“Hệ thống! Dừng lại! Đây không phải là chỗ mà ta có thể đến!” Bùi Lăng vội vàng gào thét lên trong lòng, Trùng Minh Tông là tông đứng đầu ma đạo, tác phong vẫn luôn ngang ngược hung tàn.
Đừng thấy Bùi phủ có thế lực khổng lồ trong thành Lộc Tuyền, hô phong hoán vũ, thực tế ở trong mắt Trùng Minh Tông, cả cái Bùi phủ đều là một con kiến!
Hắn từng nghe nói qua không ít lời đồn đãi như thế này: Thiếu hia công tử của thế gia nào đó bởi vì nhìn thấy đệ tử của Trùng Minh Tông mà không hành lễ, bị một đêm diệt môn, da của người toàn tộc đều bị lột xuống treo lên trên cây! Đệ tử của Trùng Minh Tông vừa ý thiểu thư của thế gia nào đó, thế gia nào đó không chủ động đưa tiểu thư đến cửa nhà đối phương, toàn tộc đều bị đệ tử kia của Trùng Minh Tông hút sạch máu tươi…
Đáng sợ nhất là, bao gồm ở trong thành Lộc Tuyền, mọi người đều cho rằng, người sai không phải là đệ tử của Trùng Minh Tông, mà là thế gia kia!
Còn về nguyên nhân?
Rất đơn giản, yếu chính là nguồn gốc của tội lỗi!
Cá lớn nuốt cá bé, đạo lỹ hiển nhiên, người sinh sống trên địa bàn của Trùng Minh Tông, sau khi trải qua thuần hoá nhiều đời, không cần biết là có gia nhập vào tông môn hay không, phần lớn đều đã tiếp nhận tam quan của Trùng Minh Tông từ trong xương tuỷ, hơn nữa luyện mãi cũng thành thói quen, chấp nhận khắc sâu vào!
Có thể nghĩ, trước mắt Viện Bích Ngô này có bao nhiêu là nguy hiểm đáng sợ!
Thấy hệ thống thờ ơ không có động tĩnh gì, cả thể ý thức của Bùi Lăng đều sắp nứt ra rồi: “Khốn khiếp, lão tử không cần ngươi tu luyện nữa, dừng lại! Mau dừng lại! Con mẹ nó người mau dừng lại có nghe thấy không hả?”
Có thể là cảm nhận được sự suy sụp của hắn, hệ thống rất quan tâm ‘leng keng’ một tiếng: “Hệ thống trí năng tu chân hết lòng phục vụ vì ngài, một chốt uỷ thác quản lý, trí năng tu luyện!”
Loading...
Bùi Lăng muốn phun mấy ngụm máu, hắn bây giờ hoàn toàn không thể khống chế được cơ thể của mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn hệ thống khống chế mình đi thẳng đến phòng chính phía tây của Viện Bích Ngô.
Bây giờ ở đây người ở là đệ tử của Trùng Minh Tông Trịnh Kinh Sơn.
Hai vị đệ tử của Trùng Minh Tông lần này đến thành Lộc Tuyền, nhận được lời mời của Bùi Hồng Niên, dừng chân ở Viện Bích Ngô.
Trong đó có một vị chưa từng lộ diện trước mặt mọi người, dung mạo tu vi tính cách đều không muốn cho người biết thì cũng thôi đi.
Nhưng Trịnh Kinh Sơn này, tu vi cao thâm, cũng xuất chúng như tu vi của hắn ta, chính là tên gọi hung ác hiểm hách của hắn ta. Đồn đãi đối phương từng vì cạnh tranh chức vị Nội Môn Mạch Chủ, không tiếc hãm hãi giết cha ruột của mình, Trừu Hồn Luyện Phách, luyện chế thành một huyết mạch thần thông uy lực vượt quá mức bình thường, đại bỉ trong Nội Môn của Trùng Minh Tông toả sáng rực rỡ, một trận thành danh!
Ầm!
Ngay sau đó, Bùi Lăng trơ mắt nhìn bản thân mình đạp một phát đá văng cửa lớn gian phòng của Trịnh Kinh Sơn, sau đó nghênh ngang đi vào.
“Khốn khiếp!” Bùi Lăng chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, gào thét ở trong ý niệm: “Hệ thống! Ngươi có phải là có gì đó không hài lòng với lão tử, muốn đổi ký chủ?”
