logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Một đường đi tới, trong các thế lực của tinh không Sơn Hải này, Mạnh Hạo cùng Hứa Thanh thấy được từng thân ảnh quen thuộc năm đó, thấy được rực rỡ của từng người sau luân hồi.

Bọn họ thấy được Chỉ Hương, nàng trở thành công chúa quốc gia phàm tục, thấy được Lý Linh Nhi, nàng bái nhập một tông môn, trở thành đệ tử thân truyền duy nhất trong tông môn này.

Thấy được Vương Hữu Tài, hắn là một tán tu, sát khí tràn ngập, đánh ra uy danh của mình.

Thấy được Đổng Hổ, hắn cư nhiên trở thành đệ đệ Vương Hữu Tài, cùng với Vương Hữu Tài, trong giới tán tu, thanh danh hiển hách!

Thấy được Thái Dương Tử, thấy được rất nhiều thân ảnh quen thuộc.

Còn có Hải Mộng Chí Tôn, nàng kiếp trước tu hành, kiếp này lựa chọn phàm tục, thành thân, sinh con, tràn đầy hạnh phúc... Còn có Địa Tạng, hắn ở trong thế giới phàm tục trở thành phủ nha cương trực công chính, vì dân giải oan!

Còn có Đan Quỷ, trình độ đan đạo của hắn, là thiên phú luân hồi cũng không thể biến đổi, trở thành thiên kiêu Đan Tông được khen là hiếm thấy trong tông môn đan đạo lớn nhất trong tinh không này.

Phàm Đông Nhi trở thành thủ lĩnh phản loạn trong thế giới phàm tục, mang theo vô số dân chúng, phản kháng chính sách tàn bạo, mặc dù là người phàm nhưng trên người nàng lại ngưng tụ khiến cho ánh mắt mọi người đều tin phục.

Phương Du cùng Tôn Hải, hai vợ chồng này dường như có duyên, cho dù luân hồi cũng không dứt, rõ ràng ở hai tông môn xa vời, nhưng dưới vận mạng, một ngày nào đó gặp nhau...

Còn Kha Vân Hải cùng Kha Cửu Tư sau khi luân hồi dưới trợ giúp của Mạnh Hạo lại trở thành cha con, phụ từ tử hiếu, tiếp theo chi tình cha con năm đó.

Loading...

Tất cả thân ảnh trong con đường Mạnh Hạo đi, trong tinh không Sơn Hải này, trong mắt của hắn đều có thể nhìn thấy.

Trong những người này, có lựa chọn phàm tục, có lựa chọn tu hành, nhưng vô luận là thế nào, trên người bọn họ đều có chúc phúc của Mạnh Hạo, đều có sủng ái của tinh không này, bọn họ đều sẽ vui vẻ.

Tiếng động cười vui quanh quẩn, trong Sơn Hải Giới của quá khứ, tất cả hồn chủng luân hồi đều như thế, Mạnh Hạo nhìn thấy bọn họ vui vẻ, hắn cũng cười không ngừng.

Loại vui vẻ này từ khi nguyền rủa bắt đầu đã hủy theo Mạnh Hạo.

Hắn thấy được nữ nhi của Sở Ngọc Yên, Mãn Nhi, nha đầu kia sau khi luân hồi, vẫn lựa chọn tu hành, hôm nay là một trong những thiên chi kiều nữ các thế lực cường đại nhất trong tinh không. Trên người của nàng có Mạnh Hạo thân là yêu của phụ thân, nàng đích thật là thiên chi kiều nữ, bởi vì phụ thân nàng là ý chí tinh không này.

Chó ngao thủy chung ở bên cạnh nàng, bồi nàng tiếp tục lớn lên.

Ngóng nhìn Mãn Nhi, nhìn nụ cười vui vẻ của Mãn Nhi, trong mắt Mạnh Hạo nhu hòa, nhấc tay lên, hắn trong thần hồn của Mãn Nhi để lại một ấn ký, đó là ấn ký của hắn, có ấn ký này, liên hệ cha con cho dù Mạnh Hạo rời đi xa thế nào cũng sẽ không ngừng.

Sâu trong vũ trụ, có lẽ rực rỡ, có lẽ phồn hoa nhưng cũng chứa hung hiểm vô cùng, Mạnh Hạo có thể mang theo Hứa Thanh cùng đi, nhưng hắn càng hi vọng, tất cả thân nhân cùng bằng hữu của mình ở nơi này, lưu lại trong tinh không, hắn đến... bảo vệ.

Bởi vì nơi này là nhà hắn, bởi vì những người này là người nhà của hắn.

- Bọn họ rất vui vẻ. Hứa Thanh nắm tay Mạnh Hạo, nhẹ giọng nói, Mạnh Hạo gật đầu, mang Hứa Thanh đi càng đi càng xa.

Trên đại lục ở một nơi tinh không, nơi này thời tiết thay đổi, truyền thuyết là bởi vì kỷ nguyên trước, nơi này đã từng có một đóa hoa lớn, bên trong có hai thế giới băng hỏa bất đồng, khiến cho nơi này miễn là xuất hiện trong thiên địa, trong một năm một nửa là tuyết bay liên miên, một nửa kia là nóng bức chí cực.

Hoàn cảnh như vậy khiến cho mọi ngươi nơi này tính tình rõ ràng giống nhau, tu hàng phần nhiều cũng bởi vì băng hỏa lần lượt thay đổi nên cũng có chỗ độc đáo.

Lúc này, vị trí trung tâm thế giới này, nơi đó có một ngọn núi, núi này nửa băng tuyết nửa xích viêm, duy chỉ có vị trí đỉnh núi, nơi này bốn mùa như xuân.

Một thanh niên, khoanh chân ngồi ở chỗ kia, mang nụ cười trên mặt, trong mắt ngưng tụ sâu sắc, nhìn phương xa, hắn gọi là Thủy Đông Lưu, hắn sinh ra không phải tên này, tên này do hắn tự mình nói lên, hắn nói tất cả mọi người rằng tên hắn vốn là... Thủy Đông Lưu.

Hắn trên đại lục này, đệ tử một tông môn nhỏ, ngày thường hắn không theo tu hành, nhìn phương xa, mỉm cười như đợi cái gì.

Có người hỏi hắn, đang chờ cái gì.

- Ta đang đợi cố nhân, hắn hẳn đang rời đi, nhưng trước khi rời đi, hắn sẽ đến cáo biệt ta. Mỗi một lần, hắn đều trả lời như vậy.

Ngày lại ngày trôi qua, hắn ngồi ở nơi này, nhìn một bên tuyết bay, nhìn một bên nóng bức, cho đến một này, trong mắt hắn xuất hiện ánh sáng, xoay người lại, hắn cười.

- Đã lâu không gặp.

Thân ảnh Mạnh Hạo cùng Hứa Thanh, khi lời nói Thủy Đông Lưu truyền ra, từ trong hư vô đi tới, xuất hiện ở trước mặt Thủy Đông Lưu, nhìn Thủy Đông Lưu, Mạnh Hạo cũng cười như vậy, ôm quyền, cúi đầu thật sâu.

Cúi đầu này, đã bái chính là phương pháp phá giải lời nguyền của Thủy Đông Lưu năm đó, đã bái chính là tôn kính đối với Thủy Đông Lưu.

Thủy Đông Lưu cười to, tiếng cười quanh quẩn, có chút vui vẻ.

- Gặp lại cố nhân, làm người sinh ra chuyện may, ta sớm đã bói cho ngươi một quẻ, chuyến này... ngươi nhất định rực rỡ vũ trụ, còn nơi này, lão phu còn ở, hết thảy không lo gì!

- Đa tạ tiền bối. Mạnh Hạo hít sâu, đối với việc Thủy Đông Lưu có thể khôi phục ký ức, Mạnh Hạo không bất ngờ, Thủy Đông Lưu là một kỳ nhân, vô luận đã từng Cửu Phong hay hồn đến từ nơi xa lạ, bọn họ dung hợp cùng một nơi, đối với Sơn Hải Giới, đối với Mạnh Hạo, đối với vùng tinh không này, cũng có tình cảm như Mạnh Hạo.

Hứa Thanh bên cạnh Mạnh Hạo, cũng cúi đầu với Thủy Đông Lưu, đối với lão nhân này, nàng từ đáy lòng tôn kính.

Thủy Đông Lưu cười lắc đầu, cẩn thận nhìn Mạnh Hạo, lại nhìn Hứa Thanh một chút, ánh sáng trong mắt rơi trên người Anh Vũ, trong mắt hắn thâm thúy, rất lâu sau đó, hắn chậm rãi nói.

Hắn nhìn thoạt trẻ nhưng thanh âm lại già nua vô cùng, ẩn chứa lực lượng của năm tháng.

- Anh Vũ này, cùng La Thiên đến từ... một nơi, nó quên mất quá khứ, phong ấn chính mình, cùng nó bước chân vào vũ trụ, ngươi đã tới đỉnh phong, nhưng rất lâu trước đây, có người nói cho ta biết.

- Hắn nói đạo không giới hạn. Thủy Đông Lưu lắc đầu, lần nữa nở nụ cười, khi đứng dậy, hướng về phương xa mà đi, một bước vào bầu trời, một bước vào hư vô, càng chạy càng xa...

Thân thể Anh Vũ chấn động, trong mắt mờ mịt, dường như nhớ lại gì đó, nhưng lại mê mang, hồi lâu, thanh âm Mạnh Hạo truyền vào tai nó.

- Không nên nghĩ nữa, sau này... ta giúp ngươi tìm dấu vết thất lạc.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn