Đào ca liếc qua: "Làm sao ngươi biết Dương Nhất Long không có mắt dọc? Ngươi tin hay không Dương Nhất Long tiến vào trạng thái 'Đi săn', sau đó con ngươi co rụt lại, lập tức biến thành mắt dọc? Mỗi người tu hành đều là cá thể tiến hóa độc lập, cho nên mỗi người có phương hướng tiến hóa cũng không giống, không phải không thể hiện ra thì là chưa tiến hóa, trong tự nhiên không phải cũng là giống loài nhiều mặt a?"
"Đào ca, như vậy mắt tròn thì sao? Có thể nói một chút a?"
Lý Dịch hiếu kì hỏi, cảm thấy Đào ca này hiểu được rất nhiều tri thức tu hành, cũng không đơn giản, cho nên hắn khiêm tốn thỉnh giáo.
Đào ca nói ra: "Nhân loại chúng ta là mắt tròn, sinh vật có con mắt như thế này đa số chính là bình thường, bởi vì con mắt như thế này nhìn không rộng, cũng nhìn không rõ, cho nên sinh vật mắt tròn năng lực bảo mệnh cũng không được, năng lực đi săn cũng không được, nhưng mà thế sự không có tuyệt đối, khi một cá thể mạnh hay yếu không dựa vào con mắt để đề cao ưu thế thì cá thể này chắc chắn mạnh đến đáng sợ."
"Sư tử, lão hổ chính là mắt tròn, bọn chúng cá thể thực lực quá mạnh, trong tự nhiên không có địch thủ, cho nên ánh mắt của bọn nó ngừng tiến hóa, bởi vì chúng nó đi săn không phải dựa vào con mắt mà là lực lượng thuần túy."
"Thì ra là thế, đa tạ Đào ca giải đáp."
Lý Dịch lập tức giật mình, cảm thấy học được rất nhiều, quả nhiên người tu hành tuổi lớn chính là không giống.
Lúc nói chuyện, xe đã lái ra khỏi thành khu.
Chung quanh, trên đường ngay cả đèn đường cũng không có, một mảnh đen kịt.
Dọc theo con đường đen nhánh này chạy được hai ba bốn cây số, xe ngừng lại.
Loading...
Đường cái trước mặt bị phong tỏa, trên đường trưng bày từng tảng xi măng, ngăn cản xe đi vào, đồng thời hai bên đường còn thiết lập các loại cảnh cáo, phía trên đều viết nguy hiểm chớ vào.
"Tất cả mọi người xuống xe."
Có người thấp giọng khẽ quát một tiếng, sau đó xe tắt máy, cửa xe mở ra.
"Lý Dịch, Trương Cao, hai người các ngươi đuổi theo ta, đừng có mất phương hướng, nếu như bị mất dấu thì lập tức xoay người lại, từ bỏ nhiệm vụ lần này, các ngươi quá trẻ tuổi, đừng mơ mơ hồ hồ chết trong khu vực nguy hiểm."
Đào ca, người này thoạt nhìn ngột ngạt nhưng trên thực tế vẫn tương đối tốt, rất chiếu cố hai người mới là Lý Dịch và Trương Cao.
"Đã hiểu." Lý Dịch khẽ gật đầu.
Sau khi mọi người xuống xe, không có dừng lại tại chỗ quá lâu, mỗi một vị linh môi đều dẫn theo hai người tu hành nhanh chóng từ trên đường lớn rời đi, trong lúc đó một câu cũng không nói.
Đào ca cũng giống như thế, hắn cũng hướng về một phương hướng cấp tốc tiến lên.
Lý Dịch nhìn đám người tứ tán ra, trong lòng đã hiểu nhiệm vụ lần này đã bắt đầu, chỉ là nhiệm vụ cụ thể, chi tiết như thế nào, đám người bọn họ cũng không biết thôi, chỉ có người tu hành mở ra linh môi mới biết được, mà nói không chừng bọn họ cũng đã ký hiệp nghị bảo mật trước đó rồi.
