129.
Hôn lễ rất long trọng, Nhạn Thanh nhìn trang phục của Sơ Vân, cậu gần như không nhận ra y, vẫn có cảm giác cải trắng nhà mình bị heo củng đi mất!
Nhạn Thanh phồng má, hung hăng nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, phảng phất như đó là Long Quân. Chỉ cần nghĩ thì ra Long Quân này chính là người năm đó khiến Sơ Vân đau lòng là cậu lại tức giận.
Bạch Ngôn lặng lẽ dời các món Nhạn Thanh không thể ăn đi, thế là… cuối cùng trước mặt cậu chỉ còn lại một mâm hoa quả, cùng mấy món điểm tâm ngọt.
Nhạn Thanh: “???” Khi cậu không phát hiện?
Hồ ly xảo quyệt, đây là ý gì? Không cho cậu ăn? Nhạn Thanh như quả pháo thở phì phò trừng Bạch Ngôn.
Ánh mắt kia liếc qua, Bạch Ngôn như bị bạo kích.
Con dâu nhà hắn nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu chết đi được. Trừng mắt cũng dễ thương chết người. Sao vợ hắn lại đáng yêu như thế chứ!
Cho đến khi cô dâu chú rể đi đến kính rượu, Nhạn Thanh chân thật nhận ra cậu già rồi…
Vai vế già rồi!
Loading...
Nhạn Thanh tang thương nghe giọng cậu như cha già dặn dò: “Tôi giao Sơ Vân cho anh, nếu anh lại làm Sơ Vân đau khổ, tôi sẽ không bỏ qua cho anh.”
Long Ngạn: “Tôi sẽ không làm em ấy đau khổ lần nữa.”
Sơ Vân: “…”
Khi Nhạn Thanh nói “sẽ không bỏ qua cho anh”, trong nháy mắt đó cả người cậu phát ra lệ khí, điều này khiến ánh mắt Sơ Vân lóe lên tia lo lắng.
Hồ Thập Lục nói Nhạn Diệp đã tỉnh…
Giống như một cây châm dài mảnh, không ngừng đâm vào.
Cô dâu chú rể còn phải mời rượu người khác, hai người vừa xoay người đi, một người cá liền đến rót rượu cho Bạch Ngôn và Nhạn Thanh.
Lúc này tâm tư Bạch Ngôn đều đặt lên tiểu ốc sên nhà hắn nên không quá để ý, người cá nhìn ánh mắt hắn, một tay rót rượu, tay kia hơi cử động một chút.
Toàn bộ quá trình không bị phát hiện, người cá nặng nề thở dài một hơi, xoay người qua tiếp tục rót cho Nhạn Thanh. Lúc này Bạch Ngôn mới lên tiếng: “Cậu ấy chưa trưởng thành, không thể uống rượu.”
Người cá: “???”
Không thể tin nổi, nhìn thế nào cũng thấy thiếu niên trước mắt đã hơn một ngàn tuổi rồi.
Nhạn Thanh: “Anh mới vị thành niên! Chỉ còn vài năm, đối với yêu quái cũng tính sao?!” Cuộc đời của yêu quái rất dài, vài năm mà cũng tính sao?!
Mặc kệ, hôm nay phải phá giới!
Sau đó…
Nhạn Thanh trợn mắt nhìn nước trái cây trước mặt, hận không thể trừng đến nở hoa.
Quá đáng! Sơ Vân kết hôn, chuyện lớn như vậy mà cậu không được uống rượu?
Không thể.
Cha già biểu thị hắn sẽ ghen.
Người mà cậu tâm tâm niệm niệm kết hôn với người khác, hắn hiềm nghi cậu mượn rượu giải sầu. Bạch Ngôn có thể hiểu, lại không quá hiểu tình cảm giữa Nhạn Thanh và Sơ Vân. Vừa là cha vừa là anh? Vừa là bạn vừa là tình nhân? Tuy hai người chưa từng ở bên nhau, nhưng Sơ Vân vẫn là tình địch lớn nhất của Bạch Ngôn, hôm nay y kết hôn, hắn có thể uống ít hơn một bát giấm chua rồi.
Sự thật chứng minh, Bạch Ngôn nghĩ quá đơn giản rồi.
Sau này khi hai người mang thai bàn việc nhà, hắn căn bản chen không lọt!
Nhạn Thanh thở phì phò chớp mắt, lúc thì hung hăng trừng Bạch Ngôn. Thế mà trong mắt con cáo già kia là bà xã đang làm nũng với hắn!
Bà xã đang quyến rũ mình kìa!
Sao bà xã tức giận cũng đáng yêu như thế!
Khiến người ta muốn bắt nạt thêm một chút!
Hồ ly bị vẻ đáng yêu của bà xã làm mất lý trí: “Em nói một câu “Bạch Ngôn thật đẹp trai” thì ly này cho em.”
Hắn cầm ly rượu trước mặt lên, rượu óng ánh trong suốt, là rượu ngon Long Cung cất giấu, ngày Long Quân đón dâu mới lấy ra uống.