Nhìn thấy em gái tỉ mỉ lựa chọn phối hợp váy đẹp.
Lý Nhu không khỏi hai mắt đều lóe sáng, nhịn không được kinh hô một tiếng:
Tiểu Thanh ngươi thật biết chọn quần áo nha! cái váy này ngươi mặc vào giống như là trên trời tiểu tiên nữ đồng dạng, thật xinh đẹp!"
Còn cỡ nào khác không? Tôi nhìn cũng muốn chọn một cái cũng thử xem!
"Hì hì, biểu tỷ ngươi thật biết nói chuyện, ta nào có xinh đẹp như vậy, đều bị ngươi khen đến có chút ngượng ngùng~"
Tiểu nha đầu bị khen đến đỏ mặt, vội vàng xấu hổ khoát tay đáp ứng hai câu.
Thẳng đến lúc này, nàng mới chú ý tới Hạ Dĩnh Nguyệt đứng phía sau Lý Nhu.
Nhất thời cũng bị sắc đẹp như chim sa cá lặn của Hạ Dĩnh Nguyệt kinh ngạc!
Oa, vị tỷ tỷ này bộ dạng thật đẹp a!
Tiểu Nhu tỷ, vị tỷ tỷ này là bằng hữu của tỷ sao?
Loading...
Lý Nhu thấy bạn thân mình mang đến không ngừng được khen ngợi.
Trên mặt cũng lộ ra nụ cười vui vẻ.
Gật gật đầu đáp lại:
Đúng vậy, vị tỷ tỷ này tên là Hạ Dĩnh Nguyệt, là bạn thân tốt nhất của ta, cũng là đồng nghiệp của ta ở thành phố Ngũ Dương.
Lâm Thiên lúc này đúng lúc phụ họa một câu nói ra:
"Vậy các ngươi cái này cũng thật là trùng hợp a, vừa là cùng cái quê hương đồng hương, lại có thể ở hơn ngàn cây số bên ngoài cùng một gian trong công ty cộng sự, nói rõ hai người các ngươi rất có duyên phận đâu!"
Ai ngờ Lâm Thiên vừa dứt lời, Lý Nhu đối diện lập tức cười ha ha.
Ngay cả Hạ Dĩnh Nguyệt dáng vẻ thục nữ cũng không nhịn được che miệng cười khẽ.
Cảnh tượng này khiến cho Lâm Thiên có chút mơ hồ, không biết mình có phải câu nào nói không đúng hay không?
Biểu ca ngươi cũng không biết, Dĩnh Nguyệt nàng cũng không phải là người quê nhà chúng ta.
Sau khi Lý Nhu cười ha ha, vui tươi hớn hở giải thích:
Nói chính xác hơn một chút, nàng thậm chí cũng không phải đồng hương của chúng ta!
Lâm Thiên nghe vậy càng thêm nghi hoặc.
Theo bản năng nhìn khu chợ náo nhiệt bốn phía:
Nhưng bây giờ không phải sắp sang năm mới rồi sao? Sao cô ấy......
Theo lẽ thường mà nói.
Ai gần sang năm mới mà không về quê mình, chạy đến quê bạn bè đón năm mới chứ?
Nếu như là khoảng cách không xa, chạy tới quê nhà người khác thăm hỏi chơi một chút cũng còn có thể chấp nhận được.
Nhưng đây thậm chí cũng không phải là một tỉnh, non xanh nước biếc chạy tới nơi lạ lẫm này đón năm mới, trong nhà cô đón năm mới không trở về?
Nghe được nghi vấn của Lâm Thiên, trong con ngươi Hạ Dĩnh Nguyệt hiện lên vài phần xấu hổ, bất quá rất nhanh lại bị nàng che giấu.
Chỉ thấy nàng cười nhạt, trả lời Lâm Thiên nói:
"Tôi nghe Tiểu Nhu nói lễ mừng năm mới ở quê cô ấy đặc biệt náo nhiệt, khắp nơi đều có thể nhìn thấy người ta đốt pháo hoa, hơn nữa còn có rất nhiều hoạt động phong tục tập quán được tổ chức rất long trọng."
Tôi nghĩ thay vì ở lại thành phố đón năm mới yên tĩnh, không có không khí đón năm mới, chi bằng đi theo Tiểu Nhu đến chỗ các cậu chơi một chút.
Lâm Thiên lập tức bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu đáp:
A...... Thì ra là như vậy......
Đúng vậy, trong thành phố đừng nói muốn đốt pháo hoa, ngay cả ngày thường ấn còi nói không chừng cũng bị trừ điểm phạt tiền.
"Mà chúng ta huyện thành bên này, hàng năm đều có náo loạn hội nghị thường niên hoạt động, các hương trấn thôn đều phải phái ra vài con Vũ Sư đội tham gia tranh tài, tranh tài ngày đó cảnh tượng kia, người đông nghìn nghịt, cũng miễn bàn có bao nhiêu náo nhiệt!"
Lâm Thiên tùy tiện nói mấy hoạt động mừng năm mới độc đáo của nông thôn làm ví dụ.
