Vừa dứt lời, bảy đạo phút tản ra, tả xung hữu đột phóng thành những vệt khói đan chéo qua lại, bọn họ dùng loạn trận pháp, để có thể mê hoặc ánh mắt địch nhân, đột nhiên, bảy đạo sĩ lại đã tạo thành trận thế, trận thế đã theo hướng chánh tây chuyển đến đông nam.
Tống Thanh Thư thấy được khẽ nhíu mày, thấy thế lập tức chỉ điểm hai nàng vị trí, bảy đạo sĩ dàn trận thế xong, Thiên Khu, Ngọc Hành hai đạo sĩ hướng kiếm mãnh liệt tấn công phía chính bắc nơi hai nàng đang đứng ở cán chùm sao Bắc Đẩu, hình thành thế gọng kìm, Thiên Quyền đạo nhân giật mình:
-Nếu hai người xông lên, thì Khai Dương, Thiên Tuyền hai người trúng kiếm chứ không phải hai nữ nhân kia….
Ngây người Thiên Quyền đạo nhân lớn tiếng kêu lên:
-Công không được, mau lui xuống!
Lão vừa sợ vừa giận, lớn tiếng hô lên, kéo theo sáu đạo sĩ kia liên tục biến trận.
Cừu Thiên Nhẫn thấy bảy đạo sĩ tựa như những làn khói bay loạn vờn quanh, còn hai nàng kia chỉ cần theo như lới của Tống Thanh Thư chỉ thị di chuyển từ đông sang tây hoặc nam hoặc bắc vài bước, vậy mà bảy đạo sĩ không dám hướng phía các nàng xuất ra một chiêu nửa thức, trong lòng lão đối với Tống Thanh Thư càng là bội phục nhiều thêm vài phần.
Tống Thanh Thư thấy đã đến thời cơ, liền nói ra:
-Đại Khỉ Ti, Thu Thảo, chuẩn bị phá trận, phía trái tiến nhanh hai bước!
Bảy đạo sĩ kinh hãi, lúc này bọn họ mới thấy rõ Thiên Cương Bắc Đẩu Trận đã bị hai nàng khống chế, hai nàng xông bên trái, bảy đạo sĩ cũng phải cùng theo về phía bên trái, nếu không thì hậu tâm sẽ bị hở lộ không thể phòng ngự được, mà điều đó trong võ học là sự tình hung hiểm vô cùng, cho nên đành cùng theo phía bên trái..
Loading...
Như vậy, bảy đạo sĩ đã rơi vào tình huống không thể tự thoát ra được, hai nàng chạy mau thì bảy bọn họ cùng theo chạy mau, hai nàng chậm rãi tức thì bảy đạo sĩ kia cùng theo chậm rãi lại. Mấy đạo sĩ này võ công vốn đã không sánh bằng được với Đại Khỉ Ti cùng Thu Thảo, cho nên rất mau đã là cố gắng hết sức rồi.
Cóm một đạo sĩ trẻ tuổi nội lực còn nông cạn, đuổi theo hai nàng phóng nhanh quay ngược trở lại hơn mười vòng luẩn quẩn, thì đã chóng mặt, hô hấp không thôngi, đảo mắt chút nữa thì phải ngã sấp xuống, chỉ là trong lòng của đạo sĩ trẻ tuổi biết Thiên Cương Bắc Đẩu Trận nếu như thiếu người, thì toàn bộ trận thế sẽ bị tan vỡ, cho nên đành cắn chặt răng, nỗ lực gắng gượng chống đỡ.
Thiên Cương Bắc Đẩu Trận chỗ lợi hại nhất chính là trái hô phải ứng che chở lẫn nhau, hai nàng tuân theo chỉ thị Tống Thanh Thư, tại trong trận tiến thối tự nhiên nhẹ nhàng chẳng khác gì nhảy múa. Vừa chiếm được vị trí cực bắc, lập tức bước nhanh chuyển hướng bên trái Thiên Cương Bắc Đẩu Trận.
Thiên Quyền đạo sĩ biết được sự lợi hại, vội vàng mang trận thế chuyển đến bên phải. Cũng như lúc hai bên đánh nhau, hẳn là mặt hướng về phía địch nhân, nếu như địch nhân vây quanh phía sau lưng, thì buộc phải lập tức quay người nghênh đón địch.
