logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Ta nhíu mày trầm tư:

- Chỉ là một con thằn lằn lớn thôi mà! Có cần thiết phải cẩn thận đến thế không?

Quả nhiên sau khi vượt qua vài ngọn núi, sắp sửa tới thôn làng bên cạnh thì gặp được một ngọn núi lửa.

Có vẻ như ngọn núi lửa này đã tắt từ lâu, hiện tại có dấu hiệu hoạt động trở lại.

Râu Đỏ chỉ về đỉnh ngọn núi nói:

- Hùng huynh đệ! Phía trên kia chính là địa hỏa mà chúng ta có thể sử dụng. Sức nóng rất tốt! Chẳng qua khi ải nhân tộc chúng ta phát hiện ra, còn đang vui mừng thì con thằn lằn kia bay trở về khiến cho tộc nhân của ta vô cùng sợ hãi!

Ta gật đầu, lim dim đôi mắt:

- Râu Đỏ huynh! Không có gì phải sợ hãi cả! Hiện tại quân số chúng ta đông như vậy! Bản thân ta còn là ma pháp sư có thể gọi thêm đông quái vật đến trợ chiến nữa! Một con thằn lằn dù mọc cánh cũng khó lòng chạy thoát chứ khỏi phải nhắc đến khả năng chiến thắng được chúng ta!

Đang mải mê gật gù thì bất giác ta giống như suy nghĩ ra điều gì mà nói:

- Râu Đỏ lão huynh! Huynh có phải vừa nói rằng con thằn lằn đó bay trở về! Thằn lằn gì mà biết bay vậy? Không lẽ nó có cánh thật!

Loading...

Râu Đỏ gãi gãi chòm râu, không biết cảm giác thế nào mà mặt bất đầu ửng đỏ giống như râu, xấu hổ nói:

- Ha ha ha ha! Ta cũng không rõ lắm! Hùng lão đệ! Chẳng qua hình như ta nghe tộc nhân nói, con thằn lằn này không chỉ biết bay, nó còn có biết một ít ma pháp cấp thấp! Giống như có khả năng phun lửa nữa!

Ta trợn mắt:

- Cái gì? Đã là thằn lằn biết bay lại còn biết phun lửa! Nói vậy thì không lẽ nó là một con rồng!

Gào! Gào!

Một âm thanh vang vọng vang lên, từ trên đỉnh núi, một sinh vật to lớn gào thét, hướng về phía ta chuẩn bị phát động công kích lao xuống.

Nhìn thấy rõ ràng, đó là một con rồng màu đỏ rực.

Ta giơ tay lên trên không chỉ chỉ:

- Râu Đỏ lão huynh! Kia... Kia rõ ràng là rồng! Là rồng thật kìa!

Râu Đỏ há miệng ra, ánh mắt ngơ ngác:

- Ồ! Ra đó là rồng sao? Có điều ta nghĩ cũng không vấn đề gì! Đã có Hùng huynh đệ ở đây! Sinh vật này sẽ bị đánh bại thôi! Hùng huynh đệ là một ma pháp sư rất lợi hại mà phải không?

Ta toát mồ hôi hột. Lần này hố rồi. Đánh với thằn lằn thì còn chơi được chứ đánh rồng thì ta đây còn chưa dám liều.

Rồng là sinh vật cấp bậc huyền thoại, ngoại trừ khả năng bay lượn, cơ thể to lớn ra thì còn rất mạnh về ma pháp, nó nghe đâu còn có năng lực kháng phép nhất định. Nói về cận chiến thì đám người ải nhân này đấu với nó không có cửa thắng..

Ta hớt hải nói:

- Râu Đỏ lão huynh! Kỳ thực là đánh thằn lằn thì đệ không ngại chứ bảo đệ bổ nhau với rồng thì hiện tại đệ không có lực mà nướng quân đâu.

Râu Đỏ thở dài nói:

- Hùng huynh đệ! Lẽ nào ngươi không muốn giúp đỡ ải nhân thôn chúng ta sao? Địa hỏa ở ngay trước mắt, sinh vật này trấn giữ như vậy nếu như không có Hùng huynh đệ giúp, làm sao ải nhân thôn của ta có thể chiến thắng được nó?

Ta thở dài:

- Đúng là ải nhân thôn không thể chiến thắng nó hiện tại, nhưng ngày dài tháng rộng tại sao phải chiến đấu với nó vào lúc này! Trước mắt thôn bên đang nguy hiểm, để ta trợ giúp bọn họ, tăng cường binh lực rồi sẽ giúp đỡ cho lão huynh sau! Ý ta là khi nào ta cảm thấy quân ta đủ đông, có thể đem đi cho con rồng khủng bố đó nướng bớt thì sẽ đến đây giúp đỡ lão huynh! Còn hiện tại thì xin bái biệt!

