Dịch giả: hungprods
Thấy Khô lâu, Liễu mong luyện Thông Linh
Yêu Đệ tử, Chung tặng ban Tinh Thuẫn.
==========================
"Hẳn không phải là Ẩn Linh Thể. Nếu không, trong quá trình Khai Linh lúc trước chắc chắn đã lộ ra rồi. Tuy nhiên ta nghe Thạch Xuyên nói, Tinh Thần lực của đệ tử này khá mạnh, vì vậy nên Nguyễn sư huynh ở Tàng Kinh Các đã chọn cho hắn học Quỷ Linh Công. Mà Tinh thần lực mạnh mẽ lại rất có lợi cho việc tu luyện Quỷ Linh Công, có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao hắn có thể luyện thành tầng thứ nhất của công pháp này nhanh như vậy." Khuê Như Tuyền chậm rãi nói.
"Tinh Thần lực mạnh mẽ! Nếu như vậy thì còn có thể giải thích được. Tuy nhiên công pháp phần sau có chút phiền toái, chẳng lẽ hắn lại thật sự muốn đi theo con đường của chi Luyện Thi sao?" Đạo cô nhíu mày nói.
"Hắn đã lựa chọn như vậy đương nhiên phải chấp nhận hậu quả. Nhưng ta thấy Bạch Thông Thiên này mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng trên phương diện thực chiến, tâm tính hành động cũng có chút thành thục, chắc hẳn cũng có mưu tính của bản thân. Như vậy đi, chúng ta cũng không cần quản nhiều, chỉ cần cung cấp cho hắn thêm chút tài nguyên, nói không chừng sẽ có một niềm vui bất ngờ đấy." Chu Xích trầm ngâm trong chốc lát, sau đó ở một bên nói như thế.
"Chu sư đệ nói vậy rất có lý." Nho sinh tán đồng nói.
"Được rồi, khi nào kết thúc việc này ta sẽ tự mình tiếp xúc qua một chút với người này xem sao."
Đạo cô xinh đẹp suy nghĩ một hồi, cũng gật đầu đồng ý.
Loading...
Ba người lại thảo luận vài câu, sau đó đạo cô liền bước ra ngoài, bắt đầu chủ trì những trận tỷ thí nhỏ của đệ tử từ ba mươi tuổi trở xuống.
******
Năm sáu canh giờ sau, Liễu Minh đang nhìn không chớp mắt một cuộc tỷ thí có thanh thế kinh người trong quảng trường.
Chỉ thấy một đệ tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi, đang trốn phía sau một băng thuẫn lơ lửng cách mặt đất không cao lắm, hai tay liên tục bấm niệm pháp quyết.
Chỗ cách người hắn không xa là hai con quái vật khổng lồ đang điên cuồng tấn công lẫn nhau, phát ra tiếng động rung trời.
Một bên là tượng người khổng lồ cao ba trượng tay cầm kiếm, một bên là bộ xương khô trắng xám, toàn thân được khí đen lượn lờ bao phủ, ánh sáng xanh lục trong hai mắt lập lòe, mỗi tay đều cầm một thanh đao bằng xương đầy răng cưa.
Hai bên đều không trốn không tránh, chỉ chăm chăm điên cuồng huy động binh khí trong tay công kích đối phương.
Trong phút chốc, áo giáp đen nhánh trên người tượng người đã bị tàn phá nhìn không ra hình dạng. Về phần Khô Lâu thì hơn phân nửa khung xương đã vỡ vụn ra, thậm chí ngay cả đầu lâu cũng bị cây kiếm khổng lồ của tượng người chém bay non nửa.
Tuy nhiên ngay lúc này, đệ tử trung niên trốn sau tấm băng thuẫn lại dùng ngón tay liên tục điểm vào không trung về phía Khô Lâu, miệng đồng thời lẩm bẩm chú ngữ.
Một màn kinh người xuất hiện.
Chỉ thấy lớp khí đen trên người Khô Lâu bỗng nhiên sôi trào lên, những chỗ vỡ vụn ngoài cơ thể và non nửa đầu lâu bị chém mất đang nhanh chóng được lấp đầy và mọc lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Trong nháy mắt đã hoàn thành, toàn bộ khung xương nguyên vẹn không sứt mẻ chút nào hiện ra trước mắt.
