Chương 11: Nữ sinh cấp ba
- Này, này, mọi người đều là đồng nghiệp, phải chung sống hòa bình, Juuzou, không thể chào hỏi với đồng nghiệp như vậy.
Shinohara Yukinori chắn giữa hai người, bắt đầu truyền thưởng thức cơ bản cho Suzuya Juuzou.
Đối với một người không có thưởng thức cơ bản, đương nhiên Tô Hiểu không nổi giận.
Nhưng mà nếu sau này có cơ hội nhất định phải thu thập thằng nhóc này.
- Vậy sao, hóa ra là như vậy, xin chào.
Suzuya Juuzou nở nụ cười, lại chân thành xin lỗi Tô Hiểu, đúng là tính cách mâu thuẫn.
- Shinohara tiên sinh, kiểm tra kết thúc chưa?
Shinohara Yukinori cử động hai tay còn tê dại, gật đầu.
- Kết thúc, hiện giờ ngươi chính thức trở thành thanh tra Ghoul của CCG.
Loading...
Vẻ mặt Shinohara Yukinori nghiêm túc hơn.
- Trở thành thanh tra Ghoul là một trách nhiệm, bảo vệ người bình thường, trục xuất những Ghoul ăn thịt người là trách nhiệm hàng đầu của chúng ta, vì chuyện này chúng ta có thể hi sinh, nhưng sẽ không hối tiếc…
Cuộc nói chuyện bắt đầu sục sôi, tuy Tô Hiểu thấy tẻ nhạt, nhưng không biểu hiện ra thái độ thiếu kiên nhẫn.
- Nếu như ngươi đã chuẩn bị tâm lý những chuyện này, hiện giờ ngươi có thể đi chấp hành nhiệm vụ, nhưng thanh tra cấp 3 không thể hành động đơn độc, cần thanh tra hạng nhất bảo vệ cho…
Tô Hiểu ho nhẹ một tiếng.
- Shinohara tiên sinh, ngươi cảm thấy ai có thể bảo vệ ta?
Shinohara Yukinori cười tươi, lắc đầu.
- Chuyện này ấy à, quy củ là như vậy.
- Một mình ta được rồi, đơn giản là trục xuất Ghoul, chỉ cần đạt được mục đích, quá trình không quan trọng.
Do dự một lúc, Shinohara Yukinori gật đầu, đúng là Tô Hiểu không cần thanh tra hạng nhất bảo vệ, Tô Hiểu bảo vệ thanh tra hạng nhất còn tạm được.
- Nếu là như vậy, vậy bây giờ ta cho ngươi một manh mối liên quan đến Ghoul.
Shinohara Yukinori đi tới trước bàn làm việc, đưa cho Tô Hiểu một phần tài liệu.
Tô Hiểu nhìn nội dung bên trong, nội dung rất vụn vặt, gì mà đường nước ngầm truyền đến âm thanh kỳ lạ, nội y phơi nắng bị đốt cháy, nữ học sinh mất xxx, mọi việc là như vậy.
- Đây là công việc hàng ngày của chúng ta, đám Ghoul rất giảo hoạt, đặc biệt là ở khu vực 14 không tính yên ổn, cũng không tính là hỗn loạn.
Muốn trục xuất Ghoul, không phải là chuyện đơn giản.
Phần lớn Ghoul ở khu 14 đều ẩn giấu trong người bình thường, ngoại trừ lúc săn mồi sẽ lộ chân thân, những thời gian khác đều ẩn giấu.
Mỗi tháng Ghoul chỉ cần săn mồi hai lần, là có thể duy trì cần thiết trong cơ thể, muốn trục xuất những Ghoul này, chuyện cần làm là tìm ra bọn họ.
Đối với Tô Hiểu mà nói, độ khó trục xuất Ghoul chính là tìm kiếm, sau khi tìm được mọi chuyện sẽ đơn giản.
