Chương 16: Có chút thu hoạch
Mado Akira dừng tay, cho tên Ghoul kia cơ hội trốn.
Tên Ghoul kia vừa định trốn, liền nghe thấy câu nói chứa tính uy hiếp của Tô Hiểu.
Ghoul do dự một lát, lập tức quay người bỏ chạy, căn bản không để ý đến Tô Hiểu.
Hay là nói, đây là lựa chọn chính xác, ở lại cũng chết, vì sao không tranh thủ một chút thời gian chạy trốn.
Lúc tên Ghoul đó mới chạy ra xa mấy mét, một thanh trường mang theo tiếng xé gió bay tới.
“Phập.”
Trường đao xuyên qua chân Ghoul, chém xuống nhựa đường trải trên đường phố.
“A.”
Ghoul kêu thảm một tiếng, ngã nhào xuống đất, mặt môi hôn lên đường trải bằng nhựa đường.
Loading...
- Lựa chọn chính xác.
Tô Hiểu đứng dậy chậm rãi đi về phía tên Ghoul kia.
Hành động chạy trốn của đối phương rất bình thường dưới cái nhìn của hắn, nếu như đổi lại là hắn, hắn cũng lựa chọn như thế.
Không trốn cũng chết, vì sao không tranh thủ một lát?
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Trong mắt Ghoul là hỗn loạn, cố gắng bò về phía trước, [Trảm Long Thiểm] cắm trên đất vẫn không nhúc nhích.
Tô Hiểu nắm chặt chuôi đao [Trảm Long Thiểm], rút [Trảm Long Thiểm] ra, tên Ghoul kia muốn đứng dậy chạy trốn.
Ánh đao xẹt qua, máu tươi bắn tung tóe lên lối đi bộ bằng nhựa đường.
Bốn đao, Tô Hiểu chém đứt tứ chi của tên Ghoul kia, nói được là làm được.
Với sức sống của Ghoul, loại thương thế này chỉ bị trọng thương, không nguy hiểm đến tính mạng.
- Kế tiếp làm sao bây giờ?
Trên mặt Mado Akrira có ủ rũ, chiến đấu vừa rồi làm nàng hơi mệt mỏi, áo ướt đẫm mồ hôi, tóc màu vàng nhạt dán sát vào trán.
- Tiếp tục, tối nay tới bao nhiêu Ghoul thì giết bấy nhiêu.
Trái tim Mado Akira lạnh lẽo, quảng trường tây có mấy trăm Ghoul, thậm chí còn nhiều hơn.
- Chúng ta thật sự không sao chứ?
Tô Hiểu không lên tiếng, bắt đầu dọn dẹp thi thể trên đường phố.
Hắn chuẩn bị mồi nhử rồi, tên Ghoul bị hắn chặt đứt tứ chi chính là mồi nhử tốt nhất.
Nhưng Ghoul cũng không ngốc, nơi này nhiều thi thể như vậy, sẽ dọa đám Ghoul kia chạy mất.
Chồng thi thể vào trong một hẻm nhỏ, hắn không xử lý máu tươi trên mặt đường, mùi máu tanh có thể hấp dẫn Ghoul.
Tên Ghoul kia bị Tô Hiểu chém đứt tứ chi, ném ở trung tâm đường phố.
Không cần hấp dẫn Ghoul khác quá gần, chỉ cần bọn họ lộ diện là được.
Với thuộc tính nhanh nhẹn của Tô Hiểu, chỉ cần những tên Ghoul kia lộ diện, tuyệt đối không chạy trốn được.
Săn giết Ghoul cấp thấp, tuy tỷ lệ rơi rương báu rất nhỏ, nhưng được điểm cống hiến CCG.
Không chỉ như vậy, năng lực [Phệ Linh Giả] thiên phú của hắn, cũng có thể tăng không ít giá trị pháp lực.