Tiếp theo tràn đầy ý cười nói với Hạ Dĩnh Nguyệt:
"Ngươi năm nay tới quê nhà chúng ta bên này lễ mừng năm mới, cam đoan là ngươi chưa từng có thể nghiệm qua cảm thụ mới lạ!"
Hạ Dĩnh Nguyệt nghe được hai mắt dị sắc liên tục, khuôn mặt trắng nõn tràn đầy cảm thấy hứng thú!
Lý Nhu bên cạnh nghe đến đó, nhịn không được mở miệng thúc giục Lâm Thiên một câu:
"Biểu ca ngươi đừng chỉ nói không luyện a, ta nhớ rõ thôn các ngươi náo loạn thường niên vũ sư đội thật lợi hại!"
"Lúc nào có thời gian chúng ta qua ngươi bên kia chơi, ngươi cần phải dẫn khuê mật của ta hảo hảo tham quan một chút hiện trường!"
Lâm Thiên tự nhiên là miệng đầy đáp ứng, hết sức hoan nghênh các nàng tới chơi:
"Cứ việc tới đi, ngươi cũng không phải không biết đường, thường ngày năm nào ngươi không tới xem náo nhiệt?"
Lý Nhu cười hì hì chống nạnh, một ngụm quyết định hai ngày nữa sẽ phóng ngựa giết tới!
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Lâm Thiên vang lên.
Lâm Thiên lập tức nghe máy, thì ra là ông chủ cửa hàng điện tử đã xếp hàng hóa lên xe.
Ông chủ hỏi Lâm Thiên có muốn cùng xe giao hàng về nhà hay không, cũng có thể thuận tiện dẫn đường cho tài xế.
A a, tôi lái xe tới, không cần các anh đưa.
Bất quá xe của tôi dừng ở ngoài đường chính của thị trấn, anh bảo tài xế đưa chúng tôi đến đầu đường, sau đó tôi lái xe dẫn đường cho anh ta.
Đúng đúng đúng, được, chờ tôi một chút, tôi lập tức trở về cửa hàng.
Ước định đợi lát nữa gặp mặt, Lâm Thiên lúc này mới cúp điện thoại.
Lập tức có chút ngượng ngùng nhìn về phía biểu muội cùng Hạ Dĩnh Nguyệt:
"Vốn còn muốn mời các ngươi ngồi xuống uống chút gì tâm sự đấy, nhưng vừa rồi chúng ta mua chút đồ điện gia dụng, hiện tại người ta lão bản chuẩn bị muốn đưa hàng tới cửa..."
Lâm Thiên còn chưa nói xong.
Lý Nhu ngược lại là đột nhiên phát hiện Lâm Thiên vừa rồi trong điện thoại nói chuyện phiếm một cái "Điểm mù"!
Chỉ thấy nàng thập phần kinh ngạc hướng Lâm Thiên hỏi:
Anh họ anh mua xe? Vừa rồi em nghe anh nói anh lái xe tới?
Lâm Thiên gật đầu, cũng không gạt nàng.
"Đúng vậy, đại cữu sáng nay vừa mới tới nhìn thấy, hắn trở về không cùng ngươi trò chuyện qua sao?"
Lý Nhu vẻ mặt giật mình, theo bản năng đề cao ngữ điệu nói:
Cha ta hắn vừa về nhà liền cầm lấy ta giáo huấn một trận, cho nên ta buổi chiều mới nhanh chóng lôi kéo Dĩnh Nguyệt đến trên chợ dạo phố tránh đi hắn đâu!"
Lâm Thiên nghe vậy ha ha cười.
Nhớ tới cảnh tượng hôm nay cậu cả ở nhà mình cùng mẫu thân lải nhải oán giận cả buổi.
Hắn liền đại khái có thể đoán được Lý Nhu ở nhà sẽ có đãi ngộ gì.
Người trẻ về quê đều như vậy.
Lúc mới trở về bởi vì lâu không gặp mặt khẳng định đặc biệt nhớ nhung, cho nên cha mẹ đều phi thường thân thiết.
Nhưng một khi lòng nhớ nhung bình phục một chút, nối gót mà tới chính là lo lắng sốt ruột đối với sự nghiệp công tác, yêu đương xem mắt, kết hôn sinh con của con cái.
Đặc biệt là cậu cả tính tình cũng tương đối nóng nảy, lại chỉ có một mình Lý Nhu.
Khẳng định đặc biệt lo lắng cho tương lai của cô, lải nhải thêm vài câu cũng là bình thường.
Lý Nhu kinh ngạc bước đầu qua đi, cũng lập tức vô cùng tò mò truy vấn:
Anh họ anh mua xe hiệu gì vậy? Bao nhiêu tiền?
Lát nữa chúng ta cùng đi xem một chút đi!
PS: Hôm nay đổi mới hoàn tất, cảm tạ các vị soái ca độc giả đưa hoa tươi vé tháng, hắc hắc, chờ mong phía dưới nội dung vở kịch sao?
Thanh minh đạp thanh vui vẻ đọc sách! Bổ sung 100 tặng 500 phiếu VIP!
Thời gian hoạt động: 4 tháng 4 đến 6 tháng 4