"Vù", "Vù"…
Cốt đao trong tay Khô Lâu lại điên cuồng chém một trận, khiến cho áo giáp trên người tượng người nát bấy, lộ ra chỗ khảm Linh Thạch trước ngực.
Sau một kích tiếp theo, Khô Lâu đã đập vụn viên Linh Thạch.
Lúc này tượng người mới ngã ngửa ra sau, nằm bất động trên mặt đất.
Đệ tử trung niên lúc này mới đắc ý phất một tay lên, thu lại băng thuẫn đang chắn trước người, tay còn lại đánh ra một chiêu.
Khô Lâu lập tức quay tít một vòng, sau đó thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại, trong nháy mắt kích thước của nó chỉ còn bằng bàn tay, bị khí đen quấn quanh rồi bay thật nhanh về phía đệ tử trung niên.
"Chậc chậc, Bạch Cốt Nhân Ma của Tân sư huynh ngày càng lợi hai, dường như đã đạt tới cảnh giới ‘Bách Cốt’, thậm chí ngay cả tượng người thí luyện cũng không thể kiên trì được bao lâu."
"Năm đó Tân sư huynh cũng nhờ vận khí đại phát, trong lúc vô tình có được một khối Thông Linh Âm Cốt, mới có thể luyện chế ra Nhân Ma cấp bậc này. Nếu ta cũng có vận khí như vậy thì tốt quá rồi."
"Điều này cũng chưa chắc đã là tốt! Bạch Cốt Nhân Ma này mặc dù càng ngày càng lợi hại, nhưng tu vi bản thân Tân sư huynh vẫn luôn kẹt tại bình cảnh Linh Đồ hậu kỳ, không cách nào tiến thêm một bước, hơn nữa sư huynh đã qua ba mươi tuổi, cũng không còn bao nhiêu hy vọng tiến giai Linh Sư nữa."
"Đúng vậy, cũng bởi Tân sư huynh quá chìm đắm trong việc luyện chế Nhân Ma này nên mới làm trễ nải việc tu luyện của bản thân. Hơn nữa nếu phải tranh đấu thực sự, trước tiên cứ nghĩ cách vây khốn Nhân Ma này, sau đó bắt lại chủ nhân là có thể giành chiến thắng một cách dễ dàng rồi. Bản thân Tân sư huynh vẫn còn hơi yếu một chút, lần thi đấu Đại Giác tiếp theo căn bản không có khả năng trở thành đệ tử hạch tâm."
"Không ngờ Thông Linh Quyết phối hợp với Bạch Cốt Nhân Ma này lại có hiệu quả thần diệu như vậy. Hay là chúng ta cũng tu luyện qua bí thuật này một chút."
"Cũng được. Nhưng công pháp trụ cột bổn tông và Thông Linh Quyết cũng không quá thích hợp. Năm đó Tân sư huynh cũng phải chọn Huyền Âm Công, sau đó mới có thể tu luyện bí thuật này."
Những đệ tử khác trong quảng trường đều đang nghị luận về trận chiến này, nhưng mỗi người lại có thái độ khen chê không giống nhau.
"Đây hẳn là ‘Thông Linh Quyết’, vậy mà có thể khống chế sử dụng Quỷ vật, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!" Liễu Minh thì thào trong miệng.
Mặc dù hắn đã nghe người khác nói từ trước, đệ tử Man Quỷ Tông có thể sai Quỷ khiển Ma, nhưng trận chiến trước mắt là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy, có thể tưởng tượng được nỗi khiếp sợ trong lòng.
Không riêng gì hắn, những đệ tử mới nhập môn khác cũng trợn mắt há hốc mốm, ngay cả đệ tử chín Linh Mạch như Tiêu Phong khi thấy Bạch Cốt Nhân Ma kia xuất hiện, hai mắt cũng không chớp lấy một cái.
Thuật này hoàn toàn khác so với pháp thuật bình thường như Phong Nhận, Hỏa Đạn, các loại Quỷ quái vẫn luôn là điều cực kỳ thần bí ở thế giới phàm nhân.
Mặc dù trong lòng đám người Liễu Minh đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy, sự chấn động vẫn vượt xa sự tưởng tượng của bản thân.
Song cũng bởi như thế lại khiến cho Liễu Minh thêm vài phần chờ mong với việc sau này mình cũng có thể tu luyện Thông Linh Quyết.