Hiện giờ giá trị pháp lực rất quan trọng với Tô Hiểu, Thanh Cương Ảnh tiêu hao rất nhiều giá trị pháp lực.
Tô Hiểu cầm [Trảm Long Thiểm] đứng ở trung tâm đường phố, Mado Akira đứng một bên.
- Ghoul thật sự sẽ xuất hiện, nơi này mới trải qua chiến đấu.
Tô Hiểu không để ý tới Mado Akira, Ghoul ăn lẫn nhau là dã thú, mùi máu tanh sẽ không dọa lùi bọn họ, hấp dẫn bọn họ tới.
Chỉ qua hai phút, Ghoul đầu tiên xuất hiện.
Đó là một tên Ghoul già, thân hình gầy gò.
Sau khi nhìn thấy Tô Hiểu cầm dao sắc trong tay, Ghoul lão niên do dự một lát, lựa chọn tạm lùi.
Đáng tiếc bây giờ muốn chạy cũng không kịp nữa, Tô Hiểu đã cầm đao xông lên trước.
Một phút sau, Tô Hiểu dính máu ở ống tay quay về, chờ đợi con mồi tiếp theo.
Trên đỉnh tòa nhà cao trong quảng trường tây.
Gió đêm thổi qua, ánh trăng chiếu rọi xuống, có thể thấy hai người đứng trên mái nhà.
- Làm sao bây giờ, nếu như bỏ mặc không quan tâm, Ghoul nơi này sẽ bị giết sạch.
Kirishima Ayato đeo mặt nạ đen mở miệng, nhìn về phía Tô Hiểu ở xa, trong mắt tràn ngập sợ hãi.
Tatara đứng ở bên cạnh không mở miệng, im lặng nhìn một màn trước mặt.
Nơi này là “Nguồn cung cấp lính” cho Aogiri Tree, cán bộ Aogiri Tree thường xuyên đến đây, mời những tên Ghoul khá mạnh.
Ví dụ như hai người, chính là được Aogiri Tree coi trọng ở đây.
- Từ bỏ.
Lời nói của Tatara khiến Kirishima Ayato có chút không cam lòng.
- Nơi này…
Kirishima Ayato mới mở miệng, liền phát hiện Tatara nhìn chằm chằm hắn ta.
- Ngươi đi ngăn cản quái vật kia sao?
Kirishima Ayato im lặng, nghiêng đầu sang một bên, Tô Hiểu chém hắn ta một đao, đến bây giờ vẫn còn sâu đậm trong ký ức của hắn ta.
- Chuyện đó, ngươi muốn ta đi sao?
Trong mắt Tatara hiện lên sát ý.
- Không phải, ý của ta là tập kết thành viên, giết chết nhân loại này.
Xem ra thù hận của Kirishima Ayato với Tô Hiểu không cạn, chỉ thiếu chút nữa Tô Hiểu đã giết hắn ta.
Tatara suy nghĩ một lát, lắc đầu.
- Đánh đổi quá lớn, cho dù có thể thành công giết chết người đàn ông này, ngươi ta cũng có thể chết trong chiến đấu.
- Đi thôi, sau này hoàn toàn từ bỏ nơi này, biết quái vật này ở khu 14, cũng là tình báo rất quan trọng.
Tuy Aogiri Tree không chỉ có nơi này là “Nguồn cung cấp lính”, nhưng từ bỏ nơi này sẽ tổn thất không nhỏ, nhưng đành phải làm vậy.
Tatara và Kirishima Ayato rời đi, Ghoul nơi này mất đi chỗ dựa.
Mặt trời chậm rãi lên cao, một vệt vàng óng ánh xuất hiện.
Vùng đất trung tâm quảng trường tây, vẻ mặt Tô Hiểu uể oải ngồi trên đường phố.
Trong đường phố chu vi nửa km, cách nhau không xa có thể nhìn thấy vết máu, mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập con đường này.
Một đêm giết bao nhiêu Ghoul, Tô Hiểu đã không nhớ rõ, đến cuối cùng, toàn bộ quảng trường tây không tìm được nửa Ghoul.
Mùi máu tanh nồng nặc dị thường khiến đám Ghoul cảnh giác hơn, Ghoul quanh quảng trường tây truyền ra một tin.
Tuyệt đối không được tới gần khu trung tâm, ở đó có một nhân loại khủng bố!
Tuy Tô Hiểu máu me đầy mặt, nhưng cẩn thận lau chùi [Trảm Long Thiểm] sạch sẽ, cho vào không gian dự trữ, hắn rất quý vũ khí này.
Tô Hiểu kích hoạt dấu ấn, kiểm tra thu hoạch một đêm.
Đầu tiên là điểm cống hiến, đã biến thành: [Thanh tra cấp 2, độ cống hiến 390/400.]
Trong một buổi tối, Tô Hiểu nhận được 340 điểm cống hiến, có thể thấy hắn giết bao nhiêu Ghoul.
Không chỉ điểm cống hiến, Phệ Linh Giả thiên phú năng lực của Tô Hiểu đã thôn phệ 68 điểm giá trị pháp lực.
Hiện giờ giá trị pháp lực của hắn biến thành 238 điểm, thời gian Thanh Cương Ảnh mở ra tăng lên diện rộng.
Trong không gian dự trữ còn đặt 3 rương báu màu trắng.
Số lượng Ghoul hắn giết quá nhiều, cho dù tỷ lệ rơi rương báu rất nhỏ cũng thu hoạch được 3 rương báu.
- Byakuya cấp 2, chúng ta quay về thôi, ta không xong rồi.
Mado Akira nằm thẳng trên phố, đã không còn quan tâm phong phạm thục nữ.
- Ta cũng sắp đến cực hạn, về phân bộ.
Tô Hiểu đứng dậy đi chưa được mấy bước, phát hiện Mado Akira vẫn nằm trên đất như trước.
- Chuyện đó, ta hết sức rồi.
Giọng điệu của Mado Akira không được tự nhiên.
Tối hôm qua cơ bản đều là Tô Hiểu săn giết Ghoul, Mado Akira chỉ phụ trách xử lý thi thể, không chịu trách nhiệm chiến đấu, chỉ như vậy mà Mado Akira hết sức.
Tô Hiểu đi tới bên cạnh Mado Akira, vác Mado Akira lên vai, xúc cảm đầy đặn mềm mại truyền từ sau lưng đến.
- Làm ơn đừng đưa ta về phân bộ, bộ dạng này của ta quá mất mặt rồi.
Thân thể tiếp xúc thân mật làm sắc mặt Mado Akira hơi đỏ.
- Nhà ta ở ngay gần đây, lái xe mấy phút là tới.
Tô Hiểu suy nghĩ một lát, ý của Mado Akira không sai, bây giờ hắn cũng cần nghỉ ngơi gấp.
Xe lái tới dưới nhà Mado Akira, dọc đường đi Mado Akira đã khôi phục chút thể lực, ít nhất có thể tự mình bước đi.
Mado Akira ở trong một gian nhà trọ độc thân, gian phòng không lớn nhưng rất ấm áp, sau khi tiến vào nhà Mado Akira, Tô Hiểu cởi áo trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương, đi thẳng vào phòng tắm.
Hiện giờ người hắn đầy máu, trong một buổi tối để huyết dịch ngưng tụ trên da, rất khó chịu.
Ngay lúc Tô Hiểu dùng nước ấm cọ rửa thân thể, cửa phòng tắm có tiếng gõ.
- Byakuya cấp 2, mong ngươi nhanh chút, ta nhất định phải nhanh chóng, nhanh chóng tắm rửa, ta, ta có bệnh thích sạch sẽ, huyết dịch ngưng tụ trên da quả thực là ác mộng.