logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Ôn Hạ đột nhiên nhớ tới những bình luận vừa xem, chẳng lẽ cô cũng xem?

[Kiến Thanh Sơn: ngươi cũng thấy được?]

[S: Ừ.]

Ôn Hạ nhíu mày, những lời này cô đột nhiên không biết trả lời như thế nào.

Cảm thấy ngôn luận nông cạn của anh đều là một ít cảm thấy anh coi trọng cô.

[Kiến Thanh Sơn: Ta không biết]

Tống Từ An xoa ngón cái, như có điều suy nghĩ.

Những bình luận anh nhìn thấy phần lớn đều là Tưởng Lục Phong chụp màn hình cho anh.

Đủ loại ngôn ngữ, không liên quan đến đau khổ.

Chỉ bất quá, chỉ câu kia, Ôn Hạ ngoại trừ xinh đẹp cái gì cũng không có, hắn từ khi nào nông cạn như vậy.

Loading...

Còn rất thú vị.

Bề ngoài? Đúng là rất nông cạn.

[S: Ảnh chụp không tệ, cậu xem chưa?]

Ôn Hạ có chút không hiểu ý của người này, hắn rốt cuộc là có ý gì.

Suy nghĩ một chút, trả lời: "Gặp Thanh Sơn: Đáng tiếc không có bốn người chúng ta đi cùng.

Trong mắt Ôn Hạ, những lời này là thích hợp nhất, không quá mập mờ.

Tống Từ An cong cong khóe môi, tiểu nha đầu rất biết tránh nặng tìm nhẹ.

[S: Ừ.]

[S: Ngủ sớm một chút.]

Ôn Hạ thở phào nhẹ nhõm, may mà anh không nói tiếp, bằng không cô cũng không biết phải nói gì.

Cô không nghĩ tới tương lai, cũng không nghĩ tới muốn thổ lộ cái gì.

Nghĩ thuận theo tự nhiên, xem duyên phận.

Ôn Hạ, Ôn Hạ, xem bình luận, Tống Từ An trả lời bình luận. "Hà Thanh Thanh kích động nói.

Ôn Hạ chuyển sang QQ xem bình luận phía dưới.

【 ngoại trừ lớn lên một trương hồ ly tinh mặt, cũng không có gì đặc biệt chỗ, Tống Từ An lúc nào nông cạn như vậy? 】

[S: Xem ra mắt và đầu óc chỉ nhìn chằm chằm vào thứ mình để ý nhất, là mặt không đủ để cậu tự tin cho nên bắt đầu phá phòng phun kích, mặt không nói trước, miệng vẫn là đi làm lại đi, chướng mắt.]

[S: Người vô năng nhìn cái gì cũng vô năng.]

Ôn Hạ kinh ngạc nhìn lời bình luận của Tống Từ An, đây xem như là chỗ dựa cho mình sao?

Ôn Hạ nói không chính xác, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.

Hà Thanh Thanh leo lên giường Ôn Hạ, ôm lấy eo của cô, mập mờ nhéo nhéo: "Hạ Hạ, bây giờ trong lòng em cảm thấy thế nào?"

Ôn Hạ ôn hòa cười cười: "Trong lòng rất ấm áp, nói thế nào nhỉ, cảm giác được người che chở thật sự rất tốt.

Hà Thanh Thanh cọ cọ cổ Ôn Hạ, lười biếng nói: "Hạ Hạ, anh trai em vẫn rất tốt.

Ôn Hạ cúi đầu ừ một tiếng, ánh mắt dừng lại trên màn hình.

Tống Từ An, em cũng thích anh sao?

Ngày hôm sau, Ôn Hạ đã sớm tỉnh lại, hôm nay là hết tiết, buổi chiều còn có tiết thể dục, Ôn Hạ bây giờ ngẫm lại đều đau đầu, bóng rổ đối với cô mà nói thật sự quá mức khủng bố.

Hà Thanh Thanh tối hôm qua liền ở trên giường của mình ngủ, phát hiện nàng tỉnh cũng mơ mơ màng màng đứng lên: "Hạ Hạ, ngươi dậy sớm như vậy a?"

Ôn Hạ ừ một tiếng, "Anh ngủ từ từ, dậy giúp tôi dọn dẹp giường một chút.

Hà Thanh Thanh gật gật đầu, kéo ly ngủ tiếp.

Ôn Hạ xuống giường thu dọn một chút rồi đi vào phòng học.

Tiết thứ hai là tiết tự học, Ôn Hạ cùng Cao Mộ Nhuế hai người vừa mới nói vài câu, cửa phòng học đã bị người từ bên ngoài đá văng ra, ánh mắt cầm đầu cực kỳ bất thiện.

Ai trong các ngươi là Ôn Hạ?

Ôn Hạ nhướng mày, chậc, lại tới gây chuyện.

Đủ phiền phức.

Có việc gì? "Ôn Hạ lạnh lùng nói.

Người cầm đầu đứng bên cạnh, lộ ra cô gái được che chở ở giữa.

