Chuyển ngữ: Wanhoo
Thị nữ kia hành lễ với Ninh Thư nằm trên giường: “Thái y đến thưa công chúa.”
Thật ra cơ thể này chỉ là bị đói chứ không sao hết, ăn xong cảm thấy khá hơn nhiều rồi. Ninh Thư chưa tiếp nhận cốt truyện nên không biết tính cách nguyên chủ, cô nói khẽ: “Các ngươi ra ngoài cả đi.”
Hai thị nữ trao đổi ánh mắt, khom lưng ra ngoài điện. Ninh Thư đảo mắt xem xét hoàn cảnh xung quanh. Cung điện rất rộng lớn, trên kệ cổ có đủ đồ quý hiếm. Bình sứ Thanh Hoa điểm đóa hoa mai tinh tế trên nền gốm trắng. Huân hương bằng gỗ tử đàn lượn lờ phảng phất hương thơm nhẹ nhàng sảng khoái giúp thả lỏng tâm trạng. Giường gỗ đỏ khảm cẩm thạch, ngà voi bên cạnh chạm khắc hoa mai, mỗi một thứ đều được chế tác công phu, tất cả đều tôn quý.
Chỉ qua đồ đạc trong phòng là Ninh Thư biết cuộc sống của cô công chúa này không đến nỗi nào. Có thâm cừu đại hận gì muốn thay đổi, có điều gì không buông bỏ được đây?
Ninh Thư hít sâu một hơi rồi mới bắt đầu tiếp nhận cốt truyện, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn nhức đầu.
Cơ thể này tên Lý Tuyết San, là công chúa duy nhất của triều Đại Ung, là em gái duy nhất của đương kim thánh thượng. Được thánh thượng ban phong hào công chúa Gia Huệ, có cả một mảnh đất phong ở Tây Dương, là một người con gái được trời che chở đất bao bọc.
Người ngoài không hiểu tại sao công chúa Gia Huệ lại có vinh sủng lớn đến vậy, họ đoán là đương kim thánh thượng nể tình thân, dù gì cũng là em gái cùng mẹ đẻ ra, có mỗi một cô công chúa nên chiều chuộng hết mực.
Họ không hề biết công chúa Gia Huệ hy sinh bao nhiêu trong việc tranh ngôi vua của đương kim thánh thượng, nàng đã không từ nguy nan, giúp đỡ thánh thượng bất cứ việc gì. Tranh ngôi vua vô cùng thảm khốc, nó khiến hoàng cung rơi vào biển máu chém giết, kể ra thì thánh thượng cũng nhẫn tâm khi triệt sạch những hoàng tử hoàng tôn thất bại.
Có lẽ do cái mác tàn nhẫn của thánh thượng đe đọa văn võ đại thần mà thánh thượng đăng cơ thuận lợi ngoài dự tính.
Loading...
Đương kim thánh thượng là anh ruột mình, lại còn là người thân duy nhất, cũng xem như công chúa Gia Huệ khổ tận cam lai. Ngay cả vị hoàng hậu cũng phải nhún nhường trước nàng, phi tần hậu cung lại càng dùng mọi cách để lấy lòng nàng, theo lý mà nói cuộc sống như vậy khác nào thần tiên?
Nề hà Gia Huệ là con gái, tình yêu chính là thứ con gái khao khát nhất. Chẳng màng danh công chúa Gia Huệ, bấy giờ một chàng trai trẻ tuổi tuấn tú lọt vào mắt công chúa.
Gia Huệ công chúa không vừa mắt tài tử văn vở phong lưu, Gia Huệ từng trải qua tranh đấu khốc liệt nên không vừa mắt hạng đàn ông trói gà không chặt, đã vậy còn là tài tử phong lưu trát phấn như con gái. Chỉ có chàng trai như Đạm Tinh Huy mới tạo được cảm giác an toàn cho Gia Huệ. Vị tướng quân trẻ tuổi này đẹp trai ngời ngời, khoác lên mình bộ khôi giáp rong ruổi trên lưng ngựa đẹp đến say đắm lòng người.
Gia Huệ càng thêm ưng ý sau vài lần tiếp xúc với chàng trai này. Tuy hiếm khi nói cười nhưng mang lại cảm giác trưởng thành, chững chạc.
Đoạn Tinh Huy kính trọng Gia Huệ, tuy chưa từng ngỏ lời hứa hẹn nhưng ấn tượng về hắn trong lòng Gia Huệ rất tốt. Bên cạnh Gia Huệ không thiếu người nịnh hót, nàng đánh giá cao thực tế chứ không phải lời hứa gió thổi mây bay nơi đầu môi.
Thánh thượng biết chuyện nhưng không hạ chỉ, anh ta muốn nghiên cứu xem Đoạn Tinh Huy có xứng đáng để phó thác em gái cho hắn không.
Người quen của Gia Huệ và Đoạn Tinh Huy không nói trắng ra thôi chứ đều ngầm nhận định cả rồi.
Thời gian đó biên quan rục rịch, dân Hung Nô lại muốn vượt biên cướp bóc Trung Nguyên. Thánh thượng cử Đoạn Tinh Huy đến biên quan, tuyên bố hùng hồn đánh thắng trận trở về sẽ tứ hôn cho hai người.
