Hàn Đông ngồi ở văn phòng khối chính quyền không có việc gì làm, chỉ hết xem báo rồi hút thuốc, thời gian cũng trôi qua khá nhanh, bây giờ hắn cũng không làm gì, chỉ chú ý nghỉ ngơi mà thôi. Lô Kim Nguyên đã đến xem xét vài lần, khi thấy Hàn Đông không có ý muốn động bút viết kiểm điểm thì ngoài tức giận cũng có chút kỳ quái, tiểu tử kia rốt cuộc có chỗ dựa gì, thật sự không muốn công tác nữa sao?
Ngày hai mươi tám tháng hai, bài viết thứ hai của Hàn Đông có tiêu đề: "Động lực mạnh nhất để mở rộng cải cách" được đăng trên nhật báo Tây Xuyên, cũng không phải trang đầu mà ở trang thứ hai, tất nhiên ngoài lần đó ra thì tất cả đều chỉ là phát biểu của những người trường phái bảo thủ.
Thường ủy thị ủy, phó bí thư, phó chủ tịch thường vụ Dương Lâm Sâm bị chọc tức, hắn cảm thấy Hàn Đông thật sự hướng về phía mình, đây là khiêu khích uy nghiêm của mình. Vì vậy hắn trao đổi ý kiến với vài vị lãnh đạo thị ủy, sau đó ra nghiêm lệnh với đảng ủy chính quyền huyện Phú Nghĩa, phải nhanh chóng xử lý nghiêm Hàn Đông.
Bí thư huyện ủy huyện Phú Nghĩa là Hoàng Văn Vận chịu áp lực rất lớn, hắn là người ủng hộ rất lớn cho phái cải cách, ngay từ sau bài viết thứ nhất của Hàn Đông được đăng báo thì đã mở hội nghị thường ủy huyện Phú Nghĩa, vài vị thường ủy lấy bí thư làm chủ đạo đã biến chuyện của Hàn Đông từ lớn thành nhỏ, từ nhỏ thành không. Nhưng bây giờ Hàn Đông đã cho ra bài viết thứ hai, vài vị lãnh đạo thị ủy đã điện thoại đến, yêu cầu hắn tiến hành phê bình nghiêm khắc và nghiêm trị Hàn Đông, hơn nữa Hoàng Văn Vận cũng cảm thấy, vốn có vài thường ủy giúp đỡ mình, cũng dần có chút xao động.
- Tiểu tử này...
Hoàng Văn Vận bất đắc dĩ phải vứt tờ nhật báo Tây Xuyên xuống, sau đó cười khổ một tiếng:
- Sao lại phải chọn lúc này?
Khi thư ký Trương Trường Hà đến rót nước, Hoàng Văn Vận nói:
- Trường Hà, cậu gọi Hàn Đông đến đây một chuyến.
- Vâng, bí thư.
Loading...
Trương Trường Hà khẽ nói, những ngày nay bí thư luôn quan tâm đến chuyện của Hàn Đông, cũng vì nó mà chịu áp lực rất lớn, hắn cũng rất muốn gặp tên Hàn Đông to gan lớn mật kia.
Sau khi nhận được điện thoại của Trương Trường Hà, Hàn Đông có chút vui vẻ, dù Hoàng Văn Vận gọi mình đến làm gì, nhưng đối phương đã chủ động tiếp mình, điều này là một chuyển biến tốt.
- Anh đi đâu vậy?
Lô Kim Nguyên đi đến cửa thì thấy Hàn Đông đi xuống lầu, vì vậy mới cau mày hỏi, tiểu tử này rõ ràng không thèm quan tâm đến mình.
Hàn Đông cười nói:
- Bí thư Hoàng muốn gặp tôi, thế nào, chủ nhiệm Lô có gì sao?
- Không!
Lô Kim Nguyên khoát tay rồi cười lạnh một tiếng, dù là bí thư Hoàng cũng không giữ được tiểu tử này, cứ để cho đối phương vui vẻ hai ngày thì có vấn đề gì.
Hàn Đông đi đến ngoài phòng làm việc của Hoàng Văn Vận, hắn thấy một người đàn ông cắt tóc ngắn đang cúi đầu ghi chép, dù Hàn Đông chưa từng gặp mặt nhưng cũng biết đó nhất định là thư ký Trương Trường Hà của Hoàng Văn Vận. Hắn khẽ gõ cửa, đợi đến khi Trương Trường Hà ngẩng đầu lên thì nói:
- Trưởng khoa Trương, tôi là Hàn Đông...
Trương Trường Hà chợt sững sờ, sau đó hắn mỉm cười nói:
- Anh là Hàn Đông sao? Anh chờ một chút, tôi đi thông báo với bí thư Hoàng...
- Trường Hà, Hàn Đông đến rồi à, cho vào đi.
Âm thanh của Hoàng Văn Vận từ bên trong phòng truyền ra.
- Vâng!
Trương Trường Hà trả lời một tiếng, sau đó nói với Hàn Đông:
- Anh vào đi.
- Cám ơn trưởng khoa Trương!
Hàn Đông lễ phép nói, sau đó đi đến gõ cửa.
- Vào đi.