"Các ngươi tăng tốc nhanh hơn một chút nữa, chúng ta phải chạy tới địa điểm chỉ định trong vòng mười lăm phút."
Trong đêm, Đào ca giống như một con báo săn, tốc độ chạy cực nhanh, cho dù là trước mắt gặp một chút chướng ngại vật cũng có thể nhẹ nhõm nhảy lên mà qua, thân thủ mạnh mẽ hoàn toàn không giống như là một vị nam tử chừng ba mươi tuổi.
Lý Dịch tố chất thân thể cũng rất cao.
Thân hình của hắn nhanh chóng lướt qua đường cái, hơn nữa bộ pháp nhẹ nhàng, gần như không có gây ra bao nhiêu động tĩnh, cho dù là đang chạy với tốc độ cao nhưng hô hấp của hắn vẫn cân xứng, hơn nữa giờ phút này ánh mắt của hắn còn phát sáng lấp lánh, dù trong đêm tối nhưng có thể quan sát nhất thanh nhị sở.
Trương Cao hơi kém một chút, nhưng tố chất thân thể của hắn cũng không kém, bôn tẩu hữu lực, sức chịu đựng cực giai.
"Lách qua phía trước."
Đào ca chợt nhắc nhở một câu, rõ ràng phía trước có một con đường lớn rộng rãi, kết quả lại chọn chủ động đi vòng, tránh đi một đoạn đường.
"Phía trước có nguy hiểm a?"
Trương Cao thấp giọng dò hỏi, trong ánh mắt hắn, phía trước hết thảy bình thường.
"Đừng nói chuyện, vừa rồi chỗ đó nháo quỷ."
Đào ca sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, trong ánh mắt hắn, thành khu bị vứt bỏ đó cực kỳ quỷ dị, trên đường phố lại treo đèn lồng màu đỏ, giữa các tòa nhà còn có dải lụa màu màu đỏ phiêu đãng, giống như là đang tổ chức khánh điển náo nhiệt, hơn nữa trong mơ hồ hắn còn nhìn thấy một chút bóng người hư ảo xuyên tới xuyên lui trên đường phố.
Rất hiển nhiên, nơi đó là một chỗ quỷ vực có tà vật chiếm cứ.
"Cái gì cũng không nhìn thấy." Lý Dịch nhìn thoáng qua, mặc dù ánh mắt của hắn có thể nhìn ban đêm nhưng không có mở ra linh môi, từ đầu đến cuối hắn không thể nào chạm đến một chút chân tướng.
Hai người Lý Dịch và Trương Cao đi theo Đào ca không ngừng xâm nhập khu vực nguy hiểm, trên đường đi đều rất an toàn.
Nhưng mà cho dù như vậy thì Đào ca cũng dẫn theo hai người bọn họ lách qua ba điểm nguy hiểm, cuối cùng thành công dừng lại trước một tòa nhà bị vứt bỏ.
"Địa chỉ không sai, nơi này chính là điểm chúng ta muốn đóng giữ, từ giờ trở đi, sáu giờ tiếp theo chúng ta đều phải đợi ở chỗ này."
Đào ca lấy điện thoại ra, mở địa đồ ra so sánh một chút, xác định không có vấn đề hắn mới ra hiệu hai người sau lưng một chút.
"Đi, đi với ta lên tầng cao nhất."
"Tòa nhà này có nguy hiểm a?" Lý Dịch hỏi.
"Tòa nhà này ở tít ngoài rìa lãnh địa của con sinh vật siêu phàm, những vật khác trong khu vực nguy hiểm không dám tới gần nơi này, cho nên đối với chúng ta mà nói, nơi này an toàn, Dương Nhất Long còn có Tần Tình đó có tốc độ hành động nhanh hơn chúng ta, chúng ta bỏ ra mười hai phút mới tới mục tiêu, bọn họ chỉ cần năm phút là có thể giết vào trung tâm lãnh địa này."