Qua cả buổi sau đó, đúng lúc một đại hán cao lớn vạm vỡ được bao bọc trong một tầng ánh sáng vàng rực, một quyền nện nát bấy đầu tượng người, tỷ thí nhỏ lần này đã hoàn toàn kết thúc.
Người đạt được đánh giá thượng đẳng không ngờ lại chỉ có một mình Tiêu Phong.
Được đánh giá trung thượng có năm người, trong đó bao gồm Liễu Minh và vị Tân sư huynh kia, cùng với Thạch Xuyên - vị Đại sư huynh của đám đệ tử vẫn còn được ở lại trên Cửu Anh Sơn.
Về phần Chu Liên Tinh, Cố Mi San, biểu hiện của hai nữ tử này lại rất bình thường.
Trong lúc khảo thí, Liễu Minh cũng không thấy Chu Liên Tinh sử dụng món Linh Khí trong lời đồn đó.
Mà dựa vào đánh giá không giống nhau, tất cả đệ tử tham gia tỷ thí nhỏ đều được ban thưởng khác nhau. Đệ tử có đánh giá từ trung đẳng trở xuống, tất cả đều được ba viên Hồi Nguyên Đan.
Chỉ cần phục dụng đan dược này vào thời điểm cạn kiệt Pháp lực, tốc độ khôi phục Pháp lực bản thân có thể tăng lên gấp mấy lần.
Còn năm người được đánh giá trung thượng, ngoài ba viên Hồi Nguyên Đan, còn được thêm một cây Tĩnh Tâm Hương.
Hương này dường như giống hệt Đàn Hương bình thường, nhưng chỉ cần đốt lên vào lúc tâm thần khô kiệt là Tinh thần lực có thể khôi phục lại với tốc độ gấp mấy lần, hơn nữa sử dụng lúc tìm hiểu công pháp bí thuật lại càng có được hiệu quả nhất định. Vì vậy nên giá trị cây này còn hơn xa ba viên Hồi Nguyên Đan kia.
Tuy nhiên người duy nhất đạt được đánh giá thượng đẳng là Tiêu Phong, ngoại trừ Hồi Nguyên Đan, Tĩnh Tâm Hương, còn được thêm một lọ linh dịch càng thêm quý hiếm.
Nghe nói trước lúc gặp cường địch mà uống xong linh dịch này, có thể tạm thời gia tăng Pháp lực lên hai thành trong vòng nửa canh giờ.
Sau đó Khuê Như Tuyền tuyên bố kết thúc tỷ thí nhỏ lần này, đệ tử có thể rời đi.
Lập tức chúng đệ tử cúi người hành lễ với ba vị Linh Sư, sau đó bèn đua nhau cưỡi mây bay lên trời.
Đúng lúc Liễu Minh cũng muốn rời đi theo đám người, bỗng nhiên vị Chung sư cô kia mở miệng gọi hắn lại.
"Sư cô có gì phân phó?" Trong lòng Liễu Minh có chút khó hiểu, nhưng trên mặt không lộ ra chút nào, sau khi khom người thi lễ liền cung kính nói.
"Biểu hiện của ngươi trong lúc thực chiến không tệ, nếu không phải công pháp tu luyện của ta không quá thích hợp với ngươi, thậm chí ta đã nghĩ sẽ trực tiếp thu ngươi làm đệ tử thân truyền. Nếu ngươi đã có cơ sở nhất định trên phương diện thực chiến, cũng nên bỏ ra chút thời gian đi tới tầng hai Chấp Sự Đường nhận một vài nhiệm vụ có độ nguy hiểm không lớn để tích lũy điểm cống hiến. Độ quan trọng của điểm cống hiến trong tông còn hơn xa trí tưởng tượng của đám đệ tử mới nhập môn các ngươi. Con đường tu luyện cũng không phải chỉ có đóng cửa khổ tu là có thể thành tài." Đạo cô xinh đẹp nghiêm nghị nói với Liễu Minh.
"Đa tạ sư cô chỉ điểm, đệ tử đã hiểu rõ." Liễu Minh nghe xong, liên tục gật đầu.
"Vòng đồng này của ngươi ắt hắn là một kiện Phù Khí, uy lực của công kích sóng âm cũng coi như không tệ, nhưng trên phương diện phòng ngự vẫn còn quá kém. Như vậy đi, trong tay ta còn có một kiện Phù Khí trước kia đã dùng để hộ thân, bây giờ đưa cho người dùng. Mặc dù ngươi không có khả năng đồng thời sử dụng hai loại Phù Khí, nhưng tùy theo tình hình cũng có thể luân phiên sử dụng." Đạo cô suy nghĩ một chút, sau đó bỗng nhiên lấy ra một thiết bài hình tam giác lớn cỡ bàn tay từ trong tay áo.
"Đa tạ sư cô ưu ái! Phù Khí này là..." Liễu Minh thấy vậy, đương nhiên quá đỗi vui mừng.
"Tam Tinh Thuẫn này khác xa những loại Phù Khí khác, không thể nào dùng để công kích đả thương địch nhân, chỉ có thể dùng để hộ thân, đợi sau khi ngươi có thể nắm giữ sơ bộ sẽ lập tức hiểu rõ cách sử dụng nó như thế nào." Đạo cô điềm tĩnh nói, đưa thiết bài cho hắn.
Liễu Minh nhận lấy Phù Khí hình thiết bài, miệng cảm ơn không ngớt.
"Đi xuống đi. Ta rất coi trọng ngươi, đừng để cho ta phải thất vọng." Đạo cô mỉm cười nói, lập tức xoay người bước đi.
Liễu Minh lại lần nữa cung kính thi lễ, sau đó quay người lại, triệu hồi ra đám mây xám tro bay lên trời.
Trên đám mây, ánh mắt hắn liếc nhìn xuống quảng trường, phát hiện Tiêu Phong, Vu Thành cũng không lập tức rời đi, đang đứng bên cạnh Khuê Như Tuyền và Chu Xích, trên mặt hai người đều lộ vẻ kính cẩn như đang nghe chỉ dạy gì đó.
Xem ra hắn biểu hiện một chút thành quả tu luyện trong lần tỷ thí nhỏ, quả nhiên đã bị chú ý rồi.
Nếu không vì sao hắn lại có trong số những người được giữ lại sau cùng, hơn nữa điều càng bất ngờ hơn là lại được thêm một kiện Phù Khí.
Liễu Minh sờ sờ thiết bài trong tay áo, trên mặt không kìm được mà lộ vẻ vui mừng.
Không tính Phù Kiếm có được khi mới nhập môn kia, hắn đã muốn có thêm một kiện Phù Khí thuận tay từ lâu rồi.
Đối với đệ tử bình thường, điều khiển hai kiện Phù Khí có lẽ chuyện mơ mộng hão huyền, nhưng đối với người có thể chia tinh thần ý thức làm hai phần như hắn lại là chuyện nước chảy thành sông. Hiện giờ hắn đã có hai kiện Phù Khí, theo như lời Chung sư cô nói, mình cũng có năng lực nhận nhiệm vụ đơn giản để tích lũy chút điểm cống hiến.
Dù sao thỉnh thoảng hắn cũng sẽ gặp phải một vài vấn đề trong việc tu luyện, mà vì nguyên nhân Minh Cốt Quyết nên hắn cũng không tiện đi hỏi thăm Thạch Xuyên cũng như các vị sư huynh sư tỷ chi Cửu Anh, hắn chỉ có thể tiêu phí một ít điểm cống hiến để tới Tuệ Thiên Đường tìm lời giải đáp mà thôi.
Tuy nhiên trước đó mà mình tu luyện qua bí thuật Luyện Hồn Tác kia một lần thì lại càng yên tâm hơn.
Trong lòng Liễu Minh đang suy nghĩ, bất tri bất giác đã về tới chỗ ở của mình, hắn lập tức hạ xuống tiểu viện.
Ánh mắt hắn đảo quanh một vòng, chợt nhìn thấy một cây nhỏ cao hai trượng bên ngoài sân nhỏ, khóe miệng bỗng nhếch lên, miệng đột nhiên nói lẩm bẩm gì đó, sau bảy tám hơi thở, hai tay đồng thời giơ lên.
"Phốc", "Phốc" hai tiếng, hai đạo Phong Nhận màu xanh một trước một sau từ trong tay hắn bắn ra, sau mấy cái chớp lóe đã cắt cây gỗ nhỏ kia thành ba phần.