Thiều Thừa lại nói: "Kiếm động còn chưa hoàn thiện, chỉ sợ sẽ có vấn đề."
Kế Ngôn nói: "Yên tâm đi, ta đã kiểm tra rất nhiều lần rồi. Có thể sử dụng."
Tiêu Y tò mò: "Sư phụ, Đại sư huynh, kiếm động là cái gì?"
Thiều Thừa nói: "Là nơi có thể làm cho người ta lĩnh ngộ kiếm ý."
Tiêu Y càng thêm tò mò, có chỗ thần kỳ như vậy sao? Có thể làm cho người ta lĩnh ngộ kiếm ý, nếu truyền ra ngoài, nhất định sẽ làm cho người ta đuổi theo như vịt, thế nhưng vì sao chưa từng nghe nói Lăng Tiêu Phái có cái này?
Thiều Thừa nói: "Đây là do Đại sư huynh con thiết kế ra."
Tiêu Y nhất thời bày ra vẻ mặt sùng bái.
"Đại sư huynh, huynh, cũng quá lợi hại đi?"
Kế Ngôn nhìn thoáng qua Lữ Thiếu Khanh, nói: "Chuyện nhỏ."
"Yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì đâu."
Loading...
Lữ Thiếu Khanh nói: "Chương trình tốt đến đâu cũng sẽ có lỗi, cho nên..."
Lữ Thiếu Khanh thành khẩn nói với Tiêu Y: "Trước khi muội đi vào đó, có thể nên chuẩn bị tốt mấy thứ như di thư gì đó. Muội có tài sản gì muốn xử lý, có thể giao cho ta."
Kế Ngôn mắng: "Đi sang một bên."
"Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khấu trừ nửa năm phúc lợi môn phái của đệ."
Lữ Thiếu Khanh kêu lên: "Có ai làm Đại sư huynh như vậy không?"
Kế Ngôn không để ý tới Lữ Thiếu Khanh, nói với Tiêu Y: "Muội tự mình chọn một chỗ nghỉ ngơi đi."
Thiên Ngự Phong rất lớn, phòng còn rất nhiều, phần lớn nơi ở đều hoang phế.
Thiều Thừa nói với Tiêu Y: "Ta dẫn con đi tìm chỗ ở."
Tiêu Y ngoan ngoãn nói với Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh: "Hai vị sư huynh, sư muội cáo từ trước."
Chờ hai người rời đi, Lữ Thiếu Khanh mỉm cười nói: "Sư muội lễ phép biết bao."
Lữ Thiếu Khanh nhìn về phía Kế Ngôn: "Huynh cũng đừng giày vò hỏng người ta."
Hắn vô cùng rõ ràng tính cách của vị sư huynh này.
Kế Ngôn hừ nói: "Đệ thì hiểu cái gì, nếu không nghiêm khắc với nàng, làm sao mới có thể giúp nàng tiến bộ?"
Dứt lời, trường kiếm sau lưng keng một tiếng ra khỏi vỏ, hàn quang bắn ra bốn phía.
Lữ Thiếu Khanh biến sắc, vội mắng: "Huynh có bệnh sao, huynh là Kết Đan tầng 9, tùy thời có thể đột phá, ta mới tầng 7, đánh cái rắm."
Kế Ngôn mới mặc kệ: "Quả nhiên là đột phá, xem kiếm..."
Nhất thời, kiếm quang bắn ra bốn phía, kiếm ý kích động.
Tiêu Y đi theo Thiều Thừa rời đi được một khoảng cách, phát giác được động tĩnh phía sau. Nàng quay đầu lại nhìn, cảm nhận được một cỗ kiếm ý sắc bén.
Nó giống như luồng khí lạnh thấu xương trong mùa đông ập lại, lạnh đến mức cả người Tiêu Y đều run rẩy không thôi.
"Sư, sư phụ..."
Thiều Thừa vung tay áo lên, Tiêu Y cảm giác được thân thể nhẹ nhàng, áp lực như núi cao trong nháy mắt biến mất.
Trái tim Tiêu Y còn đang kịch liệt nhảy lên, sắc mặt trắng bệch, nhìn về phía sau.
"Sư phụ, đó, đó là cái gì vậy?"
Thiều Thừa mắng: "Hai tên hỗn đản."
Sau đó nói: "Là hai sư huynh của con đang luận bàn."
Tiêu Y ngây dại.
"Đại sư huynh và Nhị sư huynh?"
Thiều Thừa gật đầu nói: "Ngoại trừ bọn họ thì còn có ai?"
Tiêu Y càng thêm kinh ngạc: "Nhưng mà, thúc thúc nói, Nhị sư huynh rất lười, thực lực rất tệ."
Nhị sư huynh như vậy có thể đánh thắng được Đại sư huynh sao? Cỗ kiếm ý kia không cần đoán cũng biết là của Đại sư huynh.
Kiếm ý sắc bén vô địch như thế, chẳng trách có thể chém giết Nguyên Anh kỳ. Nhị sư huynh có thể đánh nổi sao?
Thiều Thừa nhất thời vui vẻ.
"Ngày sau con sẽ hiểu rõ."
Thiều Thừa cũng không có tính toán nói nhiều, mà là để cho Tiêu Y từ từ hiểu rõ.
Trong mắt Tiêu Y càng thêm kinh ngạc. Như vậy xem ra, là thúc thúc của nàng sai rồi.
Thì ra Nhị sư huynh của nàng cũng thâm tàng bất lộ, hơn nữa đến thúc thúc nàng cũng nhìn không thấu.
Nghĩ đến cỗ kiếm ý kinh khủng vừa rồi, Tiêu Y còn đang sợ hãi không thôi. Quá mạnh.
Nhị sư huynh vậy mà có thể luận bàn với Đại sư huynh có kiếm ý như vậy, quá lợi hại.
Nhưng mà, Tiêu Y rất nhanh cảm nhận được áp lực nặng trịch. Hai vị sư huynh đều mạnh như vậy, nếu nàng làm sư muội mà không cố gắng, chỉ sợ ngày sau không còn mặt mũi ra cửa.
Ngày hôm sau, Tiêu Y vừa mới thức dậy Kế Ngôn liền tìm tới cửa.
Kế Ngôn nói: "Thu thập một chút, ta sẽ dẫn muội đi kiếm động."
Tiêu Y đi theo Kế Ngôn đến một nơi ở góc Đông Nam của Thiên Ngự Phong. Đây là một sơn động tự nhiên, chỉ đứng ở cửa động cũng có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong.
Động cao hai ba mươi thước, sâu hơn trăm thước, bên trong còn có một quảng trường to lớn.
Tiêu Y tò mò đánh giá sơn động, nhưng không phát hiện có gì đặc biệt. Nàng nhịn không được tò mò hỏi: "Đại sư huynh, bên trong có cái gì vậy?"
"Kiếm ý!"
Tiêu Y lập tức nghĩ đến kiếm ý khiến linh hồn nàng phải run rẩy tối hôm qua, lập tức da gà nổi khắp người.
"Ta, ta phải đi vào sao?"