logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Trần Đàn và Lý Tú Xuân như thấy ma mặt tái mét.

Cùng lúc đó ngoài cửa sổ một con ngựa phi nước đại tiếng hô của chấp pháp viên vang vọng trên không trung:

"Nghi ngờ xuất hiện tai ách nguy hiểm! Toàn bộ khu Ba bị phong tỏa! Không ai được ra vào!!"

"Chú ý mọi dấu hiệu khả nghi xung quanh chẳng hạn như đường xá hoặc công trình xuất hiện đột ngột sinh vật bí ẩn có ngoại hình kỳ lạ thậm chí cả con người có hành vi bất thường!!"

"Nếu phát hiện điều gì bất thường báo cáo ngay cho chấp pháp viên..."

Tiếng của chấp pháp viên dần xa.

Trong căn nhà chật hẹp bầu không khí chìm vào im lặng kỳ lạ.

"Chúng ta..."

Nghe thấy tiếng động bên ngoài hai người run rẩy cả chân họ nhìn thiếu niên trước mặt với vẻ kinh hoàng mơ hồ biến thành quỷ dữ nanh vuốt đến từ địa ngục!

Trần Linh nhìn vào hai bao tải lớn lại liên tưởng đến những gì chấp pháp viên vừa nói lên tiếng an ủi:

Loading...

"Hai người đừng lo lắng quá cái tai ách gì đó hình như không ở gần đây đường phố không phải vẫn ổn sao?"

Trần Đàn:...

Lý Tú Xuân:...

Trần Linh cũng rất bất lực.

Ban đầu nghe tin gì mà tai ách "hủy diệt" xâm lược cậu cũng không nghĩ nhiều nhưng thấy lượng mong đợi của khán giả tăng vọt cậu lập tức cảm thấy có gì đó không ổn...

Triệu Ất bị đánh cả buổi chiều cũng chỉ tăng được mười mấy điểm mong đợi chấp pháp viên chỉ hô một tiếng mong đợi đã tăng vọt lên hơn sáu mươi!

Dựa theo hiểu biết hiện tại của Trần Linh điều này cho thấy họ đã tìm được một trò vui nào đó rất kích thích.

Không may trò vui này... có thể chính là bản thân cậu.

Trước đây Lâm bác sĩ cũng đã đề cập đến sự giao thoa giữa Khôi Giới và tai ách mà偏偏 chính mình là người xuyên không tối qua ký ức của nguyên chủ đêm đó lại biến mất... Các manh mối kết hợp lại cái tai ách này không phải cậu thì còn ai vào đây nữa?

Trần Linh đoán thứ mà những chấp pháp viên này muốn tìm rất có thể chính là khán giả trong đầu cậu.

Trần Linh cũng đã nghĩ đến việc trực tiếp đến đầu thú với chấp pháp viên để họ tìm cách giải quyết khán giả trong đầu nhưng nhìn thái độ của họ đối với tai ách khả năng cao là họ sẽ xử lý luôn cả cậu.

Tóm lại trước tiên cứ thử trốn tránh cơn bão này quan sát tình hình đã.

Thấy hai người vẫn căng thẳng toàn thân có vẻ lo lắng không thôi Trần Linh thở dài chủ động đưa tay ra nhận lấy bao tải của Lý Tú Xuân.

"Mẹ lúc này mẹ còn có thể chạy đi đâu?"

"Khu Hai và khu Ba đều bị phong tỏa rồi căn bản không ra được chẳng lẽ lại ngủ ngoài đường sao?"

Nghe câu đầu tiên Lý Tú Xuân còn choáng váng nghe đến câu sau mới hoàn hồn cười gượng:

"Đúng... Con nói đúng."

"Cha cha cũng bỏ xuống đi đừng căng thẳng quá... Nếu chúng ta chạy trốn A Yến phải làm sao?"

Trần Đàn nuốt khan hai mắt nhìn chằm chằm Trần Linh cố gắng tìm ra dù chỉ một chút khác thường và sát khí trên khuôn mặt của cậu... Nhưng ông thất bại.

Nhất cử nhất động của Trần Linh đều không giống một "tai ách" không có gì khác biệt so với Trần Linh trong ký ức của ông.

Nhưng trong lòng Trần Đàn rất rõ ràng... hắn không phải Trần Linh.

Trần Linh đã chết.

"Hai người cứ ngồi một lát tôi vào bếp rót cho hai người cốc nước." Thấy sắc mặt hai người vẫn tái nhợt Trần Linh kéo ghế bên bàn ra rồi quay người đi vào bếp.

Lý Tú Xuân và Trần Đàn nhìn nhau cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống...

Trần Linh vừa rót nước trong bếp vừa nghĩ cách xoa dịu không khí thuận miệng nói:

"Đúng rồi mẹ cái xúc xích nướng sáng nay mẹ để lại cho con thơm quá làm thế nào vậy?"

"Xúc... xúc xích nướng?"

Lý Tú Xuân có chút mơ hồ.

Tối qua cô và Trần Đàn chỉ đi bãi tha ma có để lại xúc xích nướng nào đâu?

"Chính là cái trên thớt đó." Trần Linh trả lời.

Sự mơ hồ trong mắt Lý Tú Xuân càng thêm đậm cô cố gắng nhớ lại cuối cùng như nghĩ ra điều gì sắc mặt trắng bệch như tờ giấy!

"Khi nào thì cô ấy để lại xúc xích nướng cho hắn ta?" Trần Đàn hạ giọng hỏi.

"Tôi... tôi không có để lại." Lý Tú Xuân cũng hạ giọng run rẩy trả lời "Trên thớt đó... vốn dĩ để một con dao lọc xương...

Nhưng vừa rồi lúc tôi dọn đồ thì phát hiện... dao không còn nữa."

Sắc mặt Trần Đàn cũng đột nhiên thay đổi!

Đồng thời Trần Linh đứng quay lưng về phía hai người trong bếp tiếp tục chậm rãi nói:

"Cái xúc xích nướng đó thơm lắm nhưng hình như hơi cứng... Mẹ ngày mai nhớ nướng cho con mềm hơn nhé."

Phòng khách im lặng như chết.

Trần Linh rót nước xong đưa đến trước mặt hai người lại phát hiện mặt họ hình như còn trắng hơn...

"Hai người không sao chứ? Có thấy khó chịu trong người không?" Trần Linh khó hiểu ngồi đối diện bọn họ.

"... Không sao."

Trần Đàn hít sâu một hơi dùng chân kéo cái bao tải trên mặt đất lặng lẽ xuống dưới chân giọng nói bình tĩnh hơn một chút:

"A Linh."

"Hửm?"

"Chuyện xảy ra hôm qua... con còn nhớ không?"

"Hôm qua?" Trần Linh lại cố gắng nhớ lại một hồi lắc đầu "Không nhớ rõ... Sao vậy?"

"... Không sao." Trần Đàn nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước như đã hạ quyết tâm nhìn thẳng vào mắt Trần Linh,

"Con thấy... chúng ta đối xử với con như thế nào?"

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn