“ Cô bị bệnh à, con sau này còn có thể có, mạng thì chỉ có một.” Cô ta nghĩ không hiểu, Ngôn Tiểu An người phụ nữ này rốt cuộc nghĩ gì thế, “ Lại nói, cô bị bệnh này, cô không suy nghĩ cho bố mẹ mình à? Ngôn Tiểu An, bỏ đứa con đi, chấp nhận phương án trị liệu ung thư dạ dày mà bác sĩ chỉ định, cô còn có cơ hội sống. Nhưng nếu như cô vẫn cố chấp, giữ lại đứa bé này, mạng sống của cô sẽ không giữ lại được đâu.”
Ngôn Tiểu An cụp mắt xuống, mãi một hồi lâu mới ngước mắt nói, “An Lan,........Chi Tinh từ nhỏ đã mất bố mẹ, bố mẹ tôi đón cô ấy về nhà nuôi, bố mẹ tôi đã coi cô ấy như con của mình từ lâu rồi.
Từ sau khi Chi Tinh đi Pháp, bố mẹ tôi tức giận, cũng không quan tâm đến tôi nữa, đuổi tôi ra khỏi nhà......sau này có Chi Tinh chăm sóc họ, công ty và tài sản nhà họ Ngôn, đều cho Chi Tinh hết.”
An Lan nghe mà tim co thắt lại, người phụ nữ trước mắt này, Ngôn Tiểu An với lời đồn đại hoàn toàn không giống nhau.
Tập đoàn Ngôn Thị, sản nghiệp lớn như thế, nói cho Ngôn Chi Tinh là cho Ngôn Chi Tinh, mắt cũng không chớp, phụ nữ như thế, thật sự đã ép em họ mình rời đi sao?
“ Thế còn Lục Vân Trạm?” An Lan hỏi.
Lời còn chưa hết, đã nhìn thấy người phụ nữ bệnh tật này lắc đầu lia lịa.
“ Đừng cho anh ấy biết. Nếu như anh ấy biết, nhất định sẽ không để tôi giữ lại đứa con này..... An Lan, tôi biết yêu cầu của tôi rất vô lễ, nhưng tôi không còn lựa chọn, An Lan, tôi xin cô, xin cô thay tôi giữ bí mật này. Chi Tinh sắp về rồi, cô cũng nhìn thấy, Lục Vân Trạm hôm nay bảo tôi mang quà chia tay này tặng cho cô......anh ấy rất để ý Chi Tinh.”
“ Ngôn Tiểu An, tôi nói cho cô biết một việc. Giữa tôi và Lục Vân Trạm, trong sạch, không như những lời đồn đại bên ngoài, nhưng anh ta đến một sợi tóc cũng chưa chạm vào của tôi. Anh ta đối với tôi như thế, cũng giống như những vụ tai tiếng tình dục trước khi gặp tôi thôi.
Ngôn Tiểu An, có lẽ Lục Vân Trạm không giống như những gì cô nói, hận cô như thế, ít nhất.....anh ta chạm vào cô, cô mang thai con của anh ta.”
Loading...
Ngôn Tiểu An mặt đầu đau khổ: “ Cô không hiểu, anh ấy chạm vào tôi, chỉ là vì hận tôi.” Đối với những lời mà An Lan nói, Ngôn Tiểu An không khỏi ngạc nhiên, nhưng....
“ Anh ấy chưa chạm vào cô, chỉ là vì Chi Tinh, không phải vì tôi.”
“ Từ nay về sau, cô chuẩn bị thế nào? Sinh đứa trẻ ra? Ai nuôi?”
“ nếu như, nếu như tôi thật sự có thể sinh đứa bé này ra, An Lan,...tôi vẫn muốn cầu xin cô một việc.” Ngôn Tiểu An nắm lấy tay An Lan, giống như nắm một cọng cỏ cuối cùng: “ Tôi biết, tôi làm như thế, rất không nên, rất không phải đạo, nhưng, tôi không còn ai để cầu cứu nữa.” Nhưng nếu như còn có người khác, cô cũng sẽ không cứu An Lan.
“ Nếu như đứa trẻ này có thể bình an sinh ra, xin cô giúp tôi đem đứa bé này đến nhà bố mẹ tôi, cô nói, cô nói là tôi không biết xấu hổ,đã mang thai đứa con với một người đàn ông khác, cầu xin bọn họ nuôi đứa bé lớn lên thành người.”
An Lan có thể hiểu được tại sao Ngôn Tiểu An lại nói ngược với sự trong sạch của mình, nói là mang thai con của người khác, nhưng lại không nói ra cha đẻ của đứa bé, Ngôn Tiểu An là không muốn đứa bé này làm rào cản giữa Lục Vân Trạm và Ngôn Chi Tinh chăng?
Cũng vì hiểu ra, An Lan mới cảm thấy tức giận, đứng giận quát mắng: “ Tôi thật đen đủi, gặp phải kẻ điên như cô, vô duyên vô cớ rõ lắm phiền phức.
Lúc này, điện thoại của Ngôn Tiểu An vang lên.
“ Cô đang ở đâu? Làm có chút việc mà lâu thế à?”
Ngôn Tiểu An liếc nhìn An Lan, mới nói vào trong điện thoại: “ Tôi đang ở chỗ cô An, lập tức về ngay.”