Ai?
Trịnh Kinh Sơn?
Không, sẽ không là Trịnh Kinh Sơn! Tính cách của người này ngang ngược, nếu như đã đuổi đến đây, chỉ sẽ trực tiếp hiện thân ra tay, mà không phải là ẩn thân ở trong bóng tối.
Còn về phần người khác… những người khác của Bùi phủ lúc này có lẽ tâm tư đều đặt lên việc lấy năm mươi viên Tôi Cốt Đan mà Trịnh Kinh Sơn đã hứa hẹn, mà không phải vội vàng đến đây bắt mình.
Bùi Lăng mới đầu còn nghi ngờ bản thân mình có phỉa là quá lo lắng nên xuất hiển ảo giác hay không, thế nhưng rất nhanh, vẻ mặt của hắn đã thay đổi ngay lập tức.
Hắn phát hiện, ánh mắt lén lút nhìn trộm mình đang tăng lên.
Từ mới đầu có một hai cái như có như không, nhanh chóng mở rộng ra thành bốn phương tám hướng đều có ánh mắt giống như thế, lẳng lặng nhìn hắn chăm chú.
Cái loại cảm giác này…
Bùi Lăng lập tức nhớ đến bức bình phong kia trong phòng của Trịnh Kinh Sơn!
Trong lòng của hắn bỗng nhiên trầm xuống, cảnh giác xung quanh, lại phát hiện, trong phạm vi tầm mắt, cái gì cũng không nhìn thấy.
Loading...
Nhưng cái loại ánh mắt thực chất đó, lại càng ngày càng rõ rệt.
Thậm chí ở trong chỗ tối, dường như hắn đã bị bao vây, bốn phương tám hướng có cái thứ gì, đang từng chút từng chút tới gần.
Vẻ mặt của Bùi Lăng xanh mét, tu vi trước mắt của hắn quá thấp, kiến thức cũng không đủ, căn bản là không biết nên ứng đối với tình huống này như thế nào?
Sau khi suy nghĩ nhanh chóng, hắn quyết định tiếp tục bước đi về phía trước.
Dù sao thì trở về càng là con đường chết.
Nếu như chỉ là loại cảm giác bị nhìn chăm chú này, thì cùng lắm coi như là không có chuyện gì!
Thế nhưng, Bùi Lăng tiếp tục chạy trốn một lúc sau, bỗng nhiên cảm thấy thân thể có chút lạnh.
Đây là chuyện mà từ sau khi hắn dẫn khi khai mạch, bước trên con đường tu luyện đã không còn thấy xuất hiện nữa, nhát là hắn bây giờ còn đang chạy nhanh hết tốc lực nữa, khí huyết khắp người sôi sục, sao có thể cảm thấy lạnh được chứ?
Trong lòng Bùi Lăng biết không ổn rồi, nhưng lại không có biện pháp gì.
Rất nhanh, cảm giác lạnh lẽo truyền khắp người, cả người như rơi vào cái hầm băng không nói, đến cả ý thức của hắn cũng có chút bắt đầu nặng nề!
“Vấn đề ở đâu?” Bùi Lăng biết không thể cứ bỏ mặc như thế nữa, hắn bỗng nhiên dừng bước, sauy nghĩ nhanh chóng cả quá trình: Bình phong nhất định có vấn đề!
Nhưng, không nói đến vieechj Trịnh Kinh Sơn đặt hạn chế gì vào nó, để phòng ngừa ngộ thương đến người trong Bùi phủ, cứ nói hôm qua hắn bị hệ thống khống chế thân thể, thoải mái tu luyện trước bình phong lâu như thế, sau khi trở về sân của mình, lại đi đến chính đường… đến tận khi hắn rời khỏi đám người một khoảng thời gian sau, cũng không có dị thường gì.
Vì sao bây giờ lại tìm đến?
“Hệ thống, ta muốn tu luyện!” Cảm nhận được tư duy càng ngày càng trì độn, cảm giác nguy hiểm trong lòng Bùi Lăng tăng mạnh, bỗng nhiên linh quang hắn chợt loé, trầm giọng hét: “Chọn Đoàn Cốt Quyết! Trí năng thời gian dài! Một chốt uỷ thác quản lý!”
“Ting tong! Hệ thống trí năng tu chân hết lòng phục vụ ngài!” Trong ý niệm, âm thanh máy móc của hệ thống lúc này lại dễ nghe đến thế.
Chính vào khoảnh khắc hệ thống tiếp quản thân thể của hắn, cả người Bùi Lăng dường như thả lỏng ra ngay lập tức!
Triệu chứng rét run, trì độn vân vân nhanh chóng biến mất!
Hắn không khỏi thở nhẹ ra một hơi dài: “Quả nhiên.”
HÔm qua hắn tu luyện ở trước bình phong lâu như thế, sở dĩ người cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú mình ra, thì không có bất kỳ tình huống không tốt nào, không phải bởi vì lúc đó bình phong không ra tay với hắn, mà là bởi vì hắn đang tu luyện!