Chiến sự giao tranh truyền về tin Đoạn Tinh Huy chết trận. Gia Huệ bàng hoàng khi nhận được tin tức, sau đó nàng bỏ ăn bỏ uống, đến cả thánh thượng không làm lơ nổi. Gia Huệ đã trải qua nỗi đau ngấm tận xương tủy lại đòi chết vài lần, cơ thể Gia Huệ ngày càng xuống dốc trầm trọng.
Ngày qua ngày nhớ thương Đoạn Tinh Huy đã chết, lại còn muốn xuống tóc làm ni cô để mãi mãi lưu giữ người đã khuất trong tim. Nỗi nhớ thương ăn sâu vào tim cho đến một ngày chẳng thể lay chuyển được nữa.
Vậy nhưng chẳng bao lâu sau Đoạn Tinh Huy đã mất kia sống lại quay về kinh thành mà còn mang về theo một cô gái.
Xem đến đây Ninh Thư đã hiểu ra quá trình phát triển câu chuyện, vị công chúa trời yêu đất chiều này trở thành tốt thí cho tướng quân và tình yêu đích thực của hắn.
Ninh Thư thở dài ngao ngán đọc thầm cho nguyên chủ, vì một chữ tình hại cái thân.
Phần sau cốt truyện đó là Gia Huệ không cam tâm, chọc phá mối quan hệ hai người kia. Nàng lợi dụng chức danh công chúa của mình trả thù cô thôn nữ không biết chui từ xó xỉnh nào ra.
Điều khiến Gia Huệ không ngờ là chàng trai có vẻ điềm đạm trong mắt nàng ngày trước rất quan tâm đến cô thôn nữ, hắn cứ quát tháo tức tối cuống cuồng như trẻ ranh. Hắn làm trái thánh chỉ vì cô thôn nữ kia, còn công bố trước mọi người cô gái ấy là người hắn yêu thật lòng.
Gia Huệ như bị vả một cái đau rát, hình như nàng đã trở thành trò cười toàn bộ triều Đại Ung. Hắn xem nàng là cái gì chứ? Nàng không chịu được chuyện một công chúa cao quý lại bại dưới tay thôn nữ. Nàng là công chúa, sự kiêu ngạo của công chúa không cho phép nàng thất bại như vậy, và Gia Huệ trả thù thôn nữ.
Dần dà về sau mọi người bắt đầu quan ngại nàng, thậm chí còn mắng nàng chanh chua, mắng nàng không màng kiêu hãnh của triều đình, ngay cả thánh thượng cũng thất vọng về em gái mình.
Gia Huệ càng quậy càng quấy, ngoài đường đều rỉ tai nhau công chúa cướp đàn ông của người khác, danh dự Gia Huệ ngày càng ô uế.
Khi ấy quân Hung Nô đánh thắng trận hống hách tự mãn yêu cầu hòa thân, thánh thượng thật sự thất vọng với cô em gái này nên sắp xếp đuổi đi.
Rõ ràng tại Đoạn Tinh Huy mới khiến tình hình chiến sự nghịch chuyển, Nếu hắn không sơ sẩy sẽ không trúng mưu mẹo của quân Hung Nô, sao giờ lại bắt nàng đi hòa thân tác thành cho hạnh phúc của người ta chứ? Gia Huệ đúng là cô công chúa phách lối, thế nhưng trong khoảng thời gian ấy ai chẳng cho rằng Đoạn Tinh Huy chết rồi. Gia Huệ đau khổ đến sống ở nơi khí hậu khắc nghiệt, mà đó còn là nơi không nên để con gái đến nữa.
Thân phận công chúa Gia Huệ cũng không phải chỗ dựa cho nàng mà nó còn là cái cớ để quân mọi rợ nhục mạ nàng. Nàng chỉ là một chiến lợi phẩm để người Hung Nô chà đạp, là con đàn bà động cái để đánh chửi.
Cuộc sống sống không bằng chết làm Gia Huệ chết lặng, dung nhan như hoa của nàng bị bão cát bào mòn, nàng sống vật vờ không hiểu mình đã sai ở đâu.
Nguyện vọng của nguyên chủ:
Thứ nhất, nàng không muốn yêu Đoạn Tinh Huy lòng lang dạ sói.
Thứ hai, nàng muốn cặp đôi chó má kia không được chết tử tế.
Thứ ba, nàng muốn làm một cô công chúa thanh cao, không để nhơ nhuốc vùi dập lấy mình, không để hoàng huynh thất vọng, không bị hòa thân, không phải đến nơi hoang dã kia, không muốn bị người khác nhục mạ.
Ninh Thư: ...
Đoạn Tinh Huy giống như chiếc chìa khóa mở chiếc hộp Pandora. Đoạn Tinh Huy là nguồn gốc tấn bi kịch của Gia Huệ, và cô ấy không buông xuôi được chuyện đó.
Điều làm Ninh Thư cạn lời đó là thời gian cô dịch chuyển đến cốt truyện có hơi muộn, giờ đang là lúc Gia Huệ biết tin Đoạn Tinh Huy chết nên đau khổ bỏ ăn bỏ uống, rất muốn đi theo Đoạn Tinh Huy.
Tóm lại là đã có liên quan đến Đoạn Tinh Huy mất rồi.