"Khụ, tốt.
." Triệu Thiến hơi đỏ mặt.Đi bộ từ phía bên kia hồ khoảng chừng bảy tám phút, kỳ thật cô đã sớm khôi phục sức lực, nhưng vừa trải qua chuyện kinh khủng như vậy, chỉ có dựa vào ngực Giang Thần thì cô mới có thể cảm thấy an toàn, cho nên vẫn không nỡ buông tay.Sau khi buông đối phương ra, Triệu Thiến liền không giấu diếm mà đánh giá Tưởng Tâm Di, phát hiện đối phương thế mà cũng trừng trừng nhìn về phía Giang Thần, cô không biết vì cái gì nhưng trong lỗ mũi lại phát ra một tiếng hừ lạnh.Lý Kiệt lẫn trong đám người, đưa ngón cái lên với Giang Thần, tiểu tử này cuối cùng đã khai miếu, trong một đêm lại thông đồng với hai em gái.Mà hai cô gái này cũng không phải là tiện hóa yêu diễm đòi Trịnh Thiếu Minh đổi lấy gian phòng sát bờ hồ kia.
Một người có gia cảnh khá giả, một người có gia cảnh trung bình, nhưng đều chăm chỉ học tập, là học sinh giỏi nổi tiếng trong viện.Tôn Chí Binh lại bắt đầu điên cuồng gửi tin nhắn trong nhóm, kêu gọi mọi người trở về, đếm một hồi vẫn chưa thấy đủ người, thế là hắn lại gọi điện cho mấy sinh viên.Cuối cùng sau hai mươi phút, tất cả học sinh đều đã trở về.Nhưng sau khi đếm xong, sắc mặt của Tôn Chí Binh trở nên cực kỳ khó coi, gọi mấy lần cũng không có người bắt máy, hắn trầm mặt nói: “Thiếu ba người, là Dương Chí, Triệu Tiểu Đông, Trịnh Thiếu Minh, các ngươi có biết bọn hắn đi đâu không?”"Lão sư, hình như Trịnh Thiếu Minh đã đi theo Trương quản gia ngay từ lúc chúng ta vừa vào khu nghỉ dưỡng.” Có một sinh viên chỉ về phương hướng lên núi.Tôn Chí Binh dù sao cũng là người trưởng thành, cho dù ngu xuẩn đến đâu cũng có thể nghĩ ra một số chuyện, nghe được tin tức liền hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu lại hỏi: “Dương Chí cùng Triệu Tiểu Đông đâu? Đã gọi điện thoại nhưng không ai bắt máy, có bạn học nào biết không?”“Ta nhớ lúc ăn cơm xong, Triệu Tiểu Đông nói đau bụng nên vào nhà vệ sinh trong nhà hàng, Dương Chí thân với hắn nên cũng ở lại chờ đợi.” Một nam sinh nhấc tên lên, nói.Tôn Chí Binh gật gật đầu: "Mọi người tập trung ở chỗ này, tuyệt đối đừng phân tán, Trương Sùng, ngươi ở lại trông coi các bạn học.”Hắn ta để một ban trưởng ở lại trông coi nơi này, còn mình thì đến trước mắt Giang Thần: “Bạn học Giang Thần, vẫn phải làm phiền ngươi, chúng ta đi qua nhà hàng xem thử?”Giang Thần lắc đầu, quay đầu nhìn Triệu Nhị Hổ: "Ta đi hay ngươi đi?”Triệu Nhị Hổ trầm ngâm một chút rồi đáp: " Nơi này nhiều người, ta sẽ ở lại chỗ này."Ý của y rất rõ ràng, thực lực mình mạnh hơn, thích hợp bảo hộ nhiều người."Tốt!"Giang Thần quay người rời đi.Tôn Chí Binh muốn đuổi theo nhưng lại bị Triệu Nhị Hổ kéo lại: "Lão sư, tốt nhất ngươi vẫn nên ở lại chỗ này, loại chuyện như vậy, ngươi đi theo chỉ thêm phiền phức.”Tôn Chí Binh ngẩn người, cũng ý thức được cái gì, vội vàng gật đầu: "Tốt, tốt.".
.Giang Thần đi về phía nhà hàng, trên đường liền gặp được Ngô chủ quản đang vội vội vàng vàng, đối phương vừa nhìn thấy Giang Thần thì liền hỏi: “Thế nào, đã tìm được bạn học kia của các ngươi chưa?”Giang Thần gật gật đầu."Quá tốt rồi!" Ngô chủ quản cũng thở dài một hơi, xem ra cô ta cũng không biết quá nhiều về tình hình ở nơi này.“Mau nói tất cả những chuyện mà người biết, rốt cuộc trong khu nghỉ dưỡng này đã xảy ra chuyện gì?” Giang Thần hỏi.Giờ phút này hắn đang trạng thái hóa yêu, ánh mắt cực kỳ áp bức, đặc biệt là trong bóng tối, giống như một con dã thú đang sẵn sàng săn mồi, vừa liếc mắt qua đã khiến máu toàn thân Ngô chủ quản trở nên lạnh lẽo.Cơ thể mập mạp của đối phương kịch liệt run lên, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, nói: "Nơi này xác thực đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Ví dụ như đợt nhân viên cuối cùng đều chết, ta cũng chỉ mới được điều đến nơi này vào 20 ngày trước.”“Ngoài cái chết của thợ làm vườn thì bên phía nhà hàng cũng có mấy người rất kỳ quặc.”“Trong số những người chết thì có một lão nhân viên bảo vệ, cứ đến 12 giờ đêm, trước khi trở về thì ông ta phải có trách nhiệm đóng chặt cửa khắp nơi, tắt đèn, sau đó mới đi ngủ.”“Nhưng trong một lần tuần tra vào ban đêm, ông ta đã vô tình chứng kiến một vụ án giết người ở trên lầu hai của nhà hàng.”“Nghe nói ông ta vừa mở cửa ra thì chỉ thấy thi thể của người bị hại, bởi vì sợ hãi cho nên mới vội vàng chạy xuống lầu, dự định đi gọi người, nhưng vừa chạy thì lão bảo an cứ cảm thấy chỗ nào không đúng, giống như phía sau lưng có thêm tiếng bước chân.”“Ông ta liên tục quay đầu lại nhưng đều không thấy ai, mãi cho đến khi chạy ra chỗ cửa kính, mượn bóng phản quang trong kính thì mới phát hiện một màn kinh dị, hóa ra hung thủ vẫn một mực theo sát đằng sau mình!”“Sau khi bị phát hiện, hung thủ liền trực tiếp gi3t chết lão bảo an.”“Chuyện này là do một nhân viên bảo an khác kể với ta, nghe nói lúc đó hắn đang ở trong phòng giám sát, mắt thấy toàn bộ quá trình, tuy nhiên người bảo an kia cũng đã chết ở trong nhà ăn cách đây không lâu, thời điểm chết cổ vị vẹo về phía sau, tư thế rất quỷ dị.”Ngô chủ quản nói đến đây thì bộ dáng cũng khẩn trương mà nhìn xung quanh, giống như đang sợ hãi thứ gì đó.“Xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng ngươi vẫn dám ở lại nơi này?” Giang Thần nhìn cô ta.“Không gạt người, người vì tiền mà chết, Trịnh thị hứa hẹn với ta, làm việc ở nơi này 1 tháng, thì thưởng 500 ngàn tệ.” Ngô chủ quản xấu hổ cười cười."Mặt khác, từ đó về sau, giữa các nhân viên trong khu nghỉ dưỡng đều có thêm một câu chuyện lạ, nghe nói nếu như ban đêm đi nhà hàng mà nghe được tiếng bước chân thì nhất định không nên quay đầu, ngươi không phát hiện thì không sao, nhưng một khi phát hiện ra đồ vật phía sau thì nó sẽ gi3t chết ngươi!”.