Hắn điên cuồng làm chuyển động ý niệm trong đầu, hy vọng có thể đoạt lại quyền khống chế cơ thể của mình, nhưng hệ thống lại thờ ơ, mà sự giãy giụa của hắn hiển nhiên là không hề có tác dụng gì cả.
Một khắc này, Bùi Lăng nhớ lại nỗi sợ hãi bị các người qua đường Công Trí Chướng khống chế ở kiếp trước.
Hệ thống điều khiến cơ thể của hắn bước nhanh qua bình phòng ở cửa, đi vào là một gian phòng cực kỳ rộng rãi, trang trí hoa lệ, đi qua bức mành châu của cái cửa tròn khắc hoa ở trong gian phòng, lúc này hơi lung lay, phát ra âm thanh dễ nghe,
“Hệ…” Bùi Lăng còn chưa còn chưa chết tâm khuyên bảo hệ thống bình tĩnh lại, đột nhiên cảm nhận được, ngoài cửa có người nhìn chằm chằm vào hắn.
Trịnh Kinh Sơn?
Bùi Lăng không khỏi run mạnh ở trong lòng!
Nhưng rất nhanh hắn đã nhận ra chỗ không đúng, bởi vì cái nhìn chăm chú ở sau lưng, dường như không chỉ là một người.
Hơn nữa nếu như Trịnh Kinh Sơn ở đây, lấy tính cách và tu vi của vị cao đồ của Trùng Minh Tông này, sợ là lúc Nùi Lăng vừa đạp cửa vào, thì đã bị chết ngay tại chỗ rồi.
Hắn dù sao cũng là người từ xã hội giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hài hoà sau khi xuyên việt đến thế giới này, dựa vào nghị lực mà tu luyện Đoàn Cốt Quyết đến mức Bán Thân Thiết Cốt, tuy bị cái hệ thống trí chướng này làm cho quả không kịp trở tay, trong lúc nguy cấp, ngược lại nhanh chóng bình tĩnh lại: “Hệ thống, ngươi chú ý đừng sau lưng là cái gì?”
Hệ thống không hề có chút phản ứng gì với lời nhắc nhở của hắn, không chế cơ thể của hắn nhanh chóng đi đến một góc, mục tiêu rất rõ ràng là mở một cái rương trong mấy cái rương được tuỳ tiện đặt ở trong phòng, lấy một lọ sứ từ ở bên trong ra, động tác lưu loát đổ mười viên đan dược màu xám trắng ra.
Hiển nhiên đây chính là Tôi Cốt Đan rồi.
“Ting tong! Tặng mười viên Tôi Cốt Đan, tặng hoàn thành! Hệ thống trí năng tiếp tục vì ngài tu luyện…”
Ngươi gọi đây là tặng Tôi Cốt Đan?
Không phải là đi cả cây số tặng đầu người?
Bùi Lăng muốn phun máu!
Ngay sau đó, một màn càng đáng sợ hơn đã xảy ra rồi, cơ thể của hắn hoàn toàn không có ý muốn rời khỏi, chỉ là xoay người đi, đi đến trên một cái bồ đoàn ở không xa, làm ra tư thế tu luyện, nuốt toàn bộ mười viên Tôi Cốt Đan xuống, bắt đầu vận hành Đoàn Cốt Quyết!
Cái vị trí này vừa hay có thể để cho Bùi Lăng nhìn thấy cửa lớn, hệ thống cái gì mà đến cả cửa cũng không đóng!
Bùi Lăng: “…”
MMP! MMP! Hệ thống ngươi nghe thấy không? MMP!
Nhưng rất nhanh, hắn không rảnh đề quan tâm đến cửa nữa rồi, bởi vì hắn phát hiện nơi có rất nhiều ánh mắt nhìn mình chăm chú : Bình phong ở cửa.
Nửa xuyên thấu dường như trên mặt bình phong của thế tục giao tiêu, thêu hơn trăm mỹ nhân lả lướt thướt tha trong rất sinh động, cao gầy thấp béo, trạng thái cực kỳ xinh đẹp, hoặc là cầm quạt, hoặc là bắt bướm, hoặc là ôm tỳ bà, hoặc là đánh cầm huyền, hoặc là đùa nghịch,… trạng thái không giống nhau.
Chỉ là bọn họ không cần biết là đang làm cái gì, tầm mắt đều tập trung tren người của Bùi Lăng.
