Không ngờ Tiểu Bạch lại thức tỉnh năng lực như vậy.
Nhưng nghĩ đến thông đạo không gian lúc Tiểu Bạch xuất hiện, có lẽ đây là năng lực của mẫu thân Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch lại là dị thú không gian sao?
Thật sự khiến Tần Phong quá bất ngờ.
“Chi!” Tiểu Bạch xuất hiện trong không gian, thấy Tuyến xà đã tử vong lập tức tỏ ra bất mãn, nó nhảy nhót xung quanh Tuyến xà mấy lần như không tìm được thứ mình thích, hoặc là Tuyến xà quá lớn khiến Tiểu Bạch căn bản không thể hạ miệng được.
“Quá nguy hiểm!” Tần Phong trách móc, giọng điệu không tốt lắm, đôi mắt đen láy như lưu ly của Tiểu Bạch bao phủ một lớp sương mù, uất ức cúi đầu.
“Được được!” Tần Phong không nhịn được sờ trán Tiểu Bạch, sau đó cầm dao găm bước tới phân chia Tuyến xà.
Lần này hắn mang theo rất nhiều túi, phân giải răng độc, cất mật rắn vào trong bình, lột da rắn cất đi.
“Ngươi có sợ rắn không?” Tần Phong mở miệng nói.
Thật ra chân Tiếu Tĩnh đã run rẩy, nhưng Tần Phong nói như vậy khiến Tiếu Tĩnh gần như nghiến răng nói theo bản năng: “Không sợ!”
Loading...
Tần Phong gật đầu nhìn quanh một chút, mang theo xác Tuyến xà đến một phương hướng khác.
Tiếu Tĩnh đuổi theo hắn, hoàn toàn không biết Tần Phong muốn làm gì.
Tần Phong chặt xác Tuyến xà, dùng mũi tên xâu thành một chuỗi, trực tiếp đốt một cái dầu than lửa.
Than lửa lập tức bùng lên ngọn lửa to bằng chậu rửa mặt trẻ con, Tần Phong cầm chạc cây bên cạnh dựng lên để nướng thịt rắn.
Chẳng mấy chốc, hương thơm thịt rắn tỏa ra.
“Ừng ực!”
Tiếu Tĩnh chật vật nuốt nước bọt, sáng nay nàng còn chưa ăn cơm
“Ăn chút đi!” Tần Phong đưa cho Tiếu Tĩnh một xiên, lại nướng thêm một xiên thịt rắn, dù sao Tuyến xà rất lớn đủ cho một người ăn no nê.
“Cảm ơn!” Tiếu Tĩnh cũng không khách sáo, nhận lấy bắt đầu ăn.
“Ăn nhiều một chút, thứ này có thể tăng thể chất, nếu ngươi muốn chiến đấu không thể thiếu thể lực.”
“Ừ ừ!” Tiếu Tĩnh ăn càng nhanh hơn.
Chất thịt của Tuyến xà rất ngon, hơn nữa ăn vào dạ dày ấm áp, cũng không biết có phải tác dụng tâm lý hay không, Tiếu Tĩnh thật sự cảm thấy cả người tràn đầy lực lượng.
Nàng còn đang trong thời kỳ thức tỉnh, mấy ngày nay chẳng những không rèn luyện mà đồ ăn cũng không ngon miệng gì, thịt rắn vừa vào dạ dày lập tức bị phân hóa thành năng lượng, như muốn bổ sung tổn thất nhiều năm của nàng.
“Chi!” Tiểu Bạch lại kêu lên.
“Kêu nhỏ chút!” Tần Phong giơ nỏ tay lên, cùm cụp một cái đã đeo tên nỏ.
Tiếu Tĩnh trợn to mắt nhìn quanh, ba con Tuyến xà đang xoay xung quanh, bò về phía bọn họ.
“Đúng rồi, sau này ngươi đi một mình đừng nướng rắn ở dã ngoại!”
