Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chẳng có mục đi gì hắn lại đột nhiên nghe thấy âm thanh ở đại lễ đường.
- Đúng rồi, hôm nay là lúc có thành tích thi vào đại học.
Hắn phản ứng lại.
Nếu dựa theo tình huống lúc trước, học sinh tốt nghiệp cấp ba trở về trường học cũ một lần cuối cùng.
Trần Thư đi về hướng đại lễ đường.
Bên trong đại lễ đường, đã tụ tập toàn bộ học sinh lớp mười hai đã tốt nghiệp, phía trên là hiệu trường Nhị trung Nam Giang đang diễn thuyết.
Tuy rằng đối với thành tích lần này cực kỳ không hài lòng.
Nhưng hiệu trưởng vẫn nói "hy vọng các ngươi có tiền đồ" "nhớ kỹ bản thân là học sinh Nhị trung" các kiểu.
Loading...
- Hả? Huynh đệ Trịnh gia đều ở đây?
Ánh mắt Trần Thư nhíu lại, một chút đã thấy được Trịnh Nam và Trịnh Dịch ở phía sau lễ đường, hai người giống như đang mưu đồ bí mật gì đó.
- Đáng kinh như thế, vừa thấy đã không phải chuyện tốt.
Trần Thư bất động thanh sắc ngồi sau hai người, làm bộ như buộc dây giày, nghe lén hai người nói chuyện.
- Ca, lần này ngươi thi đại học chừng 590 điểm, nhất định có thể chọn một đại học ngự thú trọng điểm.
- Đáng tiếc môn văn hóa ta phát huy thất thường, nếu không là có thể tiến vào đại học danh tiếng.
Đại học Hoa Quốc chia cấp làm đại học danh tiếng, đại học trọng điểm, và đại học phổ thông, tất nhiên đây là đại học ngự thú sinh ghi danh.
So với văn hóa sinh, số lượng và chất lượng đại học ngự thú sinh đều nhiều hơn không ít.
Cái này cũng biểu thị, Ngự Thú sư là nhân tài chủ yếu của thời đại mới.
- Đã rất tốt, ít nhất có thể chọn một cái chuyên nghiệp tốt, trong nhà khẳng định cũng sẽ ủng hộ hết sức.
Trịnh Dịch mở miệng nói.
Trịnh Nam khẽ gật đầu, mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng vẫn tương đối hài lòng với thành tích của mình.
- Đúng rồi, tiểu tử Trần Thư kia có tìm ngươi gây phiền phức không?
Trịnh Nam đột nhiên nhớ tới cái gì.
- Không có, gần đây ta đều đi cùng một dám người, hắn chính là có lòng cũng không có sức.
Trịnh Dịch hận đến ngứa cả răng.
Nhớ lúc ấy chuyện hắn ta bị Trần Thư ném tui phân, lại làm hắn ta vô duyên vô cớ tổn thất bốn vạn đồng ở chợ đen.
- Ca, ngươi là Ngự Thú Sư cấp sáu, chuẩn bị lúc nào cho tên tiểu tử kia một bài học.
Trịnh Dịch nói.
- Tiểu tử kia không đơn giản như vậy, Ngô Ly bị hắn đánh thành bị thương nặng.
Trịnh Năm sờ sờ cằm, trong mắt có suy tư.
- Không phải Ngô Ly là Ngự Thú sư cấp bốn sao?
Trịnh Dịch kinh hô một tiếng.
Tuy rằng khế ước linh của Ngô Ly tiềm xét bình lực cấp bậc cũng là cấp F, nhưng khế ước linh cấp bốn đối phó với một người bình thường hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
- Thằng nhãi con Trần Thư kia không phải Ngự Thú Sư cấp một, ít nhất là Ngự Thú sư cấp ba, vẫn luôn che dấu thực lực.
Trịnh Nam giải thích nói.
- Mẹ nó, đúng là ti tiện.
Trịnh Dịch nghĩ thầm, đối phương có thể đánh bại Ngô Ly, chứng minh cũng rất có thể đánh bại hắn ta.
Thân là lớp trưởng lớp ngự thú ba, vật mà không đối phó được người đứng chót của lớp ngự thú năm?
- Nếu phải ra tay, sẽ dồn sức cho hắn một lần.
Vẻ mặt Trịnh Nam tàn nhẫn, tuy rằng là một học sinh vừa mới tốt nghiệp, nhưng sự khoan dung của hắn ta cực nhỏ, không chấp nhận được người khác trêu chọc hắn.
- Vật nhỏ rất ác độc đó.
Trần Thư phía sau không khỏi nghĩ đến, nghe lọt toàn bộ đối thoại của hai người.
- Ca, ta đi nhà vệ sinh.
Bỗng nhiên Trịnh Dịch đứng dậy, đi về hướng nhà vệ sinh.
Cơ hội trời cho rồi!
Trần Thư ở hàng sau yên lặng đứng dậy, đi theo phía sau Trịnh Dịch.
Túi sách của hắn không đóng chặt hoàn toàn, lộ ra một gói màu lam to, mặt trên mơ hồ lộ ra chữ "nước tiểu".
Trịnh Nam ngồi tại chỗ, dư quang nhìn qua, thấy bóng dáng Trần Thư, cảm giác có vài phần quen thuộc, nhưng nhất thời không nghĩ ra là ai.
- Ta thích nước tiểu, tâm tình rất tốt...
Trịnh Dịch đi tới nhà vệ sinh, một bên hừ nhẹ, một bên rung đùi đắc ý.
Đang lúc hắn thoải mái để nước, dư quang đột nhiên nhìn thoáng qua, thấy một thân ảnh.
Thân thể hắn ta đột nhiên chấn động, cũng không cẩn thận làm nước tiểu vung tới trên tay.
Nhưng hắn ta đã không kịp quản những thứ này, ác mộng dưới đáy lòng giờ phút này nháy mắt bị gợi lên.
Một cái túi phân lần nữa bao đầu hắn ta lại, nghênh đón một trận đánh đấm.
- Mẹ nó, Trần Thư!
Trịnh Dịch hốt hoảng đong đưa thân thể, một tránh khỏi cái túi tội ác này, nhưng không làm nên chuyện gì.
Thân thể Trần Thư cường tráng hơn so với hắn ta rất nhiều, hoàn toàn là lực lượng áp chế.
Hắn chuẩn bị mạnh mẽ kéo Trịnh Dịch tới gian phòng nhà vệ sinh đánh tơi bời một chút.
Đúng lúc này, một cái khô lâu bỗng nhiên xuất hiện, trong tay cầm một cốt đao sắc bén, hai luồn ma trơi màu xanh lá cực kỳ tà dị.
Tuy Trịnh Dịch bị chế phục, nhưng vẫn có thể gọi khế ước linh ra như cũ.
- Chém hắn cho ta!
Trịnh Dịch chỉ huy Khô Lâu binh.
Ầm!
Đúng lúc này, tầm nhìn mơ hồ của Trịnh Dịch chỉ thấy mặt đất rung động một chút, ngay sau đó Khô Lâu bình liền không có động tĩnh.
- Òm ọp...
Slime màu vàng hóa thân thành quái vật khổng lồ ba mét, dùng bờ mông bắt gắt gao ngăn chặn Khô lâu binh gầy yếu.