Sau khi Hứa Thanh gia nhập tiểu tổ của Phong Lang, lại có một gã võ giả trung kỳ gia nhập vào, tạo thành tiểu đội mười người.
Ước chừng nửa giờ sau, tất cả mọi người phân xong đội ngũ.
Phong Lang được đề cử làm tiểu tổ trưởng, Hứa Thanh không có ý kiến.
"Nhiệm vụ của chúng ta là thanh lý hung thú ở khu vực này!" Phong Lang cầm một tấm bản đồ vừa mới phát xuống, chỉ vào một khu vực, nói.
Hứa Thanh nhìn sang, khu vực kia cách căn cứ Lâm Hải không gần, khoảng chừng ba mươi dặm.
"Đội trưởng, nơi này hơi xa đấy, trước đây chúng ta chưa từng đi xa như vậy!" Có đội viên cau mày.
"Hết cách rồi, tuyến nhiệm vụ lần này kéo dài một trăm dặm, tới tham gia lần này kế hoạch thanh lý hung thú đã sớm có chuẩn bị như vậy rồi!" Phong Lang nói.
Những người khác cũng bất đắc dĩ gật đầu.
Sau khi chế định một kế hoạch tác chiến đơn giản, mọi người chuẩn bị đi đến mục tiêu.
Hoang dã biến hóa quá nhanh, kế hoạch vĩnh viễn theo không kịp biến hóa, cho nên bọn họ cũng không có thương lượng quá nhiều.
Loading...
Nhiệm vụ lần này đi rất xa, mọi người không lựa chọn lái xe, xe tuy rất tốt, có thể chở được rất nhiều thứ, nhưng sự linh hoạt của xe vẫn quá kém, hơn nữa đường hoang dã không bằng phẳng, rất nhiều chỗ không thích hợp để xe đi.
Cho nên, trang bị nhẹ nhàng lên đường, đi bộ mà đi mới là biện pháp tốt nhất.
Trên đường.
"Trước tiên cùng Phong Lang bọn họ hoàn thành nhiệm vụ phân phối lần này, sau đó lại đi chỗ Thần Lực Kiến thừa nước đục thả câu!"
Hứa Thanh âm thầm tính toán.
Sau đó thông qua cuộc trò chuyện với Phong Lang, hắn cũng biết được tên thật của Phong Lang, Phong Lang tên là Trương Phong, Phong Lang là tên tiểu đội săn giết, về sau lâu ngày liền được người ta gọi là danh hiệu của hắn.
Thiên phú của Phong Lang không cao, chỉ là thiên phú tu luyện sơ đẳng mà thôi, có thể tu luyện tới võ giả hậu kỳ đã là rất giỏi rồi, tuy nói cả đời nhiều lắm là có thể tu luyện tới cấp độ võ giả tinh anh, nhưng trở thành võ giả tinh anh thì quá khó khăn.
Hứa Thanh cảm thấy trở thành võ giả tinh anh không khó, đó là bởi vì thiên phú của hắn quá cao, chính là thiên phú tu luyện cao cấp, nhưng Phong Lang chỉ là thiên phú tu luyện sơ đẳng, bình cảnh võ giả cùng võ giả tinh anh này với hắn mà nói giống như lạch trời, nhưng dù sao cũng là có hi vọng đánh vỡ, chỉ là tỷ lệ thành công không đủ ba thành, mà lại cần tiêu hao vô số tài nguyên.
Chính vì vậy, Phong Lang mới tiếp nhận nhiệm vụ lần này, kỳ vọng trong nhiệm vụ lần này có thể có thu hoạch lớn, cũng hy vọng có thể đánh vỡ bình cảnh trong chiến đấu.
Võ giả vốn trưởng thành trong chém giết, nhiệm vụ lần này tuy nói nguy hiểm một chút, nhưng không khỏi không phải là một cơ hội.
Đối mặt với cơ hội như vậy, Phong Lang là người quanh năm chém giết chiến đấu mà nói tự nhiên không có khả năng buông tha.
"Hứa Thanh huynh đệ, ngươi còn chưa đến hai mươi tuổi, ngươi còn trẻ như vậy đã là võ giả hậu kỳ, thiên phú rất cao, tại sao còn muốn tham gia nhiệm vụ nguy hiểm như vậy?" Phong Lang hiếu kỳ hỏi.
"Ma luyện!"
Hứa Thanh nói đơn giản hai chữ.
Trong nháy mắt, Phong Lang bắt đầu kính nể.
Phải biết rằng các võ giả thiên tài của đại gia tộc căn cứ Lâm Hải căn bản không dám một mình đi hoang dã, ngẫu nhiên đi hoang dã đều là dưới sự bảo vệ của nhiều vị võ giả tinh anh mới dám đi, so sánh với nhau, Hứa Thanh không thể nghi ngờ là võ giả chân chính.
Phong Lang thầm tự hỏi, nếu như hắn có thiên phú tương đối cao, có lẽ không dám một mình tiến vào hoang dã, mà lựa chọn gia nhập một đại thế lực, ở dưới sự bồi dưỡng của đại thế lực an tâm tu luyện.
Đường ba mươi dặm rất dài, mọi người ở hoang dã lại không dám toàn lực gia tốc đi tới, cho nên tốn hơn nửa ngày thời gian mới tới được mục tiêu.
"Các vị, tuy nói chúng ta là dọn dẹp hung thú khu vực này, nhưng nếu thật sự gặp phải hung thú trung cấp, chúng ta vẫn nên thỉnh cầu trợ giúp!"
Phong Lang nhắc nhở.
Thỉnh cầu trợ giúp là quyền lực của mỗi tiểu tổ, mà trong tay mỗi tiểu tổ trưởng đều có một máy liên lạc, là khí giới nguyên lực, nhưng phạm vi liên lạc không phải rất rộng, chỉ có thể liên lạc trong phạm vi mười dặm.
Mọi người đồng ý với cách nói của Phong Lang, bọn họ cũng biết nhóm người mình không đối phó được hung thú trung cấp, nếu thật sự gặp phải, nhất định là thỉnh cầu các võ giả tinh anh đến giúp đỡ.
Hứa Thanh lại âm thầm lắc đầu, hắn biết rõ cái gọi là máy liên lạc chẳng qua chỉ là an ủi mà thôi.
Một đường dài như vậy, hung thú không biết có bao nhiêu, số lượng võ giả tất nhiên là không đủ, muốn đả thông con đường này vô cùng gian nan, không tổn thất nặng nề là không có khả năng.
Cho nên, cho dù Phong Lang liên hệ với tiểu đội tinh anh khác, cũng tuyệt đối không có người đến trợ giúp.
Chết bạn không chết mình, đạo lý này rất nhiều người đều biết, nhưng thật sự phát sinh ở trên người mình, vẫn như cũ có một tia hi vọng.