Không, có lẽ là bởi vì, thân thể của hắn lúc đó là do hệ thống thao tác!
Không cần biết là kiểu nào, ít nhất tình huống trước mắt hắn an toàn rồi.
Sự đau đớn quen thuộc truyền đến, đồng thời lúc trai tim đang treo lơ lửng của Bùi Lăng đặt xuống, cũng càng thêm khao khát hy vọng cao chạy xa bay, tốt nhất là hoàn toàn rời khỏi ranh giới của Trùng Minh Tông!
Ma tông cái gì chính là ma tông, tuỳ tiền lấy đồ vật của một đệ tử nào đó đều âm u như thế.
Nhớ người họ Bùi nào đó cần cù chăm chỉ an phận nhiều năm như thế, suýt chút nữa là bị ngã rồi.
Theo tu luyện Đoàn Cốt Quyết, Bùi Lăng cảm thấy cả người mình đều trọng sinh sống lại, đến tiếng xương khục khục đều đặc biệt dễ nghe.
Nhưng!
Không lâu sau, hệ thống bỗng nhiên ‘Ting tong’ một tiếng, máy móc nói: “Kiểm tra đo lường huyết khí của ký chủ giảm mạnh, tiếp tục tu luyện Đoàn Cốt Quyết sẽ tạo thành thương hại không thể ngược…”
“Ting tong! Kiểm tra đo lường ký chủ thiếu Khí Huyết Đan, hệ thống sẽ tặng miễn phí ba viên Khí Huyết Đan!”
Bùi Lăng: “?”
Bùi Lăng: “Đợi chút…”
Tâm niệm chưa cắt đứt, hệ thống đã thao tác thân thể của hắn dừng tu luyện lại, đột nhiên đứng dậy, xoáy gót chân, xoay mạnh một góc ba trăm sau mươi độ, chạy thẳng đến núi Nguyên Lão!
Núi Nguyên Lão, chỗ một cái hang sâu thẳm.
“Khụ khụ khụ…” Sau đó là một đợt tiếng ho tê tâm liệt phế, một người nam tử dựa vào vách tường ngồi co quắp đột nhiên phun ra một ngụm máu đen lớn, chợt. khí tức vốn dĩ đã yếu ớt, lại xơ xác suy sụp xuống lần nữa!
Hắn thở gấp mạnh mấy lần, giống như tích tụ một chút lực khí mới run rẩy mở một cái bình ngọc ra, khó khắn đưa miệng bình đến bên miệng.
Chỉ là còn chưa kịp đổ đan dược từ trong bình ra, lục phủ ngũ tạng đã co quắp một trận, năm tử không khống chế được lại ho một trận kịch liệt nữa, bình ngọc bởi vì thế mà rơi xuống đất.
Chờ hắn không dễ dàng gì mới bình ổn lại, đang muốn sờ tìm bình ngọc ở chỗ không xa, động tác đột nhiên cứng đờ, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía thông đạo tối đen.
Không lâu sau, một con chuột bay nhảy đến.
Vẻ mặt người nam tử cảnh giác, rất bình tĩnh lấy một quả đạn đen xì nắm ở tay.
Một hồi lâu sau, xung quanh vẫn yên lặng như cũ, lúc này hắn mới chậm rãi thả lỏng ra, đem quả đạn đút vào trong tay áo, trong mắt toát ra vẻ thù hận đến cực điểm: “Trùng Minh Tông… ha ha, không ngờ tới Ngô Đinh Hi ta vậy mà lại lưu lạc đến bước đường này, đến cả một con chuột không quan trọng cũng khiến ta giống như chim sợ cành cong!”
Hắn có chút tốn sức nhặt bình ngọc lên, lại không có dùng ngay lập tức, mà là vuốt ve quả đạn ở trong tay áo, trong mắt loé ra ánh sáng hung ác, thấp giọng tự lẩm bẩm: “Nếu như lúc đó sư tôn chuyển đổi công pháp thành công, thì đệ tử chân truyền như ta sẽ như thế này sao? Đáng tiếc là ta nhập môn quá muộn, thực lực thấp kém, đến bây giờ sợ là khó có thể thoát thân… nếu không thì…”
Vẻ mặt Ngô Đình Hi biến đổi thất thường, thầm thở dài một hơi, nâng bình ngọc lên, chính vào lúc đan dược trong bình sắp rơi xuống, trong thông đạo đột nhiên xông ra một bóng người!
“Mẹ kiếp!” Bùi Lăng trợn mắt há mồm nhìn tu sĩ khí tức yếu ớt ở trước mắt này: “Đây hình như chính là phản đồ mà bọn họ muốn tìm?”
Hệ thống không trả lời, dứt khoát lưu loát cướp một phát lấy bình ngọc từ trong tay của Ngô Đình Hi, sau đó, đổ ba viên Khí Huyết Đan ra, nhét toàn bộ vào trong miệng, rồi êm bình ngọc tuỳ ý vứt xuống một gọc.