- Tài liệu trên tay ngươi hiện giờ, hẳn là liên quan tới tung tích một tên Ghoul, tìm được người đó, trục xuất người đó.
Vẻ mặt Shinohara Yukinori nghiêm túc, trong mắt lóe sáng sát ý.
- Không thành vấn đề.
Tô Hiểu xoay người muốn rời phòng làm việc, tuy đủ thời gian, nhưng không thể lãng phí.
- Byakuya, nhớ tới bộ phận hậu cần lĩnh công cụ, những công cụ đó rất có tác dụng.
Tô Hiểu dừng bước, sau đó gật đầu rời đi.
- Lại tới một đồng nghiệp lạnh nhạt nữa, haizz, đúng là đau đầu.
Shinohara Yukinori ngồi sau bàn làm việc, điểm nhẹ trán, sau khi nâng mắt nhìn thấy Suzuya Juuzou cười khúc khích, Shinohara càng đau đầu hơn.
Tô Hiểu đi tới bộ phận hậu kỳ trước, sau khi lấy giấy chứng nhận ra, hắn lĩnh được rất nhiều công cụ.
Một tiếng sau, Tô Hiểu đi một mình đến một công viên , ngồi trên ghế dài ven đường.
Trong công viên cây xanh tỏa bóng, gió nhẹ thổi qua, thổi lá cây vang lên xào xạc, mặt trời giữa trưa thiêu nướng mặt đất, ve mùa hạ nằm trên cây hát vang.
Bởi vì trời nóng nực, trong công viên có rất nhiều người, cũng may Tô Hiểu ngồi dưới bóng cây, vẫn tính là mát mẻ.
Tình báo Shinohara Yukinori đưa không tỉ mỉ lắm, nhưng có mục tiêu cụ thể, trong vòng nửa năm có mười mấy vụ án mất tích, đều xảy ra ở công viên này.
CCG có phân công rõ ràng, thanh tra bình thường phụ trách tìm kiếm manh mối, sức chiến đấu của những người đó không mạnh.
Sau khi manh mối được tính là rõ ràng, có thể gặp phải Ghoul, sẽ do thanh tra hạng nhất mang thuộc hạ tự mình tìm kiếm, tránh để thanh tra bình thường chết vô ích.
Có thể nói là như vậy, đã có 5 tên thanh tra bình thường biến mất trong công viên này.
Lúc trước Shinohara Yukinori chuẩn bị đi ra ngoài, chính là muốn đến công viên này tuần tra.
Tô Hiểu để ý người đi đường, một lúc lâu sau không có bất luận thu hoạch gì, nhưng hắn không vội.
Dựa theo tình báo Shinohara Yukinori đưa, hai chủ nhật trong công viên này chưa xảy ra vụ án mất tích.
Chẳng mấy chốc tên Ghoul kia sẽ xuất hiện thôi, bởi vì nơi này là nơi tên Ghoul kia săn mồi.
Hành động của Ghoul hơi giống dã thú, ví dụ như phân chia lãnh địa (nơi săn mồi), bởi vì tranh cướp lãnh địa, hai tên Ghoul có thể xảy ra tranh đấu.
Chưa đến 3 ngày, tên Ghoul này sẽ xuất hiện, hơn nữa có khả năng cấp bậc của tên Ghoul này không thấp, tuyệt đối không phải gà nhu nhược cấp A trở xuống.
Đa số Ghoul chết vì không thể kìm nén thèm ăn, cuối cùng bị thanh tra phát hiện.
Thành công và kiên trì không thể tách rời, Tô Hiểu ngồi yên trên ghế dài trong công viên, yên lặng chờ đợi.
Trong chớp mắt thời gian trôi qua đến hơn ba giờ chiều.
Tiếng nhạc êm dịu truyền từ phía xa đến.
- Trường học sao?
