"Giang Triệt, ngươi đã từng truyền kiếm khí cho mấy người?" Tử Dương hỏi.
Ông ấy vẫn muốn trả lại sự trong sạch cho Giang Triệt, dù sao đây cũng là một mầm non tốt để tu luyện kiếm đạo, chỉ cần hắn chịu nói ra chi tiết thì ông ấy tuyệt đối có thể tìm ra hung thủ thông qua manh mối.
"Một người." Giang Triệt nhàn nhạt mở miệng.
"Ai?"
Nhược Tư Vi sửng sốt, nàng nghĩ đến ba tháng trước: "Không thể nào, sao ngươi có thể chỉ kiếm khí của ngươi cho ta được, ngươi đang nói dối?"
Giang Triệt cười khổ: "Ta Giang Triệt, ngay tại đây xin lấy Thiên Đạo làm chứng..."
Lần thứ ba rồi, hắn đã lập lời thề Thiên Đạo lần thứ ba rồi chỉ để rửa sạch oan khuất, bất kể là thảm sát thôn trang hay hắn cấu kết với Yêu tộc, nếu không phải không lập lời thề Thiên Đạo, hắn đã sớm bị phế bỏ tu vi, người không toàn thây rồi.
Nghe vậy, Giang Triệt không chút do dự lập lời thề, mà Thiên Đạo Cung phản hồi lại, mọi người không khỏi im lặng.
"Được rồi chứ, ta đã dùng lời thề Thiên Đạo để nói cho các ngươi biết, ta không hề hay biết chuyện trận nhãn bị phá hủy."
Giang Triệt được rửa sạch nghi ngờ, ánh mắt Tử Dương rơi vào Nhược Tư Vi.
Loading...
"Tư Vi, mấy đạo kiếm khí mà Tiểu Triệt cho ngươi đâu?"
Nhược Tư Vi quay đầu nhìn về phía Lâm Vũ, giọng điệu kiên định nói: "Kiếm khí là ta thay sư đệ xin nhưng ta dám đảm bảo, sư đệ tuyệt đối không phải nội gián, biết đâu là có tu sĩ nào đó bắt chước kiếm khí của sư huynh."
Ánh mắt mọi người lại chuyển sang Lâm Vũ.
"Đạo kiếm khí đó ta đã dùng rồi, lúc đó tình hình nguy cấp, có sư huynh tông môn có thể làm chứng, hơn nữa, trận nhãn ở đâu ta cũng không biết." Lâm Vũ bình tĩnh mở miệng.
Nhược Tư Vi sửng sốt một chút, không phải nàng đã nói trận nhãn cho tiểu sư đệ rồi sao, tuy có nghi ngờ nhưng nàng cũng không lên tiếng.
Vừa dứt lời, Ngô Thần đã đứng ra.
"Lúc Lâm Vũ sử dụng tranh, ta có mặt ở đó nhưng ta cũng không dám chắc kiếm khí đó có phải là kiếm khí mà Giang Triệt sư huynh cho không."
Mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng lúc đó hắn ta đúng là có mặt ở đó.
Lâm Vũ không ngờ Ngô Thần sẽ đứng ra, càng không ngờ hắn ta lại nói như vậy, trong mắt thoáng qua một tia sát ý nhưng rất nhanh đã ẩn đi.
"Vì sư huynh cũng đã lập lời thề rồi, vậy để tự chứng minh sự trong sạch, ta cũng lập lời thề đi."
Nói xong, Lâm Vũ thản nhiên tiến lên một bước.
"Ta Lâm Vũ, tại đây lấy Thiên Đạo làm chứng..."
Theo lời thề của Lâm Vũ kết thúc, Thiên Đạo Cung không giáng lôi phạt xuống.
Giang Triệt có chút kinh ngạc, hắn dám khẳng định, trận nhãn bị phá hủy tuyệt đối có liên quan đến Lâm Vũ nhưng tại sao, tại sao Thiên Đạo lại không giáng lôi phạt xuống?
Không có được kết quả như mong muốn, thậm chí trong tông môn còn có nội gián, điều này khiến Tử Dương vô cùng phiền não, ông ấy nói vài câu đơn giản rồi rời đi.
Bạch Vân Phong chỉ còn lại năm sư đồ, bầu không khí lập tức trở nên khá yên tĩnh, đúng hơn là kỳ quái, không ai nói gì mà chỉ nhìn nhau, còn Nhược Tư Vi hiển nhiên là không hài lòng với chuyện vừa rồi.
"Giang Triệt, vừa rồi huynh có ý gì, muốn hất nước bẩn lên người ta sao?"
"Sư muội, vừa rồi ta chỉ nói sự thật, tông chủ đã muốn tìm nội gián, ta chỉ có thể nói ra những gì mình biết, hơn nữa ta thật sự chỉ đưa kiếm khí cho một mình muội thôi."
Giang Triệt nhẹ nhàng giải thích, mặc dù giọng điệu sư muội không tốt nhưng hắn vẫn luôn cho rằng nàng bị Lâm Vũ che mắt.
"Vậy huynh cho rằng..."
"Đủ rồi."
Nhược Tư Vi còn muốn nói thêm nhưng Thanh Nguyệt cắt ngang lời nàng, nhìn về phía Tiểu Triệt nói: "Ngươi có đối tượng nghi ngờ không?"
"Chỉ có bốn sư đồ chúng ta biết về trận nhãn, ta muốn biết các ngươi có nói cho người khác không?"
"Nhìn muội làm gì, sao muội có thể nói trận nhãn cho người khác được?" Nhược Tư Vi lạnh lùng nói.
"Thật không?"
"Đương nhiên là thật." Nhược Tư Vi nói xong thì ánh mắt liếc nhìn sư đệ, sư đệ vào cửa muộn, hắn ta không biết chuyện trận nhãn nhưng nàng nghĩ đều là đệ tử của sư tôn nên không thể giấu hắn chuyện gì, cho nên khi sư đệ hỏi: "Các ngươi sẽ không có bí mật gì với ta chứ", nàng cũng thuận miệng nói ra.
Nhìn ánh mắt của Tư Vi, Giang Triệt càng chắc chắn chuyện này có liên quan đến Lâm Vũ.
"Lâm Vũ, ngươi không giải thích một chút sao, ngươi biết về trận nhãn, kiếm khí của ta cũng ở trong tay ngươi, ngoài ngươi ra, ta thật sự không nghĩ ra còn ai có thể ra tay với trận nhãn."
Lâm Vũ cười khổ: "Sư huynh, vừa rồi ta đã lập lời thề với Thiên Đạo rồi, chẳng lẽ huynh còn nghi ngờ ta sao?"
"Giang Triệt, ngươi làm gì vậy, đã nói là kiếm khí đã dùng hết rồi, ngươi còn nghi ngờ sư đệ làm gì?" Nhược Tư Vi giống như một con gà mái đang nổi giận, hai tay dang rộng che chắn trước mặt Lâm Vũ.
"Tiểu Triệt, ngươi đủ rồi, tại sao làn nào ngươi cũng muốn vu oan cho Tiểu Vũ thế." Giữa hai hàng lông mày của Thanh Nguyệt nhuốm đầy vẻ tức giận, nàng bất mãn nói.