Dưới tình huống bình thường, có thể được mỹ nhân chú ý, nhất là những mỹ nhân trong này tuỳ tiện chọn một người ra, đều là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, bất kỳ một người trai thẳng nào cũng sẽ không từ chối diễm phúc như thế này.
Vấn đề là, những mỹ nhân này không bình thường.
Bọn họ cho dù là nhân vật được thuê lên, nhưng cái lại cảm giác bị người thật nhìn chằm chằm vào mình, lại giống như thật.
Dù cho bây giờ Bùi Lăng không thể khống chế được cơ thể, cũng xảm thấy một cảm giác sởn tóc gáy phát ra từ nội tâm.
“Trùng Minh Tông…” Trong lòng hắn trầm xuống, tông môn ma đạo, quả nhiên là bí hiểm.
Tuy không biết bức bình phong này rốt cuộc có vấn đề gì, nhưng dễ nhận thấy là không phải đồ tốt lành gì.
Nếu như là bản thân hắn, giờ phút này đã sớm xoay người rời khỏi, đi càng xa càng tốt.
Không, nếu như hắn biết phương pháp ‘tặng’ của hệ thống trí chướng này, hắn căn bản là sẽ không để cho nó có cơ hội khống chế mình đi đến gian phòng của Trịnh Kinh Sơn!
Bây giờ chỉ mong chờ vào Trịnh Kinh Sơn hung ác hơn nữa, nếu đã đáp ứng lời mời đến làm khách của Bùi Hồng Niên, tốt xấu gì cung cho đồng môn sư đệ một chút mặt mũi, lúc người không có ở trong phòng, chắc chắn để lại thủ đoạn hạn chế bức bình phong này, để tránh ngộ thương đến người của Bùi phủ.
Nghĩ đến đây, Bùi Lăng đem tâm tư chuyển về trong cơ thể mình.
Hắn phát hiện, sau khi nuốt Tôi Cốt Đan, tốc độ vận hành Đoàn Cốt Quyết rất rõ ràng là nhanh hơn lần trước không chỉ mười lần!
Hơn nữa, gian phòng Bùi gia dùng để chiêu đãi khách quý, đều bố trí trận pháp đặc biệt, kinh khí nồng đậm hơn sân của bản thân Bùi Lăng rất nhiều, hắn có thể cảm nhận rõ rằng được, tu vi của mình đang lấy một loại tốc độ tăng lên rất nhanh mà trước nay chưa từng có!
THời gian từng chút từng chút trôi qua… Bùi Lăng dần dần đắm chìm vào trong cảm giác sung sướng khi thực lực không ngừng tăng lên, nhất là một trận kim thiết vang lên, khung xưng cơ bắt khắp người rung rung, lỗ chân lông đều nở ra, bài tiết ra một tầng vết bẩn màu đỏ sẫm giống như dầu trơn vậy, sau một khắc, Bùi Lăng cảm nhận được minh đột nhiên đột phá được một tầng cấp, trên dưới cả người giống như đang giãy thoát khỏi sự ràng buộc nào đó, có khí lực dùng không hết!
Dường như chỉ cần hắn muốn, một quyền ;à có thể đánh được một cái lỗ lớn trên bức tường đá của gian phòng này!
“Ting tong!” Cùng với lúc đó, Bùi Lăng khôi phục lại sự khống chế cơ thể của mình, bên tai truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống: “Tu luyện lần này đã hoàn thành, cảm tạ ký chủ đã sử dụng hệ thống trí năng tu luyện, một chốt uỷ thác quản lý, phi thăng không lo! Mong đợi ngài chia sẻ đánh giá tu luyện, hài lòng thì hãy cho đánh giá tốt năm sao!”
Diện bản xuất hiện, năm ngôi sao quen thuộc, yên lặng chờ đợi ký chủ lựa chọn.
“Luyện khí cấp ba, thiết cốt đã thành!” Bùi Lăng kinh ngạc trong lòng, thậm chí quên đi bản thân mình bây giờ đã không còn ở trong gian phòng của mình, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Năm tuổi hắn đã bắt đầu rèn luyện thân thể, lúc tám tuổi đã trải qua kiểm tra đo lường tư chất, được trao cho Đoàn Thiết Cốt, không lâu sau đó dẫn khí mở mạch, trở thành một tu sĩ luyện khí một cấp một.