Ngay sau đó, thao tác giống hệt với tối hôm qua xuất hiện: Hệ thống hoàn toàn không có ý muốn nhanh chóng rời đi, điều khiển cơ thể của Bùi Lăng đi đến một chỗ đất trống ở không xa, khoanh chân ngồi xuống: “Ting tong! Tặng Khí Huyết Đan hoàn tất, hệ thống sẽ tiếp tục tu luyện vì ngài…”
Bùi Lăng: “…?”
Mệ kiếp ngươi vẫn còn đến?
Lần trước ở trong phòng của Trịnh Kinh Sơn tốt xấu gì cũng không có người, lần này khổ chủ đang ở trước mặt, hơn nữa đang trợn mắt há mồm nhìn lão tử đấy có biết không?
Ngô Đình Hi mới đầu rất kinh ngạc!
Dù sao thì lúc này hắn người đang ở trong hiểm cảnh, hết sức đề phòng, đến cả một con chuột đi qua cũng khiến hắn lâm vào cảnh giác, người đến nhanh chóng vậy mà nhanh đến mức khiến hắn không kịp phản ứng, thế cho nên sau khi đan dược của hắn bị cướp đi, suy nghĩ đầu tiên chính là sửng sốt và sợ hãi, căn bản là không tức giận nổi.
Nhưng!
Sau khi hệ thống bắt đầu tu luyện, Ngô Đình Hi phát hiện, thiếu niên trước mắt này, rõ ràng chỉ là một tu sĩ Luyện Khí cấp ba!
Quan sát được một lúc, sau khi xác nhận mình không nhìn nhầm, Ngô Đình Hi tức đến nỗi suýt chút nữa thì chết ngay tại chỗ, cảm xúc kịch liệt lại tác động đến thương thế một lần nữa, ho dữ dội một lúc, Ngô Đình Hi nhìn Bùi Lăng một cái thật sâu, không lập tức ra tay, mà là vừa ho, vừa gian nan bò về phía cái bình ngọc ở trong góc.
“Hệ thống! Chúng ta có thể giết hắn trước rồi lại tu luyện tiếp không?”
“Giết người trước, nhanh lên!”
“Giết xong lập tức đánh giá tốt cho ngươi năm sao!”
“KHông giết người cũng được, bây giờ chạy trốn được cũng cho năm sao đánh giá tốt!”
Bùi Lăng hộc máu: “Ngươi cái ** trí chướng! KHông cần tu luyện nữa!”
Hệ thống không có chút động tĩnh nào, tiếp tục chuyên tâm tu luyện.
Vì thế, Bùi Lăng chỉ có thể trơ mắt nhìn Ngo Đình Hi sau khi nghỉ ngơi ba lần, cuối cùng cũng bò đến chỗ cái bình ngọc, run run mở nắp bình ra, đem tất cả Khi Huyết Đan còn sót lại ở bên trong nuốt hết vào!
Sau đó, Ngô Đình Hi cố gắng xoáy người ngồi dậy, sau khi thù hận liếc nhìn về phía Bùi Lăng một cái, vậy mà cũng bắt đầu tu luyện.
Trong lòng Bùi Lăng trầm xuống, hắn nhìn ra, Ngô Đình Hi bị thương rất nặng, thà nói là hắn lúc này đang tu luyện, còn hơn nói là hắn đang tiêu hoá hiệu lực của dược, tậm thời áp chế vết thương.
Mà sau khi áp chế được vết thương xong thì làm cái gì, không hỏi cũng biết!
Sau một lúc lâu, hệ thống tu luyện vẫn chưa kết thúc, Ngô Đình Hi lại mở mắt ra trước, nở nụ cười về phía của Bùi Lăng, sau đó nhặt một hòn đá ở bên cạnh lên, đập về phía của hắn!
Bùi Lăng: “Hệ thống?”
Phịch!”
Giây tiếp theo, trên đầu của hắn nhiều thêm một cái cục.
Cùng với lúc đó, hệ thống: “Ting tong! Kiểm tra đo lường được bị công kích từ bên ngoài, lần tu luyện này đến đây kết thúc. Cảm ơn ký chủ đã dùng hệ thống trí năng tu chân, một chốt uỷ thác quản lý, phi thăng vô lo! Chờ đợi ngài chia sẻ đáng giá tu luyện, hài lòng thì hãy đáng giá tốt năm sao!”
Đúng vậy, hệ thống chạy mắt rồi.
Bùi Lăng: “!!!”
“Tiểu tử, không biết ngươi là giả vờ ngốc hay thật sự ngốc.” Sau khi Ngô Đình Hi thăm dò xong, thở nhẹ ra một hơi, cười lạnh lên tiếng: “Nói chung là, nếu đã gặp gỡ là có duyên, hôm này Ngô mỗ đưa tiễn ngươi một đoạn!”
Vừa dứt lời, đầu ngón tay của hắn đột nhiên có một chấm ánh sáng màu xanh lục sáng loé lên!