Tô Hiểu nhìn một đống kiến trúc phía xa, nửa tiếng sau, người đi trong công viên nhanh chóng tăng lên, đều là học sinh cấp ba mới tan học.
Đa số Ghoul săn mồi buổi tối, cho nên Tô Hiểu chuẩn bị qua đêm ở đây.
- Đại ca, sao ngươi lại ngồi đây một mình, rất cô đơn đúng không?
Một nữ sinh cấp ba mặc đồng phục, ngồi bên cạnh Tô Hiểu, nữ sinh cấp ba mặc áo mát mẻ, váy ngắn màu đen, cùng với vớ dài màu đen lộ ra hai chân mảnh khảnh.
Tô Hiểu sửng sốt, chẳng lẽ hắn gặp giáo viên giả làm nữ sinh trong truyền thuyết? Đúng là bất ngờ cởi ra.
- …
Trầm mặc.
- Dừng, đúng là gia hỏa vô vị.
Phát hiện Tô Hiểu không để ý đến mình, nữ sinh cấp ba đứng dậy rời đi.
Màn đêm buông buống, đèn trong công viên sáng lên.
Tô Hiểu đã ở đây cả một chiều, khó tránh khỏi bụng đói cồn cào, ngay lúc hắn chuẩn bị đứng dậy đi ăn cơm, đột nhiên nghe thấy tiếng thét chói tai ngắn ngủi.
Tiếng thét chói tai rất ngắn, chỉ trong chớp mắt nhưng bị nhạy cảm của hắn bắt lấy.
Tô Hiểu lập tức đứng dậy, bước nhanh đến nơi phát ra âm thanh, âm thanh phát ra từ một góc công viên, cách hắn không tính là xa.
Sau khi chạy tới nơi, Tô Hiểu nhìn bốn phía nhưng không có thứ gì, xung quanh đừng nói tới người, ngay cả quỷ ảnh cũng không có.
Trải qua tuần tra cẩn thận, Tô Hiểu phát hiện ra mấy giọt máu ở gần bồn hoa, cùng với nửa mảnh móng tay bị gãy.
Móng tay có chút máu, vết máu còn chưa khô lại, chứng tỏ vết máu này còn mới.
“Ken két, ken két…”
Tiếng cắn xé da thịt truyền đến từ trong rừng rậm cách đó không xa, Tô Hiểu yên lặng tiến vào rừng rậm, cảnh tượng tàn khốc đập vào mắt hắn.
Một tên bị hại không thấy rõ dáng dấp đang nằm trên đất, phía trên có một tên Ghoul gặm nhấm.
Tìm được Ghoul hẳn là chuyện tốt, nhưng Tô Hiểu lại nhíu lông mày.
Tên Ghoul trước mắt hắn không mạnh, đại khái là đến cấp B, hơn nữa phương pháp săn mồi dã man, không có khả năng tránh được những thanh tra điều tra bình thường.
Từ dáng dấp ăn như hùm như sói của tên Ghoul, Tô Hiểu suy đoán được đại khái mọi chuyện.
Có khả năng đây không phải nơi săn mồi của tên Ghoul này, nhưng tên Ghoul thực sự quá đói, chỉ có thể lựa chọn bí quá hóa liều.
- Chó hoang, ai cho phép ngươi đi săn ở địa bàn của ta, muốn chết phải không?
Một giọng nữ lanh lảnh truyền từ trong rừng cây đến, cùng lúc đó, một cái Kagune rất mảnh vung về phía tên Ghoul đang ăn.
“Phập.”
Đầu bay lên, tên Ghoul đang ăn kia chưa kịp nói chuyện, hắn ta đã bị chém bay đầu, trên khuôn mặt đều là hoảng sợ.
Chủ nhân của Kagune đi từ giữa cây cối ra, sau khi Tô Hiểu thấy rõ hình dạng đối phương, có chút bất ngờ, đối phương là nữ sinh cấp ba hắn gặp ban ngày.
Cô ta lại là Ghoul.