Tần Phong nhắc nhở, Tiếu Tĩnh chật vật nuốt xuống một miếng thịt, trong tay nắm một cây cốt thép.
Nàng đột nhiên nhớ đến lúc học tập kiến thức sinh tồn dã ngoại ở học viện trung đẳng có một điều, dù thịt rắn ăn ngon cũng không được nướng ở dã ngoại, mùi hương sẽ lan ra một cây số, tất cả loài rắn sẽ đến theo mùi hương.
Một cây số xung quanh khu vực gieo trồng sẽ có bao nhiêu Tuyến xà?
Nghĩ đến đây, Tiếu Tĩnh sợ đến nổi da gà, nàng nhìn về phía Tần Phong cảm giác đối phương điên rồi.
Tất nhiên Tần Phong không điên.
Vùng dã ngoại gần Thừa Dương thị đã được coi là nửa khu vực an toàn, tiến hành đi săn ở chỗ như vậy muốn tìm con mồi để chiến đấu cũng khó khăn, vậy trực tiếp dùng cách đơn giản nhất không phải càng tốt hơn sao.
Huống chi, hắn đang muốn thử uy lực của Hấp Tinh quyết một chút.
Thật ra Tuyến xà cũng không dễ đánh giết, sinh mệnh lực của thứ này cực mạnh nhưng có mạnh hơn cũng khó tránh khỏi mũi tên chuẩn xác của Tần Phong.
“Vèo!”
“Vèo!”
“Vèo!”
Tần Phong ấn cò súng của tên nỏ trong tay, mũi tên bay đi bắn thẳng vào đầu Tuyến xà, ba con Tuyến xà kia bị đóng đinh trên mặt đất.
Tuyến xà giãy giụa thân thể nhưng chẳng mấy chốc đã mất sức lực, Tần Phong dùng cách giống như vậy lại bắn chết hai con khác.
Tiếu Tĩnh nhìn động tác của Tần Phong chỉ cảm thấy trong lòng run rẩy, trong lòng càng khâm phục hơn.
Tiếu Tĩnh rút con dao găm trên giày đi núi ra, trực tiếp ném đến.
“Cho ngươi con dao găm này, chút nữa ngươi phân giải bọn nó thu thập tài liệu giống như ta vừa làm!”
“Ừm!” Tất nhiên Tiếu Tĩnh cũng cảm thấy thanh cốt thép trước đó của mình quá trẻ con, vội vàng nắm lấy dao găm, ba con rắn đã dừng co giật, nàng kéo đến giơ tay chém xuống, thu thập toàn bộ tài liệu có thể sử dụng.
Tiếu Tĩnh thật sự tài giỏi, dù nàng chưa từng giết Tuyến xà nhưng làm đồ ăn lại là người lành nghề.
“Đây đều là nguyên liệu nấu ăn, đều là nguyên liệu nấu ăn!” Tiếu Tĩnh tự an ủi mình, ra tay càng không chút do dự.
Tần Phong nhìn dáng vẻ của nàng cũng vừa ý gật đầu, nghiêm túc đối phó với nguy hiểm sắp xuất hiện.
“Ríu rít!”
Tiểu Bạch lại kêu lên.
“Xùy…”
Tuyến xà lại bò đến, trong đôi mắt dọc mang theo sát khí lạnh lẽo, máu tươi nơi này kích thích bọn chúng, sau khi thấy Tần Phong lập tức nâng nửa người lên, nhào về phía Tần Phong như đang nhảy.
Tốc độ của Tần Phong càng nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã đóng đinh những con Tuyến xà này trên mặt đất.
Chỉ có điều mũi tên của Tần Phong cũng không có bao nhiêu, chỉ mang theo hơn ba mươi cái mà thôi.
Dần dần, Tuyến xà càng ngày càng nhiều, Tần Phong chỉ dùng tên nỏ đã không đánh giết nổi nữa.