Nói về thiên phú, coi như là một trong thế hệ những con cháu xuất sắc nhất của Bùi gia, không kém so với Bùi Hồng Niên.
Chỉ là tài nguyên của con cháu dòng chi nhánh rất ít, còn bị kế maauxchenf ép, lại thêm tu luyện Đoàn Cốt Quyết quá mức hung tàn, hắn lại muốn tích luỹ linh thạch kích hoạt hệ thống, cả quá trình tu luyện đến dược liệu bổ dưỡng cũng không nỡ dùng, hoàn toàn dựa vào năng lực tự hồi phục của bản thân, kiên cường sống tiếp.
Vì thế tốn mất tròn thời gian mười năm, mới đạt đến luyện khí cấp hai hai tháng trước.
Người cùng tuổi ở trong thành Lộc Tuyền này, đã ddwuocj coi là tiêu chuẩn rồi.
Mà bây giờ, hệ thống này chỉ tu luyện mấy canh giờ, đã khiến hắn từ Bán Thân Thiết Cốt luyện khí cấp hai, thành Toàn Phó Thiết Cốt, phá vỡ để vào luyện khí cấp 3?
Chẳng lẽ như người xưa nói, mở bug sảng khoái một lúc, mở bug suốt sảng khoái suốt!
Giờ khắc này Bùi Lăng hơi nắm tay lại, cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn trên dưới khắp cơ thể, đột nhiên cảm thấy hệ thống hình như cũng không đáng ghét như thế nữa?
Nhưng rất nhanh, ánh mắt như hình với bóng trên bức bình phong khiến hắn phản ứng lại.
Lông mày của Bùi Lăng nhăn lại, bất chấp những suy nghĩ nhiều trong đầu, nhanh chóng đứng dậy rời khỏi.
Lúc ra khỏi cửa, đi qua bên cạnh bức bình phong, dù cho hắn cố gắng kéo dài khoảng cách, nhưng khoé mắt thoáng nhìn mỹ nhân trên bức bình phong, còn có mấy người vươn tay ra, giống như muốn lôi kéo áo của hắn vậy.
May măn là, cách tay của bọn họ vừa vươn ra ngoài tấm bình phong được một thước, thì đã gặp phải một bức tường vô hình che chắn, phát ra một tiếng kêu duyên dáng, giống như bị đau, cực kỳ không cam tâm rút tay về.
Tuy không thể ra tay với Bùi Lăng được, nhưng ánh mắt của tất cả mỹ nhân, lại vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Bùi Lăng chưa từng rời đi.
Đến tận khi Bùi Lăng trèo tường ra khỏi Viện Bích Ngô, vaaxncos thể cảm nhận được hình bóng của hơn trăm mỹ nhân lẳng lặng chăm chú nhìn mình như cũ.
KHông biết vì sao, tuy cái loại cảm giác bị nhìn chăm chú này, sau khi Bùi Lăng đi xa thì dần dần biến mất, hắn vẫn phảng phất dự cảm được, mình dường như đã chọc vào một phiền phức lớn…
“Bùi phủ không thể ở lâu, bắt buộc phải lập tức rời khỏi!” Trong lòng Bùi Lăng trầm xuống, vẫn lo lắng về cái bình phong, cách thức tặng của hệ thống quá là phí mạng sống, tuy là không chạm mặt Trinh Kinh Sơn tại trận, nhưng người này là cao túc ma đạo, ai biết được có thủ đoạn gì phát hiện hắn lẻn vào và ăn trộm hay không?
Tiếp tục ở trong Bùi phủ, một khi Trịnh Kinh Sơn làm loạn lên, hắn cũng không hề có chút lực phản kháng nào.
Việc khần cấp trước mắt, bắt buộc lập tức trốn xa ngàn dặm, tránh né hoạ sát thân tiếp sau này!
Lẩm nhẩm Cẩu Tự Quyết, Bùi Lăng thuận tay cho hệ thống một cái đáng giá kém, quyết định nhanh chóng trở về thu dọn đồ chạy.
Thế nhưng, chính vào lúc hắn trở về sân của mình, sau khi lấy tốc độ nhanh nhất đề đóng gói hành lý, còn chưa kịp ra khỏi Bùi phủ, đã bị gã sai vật đuổi đên gọi lại: “Thất công tử, giả chủ bảo tất cả công tử tiểu thư bây giờ đều đi đến chính đường một chuyến!”