Lưu Ngọc cũng không dám xông lên, lúc này hắn vẫn đang bị thương, không hề có suy nghĩ sống chết với người khác, chỉ cần kéo dài thời gian chờ viện binh của tông môn Nghiêm Quần Nhi là được rồi. Nghĩ vậy, hắn vừa dây dưa với cự hán, vừa quan sát tình hình bên phía Nghiêm Quần Nhi.
Nghiêm Quần Nhi đang điều khiển vòng tay xanh biếc và hạt châu lam sắc chiến đấu quyết liệt với tu sĩ bạch y có dung mạo bình thường. Vòng tay xanh biếc của nàng là pháp khí thượng phẩm có thể vừa công vừa thủ, không chỉ có sức phòng thủ vô cùng tốt mà sức tấn công cũng không hề tầm thường. Pháp khí thượng phẩm vừa công vừa thủ này còn quý hiếm hơn cả Kim Long kiếm. Đoán chừng có sáu bảy trăm viên Linh Thạch cũng không mua được, điều này khiến Lưu Ngọc âm thầm cảm khái về thân thế của nữ nhân này.
Lúc này, nhờ có sự giúp đỡ của sư đệ đồng môn, Nghiêm Quần Nhi đã không còn hoảng sợ như trước, và cũng lấy lại được vài phần bình tĩnh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Nghiêm Quần Nhi trở nên lạnh lẽo và nghiêm túc, rõ ràng đang vô cùng căm hận vì tu sĩ bạch y vừa rồi đã khiến nàng suýt chết. Lúc này nàng đã dốc tấn lực tấn công, không còn mềm lòng nữa.
Bàn tay trắng như ngọc nhanh chóng thi triển pháp quyết, điều khiển vòng ngọc xanh biếc loé lên ánh sáng màu xanh lục mờ ảo. Lấy một địch hai mà lại chiếm thế thượng phong, liên tục đánh lui pháp khí hình đinh màu đen và trường thương hắc sắc, linh quang chớp loé chỉ có thể chống đỡ, nhưng không thể đánh trả. Hạt châu lam sắc trông giống như một thiên thạch xanh trên bầu trời đêm, tuy chỉ là pháp khí trung phẩm nhưng uy lực của nó cũng khá ấn tượng, lao thẳng về phía tu sĩ bạch y.
Pháp khí của Nghiêm Quần Nhi tinh xảo, tu vi cũng cao hơn Hắc Bạch Song Sát một tầng. Lúc này chỉ cần bình tĩnh trở lại, đã có thể đánh cho bạch sát rơi vào thế hạ phong.
Tu sĩ bạch y trong lòng thầm mắng Lưu Ngọc đã xen vào chuyện người khác. Đối mặt với khí thế mạnh mẽ không dám khinh thường của hạt châu lam sắc, hắn vội vàng lấy từ trong túi trữ vật ra một chiếc dù nhỏ hạ phẩm để phòng ngự. Hắn rót pháp lực vào nó rồi đặt ở trước người, sau đó lấy ra một tờ Kim Cương phù hoá thành lớp bảo vệ kim sắc chắn cho cả dù và người, lúc này hắn mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Tu sĩ áo trắng vừa mới phòng ngự thật tốt, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, viên châu màu lam đã công kích ở ngay trước mắt.
"Oành!"
Giống như là một viên lưu tinh cỡ nhỏ va chạm vào vòng bảo hộ kim sắc, nương theo một tiếng vang thật lớn vòng bảo hộ kim sắc chỉ giữ vững được không đến thời gian một hơi thở liền đã vỡ vụn, ánh sáng bùng nổ hóa thành linh khí thuần túy tiêu tán trong không trung. Ánh sáng của viên châu trở nên hơi ảm đạm, ngay sau đó không chút nào dừng lại đụng vào đỉnh dù của pháp khí dù nhỏ, đâm nó liên tiếp lui về phía sau.
Loading...
Tuy nhiên dù nhỏ là pháp khí chuyên môn phòng ngự, viên châu màu lam không cách nào đột phá trong phút chốc, tình thế nhất thời bắt đầu giằng co.
Tu sĩ bạch y mắt thấy tình huống không ổn, biết tiểu nương tử Nguyên Dương Tông này chỉ e là quyết tâm muốn lấy tính mạng của mình, gã cắn răng, quyết định làm một chuyện gì đó.
Gã cắn chót lưỡi, há mồm phun ra hai giọt tinh huyết, phun tại bên trên pháp khí dù nhỏ, hai tay không ngừng bấm pháp quyết, trong miệng thốt ra mấy ký tự mơ hồ.
Pháp khí dù nhỏ nhất thời ánh sáng đại thịnh, sáng lên huyết sắc quang mang, uy năng cũng theo đó phóng đại, đẩy lùi viên châu màu lam là pháp khí trung phẩm cao hơn nó một cấp bậc về sau.
Đây là một loại bí pháp ma đạo, có thể tăng lên uy năng của pháp khí trong một khoảng thời gian ngắn, chỉ là sẽ tiêu hao tinh huyết của tu sĩ. Phải biết rằng mỗi cái tinh huyết của tu sĩ đều là có hạn, nếu tinh huyết tổn thất quá nhiều, nhẹ thì cảnh giới bất ổn, nặng thì tu vi giảm sút, căn cơ bị hao tổn rốt cuộc khó mà tiến thêm cũng không phải là không có khả năng, cho nên nếu không phải là tình huống vạn bất đắc dĩ, thì không tu sĩ nào nguyện ý làm vậy, tu sĩ đều rất trân quý tinh huyết của chính mình.
Mắt thấy tình huống không ổn, Nguyên Dương Tông tiểu nương tử kia sau khi có đồng môn tiếp viện thì áp lực giảm đi rất nhiều, lực lượng của một mình mình thế mà còn thể không đánh lại nàng, trước đó nàng phát ra một đạo Truyền m Phù, thời gian tới trưởng bối của nàng có thể đến bất cứ lúc nào, đến lúc đó chỉ sợ hắn ta sẽ bỏ mình tại chỗ này, hắn ta nghĩ tới nơi đây trong lòng không khỏi nhụt chí muốn rút lui.
Tu sĩ bạch y cân nhắc lợi hại, mắt thấy áo cự hán mặc áo bào đen bên kia cũng đang cầm cự, trong lúc nhất thời cũng không thể có được tiến triển quá lớn, trong lòng không khỏi thầm mắng một câu phế vật, ngay cả một tên Luyện Khí trung kỳ cũng bắt không được!