Lúc này vị trí của hai nàng lại đúng chỗ hiểm sau lưng Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, vì thế bảy đạo sĩ đã phải xoay chuyển trận pháp, để chính diện đối mặt cùng các nàng, nhưng hai nàng theo lời Tống Thanh Thư nhắc nhở, chỉ một đường phóng quay quanh về phía bên trái, chỉ là nhanh hoặc chậm, hoặc chính hoặc nghiêng, trước sau cứ phía bên trái tránh né, cho nên lúc nào cũng vững vàng chiếm đóng vị trí cực bắc…
Hai nàng dung khinh công càng lúc càng nhanh, mũi chân vừa điểm, thì đã phóng đi mấy trượng, dù sao thì bảy đạo sĩ công phu cũng không tầm thường, mặc dù đang lâm vào thế nghịch cảnh, nhưng trận pháp vẫn là không loạn chút nào, Thiên Khu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang bảy người đều thủ vừa ổn lại chuẩn, chỉ là không tự chủ được phải phóng theo cùng hai nàng mà thôi.
Bên cạnh Âu Dương Phong cũng phải tán thưởng:
- Môn hạ chi sĩ Toàn Chân, quả nhiên có mấy phần bổn sự.
Tống Thanh Thư sở dĩ để cho hai nàng chỉ dùng khinh công mà không ra tay phản kích, là vì Thiên Cương Bắc Đẩu Trận phòng thủ nghiêm mật, hầu như không có kẽ hở, muốn phá trận này thì khó tránh khỏi phải có mạo hiểm, lúc này hắn đã xem Đại Khỉ Ti trở thành nữ nhân của riêng mình, toàn thân nàng hoàn mỹ vô hạ, nếu có gì xảy ra lưu lại chút vết tích huyết thì cái được không bù đắp đủ cái mất.
Bởi vậy hắn liền áp dụng loại phương thức an toàn, bằng vào khinh công của hai nàng, làm hao tổn nội lực của bảy đạo sĩ. Quả nhiên, bảy đạo sĩ lúc đầu còn có thể nỗ lực bám theo, nhưng trong thời gian dài, công phu khinh công phân ra cao thấp, Khai Dương, Thiên Khu, Ngọc Hành ba đạo sĩ công phu tương đối cao, khinh công tương đối nhanh, dần dần có đạo sĩ rớt lại phía sau, trong Thiên Cương Bắc Đẩu Trận dần dần hiện khe hở.
Tống Thanh Thư khẽ cười, nói thoáng qua, hai nàng liền bắt được khe hở trận pháp, liền ra tay đả thương Diêu Quang đạo sĩ, mà Thiên Cương Bắc Đẩu Trận chỉ cần thiếu người, thì liền không giữ vững được trận pháp rồi.
Không còn trận pháp duy trì, các đạo sĩ đâu là đối thủ hai nàng, rất nhanh liền toàn bộ bị đánh trọng thương, Tống Thanh Thư cười khổ, Thu Thảo là quý tộc tộc Nữ Chân, đương nhiên sẽ xem mạng người thứ dân để vào mắt, Đại Khỉ Ti năm xưa cũng là gϊếŧ người không chớp mắt, lúc trước bị bảy đạo sĩ dùng Thiên Cương Bắc Đẩu Trận khiến cho uất ức, lúc này ra tay tàn nhẫn cũng khó trách, may mắn hai nàng đều nghe theo mệnh lệnh của hắn, bảy đạo sĩ tuy rằng bị thương không nhẹ, nhưng cuối cùng không có lo lắng đến tính mạng.
Hai nàng sau khi phá trận xong, mặt đối mặt, đột nhiên không nói một lời mà tiếp tục hướng phía trên núi phóng đi, Tống Thanh Thư trợn mắt há hốc mồm nhìn theo:
-Vẫn không quên tỷ thí, nữ nhân ở phương diện này thật đúng là cố chấp.
Tống Thanh Thư cùng Âu Dương Phong và Cừu Thiên Nhẫn ung dung theo ở phía sau, thấy Đại Khỉ Ti dần dần lại kéo ra xa khoảng cách cùng với Bồ Sát Thu Thảo, thì lại đột nhiên Đại Khỉ Ti vừa đến ở giữa sườn núi thì ngừng lại.
Bồ Sát Thu Thảo mừng thầm, vội nhanh hơn xông tới, bất quá khi nàng đến bên cạnh Đại Khỉ Ti, mới thấy rõ tình hình trước mắt, toàn bộ người cũng đã ngừng lại.
Tống Thanh Thư từ phía sau cảm nhận phía trên có khí tức nhiều người, nhíu mày, mũi chân điểm nhẽ, thân người hóa thành hư ảnh, trong nháy mắt liền xuất hiện ở bên cạnh hai nàng.