Hoàng Văn Vận ngẩng đầu lên nói, khi thấy Hàn Đông còn trẻ như vậy thì không nhịn được có chút sững sốt, trong lòng thầm than, đúng là có chí mà không lớn tuổi, khi mình ở vào độ tuổi của đối phương, chỉ là một khoa viên bình thường, rõ ràng là kém quá xa.
Hàn Đông tiến lên vài bước rồi cung kính nói:
- Chào bí thư Hoàng, tôi là Hàn Đông...
- Ha ha, Hàn Đông, tên cậu thật sự là như sấm bên tai.
Hoàng Văn Vận nở nụ cười đứng lên rồi nói:
- Qua kia ngồi.
Hoàng Văn Vận trực tiếp đi đến ngồi lên ghế sa lông phía trước, hắn ngồi xuống rồi mỉm cười nói:
- Ngồi đi.
Lúc này Trương Trường Hà bưng một ly trà nóng hổi đến, mùi hương bùng lên thơm ngát. Hàn Đông lên tiếng cảm ơn, đặt ly trà trong tay xuống bàn trà, biểu hiện đoan chính, ánh mắt nhìn thẳng vào Hoàng Văn Vận.
Hoàng Văn Vận hỏi:
- Những ngày qua cậu ở trong văn phòng khối chính quyền sao?
Hàn Đông khẽ gật đầu nói:
- Đúng vậy, ở lại trong văn phòng để làm kiểm điểm.
- À, nên làm kiểm điểm.
Hoàng Văn Vận nói với vẻ mặt nghiêm túc, giọng điệu cũng nặng lên một chút:
- Cậu có biết không, bài viết của cậu làm cho công tác của đảng ủy chính quyền huyện rất bị động?
- Bí thư Hoàng, tôi...
- Được rồi, không cần cầu giải thích, cậu có ý nghĩ gì với thế cục trước mắt?
Hoàng Tùng thầm nghĩ, ý kiến của mình về vấn đề cải cách, phát triển và ổn định đã được ghi rõ, bây giờ không cần nhiều lời, nhân tiện nói:
- Bí thư Hoàng, tôi nghĩ thế này, sau khi nước Nga giải thể, đất nước chúng ta có nên tiến thêm một bước trong công tác cải cách hay không? Đây chỉ là chuyện bình thường. Tiếp nhận chân lý cũng cần phải có một quá trình, nhưng chỉ cần nhìn vào những thành tích cải cách vài chục năm qua, chúng ta có thể vững tin, chỉ có cải cách phát triển kinh tế, tăng cường thực lực của quốc gia, đề cao hiệu quả cuộc sống của nhân dân mới là phương án đảm bảo tính ổn định. Vì vậy tôi tin tưởng, đảng và quốc gia nhất định sẽ cho ra lựa chọn chính xác, cải cách là thế phải làm, không chỉ tiếp tục, thậm chí còn tiến lên một bước rộng hơn.
- Chỉ có tiến hành cải cách mới có thể phát triển, mới có thể giữ vững tính ổn định.
Hàn Đông dùng giọng kiên quyết nói.
Hoàng Văn Vận nghe xong những lời của Hàn Đông thì hút vào từng hơi thuốc, nửa ngày sau cũng không nói gì. Tiểu tử này nhìn có vẻ còn kiên quyết hơn mình, rốt cuộc đối phương có bằng chứng gì? Nếu như vì những lý do mà hắn đã nói thì ai mà chẳng biết, nhưng đó cũng không phải là lý do để hắn to gan như thế.
Từ Thẩm Tòng Phi mà Hoàng Văn Vận biết Hàn Đông có quan hệ với phó chủ nhiệm hội đồng nhân dân thành phố Vinh Châu là Ngô Giải Toàn, lẽ ra đây chẳng là con đường gì đặc thù, hơn nữa Ngô Giải Toàn lại là người có chủ trương lấy ổn định làm việc chính.
Hàn Đông có gương mặt trắng nõn, nhìn có vẻ non nớt nhưng ánh mắt lại lóe lên cái nhìn kiên nghị:
- Bí thư Hoàng, tôi biết rõ hai bài viết kia lúc này có vẻ lỗi thời, nhưng tôi tin không bao lâu nữa sự thật sẽ chứng minh những gì mình nói là chính xác.
- Ha ha...
Hoàng Văn Vận nở nụ cười;
- Cậu cũng rất có lòng tin, cậu cũng có biết huyện ủy chịu bao nhiêu áp lực không? Chẳng những chỉ có lãnh đạo thị ủy đang nhìn, ngay cả lãnh đạo tỉnh ủy cũng vì hai bài viết của cậu mà chú ý đến huyện Phú Nghĩa chúng ta, cậu nói tôi nên xử lý cậu thế nào đây?
- Tôi tin tưởng tổ chức.
Hàn Đông bình tĩnh nói, Hoàng Văn Vận chịu phải áp lực lớn cũng rất bình thường, nhưng hắn chỉ cần gắng gượng vượt qua thời gian này, chắc chắn sẽ tìm được lợi ích rất lớn.
- Tin tưởng tổ chức...
Hoàng Văn Vận mỉm cười nhưng trong lòng có chút khổ sở, hắn đứng lên nói:
- Được, nói đến đây thôi...
Khi Hàn Đông đứng lên, Hoàng Văn Vận cũng đứng lên khẽ vỗ lên vai hắn hai cái, sau đó dùng giọng thấm thía nói:
- Công tác cho tốt.