Là loại hoa trắng trong trẻo nhưng lạnh lùng mà đàn ông thích nhất, đen dài thẳng, bên ngoài váy liền áo màu trắng mặc một cái áo len màu nâu, hơn nữa đôi mắt muốn khóc không khóc kia, nhìn qua có vẻ càng thêm điềm đạm đáng yêu.

"Phiền toái ngươi, có thể hay không cách vị hôn phu của ta xa một chút?"Nàng đuôi mắt phiếm hồng, thanh âm nũng nịu, thật đáng thương.

Hôn phu.

Ôn Hạ trên mặt nghiền ngẫm thu hết, mặt mày trong trẻo nhưng lạnh lùng đánh giá người trước mắt, "Vị hôn phu, Tống Từ An?"

Thiếu nữ gật đầu.

Ôn Hạ hừ cười một tiếng: "Vì sao không đi tìm hắn?

Thiếu nữ làm như không nghĩ tới nàng sẽ hỏi như vậy, "Không xứng đáng, ta chỉ có thể tới tìm ngươi" ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn nàng, như là nàng khi dễ nàng đồng dạng.

Anh làm tiểu tam nghiện phải không? "Cô gái bên cạnh mắng.

Nữ hài bên cạnh nàng cũng đều từng người từng câu mắng.

Khoảnh khắc này trùng khớp với cảnh trước, như thể cô là một kẻ tội lỗi.

Nhìn qua đều giống như là hận không thể xé rách thịt của nàng.

Cao Mộ Nhuế cũng nhìn không nổi nữa, "Đám các ngươi...

Ôn Hạ giữ chặt tay Cao Mộ Nhuế, lắc đầu, sau đó chậm rãi đi tới trước mặt các nàng, đôi mắt lạnh lùng nhìn quanh một vòng, "Mắng đủ chưa?"

Khí thế của cô quá mức kinh người, một giây trước còn vênh váo tự đắc một đám người một giây sau đều hơi không thể vi lui về phía sau, "Cậu làm gì vậy?"

Thiếu nữ vừa đá cửa run rẩy hỏi.

Ôn Hạ cười lạnh một tiếng, chỉ chút lá gan này cũng dám tới đây tìm chuyện.

Cô đi lên phía trước, đầu ngón tay nâng cằm tự xưng là vợ chưa cưới con gái của Tống Từ An lên, "Nếu hôm nay cô tới một mình, tôi còn có thể đồng tình với cô vài phần, nhưng hôm nay cô mang theo một đám người tới tìm việc." Tay Ôn Hạ vuốt ve mặt cô, nhéo nhéo: "Tôi cũng chỉ cảm thấy cô có bệnh, hơn nữa bệnh không nhẹ.

Mặt Khúc Tình trắng bệch, cắn răng: "Ôn Hạ, em làm càn.

"Như thế nào, tiểu não bị vải bó chân bao lâu rồi, còn coi mình là cổ đại cách cách đâu?"

Đám người đi theo cũng kịp phản ứng, đẩy Ôn Hạ một cái: "Ôn Hạ, cậu cần chút mặt mũi, cướp vị hôn phu của người khác cậu còn có lý?"

Khóe môi Ôn Hạ hơi nhếch lên, ánh mắt lạnh lùng mà cao ngạo, một tay tát vào mặt người nọ, "Cô ta bọc tiểu não, anh..." Ôn Hạ đánh giá một phen, cười giễu cợt: "Miệng anh toàn là vũ khí sinh hóa, mắt còn mù, con mắt kia nhìn thấy tôi cướp vị hôn phu của người khác?"

Nữ hài tử kia trực tiếp bị mắng sắc mặt đỏ lên, ngươi nửa ngày một câu cũng không có nói ra.

Ánh mắt Ôn Hạ lại nhàn nhạt nhìn lướt qua đám người kia, lãnh đạm lên tiếng: "Đầu tiên Tống Từ An và tôi chỉ là quan hệ bạn bè, tiếp theo, tôi khinh thường cướp vị hôn phu của người khác, Ôn Hạ tôi không phải không ai muốn, thứ ba, có bản lĩnh thì đi tìm Tống Từ An, không bản lĩnh thì ngậm miệng lại.

Cao Mộ Nhuế yên lặng khen Ôn Hạ, chẳng qua hắn vẫn có chút lo lắng nhìn Ôn Hạ.

Khúc gia chính là gia tộc có danh vọng nhất ngoại trừ Tống gia, Ôn Hạ chọc giận các nàng chỉ sợ cuộc sống sau này cũng không dễ chịu.

Sắc mặt Khúc Tình tái nhợt như tờ giấy, nước mắt không ngừng rơi xuống, thật sự giống như là bị người khi dễ đến tàn nhẫn.

Lúc Tống Từ An đến chính là cảnh này.

Ôn Hạ vênh váo hung hăng đứng ở giữa, vẻ mặt lạnh lùng.

Khúc Tình nhìn thấy anh, ủy khuất trèo lên cánh tay Tống Từ An, "Anh Từ An.

Tống Từ An rút cánh tay của mình ra, "Chuyện gì vậy?

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn