Hẹn ở một nhà hàng beefsteak kiểu Pháp, lúc báo tên nhà hàng, Thiện Tuân liền cảm nhận được Tiêu Quân Mạc cùng Lý Từ hoàn toàn khác biệt. Từ khi quen biết tới nay, tác phong làm việc của Tiêu Quân Mạc đều rất tiểu thị dân, chắc cũng bởi vì hoàn cảnh sống từ nhỏ, có sự khác biệt cực lớn với loại con ông cháu cha như Lý Từ. Hai người trong khoảng thời gian này đã đến rất nhiều nhà hàng, cơ bản là Tiêu Quân Mạc chọn địa điểm, rồi hỏi lại ý kiến hắn. Đều là nơi giá cả tầm trung, lấy món ăn Trung Quốc làm chủ, rất ít tiêu pha.
Trên đường, Tiêu Quân Mạc kể cho hắn chuyện Lý Từ.
“Bạn gái anh ta cũng tới, là nhà thiết kế đồ họa”
Thiện Tuân nói: “Còn tưởng anh và Cù Phương Trạch mới thân quen nhất chứ”
Tiêu Quân Mạc nói: “Cậu ta vào công ty muộn hai năm”
Chính là về mặt tình cảm chưa đến mức đó.
Đã thỏa mãn lắm rồi, hoàn toàn không ngờ được anh lại để hắn tiếp xúc với vòng giao tiếp của mình sớm như vậy, còn thẳng thắn bộc lộ xu hướng tình dục.
Thiện Tuân nói: “Thái độ anh ta lúc ấy thế nào?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Bị dọa cho phát sợ. Cũng không phải kiểu bài xích, anh ta cũng có bạn trong giới này” Dừng một chút, “Chỉ là chưa từng liên hệ tôi với cái khái niệm này mà thôi”
Thiện Tuân muốn nói lại thôi.
Loading...
Dường như nghe được hắn đang nghĩ gì, Tiêu Quân Mạc lại nói: “Tôi từng qua lại với một phụ nữ, nhưng không phát sinh quan hệ, không có tình cảm gì, rất nhanh thì tan. Sau lén đi tìm mấy người, đều là đàn ông”
Thiện Tuân chỉ cười, không nói tiếp. Thấy hắn như thế, Tiêu Quân Mạc cũng nín thinh.
Vẫn là lần đầu tiên gần Lý Từ đến thế. Trước đây trong cuộc họp thường niên, ấn tượng về anh ta chính là ngoại hình bình thường, vóc người không cao, nhưng tài ăn nói số một, đôi mắt đào hoa, giống như lúc nào cũng đang cười. Rất nhiệt tình với Thiện Tuân, bạn gái kêu Kiều Mộng, là người phụ nữ biết trang điểm nhất mà Thiện Tuân từng gặp qua, diện mạo cũng xinh đẹp, dáng người hàng top, đi giày cao gót cao gần bằng Lý Từ, nói lại không nhiều, chỉ lúc anh ta nói đến vui vẻ mới phụ họa một hai câu.
“Chòm song tử khá là hay thay đổi, không thích bị ràng buộc, trí tưởng tượng phong phú, khả năng biểu đạt ngôn ngữ cực tốt” Nuốt xuống một miếng bò bít tết, Lý Từ cười nói, “Rất thích hợp với việc sáng tác”
Thiện Tuân vừa bị anh ta hỏi về chòm sao chỉ mỉm cười, nói: “Giám đốc Lý còn biết cả những thứ này sao?”
Lý Từ cười nói: “Có phải lãng mạn hơn Tiêu Quân Mạc nhiều không?”
Tiêu Quân Mạc mời từ toilet trở về, ngồi xuống cạnh Thiện Tuân, liếc mắt nhìn Lý Từ, cầm lấy dao nĩa cắt miếng bít tết, “Lại nói gì tôi đấy?”
Lý Từ nói: “Không hiểu phong tình”
Tiêu Quân Mạc ngoài cười nhưng trong không cười: “Miệng toàn phong hoa tuyết nguyệt (1) như anh, có còn muốn sống nữa không?”
Lý Từ nhếch miệng, duỗi tay ôm vai Kiều Mộng, nói: “Bà xã tôi thích”
Kiều Mộng miệng nhỏ ăn đồ ngọt, mặc cho anh ta ôm, cười nhạt.
Lý Từ lại nói: “Tiêu Quân Mạc xin ba ngày nghỉ phép, lại thêm cuối tuần tổng cộng là năm ngày, các cậu dự tính về nhà, không đi đâu chơi một chuyến à?”
Thiện Tuân quay đầu nhìn người bên cạnh, trước đó đã nói qua muốn đi cùng hắn mừng sinh nhật Thiện Bồi Phong, nói xong sau cũng không nhắc lại nữa.
Chỉ nghe Tiêu Quân Mạc nói: “Chỉ có mấy ngày thôi, đi đi về về cũng vội”
Lý Từ cười nói: “Cơ hội hiếm mới có, sắp sang quý tới rồi, muốn xin nghỉ nữa cũng khó. Cậu cứ vứt Thiện Tuân trong nhà như vậy à? Tình cảm là cần phải điều hòa. Tôi nói có đúng không? Thiện đại thần”
Nói thế, Tiêu Quân Mạc cũng nhìn qua chỗ hắn.
Thiện Tuân cười nói: “Nếu thật sự muốn điều hòa, thì cái gì cũng có thể điều hòa được, đúng không”
Lý Từ phì cái bật cười.
Tiêu Quân Mạc nghĩ ngợi, nói: “Có thể tranh thủ xin thêm mấy ngày, cậu muốn đi đâu?”
Thiện Tuân nói: “Việc phải làm thì vẫn phải làm, về rồi lại phải tăng ca. Chờ đến 1/10 (1) đi, đâu còn xa nữa”
Tiêu Quân Mạc cũng không khăng khăng nữa, Thiện Tuân cảm thấy hai người họ đều không phải người lãng mạn, công việc, gia đình, bạn bè ——người sống trên đời này, cần bận tâm trước giờ đâu chỉ có một hai chuyện như vậy.
Nói đến công việc, Lý Từ lại nói với Thiện Tuân: “Cái tính khí này, tuần trước sạc cho trưởng phòng tài vụ một trận, về nhà có hậm hực với cậu không?”
Tiêu Quân Mạc giành nói: “Làm việc lề mề, hỏi đến chỉ biết trốn tránh trách nhiệm”
Lý Từ cười nói: “Bốn mươi mấy người, bị cậu mắng cho đầu cũng không ngẩng lên nổi, chắc phải ghét cậu lâu lắm rồi ấy” Dừng một chút, “Có điều cậy già lên mặt, khoe khoang vốn liếng như thế, tưởng cấp trên không dám động đến. Làm lãnh đạo chứ có phải cháu trai đâu”
Mấy quản lý quan trọng hiện tại của Tiêu Ngữ, tuổi tác hình như cũng không lớn lắm, ngoại trừ tổng giám đốc đương nhiệm, cũng chỉ bốn mươi mấy.
Kiều Mộng nói: “Cháu trai giám đốc Đào kia sao rồi?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Vẫn thế, chậm nửa nhịp”
Lý Từ bật cười: “Kiên nhẫn thôi”
Tiêu Quân Mạc chủ động giải thích cho Thiện Tuân: “Chính là cái cậu trợ lý mới của tôi, Đào Lâm”
Thiện Tuân cười nói: “Lâu thế rồi mà vẫn chưa thích ứng được sao?”
Lý Từ nói: “Có liên quan đến hoàn cảnh trưởng thành, có người không nhạy cảm với cách đối xử với mọi người. Tốt nhất là bắt đầu tôi luyện từ nền tảng, đâu nhất định phải làm trợ lý, chọn hỗ trợ quản lý ít công việc, có tính nhẫn nại tốt, không gian tiến bộ lớn hơn nhiều. Việc mà trợ lý của Tiêu Quân Mạc phải làm không ít, cậu nhìn cậu ta đi, có giống người có kiên nhẫn đi chỉ bảo người mới không?”
Thiện Tuân bỗng nhiên nghĩ đến game, cảm thấy thật ra đại đa số người đều tồn tại hiểu lầm với Tiêu Quân Mạc, người này tính tình nóng nảy, nhưng không phải kẻ ngu, anh biết linh hoạt, biết hơn rất nhiều người. Người này nói chuyện không êm tai, nhưng lòng không xấu chút nào, giống như trẻ con ấy, bạn phải đi nịnh, nịnh anh vui rồi, anh tuyệt đối là một thầy giáo tốt.
Kiều Mộng có đơn hàng phải đuổi, ăn cơm liền đi ngay, Lý Từ lại chọn đi quán downtempo (3), ba người đi tới, ngồi ở cạnh quầy bar tán gẫu nghe nhạc. Lúc này nói tới chuyện Kiều Mộng mê xe thể thao với họ, ngoài miệng bảo phụ nữ khó chiều, trong mắt đều là bao dung. Sau đấy lại kéo sang chuyện bọn họ chuẩn bị về nhà, nói với Thiện Tuân: “Giám đốc Tiêu của chúng ta ngây thơ lắm, cái chuyện gặp cha mẹ thật sự là lần đầu tiên đấy, cậu đừng nhìn cậu ta thế này, trong lòng chắc chắn là căng thẳng đến chết đi sống lại rồi, tôi thấy cậu ta mấy ngày trước họp còn ngẩn người, hai ngày gần đây còn nghiêm trọng hơn. Không chừng hai ngày nữa còn có thể mất ngủ ấy chứ”
Thiện Tuân nhìn Tiêu Quân Mạc, đối phương đang cúi đầu lắc ly rượu. Thiện Tuân bật cười, nói: “Sao có thể để cho giám đốc Tiêu chịu uất ức được, tôi chắc chắn sẽ che chở anh ấy”
Kỳ thật tâm trạng cũng có chút vi diệu, Tiêu Quân Mạc căng thẳng? Đúng là khó mà tưởng tượng được, quan trọng hơn là, hắn là người bên gối mà còn không nhìn ra được chút xíu sơ hở nào, có thể thấy được người này lúc ở nhà che giấu cảm xúc quá giỏi.
Nhấp một ngụm rượu, Tiêu Quân Mạc đặt ly rượu xuống, nói: “Tôi thật sự chưa từng ứng phó với phần tử trí thức”
Lý Từ cười nói: “Tôi cũng chẳng dễ gì” Nói với Thiện Tuân, “Ba của Kiều Mộng là họa sĩ, suy nghĩ của nghệ thuật gia mới là không đoán nổi. Trong mắt ông ấy tôi chỉ là một tục nhân, trong mắt chỉ có tiền”
Thiện Tuân trong lòng buồn cười, con gái ông thích xe thể thao, bạn trai liền hai tay dâng lên, muốn không dính tục khí, yêu cầu này đúng là không dễ thỏa mãn.
Tiêu Quân Mạc uống rượu, lúc về là Thiện Tuân lái xe.
Uống cũng không nhiều, thời gian còn sớm, trên đường vẫn còn xe đến xe đi. Tốc độ xe không nhanh, thùng xe bị một lớp bụi màu đen lờ mờ lấp kín, mùi rượu thoang thoảng như có như không. Tiêu Quân Mạc ngoẹo cổ nhắm mắt dưỡng thần, Thiện Tuân cũng không quấy rầy anh, một đường lái xe về tiểu khu, vào gara, đỗ xe xong, người này vẫn bất động.
Thiện Tuân bật đèn lên.
Bốn phía đều tĩnh lặng, ánh đèn rọi vào lông mi cong mềm dày của người kia, sinh ra hai cái bóng ở mép viền mắt. Thiện Tuân lại gần, cắn sống mũi bị ánh đèn nhuộm thành màu mật ong của anh, liếm mấy cái, Tiêu Quân Mạc không phản ứng, Thiện Tuân lại nhẹ nhàng cắn mũi anh, rồi dùng răng nanh mài qua mài lại. Không lâu, gương mặt say ngủ cũng không nhịn được, mặt mày co rúm, Tiêu Quân Mạc bật cười, lùi mặt về sau, cắn môi Thiện Tuân. Ngay sau đó, eo Thiện Tuân liền bị anh giữ chặt, người nhào về phía trước, cả người bị anh ép sát vào trong lòng.
Môi lưỡi quấn quýt, như thi đấu mút bờ môi của đối phương, rồi liếm lợi nhau, đẩy đến đâm đi, nước bọt theo khóe môi chảy xuống, lại bị Thiện Tuân dùng ngón cái lau sạch. Đôi tay kia theo góc áo luồn vào trong quần áo của Thiện Tuân, sờ nắn cơ lưng căng chặt của hắn, Thiện Tuân được sờ rất thoải mái, hai tay nâng mặt anh lên, ngón cái vuốt nhẹ trên gò má anh. Nụ hôn chấm dứt, hơi thở hai người đều có vẻ bất ổn, tự dời mặt đi, đối diện chốc lát, cùng nở nụ cười.
Tiêu Quân Mạc nói: “Sau này hút thuốc ít thôi, mùi khói của cậu càng ngày càng nồng rồi”
Thiện Tuân buồn cười nói: “Dạo này hút ít đi rồi đấy, không phải nay chỉ hút một điếu lúc ở trên đường thôi đấy sao”
Tiêu Quân Mạc mỉm cười, sán lại dùng chóp mũi cọ trán hắn, lại dời mặt đi.
Thiện Tuân khoác tay lên cổ anh, nhẹ giọng nói: “Trên đường anh chắc chắn là không ngủ, suy nghĩ gì vậy?”
Lòng bàn tay Tiêu Quân Mạc nóng hổi, ấn một cái xuống xương bả vai hắn.
“Tinh thần không tốt lắm”
Thiện Tuân cười nói: “Đừng căng thẳng, tôi đã cam đoan với giám đốc Lý rồi, nhất định sẽ che chở anh”
Tiêu Quân Mạc cười nói: “Có nghiêm trọng đến thế không. Bớt dong dài đi”
Thiện Tuân nói: “Bảo bối, tôi vui sướng lắm, thật đấy”
Tiêu Quân Mạc nhìn hắn.
Thiện Tuân lại nói: “Thật đấy, sau khi xé rách với phụ đạo viên, tôi cực kỳ sợ ra ngoài, trong mắt những người đó đều như mọc dao, có ác ý hay không, tôi biết hết, bọn họ giống như đều đang nói với tôi, mày chính là quái vật vậy” Cảm giác đôi tay sau lưng kia lại chuyển qua thắt lưng hắn, ôm hắn sát chút, hắn mỉm cười, nói tiếp, “May mà tôi vượt qua được. Ông trời cũng coi như có mắt, đưa anh đến bên tôi. Anh có thể nói với Lý Từ, đã đủ rồi, thật đấy”
Tiêu Quân Mạc mỉm cười.
Trong xe tĩnh lặng rất lâu.
Tiêu Quân Mạc dần dần nghiêm mặt, ôm người càng lâu càng chặt hơn, cuối cùng lại sán tới hôn hắn, hai người triền miên một hồi rồi tách ra, Tiêu Quân Mạc vừa mút môi hắn, vừa mắng ngu ngốc.
Thiện Tuân vẫn vui vẻ.
Ngày nghỉ của Tiêu Quân Mạc bắt đầu từ thứ tư, sân bay cách nơi ở của ba mẹ khá xa, hai người từ bỏ bắt chuyến bay buổi tối, quyết định sáng thứ tư xuất phát. Mua vé máy bay, Thiện Tuân lại gọi điện thoại báo cho mẹ biết. Trước đấy Hứa Giai Lan cũng gọi tới một cuộc, đã nói chuyện với Thiện Bồi Phong, thái độ cũng không tệ. Vụ việc đánh nhau mới qua không lâu, có lẽ dưới cái nhìn của ông, Thiện Tuân đã có chút khó coi, không sạch sẽ thì thôi, còn học đòi gây sự, rốt cuộc tìm được một người bạn trai, cũng là chuyện tốt. Nhưng liên quan đến kết hôn hình thức, vẫn không tỏ thái độ.
“Mẹ vừa đề cập đến là lờ đi luôn” Hứa Giai Lan nói trong điện thoại.
“Chờ thêm chút đi, ông ấy cũng không giục con kết hôn, cho ông ấy chút thời gian. Ba con suy cho cùng là vì thương con mà” An ủi Thiện Tuân như thế, “Ông ấy dọn dẹp phòng con đâu ra đấy, tự mình làm. Hôm qua lại mời người về, đổi cái giường đôi trong phòng khách với cái giường đơn của con” Vừa nói vừa cười.
Nghe được lời này, trong lòng Thiện Tuân cũng mừng.
Thiện Bồi Phong là con người mâu thuẫn, dẫn đến tình cảm của Thiện Tuân đối với ông cũng vô cùng phức tạp.
Có lẽ là vì sắp xếp trước công việc để nghỉ phép ba ngày, hai ngày nay Tiêu Quân Mạc đều rất bận rộn, trở về cũng hơi muộn. Thứ hai về đến nhà ăn cơm liền đi tắm rửa, game cũng không động vào, trực tiếp xem phim. Buổi sáng Thiện Tuân viết bản thảo, buổi chiều đi dã ngoại farm đầu người với Long Duyệt. Ăn cơm dọn dẹp đồ xong, lại online, Tần Duệ cũng có mặt, dùng YY mật cậu ta, bàn giao công việc, bảo cậu ta giúp login acc mấy hôm hắn về nhà.
Tần Duệ tỏ vẻ mình không chơi được cái trò đóng vai nhân vật.
『Tiểu Lâu』Khưu Tốc Tốc: Nói nhiều sai nhiều, mày nói ít thôi, gửi nhiều biểu cảm Sogou vào, về cơ bản đã nắm được tinh túy
Kiếm Khiếu | Tần Ca: …Tự định vị đúng là đơn giản thô bạo nhưng không thể nào phản bác
『Tiểu Lâu』Khưu Tốc Tốc:╭(╯^╰)╮
Kiếm Khiếu | Tần Ca: Tao chống mắt lên coi mày có thể cười được bao lâu
Group bang hội nhấp nhánh, click mở ra thì thấy Long Duyệt đang kêu người online vào kênh, trong bang có người đang ở dã ngoại sống chết với người ta. Bên Tần Duệ cũng nhận được thông báo chi viện của Kiếm Thất, hai người lần lượt vào kênh bang hội của [Tiểu Lâu Nhất Dạ], chuyển sang giao diện game, dựa theo chỉ thị bay đến bản đồ tương ứng, gia nhập đoàn của bang hội.
Vừa hỏi mới biết được, là hồi chiều farm mạng ở dã ngoại kết oán, có người lợi dụng khi thành viên trong bang lạc đàn, kết bè kết đảng đến báo thù. Lúc này nhân số online của [Tiểu Lâu] và [Kiếm Khiếu] cũng rất nhiều, Long Duyệt dựa theo class phân đoàn tương xứng, nhân số gấp hai đối phương, chưa đến mười phút đã đánh cho chạy một nửa, còn lại đều nằm trên mặt đất chửi người. Người của hai bang hội đã sớm miễn dịch với chuyện này, điểm hay của game này chính là quần chiến, vốn là mi giết ta ta giết mi, kỳ thật cũng có mấy phần tương tự với hiện thực, kẻ mạnh có quyền định đoạt. Trước đây Tiêu Quân Mạc cũng từng nói, thua thì là gà, phải nghĩ tới làm sao bò dậy khiến đối phương nằm sấp xuống, kẻ nằm phun nước miếng mãi mãi cũng chỉ bị áp bức.
Sự việc giải quyết, người bận việc đều bay qua bản đồ khác, còn có mấy người trước đây ở Mộng Phù Sinh đi theo Tiêu Quân Mạc và Minh Vũ nơi nơi làm ác thì nán lại, khẩu chiến với mấy trái tim thủy tinh nằm chết không dậy kia. Thiện Tuân lấy hiếu kỳ làm cớ mà ở lại, Long Duyệt nói: “Xem trò vui thì trốn ra sau, đừng để bọn nó nhảy lên rồi giết em”
Trang bị của tiểu Thuật sĩ vẫn chưa ép, thanh máu kia thật sự là thảm thương.
Chỉ thấy kênh game trước mặt nhảy ra một dòng chữ.
[Thục Trung hoan hỉ muội]: Tốc Tốc đừng sợ, ôm chặt chị nè
[Khưu Tốc Tốc]: (⊙o⊙) ôm chặt rồi
[Thục Trung hoan hỉ muội]: Bé ngốc này, đừng ôm ngực
Thiện Tuân: “…”
[Tần Ca]: …Vậy nên bình thường mấy người hay bổ não động tác nhân vật như thế à
Thiện Tuân chat mật hỏi Tần Duệ sao không thấy Diệp Chu Chu, đối phương nói gần đây Chu Chu tăng ca. Thiện Tuân lại quan tâm một hồi tình hình của hai người, Tần Duệ tỏ vẻ tiến hành tuần tự là tốt nhất, cậu ta không vội. Thiện Tuân buồn cười nói, mày sắp ba mươi rồi, người ta mới hai tư hai lăm, không mau lên là chạy theo tiểu thịt tươi (4) đấy. Tần Duệ nói mày thì biết cái gì, đàn ông ba mươi như nhành hoa (5).
Nghĩ đến Tiêu Quân Mạc, Thiện Tuân miễn cưỡng tán thành.
Bên này khẩu chiến còn chưa hạ màn, hệ thống thông báo sư phụ của ngài Ly Biệt Cùng Quân lên mạng.
Tiểu Thuật sĩ đương nhiên phải chân chó mật qua.
[Khưu Tốc Tốc]: (⊙o⊙) sư hổ
Đối phương lập tức gõ biểu cảm lạnh nhạt tới.
[Khưu Tốc Tốc]: (⊙o⊙) lâu rồi không được chơi chung với người
[Ly Biệt Cùng Quân]: Dạo này bận quá
[Khưu Tốc Tốc]: (⊙o⊙) sư hổ bận gì vậy ạ
[Ly Biệt Cùng Quân]: Bận chuyện sư nương con
Thiện Tuân: “…”
[Khưu Tốc Tốc]:!!!! Sư hổ theo đuổi được sư nương rồi ạ!!
Lúc gõ xuống hai chữ kia, tâm trạng hắn rất rối rắm
[Ly Biệt Cùng Quân]: Long Duyệt nói với sư phụ đẩy một đợt người, con vẫn đang xem chửi bới à?
[Khưu Tốc Tốc]: Vâng ạ, sức chiến đấu của chị Vui Mừng cùng Khúc Chung đều xảo quyệt lắm!
Đối diện không đáp lại, chưa đến mấy phút, Đao khách bạch phát hắc y từ xa chạy tới, khoảng cách dần dần rút ngắn, xuyên qua đám người chửi bới, dừng lại bên cạnh hắn. Một đám người đang khẩu chiến cũng ngừng lại chào hỏi anh, đương nhiên, là danh nhân server, còn là hình tượng tiêu cực, mấy cái bình xịt dưới đất kia cũng không quên ân cần hỏi thăm cha mẹ anh mấy câu. Tiêu Quân Mạc đáp lại với mấy người quen xong, hiếm thấy mà không để tâm đám người kia, chat mật với tiểu Thuật sĩ.
[Ly Biệt Cùng Quân]: Sư phụ phải ra ngoài mấy ngày, con chơi với bọn Long Duyệt, có gì không rõ cứ hỏi thẳng
[Khưu Tốc Tốc]: (⊙o⊙) sư hổ phải đi công tác ạ
[Ly Biệt Cùng Quân]: Ừ
[Khưu Tốc Tốc]: (*^__^*) con sẽ ngoan mà
Hiếm khi chủ động dẫn hắn đi làm mấy cái nhiệm vụ hằng ngày, hai người lại lên núi tuyết ở Côn Luân ngắm cảnh. Trước đây đều là đệ tử nói, sư phụ đáp, hôm nay sư phụ này có phần mất tập trung, ngay cả đáp cũng ít. Mặc cho tiểu Thuật sĩ lăn lộn bán moe thế nào, cũng không thấy anh đáp quá mười chữ. Sau đấy, trực tiếp không còn động tĩnh.
Côn Luân lại bắt đầu có tuyết rơi, tựa lông ngỗng, một hồi chếch đi một phương, một hồi lại xoay vòng rơi xuống, trên quần áo của tiểu Thuật sĩ và Đao khách lại không thấy có chút xíu màu trắng nào, hiệu ứng trong game vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó. Trước mắt họ là một sườn dốc, sâu không thấy đáy, bên cạnh có ao nước, trôi nổi mấy khối băng cùng hoa súng, phía sau ao nước là một hành lang đỏ thẫm.
Tiểu Thuật sĩ nói đến chán, đứng lên xoay quanh Đao khách. Thuận kim đồng hồ xong lại đến nghịch kim đồng hồ, tuần hoàn qua lại, mãi đến khi giọng điệu bất thiện kêu ngừng mới dừng lại, nhảy nhót tại chỗ hai phát, ngồi xuống đối diện anh. Bối cảnh là hồ sen, trắng xoa một mảnh, Thiện Tuân điều chỉnh góc độ mấy lần, tìm được góc thích hợp, liền kéo con chuột screenshot.
Lại thay đổi góc độ chụp rất nhiều tấm, lưu trong tệp “Sư đồ” tạo riêng.
Không ngờ rằng cửa thư phòng vang lên một tiếng kèn kẹt.
Máy tính vẫn còn ở giao diện folder, nhưng bối cảnh là toàn màn hình cửa sổ giao diện game, folder chỉ che được một nửa, vị trí bàn cùng cửa phòng có góc chín mươi độ, liếc cái là có thể quét thấy hết. Cho dù tốc độ tay hắn nhanh, thu nhỏ tệp lại, cũng không kịp thoát game.
Tiếng bước chân từ từ rút ngắn.
Người bên cạnh đứng lại tại chỗ một lúc lâu, không có bất cứ động tĩnh gì, Thiện Tuân quay đầu, thì thấy Tiêu Quân Mạc đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính, trên mặt như cười như không
Sự im lặng dài đằng đẵng.
Vẫn là Tiêu Quân Mạc thu hồi ánh mắt từ trên màn hình máy tính về trước, nói: “Không tìm thấy bật lửa, cho mượn cái”
Thiện Tuân sờ soạng bật lửa ra từ trong túi quần, Tiêu Quân Mạc nhận lấy, đem thuốc lá trong tay ngậm vào miệng, tách một cái, một ngọn lửa phụt lên từ đỉnh đầu bật lửa, đầu lọc tức khắc cháy đen, sương khói trắng ngà uốn lượn lên trên.
Vừa nuốt mây nhả khói vừa nhìn hắn cười, khiến cho lưng hắn bị cười đến rét lạnh, nhưng suy cho cùng cũng là Thiện Tuân, trên mặt cũng không lộ vẻ chột dạ gì. Thoải mái để anh nhìn một lúc, còn thò tay miết eo anh.
Tiêu Quân Mạc cũng không trốn: “Tôi đến xin lửa thật mà”
Thiện Tuân nói: “Ừm, tôi chơi mệt (6) thôi”
Tiêu Quân Mạc nói: “Độ cảnh giới của cậu thấp quá, cửa cũng không khóa”
Thiện Tuân nói: “Ước gì được anh yêu thương nhớ nhung, khóa cửa làm gì”
Tiêu Quân Mạc cười mấy tiếng không rõ, dụi đầu thuốc nói: “Đủ bà tám nha, sư nương”
Thiện Tuân cười nói: “Lòng bà tám ai ai cũng có”
Tiêu Quân Mạc hút cho xong nửa điếu thuốc, lại cúi đầu quét mắt nhìn giao diện game, rồi đi tắm rửa. Chưa đến mấy phút, Đao khách logout, Thiện Tuân cũng rời game, đóng máy tính, trở về phòng ngủ. Cửa phòng tắm đóng kín, có thể nghe được tiếng vòi hoa sen ào ào, Thiện Tuân nhanh nhẹn lột quần áo sạch sẽ, giẫm dép nhựa vặn cửa phòng tắm ——không khóa, vặn cái là mở.
Trong phòng tắm một mảng trắng xóa, xuyên qua tầng quấy nhiễu bán trong suốt, có thể nhìn thấy thân thể trần trụi cường tráng, da thịt màu mật ong ửng sáng của đối phương. Tiêu Quân Mạc nghe thấy tiếng động cũng không phản ứng gì, nhắm mắt ngửa đầu, ngấn nước theo đỉnh đầu chảy xuống, tóc bị nước thấm thành lát ép mỏng, ngay cả vầng tóc mai xưa nay ngắn mà cứng cũng ngoan ngoãn dán vào trán, ánh đèn phản chiếu, trông như thoa sáp chải tóc.
Đối phương không nhìn hắn, cũng không đuổi hắn ra ngoài, Thiện Tuân liền yên lặng đóng cửa, đi qua ôm lấy thắt lưng anh từ phía sau. Tiêu Quân Mạc không thèm để ý, duy trì tư thế gội đầu trước đấy, Thiện Tuân lại gần ngửi, không có mùi dầu gội đầu, duỗi tay đóng vòi sen lại, xoay người, lấy trên giá bóp chút dầu gội rồi quệt lên đầu anh.
Tiêu Quân Mạc không nhúc nhích.
Anh như trẻ con mặc cho hắn xoa đầu, còn cúi đầu để hắn gãi chân tóc trên gáy. Thiện Tuân nắm giữ lực rất tốt, không đau, cũng có thể gội sạch, tựa như mát xa đầu, cuối cùng ngừng tay mở vòi sen, Tiêu Quân Mạc còn cọ cọ lòng bàn tay hắn, như chưa đủ thoải mái.
Thiện Tuân lại nhẹ nhàng xoa ót anh mấy cái, để anh nhắm mắt lại, mở vòi sen xả sạch bọt. Làm sạch tóc, treo vòi sen về, lại lần nữa ôm lấy eo anh từ sau lưng, mặc cho nước ấm gột rửa cơ thể hai người. Cằm gác lên vai Tiêu Quân Mạc, ngậm vành tai anh, Tiêu Quân Mạc co rúm lại, duỗi lòng bàn tay che lại mu bàn tay của Thiện Tuân.
Thiện Tuân cũng không giục anh nói chuyện.
Dù sao tiểu Thuật sĩ xác thật moi ra không ít chuyện, liên quan đến hai người họ, cứ thế mà chọc thủng, ít nhiều đều có chút mất thể diện. Thiện Tuân rút tay ra, lại bóp chút sữa tắm, xoa bọt cho anh từ cổ trở xuống. Lúc xoa đến ngực thuận tiện ấn nhéo hai đầu nhũ, bị Tiêu Quân Mạc bắt được tay mới an phận. Chờ đến khi Tiêu Quân Mạc thả ra, đôi tay kia lại tiếp tục đi xuống, lúc sờ đến mông lại xoa bóp một phen, chờ đến khi xoa bọt toàn thân xong, hô hấp của Tiêu Quân Mạc đã có chút rối loạn.
Thiện Tuân suy nghĩ một chút, lại bóp ít sữa tắm, tách một bên cánh mông của anh ra, thấy anh cũng không phản kháng, liền nhét ngón trỏ vào. Tiêu Quân Mạc chống tay lên vách tường, mở chân ra một chút. Thiện Tuân vừa nhào nắn mông thịt anh, vừa móc ngoáy trong tràng đạo, chậm rãi thêm ngón tay, chờ đến khi ba ngón đi vào, lại căng ngón tay ra, nội bích non mềm bị kéo căng, cửa mình hơi co lại. Thiện Tuân vừa cong vừa hoạt động một phen, nghe thấy hô hấp anh càng ngày càng nặng, thi thoảng bật ra mấy tiếng rên rỉ. Cảm giác tràng đạo nới lỏng, Thiện Tuân rút tay ra, nhấc dương v*t, quy đầu tì lên cửa mình, cúi đầu hôn vai anh một cái, ưỡn eo, chôn vào nửa đoạn chùy.
Hai người đều có vẻ nóng vội, không bao lâu cả cây đi vào, hai tay Tiêu Quân Mạc chống trên vách tường thở ồ ồ, hơi đong đưa eo, giục hắn di chuyển. Thiện Tuân lấy tay vòng qua vò ngắt hai đầu v*, đong đưa vòng eo đâm rút. Tiêu Quân Mạc há mồm khẽ than, bảo hắn nhanh hơn, Thiện Tuân ngoan ngoãn chỉ đâu đánh đó, tăng nhanh tốc độ, lực cũng lớn hơn. Chờ đến lúc va vào tuyến tiền liệt, tiếng thở dốc của hai người hòa làm một, chân Tiêu Quân Mạc có hơi nhũn ra, Thiện Tuân liền dành ra một tay ổn định bắp đùi anh.
Không gian phòng tắm nhỏ, hiệu quả dội lại rất mạnh, giống như tiếng thở dốc, than nhẹ, gào thét lúc tình ái đến cao trào, tiếng cánh mông va chạm bành bạch truyền qua truyền lại trong studio. Thiện Tuân trước kia cùng từng chơi ở phòng tắm, nhưng chưa bao giờ có cảm giác sảng khoái như vầy, tiếng gọi giường của Tiêu Quân Mạc được khuếch đại vô hạn, quả thật biến thành xuân dược, hắn một khắc cũng không muốn dừng lại, hận không thể nuốt người trước mắt vào bụng.
Cao trào qua đi, hai người ôm dính trên vách tường, tiếng thở hổn hển không ngừng lượn vòng trong phòng tắm, dần dần buông thõng, rồi yếu đi. Cuối cùng, Thiện Tuân khẽ cắn một ngụm trên vai anh, rút dương v*t ra, nhìn hỗn hợp tinh dịch và sữa tắm chảy ra từ lỗ nhỏ không khép lại được, thịt huyệt nương theo tiếng thở dốc mà co lại, lộ ra màu đỏ.
Thiện Tuân theo bản năng nhìn nhiều thêm mấy lần.
Mãi đến khi Tiêu Quân Mạc thúc giục, hắn mới lấy vòi sen, một ngón tay vói vào trong tràng đạo móc ngoáy, rửa sạch thứ nọ ra, lại dùng nước gột sạch. Lăn qua lăn lại xong, tinh thần Tiêu Quân Mạc vậy mà cũng không tệ lắm, nhìn hắn treo vòi sen về, liền bóp chút dầu gội ra lòng bàn tay, kêu hắn xoay người. Thiện Tuân ngẩn người, anh liền cười mắng: “Bớt kì kèo đi, tôi buồn ngủ rồi”
Chầm chậm xoay người, đôi tay kia liền xoa đỉnh đầu hắn, mở vòi sen thêm chút nước, xoa nắn một hồi, bọt nổi lên, hắn không thể không nhắm mắt lại. Tiêu Quân Mạc lại đưa tay ép tóc mái hắn về sau, cũng vuốt tóc gần lỗ tai lên trên, có bọt chảy xuống tai, không cần Thiện Tuân mở miệng, đã bị anh chùi sạch.
Nhưng không quan tâm phía trước, trên mí mắt hắn đều là bọt.
Lực có hơi lớn, vò cho hắn lung la lung lay như con lật đật, lại hậu tri hậu giác hơi giảm lực, nhưng vẫn mạnh.
Tay chân vụng về.
Thiện Tuân vẫn rất hưởng thụ, cũng rõ ràng là người này nguôi giận rồi.
Cứ bảo tính anh quái gở, nhưng trong những người Thiện Tuân từng gặp, anh là người dễ dụ, dễ thỏa mãn nhất.
Chú thích:
(1) Phong hoa tuyết nguyệt “ 风花雪月 ”: nguyên chỉ cảnh đẹp tự nhiên của bốn mùa “Xuân có trăm hoa thu có trăng, hạ có gió mát đông có tuyết”, sau chỉ thơ văn lời lẽ hoa mỹ, nội dung suông, cũng chỉ chuyện tình ái cùng cuộc sống ăn chơi chè chén.
(2) 1/10: Ngày quốc khánh của Trung Quốc
(3) Downtempo: Một nhánh của chillout (Dòng nhạc thư giãn). Downtempo là một thể loại âm nhạc điện tử tương tự như môi trường xung quanh. Đôi khi những nhịp đập là phức tạp hơn và nhiều hơn nữa. Tốc độ thường chậm hơn so với nhạc dance điện tử truyền thống. Do cảm giác thư giãn và thường gợi cảm hay lãng mạn nhất của âm nhạc downtempo, nó là một hình thức phổ biến của nhạc nền trong ‘phòng thư giãn ‘ của bữa tiệc khiêu vũ, và nhiều quán cà phê.
(4)Tiểu thịt tươi “ 小鲜肉 ”: cách gọi của fan Trung Quốc với sao nam Hàn Quốc, ngược lại tiểu hoa đán là cách gọi của sao nữ. Tiểu thịt tươi chỉ những chàng đẹp trai, trẻ tuổi. Bình thường chỉ đàn ông trong độ tuổi 18-30 tính cách thuần lương, không có quá nhiều kinh nghiệm tình cảm, đồng thời diện mạo tuấn tú
(5) Câu đầy đủ là Đàn ông ba mươi như nhành hoa, phụ nữ ba mươi như bã đậu ( 男人三十一枝花, 女人三十豆腐 渣). Việt Nam cũng có câu tương tự: Trai ba mươi tuổi còn son, gái ba mươi tuổi đã toan về già
(6) Nguyên văn Ngoạn thoát “ 玩脱”: phương ngôn Phúc Kiến, ý chỉ cơ thể hư thoát, không có năng lượng, chơi đùa phát hỏa. Bình thường chỉ chơi game, mê muội mất ý chí