Chương 2: Liệp Sát Giả
“Liệp Sát Giả”, từ lúc bắt đầu “Luân Hồi Nhạc Viên” thần bí này đã gọi Tô Hiểu như vậy.
Xưng hô này làm Tô Hiểu cảm thấy rất kỳ lạ, hắn không có ký kết cái gọi là khế ước gì đó.
- Xưng hô Liệp Sát Giả này đại biểu cho cái gì?
Câu hỏi này của Tô Hiểu, làm ‘Luân Hồi Nhạc Viên’ xuất hiện phản ứng rất lớn.
[Sau khi người bình thường ký kết khế ước, trở thành Khế Ước Giả, chấp hành nhiệm vụ của 'Nhạc Viên', Nhạc Viên sẽ khen thưởng.]
[Cái gọi là Liệp Sát Giả, là một số Khế Ước Giả có thiên phú đặc biệt, thiên phú của những Khế Ước Giả này càng thích hợp chiến đấu.]
[Liệp Sát Giả chấp hành nhiệm vụ bình thường, đồng thời ‘Nhạc Viên’ sẽ tuyên bố nhiệm vụ săn giết cùng lúc, thanh lý những Khế Ước Giả "đặc biệt".]
[Hết số lần hỏi, ‘Nhạc Viên’ sẽ không trả lời bất luận câu hỏi nào của Liệp Sát Giả, mời ký kết khế ước hoặc đợi tử vong.]
Tất cả hào quang biến mất, bốn phía trở nên tối đen.
Loading...
Một tấm da dê phong cách cổ xưa hiện lên trong hư không, rơi xuống giữa không trung.
Tô Hiểu cố gắng đứng dậy, đi đến trước tấm da dê.
Trên tấm da dê tràn đầy ký hiệu kỳ lạ, dưới vị trí cuối cùng, là một chỗ trống lớn.
[Chỗ ký kết khế ước.]
Tô Hiểu mơ hồ cảm thấy, nếu hắn đồng ý ký kết phần khế ước này, nhân sinh của hắn sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Hắn có rất nhiều chuyện phải làm, cho dù phía trước là vực sâu vạn trượng, hắn cũng chỉ có thể vươn người nhảy xuống.
- Ta ~, đồng ý.
Tô Hiểu vừa dứt lời, tay không chịu khống chế nâng lên, sau đó ngón tay ấn lên chỗ trống tấm da dê.
Đau đớn trên đầu ngón tay truyền đến, máu đỏ tươi nhuộm lên tấm da dê, sau đó cả tấm da dê đã biến thành màu đỏ nhạt.
[Khế ước thành lập! Bắt đầu khôi phục vết thương cho Liệp Sát Giả.]
Ánh sáng màu xanh nhạt xuất hiện xung quanh Tô Hiểu, leo lên trên cơ thể hắn, trong vài giây ngắn ngủi, vết thương của hắn hoàn toàn khôi phục.
[Vết thương đã khôi phục, cưỡng chế thức tỉnh thiên phú của Liệp Sát Giả.]
Thân thể mới khôi phục bình thường, Tô Hiểu chưa kịp thở một hơi, một cơn đau nhức truyền đến các vị trí trên cơ thể.
Đau nhức đến rất đột ngột, làm mạch máu trên cơ thể Tô Hiểu nổi hết lên.
Nhưng sự nhẫn nại của Tô Hiểu vượt qua người thường, chỉ rên rỉ một tiếng, quỳ một gối xuống đất.
Đau nhức đến đột ngột, biến mất cũng rất nhanh chóng, Tô Hiểu nhận ra được, hình như có thứ gì đó trong cơ thể hắn thức tỉnh.
Loại cảm giác này cũng không đường đột, giống như bản thân hắn có loại năng lực này, nhưng vẫn không phát hiện ra.
[Vì biểu hiện trực quan tổng hợp lại tố chất của ‘Liệp Sát Giả’, nửa số liệu hóa mở ra.]
[Cảnh báo: ‘Nửa số liệu hóa’ là phụ trợ năng lực chiến đấu, trái tim, đầu các loại tổ chức quan trọng bị hao tổn nghiêm trọng, Liệp Sát Giả vẫn sẽ chết như trước, mong Liệp Sát Giả cẩn thận ứng đối ‘Diễn sinh vị diện’.]
[Liệp Sát Giả bắt đầu thí luyện chuyên môn, nếu như không thể hoàn thành thí luyện, ‘Nhạc Viên’ sẽ lột thân phận Liệp Sát Giả, trở thành Khế Ước Giả bình thường, nếu như tử vong ở trong nhiệm vụ, Liệp Sát Giả sẽ hoàn toàn tử vong.]
[Điều lệ của Nhạc Viên: Tất cả đều trao đổi đồng giá.]
Tô Hiểu mới đọc xong văn tự trước mắt, liền cảm thấy mắt tối sầm lại, sau đó mất đi tri giác.
[Bắt đầu truyền tống…]
Lúc Tô Hiểu tỉnh lại lần nữa, đã ở trong một căn phòng rách nát.
Phòng chỉ có mười mấy mét vuông, nóc nhà đã sụp xuống một nửa, ánh mặt trời chiếu thẳng vào.
Góc tường có rất nhiều mạng nhện, trên mạng nhện phủ đầy tro bụi, cửa sổ và cửa đã không cánh mà bay, nhưng bốn phía không có một chút ánh sáng xuyên vào, chỉ có thể nhìn thấy phần lớn là rác, một ít rác đã thông qua cửa sổ tràn vào trong phòng.
Căn phòng rách nát này bị vùi lấp trong đống rác lớn, chỉ có nóc nhà là lối ra.
Mùi thối mùi chua gay mũi truyền đến, ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị rời khỏi nơi này, trên cánh tay truyền đến cảm giác thiêu đốt.
Một hình xăm màu đen có hình dạng như thanh kiếm xuất hiện trên cánh tay hắn.
Văn tự màu lam nhạt lại hiện lên.
Nhưng lần này không phải trôi nổi trong không khí, mà trực tiếp xuất hiện trong tầm mắt hắn, cho dù thị giác thay đổi, những văn tự này vẫn không nhúc nhích, giống như đã khảm vào trong võng mạc hắn.
Nội dung văn tự như sau:
Tiến vào thế giới: One Piece.
Độ khó thế giới: LV6. Địa Ngục (Độ khó này vì thí luyện độ khó liệp sát)
Thế Giới Chi Nguyên: 0% (Liệp Sát Giả thăm dò hoặc trao đổi với nhân vật trong thế giới trước mặt, Thế Giới Chi Nguyên sẽ tăng lên, lúc kết toán giờ quốc tế, tính toán độ khó của nhiệm vụ, hình thành cho điểm cuối cùng)
Giới thiệu tóm tắt về thế giới: Biển cả, tự do, hải tặc, hải quân, thế giới chính phủ.
Đầu mối nhiệm vụ chính: Ám sát quốc vương “Vương quốc Goa”.
Chi nhánh nhiệm vụ: Không.
Cảnh cáo: Xin chớ đề cập đến ‘Nhạc Viên’ ở bản thế giới, nếu nhắc nhở không có hiệu quả, cưỡng chế xử quyết!
Nhắc nhở: Bản thế giới vì ‘Thế giới diễn sinh’ cao cấp, xin chớ rời khỏi khu vực ‘Vương quốc Goa’, bằng không độ khó thế giới sẽ tăng lên diện rộng!
Nhắc nhở: Vì Liệp Sát Giả tiến vào thế giới lần đầu tiên, bản ngôn ngữ quốc tế sẽ do Liệp Sát Giả tự động nắm giữ, kỳ hạn (ba ngày tự do)
Bắt đầu, thế giới!
Văn tự biến mất, Tô Hiểu bắt đầu sắp xếp tin tức mà hắn biết.
Đầu tiên hắn đi tới một nơi rất thần bí, nơi này tên là “Luân Hồi Nhạc Viên”, hắn không biết mục đích của “Luân Hồi Nhạc Viên”, nhưng mục đích của hắn rất rõ ràng, đó chính là lấy được sức mạnh trong “Luân Hồi Nhạc Viên”, có sức mạnh mới có thể báo thù.
Quan trọng nhất là tình cảnh hiện giờ của hắn, hắn lại đi tới thế giới “One piece”.
Tuy hắn muốn báo thù, nhưng lúc rảnh rỗi cũng sẽ xem một số phim hoạt hình thả lỏng tâm tình, con người không thể luôn căng thẳng.
Với hiểu biết của Tô Hiểu về thế giới hải tặc, nơi này là một thế giới đầy nguy hiểm, đến giai đoạn sau, những cường giả này có thể bắn chìm một tòa đảo, hoặc là tự mình hủy diệt một quốc gia.
Tuy tinh thông một số kỹ xảo giết người, nhưng Tô Hiểu hoàn toàn là một người bình thường, đến thế giới tràn đầy quái vật, có thể nói bước đi liên tục khó khăn.
Từ hai chữ “Địa Ngục” độ khó thế giới, có thể nhìn ra được độ khó của thế giới này.
Còn nhiệm vụ cuối cùng nữa, Tô Hiểu càng không rõ vì sao.
[Ám sát quốc vương ‘Vương quốc Goa’], chỉ có mấy chữ đơn giản, không có bất luận manh mối gì khác.
Ngay lúc Tô Hiểu có chút đau đầu, tin tức trong hình xăm thanh kiếm sắc bén truyền từ trên cánh tay đến.
Hắn có thể dùng ý thức kích hoạt ‘In dấu’, cái gọi là in dấu, chính là hình xăm thanh kiếm sắc bén trên tay hắn.
Thứ này rất quan trọng, có rất nhiều chức năng.
Tô Hiểu thử kích hoạt in dấu, làm rất đơn giản, trước mắt hiện lên mấy hàng chữ.
Một, tin tức cá nhân.
Hai, nhiệm vụ.
Ba, không gian dự trữ.
Bốn, năng lực.
Năm, trang bị.
Cấp độ quá thấp, chưa mở khóa những chức năng khác…
Bây giờ Tô Hiểu ngoại trừ mục thứ nhất (tin tức cá nhân) và mục thứ hai (nhiệm vụ) ra, những cái khác tạm thời chưa dùng tới.
Hắn rất muốn biết, nội dung cụ thể của nhiệm vụ, từ thái độ biểu hiện của “Luân Hồi Nhạc Viên” để phán đoán, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho nhiệm vụ thất bại, nếu thất bại, có khả năng chỉ còn đường chết.
Gì mà xuống làm Khế Ước Giả bình thường, chắc là căn bản không có khả năng kia, tuy rằng chỉ tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng Tô Hiểu mẫn cảm nhận ra được sự tàn khốc của “Luân Hồi Nhạc Viên”.
Mở ra hạng mục nhiệm vụ, tin tức cụ thể về nhiệm vụ xuất hiện.
[Manh mối chính nhiệm vụ: Ám sát quốc vương “Vương quốc Goa”]
Cấp bậc độ khó: LV3.
Giới thiệu tóm tắt nhiệm vụ: “Vương quốc Goa” ở Đông Hải, thống trị thành trấn và thôn trang gần đó, xung quanh có “Làng Foosha” cùng với “Núi Colubo”.
Tin tức nhiệm vụ: Dùng bất kỳ phương pháp nào giết chết “Flip Herbert”, quốc vương của “Vương quốc Goa”, đối phương ở trong vương cung quanh năm, độ khó ám sát hơi cao.
Kỳ hạn nhiệm vụ: Trong bảy mươi hai tiếng.
Khen thưởng nhiệm vụ: Thân phận Liệp Sát Giả kích hoạt hoàn toàn.
Nhìn tin tức, cuối cùng Tô Hiểu cũng đã rõ hắn phải giết ai, cùng với vị trí hiện giờ của mình.
Chẳng trách bốn phía toàn là rác, vị trí hiện giờ của hắn hẳn là ở “Gray Terminal” gần “Vương quốc Goa”, trong nguyên tác vì Thiên Long Nhân đến, Gray Terminal bị đốt cháy.
Nhân vật chính trong nguyên tác là Monkey. D. Luffy, cùng với nhân vật quan trọng Ace, Sabo, từ nhỏ đã sống ở “Núi Colubo”, trên núi còn có một đám sơn tặc sinh sống.
Cũng không biết bây giờ là thời kỳ nào, chắc là ba anh em kia đã ra biển, nếu như vẫn còn nhỏ tuổi…
Đến thủ đô “Vương quốc Goa”, ngay gần “Núi Colubo”, gần sát hắn là “Gray Terminal”.
Những thứ rác rưởi ở bốn phía, là nơi sản sinh thủ đô “Vương quốc Goa”.
Nghĩ vậy, trái lại Tô Hiểu không vội vàng rời đi, “Gray Terminal” có lượng lớn dân lưu lạc, vô cùng nguy hiểm, hắn vẫn nên tìm hiểu tình hình trước rồi mới tính toán.
Đóng bảng nhiệm vụ, Tô Hiểu mở thông tin cá nhân.