Nói xong ta đang chuẩn bị quay ngựa mà chạy thì Râu Đỏ ôm lấy đùi ngựa của ta. Nói là ôm đùi ngựa nhưng hắn phải nhón chân lên mà ôm cũng chỉ đến đầu gối chứ chưa chạm đến đùi. Hắn đau lòng nói:

- Hùng huynh đệ! Đừng đi! Có gì từ từ thương lượng! Hay là thế này đi! Ta tăng giá cho Hùng huynh đệ! Chỉ cần Hùng huynh đệ đánh thắng con rồng này, địa hỏa này sẽ là của huynh đệ! Sau này chúng ta sẽ thuê lại địa hỏa này, trả cho Hùng huynh đệ tiền thuê và sản sản phẩm rèn với giá cả hậu hĩnh. Hùng huynh đệ thấy thế nào? Không phải nói chúng ta là anh em tốt sao? Vì sao đệ lỡ lòng để lão huynh ta nhìn thấy địa hỏa mà thèm rỏ rãi rồi bỏ đi thế, hu hu!

Ta qua lại đằng sau, chưa biết trả lời thế nào thì nhìn thấy con rồng đang ầm ầm bay đến, trong lòng hốt hoảng. Bất ngờ âm thanh hệ thống vang lên:

- Phát động nhiệm vụ đánh thắng hỏa long.

Phần thưởng lãnh địa Hỏa Sơn.

Một ngọn núi lửa đã ngủ yên ngàn năm, bên trong ẩn chứa địa hỏa chất lượng tốt vào loại quý hiếm mà các ải nhân thèm khát, chỉ cần thấy được sẽ không thể từ bỏ.

Kẻ địch, rồng lửa tiến hóa.

Rồng lửa tu luyện đã lâu, sắp sửa tiến hóa thành hình người. Do đang là giai đoạn then chốt nên rất yếu ớt..

Chờ đến khi tiến hóa xong thành hình người sẽ rất khó thu phục.

Hiện tại đang phô trương thanh thế muốn dọa ký chủ đi.

Do đang trong lúc tiến hóa thành hình người, sẽ không thể thi triển được các ma pháp lợi hại cũng như khả năng chiến đấu bị giảm rõ rệt.

Là thời cơ tốt để ký chủ có thể chiến đấu và thu phục! Xin đừng bỏ lỡ!

Lập tức chỉ thấy ta phi thân xuống dưới ngựa, đỡ Râu Đỏ dậy. Giọng nói ôn hòa:

- Râu Đỏ lão huynh! Huynh nói gì vậy! Chúng ta là huynh đệ tốt! Việc giúp đỡ huynh là việc nên làm! Nói cái gì là một con rồng! Cho dù có là nước sôi lửa bỏng, cho dù có phải nhảy vào để giúp đỡ huynh ta đây cũng không chối từ! Huynh... Chỉ cần nhớ đến những gì huynh vừa nói rồi thực hiện là được!

Nói đoạn ta giơ tay lên, hướng tới mọi người nói:

- Toàn quân nghe lệnh, chuẩn bị chiến đấu, trước mắt chúng ta là một con hỏa long, nhưng không cần sợ hãi. Ta sẽ thi triển làm cho nó trở nên suy yếu, trước mắt các ngươi, con rồng hùng mạnh này so với một con thằn lằn cũng không đáng sợ hơn bao nhiêu. Chỉ cần dũng cảm chiến đấu, ta chắc chắn chúng ta có thể dễ dàng thắng lợi.

Bên phía dưới quân đội của ta mặc dù đối diện với một con rồng to lớn đang lao tới nhưng cũng không có dấu hiệu sợ hãi, thậm chí ai nấy đều tràn ngập khí thế.

Râu Đỏ hô lớn:

- Hùng huynh đệ! Con rồng này có ma pháp phun lửa rất lợi hại! Nhất định phải cẩn thận! Đây rõ ràng là một con rồng hàng thật, giá thật, tại sao đệ lại có thể coi nó như là một thằn lằn mà chiến đấu được chứ! Chủ quan như vậy thật sự là quá ẩu rồi!

Ta trợn mắt, nhìn Râu Đỏ đang phùng mồm trợn má mà thầm nghĩ những lời như vậy mà lão huynh ngươi cũng có thể phun được ra!

Chỉ thấy con rồng bay lượn trên đỉnh đầu chúng ta, dọa dẫm nhưng không đáp xuống.

Hiện tại rồng lửa đang thầm nghĩ: nhân loại phía trước thật kỳ lạ, nhìn thấy ta như vậy vì sao lại không run sợ chứ? Nếu như không phải hiện tại toàn bộ ma lực của ta bị phong ấn để chuẩn bị hóa hình thì nhất định đã phun lửa, thiêu chín các ngươi thành tro bụi rồi. Thấy ta không ra tay còn không cảm ơn trời đất mà chạy trốn, ngược lại còn muốn chiến đấu với ta?

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn