Có lẽ ở trong ý thức của nó, Tần Phong sẽ không tổn thương nó!
Thuận lợi hoàn thành khế ước, Tần Phong cũng biết được rất nhiều việc về Tiểu Bạch.
Cũng may, điều khiến hắn thở phào là Tiểu Bạch thật sự không phải chó, mà là một loại cáo.
Một loại Cửu vĩ hồ có huyết thống rất cường đại, còn là Ngân hồ số lượng cực kỳ ít ỏi, có thể khống chế dị năng không gian.
Thậm chí, hiện tại Tần Phong có thể từ ý thức lực cảm giác được Tiểu Bạch bẩm sinh đã nắm giữ một không gian kích cỡ một mét, không gian này rất ổn định có thể cất giữ đồ vật, gần như tương đương với Không gian trụy.
Chỉ một năng lực như vậy cũng đủ khiến giá trị của bản thân Tiểu Bạch tăng vọt, thậm chí khiến rất nhiều người cướp đoạt.
“Sau này cố gắng ít dùng dị năng không gian đi, ngươi còn nhỏ, chú ý bảo vệ bản thân!”
Tần Phong sờ trán Tiểu Bạch, có lẽ vì khế ước nên sự ỷ lại của Tiểu Bạch với Tần Phong càng rõ ràng hơn, Tần Phong cũng có thể cảm ứng được một số suy nghĩ của Tiểu Bạch.
“Ríu rít!” Tiểu Bạch nhanh chóng đồng ý, trong tầm mắt của nó tất cả đều mới lạ, lời nói của Tần Phong cũng là dạy bảo, nó sẽ không vi phạm.
Tần Phong vuốt ve lông tơ của nó một chút, lúc này mới ngồi xếp bằng tu luyện Minh tưởng thuật và Hấp Tinh quyết.
Loading...
Mấy ngày sau đó Tần Phong và Tiếu Tĩnh đều ra ngoài đi săn, vì Tiếu Tĩnh đã thức tỉnh dị năng cũng không chỉ thu thập tài liệu da mỏng nữa, mà đã bắt đầu tham gia chiến đấu.
Tuy liên tục mạo hiểm nhưng Tiếu Tĩnh vẫn kiên trì chống đỡ, vì thế bắp chân của nàng suýt bị đâm xuyên qua, trên người cũng có thêm một vài vết cào vết đụng.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến tình hình, trong vòng vài ngày Tiếu Tĩnh đã tích lũy đủ tám vạn tệ, không chỉ thế còn có thể ra rất nhiều.
Nàng cũng không giữ lại tiền mà đổi quần áo tác chiến còn có một thanh trọng kiếm, tuy còn chưa có nội công của cổ võ giúp đỡ lại đã mạnh mẽ đầy lực lượng.
Thật ra trong khu trồng trọt có rất nhiều người hơi đỏ mắt nhìn thành quả chiến đấu của Tần Phong và Tiếu Tĩnh, nhưng sau khi được chứng kiến trận chiến của hai người họ, một vài người lại nhượng bộ lui binh.
Hai người bọn họ đang liều mạng để chiến đấu.
Đương nhiên, bọn họ không biết cách tự tìm đường chết mà bọn họ đang nghĩ, lại chỉ là trò trẻ con trong mắt Tần Phong mà thôi.
Lực lượng trên nhục thể của Tần Phong đã đạt tới đoạn G3, nhưng Hấp Tinh quyết lại có thể bộc phát ra công kích gấp mười lần, những Tuyến xà này chỉ là gà đất chó sành.
Sau khi Tiếu Tĩnh thức tỉnh, lực lượng cũng nhanh chóng tăng trưởng.
Đương nhiên, dù là tốc độ, năng lực phản ứng hay kinh nghiệm chiến đấu, Tiếu Tĩnh đều kém hơn rất nhiều, nhưng một mình đi ra ngoài giết hung thú đã không thành vấn đề.
Nghe lời nói của Tần Phong, Tiếu Tĩnh cũng hơi ngạc nhiên nhưng nàng cũng không phải người tham lam, trên mặt đất đã có hơn ba mươi bộ xác Tuyến xà, Tiếu Tĩnh cũng gật đầu: “Được!”
Tiếu Tĩnh lấy ra dây thừng cột những con Tuyến xà kia lại, kéo về phía trước, tất nhiên Tần Phong cũng mang đi một nhóm, mượn được xe của quân đội nên hai người cũng không cần phân giải ở dã ngoại, trực tiếp mang hết về là được.
Nhưng lúc cách xe khoảng trăm mét, ánh mắt Tần Phong trở lên lạnh lùng.
“Chi!” Thừa Bắc kêu lên một tiếng, trong tiếng kêu đầy ý uy hiếp, tức giận và sát khí.
Tần Phong buông Tuyến xà và balo tác chiến xuống.
“Sao thế?” Tiếu Tĩnh không rõ cho lắm.
“Nhưng đứng chờ ở đó, đừng đến đây!” Bóng dáng của Tần Phong đột nhiên biến mất.
Hoặc phải nói cả người hắn biến thành một mảnh bóng mờ màu xám, trốn dưới cái bóng của cây cối núi đá khiến người ta không nhìn thấy.
Dù là Tiếu Tĩnh cũng không thấy Tần Phong biến mất như thế nào.
Đây là lúc trước Tần Phong hấp thu một vài phù văn nguyên tố màu xám, xuất hiện dị năng thứ hai.
Tần Phong lấy tốc độ cực nhanh lướt qua trăm mét, lúc đến gần xe thật sự thấy có người mai phục trong bụi cỏ.
Thậm chí có một người cầm súng chặn đường cách trăm thước.
Lúc này, Tần Phong đã tiếp cận một người trong đó, đối phương nằm bò trong bãi cỏ dường như cũng cảm thấy buồn bực, đang kết nối thiết bị thông tin nói chuyện.
“Lão đại, chúng ta phải chờ đến khi nào, sao hai người kia còn chưa trở lại!”
Hiển nhiên trong máy bộ đàm còn có những người khác, có lẽ là vì xác định kẻ địch sẽ không xuất hiện, máy truyền tin của hắn ta chỉ điều chỉnh rất nhỏ lại không thay đổi hệ thống.
“Hôm nay trời sẽ mưa, chắc hai người kia sẽ về sớm, vận khí của chúng ta không tệ lại gặp được hai con dê béo!”
Giọng nói tham lam truyền đến, Tần Phong đã xác định những người này đang nhắm vào mình.
Chỉ không biết bọn họ muốn ăn cướp một lần, hay là muốn giết người diệt khẩu.
Dù như thế nào đều là việc mà Tần Phong không chấp nhận được.
“Lão đại, làm vậy có phải không tốt lắm không, gần đây hai người kia đã có số hiệu trong căn cứ! Đặc biệt là nữ nhân đó, hiện tại khá thân thiết với Lý Văn!”
Lý Văn là đội trưởng binh sĩ khu vực trồng trọt.
“Chỉ là hai tên nhóc con còn chưa gia nhập năng lực giả mà thôi, giết cũng không có trách nhiệm gì, dã ngoại hoang vu ai phát hiện chứ!”
“Đúng, dựa vào cái gì ngày nào hai người bọn họ đều thu được nhiều chiến lợi phẩm như vậy, chúng ta liều sống liều chết cũng không mua được vũ khí tốt!”