"Mộ Tư Nguyệt, đầu cô ngập nước sao! Người phụ nữ đó hại cô xém chút sinh non. Cô lại còn muốn bỏ qua cho cô ta?" Tề Duệ nhìn cô không vui.
Mộ TƯ Nguyệt không nói, chỉ cúi đầu, hạ tầm mắt xuống đôi tay đang đặt trên bụng.
Tề Duệ nhìn vẻ mặt thất thần của cô,đáy lòng có chút khó chịu, cuối cùng anh không nói gì nữa, bước thẳng ra ngoài.
"Phụ nữ thật phiền phức!" Anh thì thầm .
...
"Tránh ra, ngay cả tôi cũng dám ngăn lại, các người có biết tôi là ai không?"Bà Quý và Mộ Hướng Tuyết bước đến trước cửa phòng bệnh viện, trừng mắt nhìn những vệ sĩ đang ngăn họ lại
"Đây là những gì mà Ông Tề đã yêu cầu, xin đừng làm chúng tôi khó xử." Người vệ sĩ trả lời một cách kính trọng.
Bà Quý đột nhiên trở nên nghiêm túc, "Tôi đưa con dâu đến xin lỗi, sự cố này chỉ là một tai nạn ..."
"Ông Tề đã nói rằng vấn đề này do Duệ thiếu xử lý. Và ông ấy yêu cầu chúng tôi thông báo với bà rằng ông không muốn bận tâm về những gì đã xảy ra trước đây. Nhưng nhắc nhở các người nên an phận một chút. Trong trường hợp đứa trẻ thực sự bị sẩy thai, thì ông sẽ không bao giờ khinh xuất tha thứ.
"Tề Duệ đã nói gì với bố tôi!"Tề Phương** đột nhiên giật mình và hét lớn với vệ sĩ.
Loading...
**Bà Quý tên là Tề Phương , do lấy chông nên gọi theo họ chồng thôi, từ nay gọi tên thật nha.
"Dì lo lắng rằng tôi đã nói điều gì đó không nên nói với ông tôi sao?" Đột nhiên, một thân hình anh tuấn chậm rãi tiến về phía họ từ từ.
Tề Phương nhìn người đàn ông đang đi từng bước đến, rõ ràng là tức giận, nhưng nở một nụ cười giả tạo, "Tề Duệ, anh đang nghĩ gì vậy, tôi chỉ lo lắng về đứa trẻ trong bụng Mộ Tư Nguyệt ..."
Nói đoạn, bà ta lại nói với giọng điệu u tối, "Có phải đứa trẻ trong bụng Mộ Tư Nguyệt không cứu được?"
Tề Duệ lạnh lùng liếc nhìn họ, "Thực sự làm dì thất vọng, thai nhi rất khỏe mạnh ..."
Tề Phương nghe thấy những gì anh nói, nụ cười của bà ta có chút cứng ngắc. Bà ta chống lại sự tức giận trong lòng và nhẹ nhàng đáp lại. " Thật may mắn khi Đứa trẻ vẫn ổn, tôi thực sự lo lắng. Lần này, lỗi là Tiểu Tuyết của gia đình chúng tôi, tôi phải đối mặt Xin lỗi ... "
"Các người lại muốn đi tìm Mộ Tư Nguyệt?" Tề Duệ liếc nhìn Mộ Hướng Tuyết một cách lạnh lùng, "Chà, có phải là muốn cúng nhau hợp tác lần nữa, tìm một số lưu manh đem đến bên cô ấy, làm một số video để cô ấy thân bại danh liệt ... ... "
Mộ Hướng Tuyết bị Tề Duệ ném cho một cái nhìn lạnh, và ngay lập tức cúi đầu chột dạ, sợ hãi không dám nhìn thẳng vào anh ta.
"Tề Duệ, đừng nghe Mộ Tư Nguyệt nói bậy, làm sao tôi có thể làm điều này ..." Đôi mắt của Tề Phương hoảng hốt, và bà ta lập tức phủ nhận.
"Vả lại Mộ Tư Nguyệt không phải là một người phụ nữ tốt. Mặc dù hiện tại cô ấy đang mang thai,Tề Duệ, phải chú ý để tìm hiểu, có lẽ đó chỉ là một đứa con ngoài dã thú..."
"Phải, Mộ Tư Nguyệt rất thích quyến rũ người đàn ông từ khi còn nhỏ ..." Mộ Hướng Tuyết bị Tề Phương huých nhẹ một cái, ngay lập tức ngẩng đầu lên và thêm tiếng thì thầm.
Tề Duệ không thèm để ý lời mà họ nói . Thay vào đó, anh lạnh lùng nhìn Quý Thần, người đang đứng sang một bên,trầm mặc nãy giờ, Quý Thần nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng bệnh, như thể anh muốn lao vào tìm Mộ Tư Nguyệt ngay.
Tề Duệ nhìn vào ánh mắt lo lắng của Quý Thần, một nụ cười nhếch trên khóe môi . Anh nói một cách khó chịu, "Tôi nghe nói rằng em họ cùng Mộ Tư Nguyệt quen nhau được 4 năm ..."
"Em họ, em cũng rất mạnh mẽ , nhẫn nhịn lâu như vậy." Tề Duệ nói một cách uể oải và thản nhiên, nhưng Quý Thần có thể nghe thấy giọng nói của anh có ý gì đó.
"Thật đáng tiếc, em họ không biết rằng biểu hiện đỏ mặt trong lần đầu tiên của Mộ Tư Nguyệt thực sự rất hấp dẫn ..."
Khuôn mặt của Quý Thần đột nhiên tối sầm lại, "Cái gì?"
"Lần đầu tiên? Các người đã cùng nhau từ bao giờ?" Quý Thần vội vã bước về phía trước.
Tề Duệ cười khúc khích không rõ ràng, "Không lâu lắm đâu, đó là đêm cô ấy vừa trở về nước..."
Khi Tề Phương nghe những gì anh nói, khuôn mặt đột nhiên thay đổi. Làm sao điều này có thể ... chẳng phải hôm đó cô ta đang qua lại với đám lưu manh kia sao....