mà nghe nói có một thế giới mới xuất hiện, lão già này hưng phấn ghê gớm mà nhịn không được ra tay thử xem Trấn Thế Đỉnh là dạng gì tồn tại, sau đó hài lòng rời đi.
Tuy có thể mạnh mẽ cưỡng ép mà đoạt lấy Đỉnh, nhưng như vậy cần một thời gian không ngắn, nếu để cho còn lại bát Đỉnh tụ hợp phản kháng thì không hay.
Còn một nguyên nhân nữa đó là, lợi ích mà nơi đây mang đến là vô cùng khổng lồ cho Võ Hồn Điện, không chút nào kém cỏi hơn Trấn Thế Đỉnh, cho nên cũng không phải nhất thời vội vã.
Người đời cũng chỉ cho là Võ Hồn Điện muốn lấy Tự Nhiên Môn giết gà dọa khỉ mà thôi.
Nhạc Tiểu Thiền đi trên đường phố sạch sẽ, nhìn xem mọi người dù là ma môn hay chính đạo đều tự giác mà tuân theo quy tắc mới vừa đặt ra tại đây.
Nàng trong lòng cũng còn rất ngỡ ngàng, hiện tại đường phố đông đúc cùng nhộn nhịp bầu không khí không phải khi xưa có thể so sánh.
Vô số thương hội, vô số thương nhân cùng môn phải đều đến đây để mà có thể mua sắm Hồn Đạo Khí loại này thần kỳ đạo cụ.
...
Một tháng trước vì không có tại kinh sư, nàng một thời gian sau mới biết rõ chuyện tình sư phụ mình bị quây công, rồi lại được thế lực thần bí mạnh mẽ cứu ra.
Từ đó hành tẩu trên giang hồ, nàng cũng không cần lại dè dặt như lúc trước, người trên giang hồ chỉ cần nghe danh Tinh Nguyệt Tông đệ tử thì đa phần mọi người đều vô cùng kính sợ.
Không giống như lúc trước bị người người kêu đánh ma môn nữ yêu.
Nhìn xem tòa kiến trúc hùng vĩ kia.
Nhạc Tiểu Thiền biết rõ tất cả là do nó tạo thành, một thế lực vô cùng thần bí mà lại mạnh mẽ một cách đáng sợ, có tới ba vị hợp đạo tọa trấn.
Bởi vì hợp tác với bọn họ mà Tinh Nguyệt Tông hiện giờ đã có thể ngẩn mặt mà làm người khi đối diện chính đạo môn phái.
Vô số tiền tài cùng trân quý dược thảo thông qua hợp tác buôn bán mà thu vào, cũng đủ làm cho các nàng Tinh Nguyệt Tông về sau không cần lo lắng nhiều nữa.
Nhạc Tiểu Thiền nhanh chóng đi về Yến Chi Phường, nàng đã hơn một tháng chưa gặp lại sư phụ cùng Tiết Mục.
Vì có Hồn Đạo Khí cái này một dạng thần ký đạo cụ, Tinh La trận lập tức trở thành gân gà cực kỳ, nàng cũng không cần bôn ba bên ngoài, về nhà phụ giúp sư phụ mới là điều nên cần.
Nàng cũng có một chút lo lắng cho tình cảnh của Tiết Mục, bởi vì với tình thế này, những kế hoạch mà Tiết Mục đưa ra đã không còn cấp thiết cùng quan trọng nữa.
Mà hiện giờ bên trong tông, nhiều trưởng lão cùng đệ tử cũng ẩn ẩn không muốn hắn tiếp tục làm Đại Tổng Quản.
Hiện tại cũng vì có khách nhân thường xuyên đến cùng sư phụ trò chuyện, mà hắn đã không được phép tự tiện đi vào bên trong Yến Chi Phường, có thể nói là chức vụ Đại Tổng Quản đã hữu danh vô thực.
Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!
VietinBank: 109874497616
CAO THANG AN