La Liệt Điền đứng phía trên đàn tròn vừa hay nhìn thấy một màn này, hắn lắc đầu đồng tình, con số là hắn đăng ký, tất nhiên biết Chu Phàm là người có số thấp nhất của năm nay, trong lịch sử của Tam Khưu Thôn cũng từng xuất hiện vài con số nhỏ như vậy, nhưng loại tình huống này chung quy vẫn rất hiếm có.
Một đường không nói gì, ba người Chu Phàm rất nhanh đã về tới nhà, vừa về đến nhà, Chu Nhất Mộc vươn tay muốn cởi áo Chu Phàm.
Chu Phàm vội vàng giúp đỡ, áo hắn rất nhanh liền được cởi xuống, con số 'Mười chín' ở chỗ ngực vẫn đỏ tươi như máu.
Sau khi xác nhận lại, Quế Phượng giống như thất hồn lạc phách lặng lẽ ngồi đó lau nước mắt.
Chu Nhất Mộc nhìn thấy con số 'Mười chín' thì thở dài, hắn ngồi trên ghế, cầm lấy bình thuốc lào, đốt lên rồi hút, trên trán lộ ra ba rãnh nhăn ngang.
Chu Phàm vẫn tương đối giữ bình tĩnh:
- Cha mẹ, ta quên cả rồi, các ngươi thế này là sao vậy, con số này rốt cuộc là thế nào?
Chu Nhất Mộc thở ra một hơi khói trắng, sau đó mới khàn khàn nói:
- A Phàm, con số ở trên ngực của ngươi là số tuổi thọ của ngươi, mười chín đại biểu cho ngươi chỉ có thể sống đến ngày sinh nhật mười chín tuổi.
Số tuổi thọ?
Loading...
Con số này quả nhiên có liên quan tới tuổi tác, nhưng Chu Phàm không ngờ đây lại là số thọ mệnh của hắn.
Chu Phàm ngạc nhiên nhìn con số 'Mười chín' đỏ tươi ở ngực, nói:
- Cha, loại chuyện này là thật à?
Nếu là như vậy, chẳng phải đại biểu cho hắn chỉ có thể sống thêm bốn năm nữa ư?
Sắc mặt Chu Nhất Mộc sầu khổ nói:
- Đương nhiên là thật, số tuổi thọ chưa bao giờ xảy ra sai sót, nếu một người trước khi chết không đau không bệnh không gặp phải bất kỳ bất ngờ gì, vậy hắn cũng chỉ có thể thuận lợi sống đến số tuổi thọ đó.
Chu Phàm nhíu mày nói:
- Có phải vì nghi thức búi tóc không, nếu ta không tham gia nghi thức búi tóc, vậy tất cả liệu có thể thay đổi không?
Chu Phàm có chút hoài nghi đây là do nghi thức búi tóc làm hại, nếu không sao ở ngực hắn lại hiện ra một con số màu máu?
Chu Nhất Mộc lắc đầu nói:
- A Phàm, số tuổi thọ là trời sinh đã có, nghi thức búi tóc chỉ do Phù Sư chủ trì, khiến các ngươi khi tới mười lăm tuổi có thể dựa vào lực lượng của phù lục và máu thú để kích phát ra khí huyết trong cơ thể mình, đồng thời khiến số tuổi thọ sẽ thể hiện ra, nghi thức búi tóc không hại người, nếu không chúng ta đã đó để ngươi đi tham gia.
- Chỉ có tuổi đạt tới mười lăm, mới sẽ không bởi vì sự trùng kích của máu thú mà khiến thân thể bị thương, cho nên bất kể là người của địa phương nào, tới mười lăm tuổi đều sẽ búi tóc, biết được số tuổi thọ của mình.
Chu Phàm hơi cúi đầu, hắn có chút thất thần, hắn thủy chung cảm thấy quá hoang đường, có điều hôm qua đã được thấy sự khủng bố của Âm Quỷ thế giới này vốn không có bất kỳ lẽ thường gì đáng nói, có số tuổi thọ riêng dường như cũng không phải chuyện kỳ quái gì, chỉ là trong nhất thời khiến hắn khó có thể chấp nhận được mà thôi.
- Vì sao phải biết số tuổi thọ của mình? Biết tuổi thọ thực sự rồi, người ta sẽ thế nào?
Chu Phàm lại hỏi ra hai vấn đề.
Chu Nhất Mộc trầm mặc hút một hơi thuốc, phun ra khói trắng mới nói:
- Biết số tuổi thọ của mình, là để trong lòng người đó có tính toán, cũng là vì sự phát triển của thôn, nếu sống đến ngày thọ, đại biểu cho thọ mệnh của ngươi đã hết, đến lúc đó sẽ có Thọ Quỷ xuất hiện lấy mạng của ngươi đi.
- Để khiến trong lòng bản thân có tính toán, vì sự phát triển của thôn, Thọ Quỷ đoạt mệnh....
Chu Phàm lẩm bẩm, hắn hít sâu một hơi, sau đó hỏi:
- Vậy có cách nào ngăn cản Thọ Quỷ đoạt mệnh không?
Chu Nhất Mộc lắc đầu nói:
- Không thể, cho dù là Phù Sư, cũng không thể ngăn cản Thọ Quỷ đoạt mệnh, thọ mệnh đã hết, người chỉ có thể chết đi, đây là thiết tắc, không ai có thể thay đổi!
Chu Phàm hơi sững sờ nói:
- Vậy có biện pháp gia tăng số tuổi thọ không?
Chu Phàm rất không cam lòng, nếu hắn chỉ có thể sống thêm bốn năm, vậy xuyên qua tới đây còn có ý nghĩa gì? Hắn thậm chí suy đoán, có thể là bởi vì linh hồn của hắn chiếm khối thân thể này, cho nên mới dẫn tới số tuổi thọ này thấp như vậy.
Không thể ngăn cản Thọ Quỷ đoạt mệnh, vậy chỉ có thể thử thay đổi số tuổi thọ!
- A Phàm, không thể, số tuổi thọ sao có thể thay đổi được? Đứa con đáng thương của ta...
Quế Phượng khóc rống thất thanh, số tuổi thọ của nàng là sáu mươi bảy, mà số tuổi thọ của Chu Phàm lại chỉ có mười chín, nàng đã định trước là phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Chu Phàm thở dài, hắn đỡ Quế Phượng, an ủi:
- Mẹ, ngươi đừng lo lắng, rồi sẽ có biện pháp mà.
- Số tuổi thọ... Có lẽ cũng không phải không thể thay đổi.
Chu Nhất Mộc bỗng nhiên mở miệng nói.
Quế Phượng ngẩn người, sau đó lớn tiếng nói:
- Ngươi điên rồi à, số tuổi thọ sao có thể thay đổi được? Ta chưa từng nghe qua số tuổi thọ còn thể thay đổi.