logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Cả kinh sợ hãi, Trác Phàm chăm chú che hai tay ở ngực, đau đến mức nằm phục trên mặt đất, lẩm bẩm nói: "Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ ta tu luyện công pháp bị tẩu hỏa nhập ma."

Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn bắt đầu hoảng sợ. Thiên Ma Đại Hóa Quyết nếu là ngay từ đầu tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, căn cơ không tốt, không đơn giản chỉ là phí công. Chắc rằng kiếp này không thể tiếp tục tu luyện, triệt để trở thành một người tàn phế.

Nhưng cỗ đau đớn này tựa hồ chỉ trong chớp mắt, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Trác Phàm đứng dậy, thở phào một cái, mày nhíu thật sâu, sờ sờ ở ngực, trăm bề không thể hiểu được.

Nhưng khi hắn tiếp tục cất bước, tim lại truyền tới từng đợt đau đớn.

"Không đúng, đây không phải là tẩu hỏa nhập ma, mà chính là. . . Tâm ma."

Lần này, sau khi biết được nguyên nhân, Trác Phàm cẩn thận dò xét nguyên nhân phát ra tâm ma. Đối với người tu luyện, nếu bỏ mặc không để ý tới tâm ma, thì chờ đợi họ không xa sẽ là chân chính tẩu hỏa nhập ma.

Rất nhanh sau đó, Trác Phàm đã tra được nguyên nhân gây ra tâm ma cho mình, chính là nguyên nhân này khiến lòng của hắn hơi khó chịu.

Thì ra trước khi bị Ma Hoàng đoạt xá, Trác Phàm vốn dĩ là một đầy tớ trung thành của Lạc gia, gia chủ và tiểu thư đối với hắn rất tốt, cho nên hắn thề một đời một lòng trung thành với Lạc gia. Trước khi hắn chết, cái chấp niệm trong lòng hắn chính là tiếc nuối không bảo vệ được Lạc gia.

Trùng hợp lúc này, oán niệm của Ma Hoàng và chấp niệm của hắn hợp cùng một chỗ, Ma Hoàng đoạt được linh hồn cùng với thân thể của hắn một lần nữa sống lại, phần chấp niệm này của hắn tương đương một khế ước trói buộc Ma Hoàng.

Loading...

Nói cách khác, Ma Hoàng bởi vì đoạt xá hắn mà sống lại, thì phải thay thế hắn bảo vệ Lạc gia cả đời nếu không sẽ bị tâm ma quấy rối.

"Chết tiệt, chấp niệm của tiểu tử này không thể là gì khác tốt hơn sao, hết lần này tới lần khác lại muốn làm người hầu cho người khác." Trác Phàm khóc không ra nước mắt, miệng đầy chua xót.

Nghĩ tới hắn đường đường là Ma Hoàng Trác Nhất Phàm, Thánh Vực đứng đầu Bát Hoàng, há có thể bị liên lụy bởi một cái gia tộc nhỏ yếu?

Nhưng là không thể không quan tâm cái tâm ma này.

Nghĩ đến điều này, Trác Phàm bất đắc dĩ xoa trán: "Tiểu tử ngươi tâm nguyện sau cùng có thể là tìm người báo thù rửa hận a, tầm vài ba năm là ta có thể giúp ngươi giết người, vì cái gì hết lần này tới lần khác. . . Ai, lão tử đời này coi như bị ngươi hủy rồi."

"Người nào, đi ra."

Đột nhiên, vang lên một tiếng hét già nua, Trác Phàm cảm thấy một luồng sát ý nồng đậm hướng hắn nơi này phóng tới.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Trác Phàm thở dài, ngẩng đầu hướng bên ngoài đi tới.

Nếu hắn đã bị phát hiện, vậy thì đi ra chiếu cố tên phản đồ Tôn quản gia này vậy. . .

Tách ra bụi cỏ, Trác Phàm sải bước đi vào trước mặt mọi người.

Tôn quản gia thấy được người tới là hắn, không khỏi cười khẩy một tiếng, lộ ra ánh mắt khinh bỉ: "Hừ, ta tưởng là ai chứ, thì ra là ngươi, thằng ranh con này." Nói xong lão lại lần nữa nhìn về phía Lạc Vân Thường, hoàn toàn không để hắn vào mắt.

"Đại tiểu thư, lão nô vẫn nên khuyên ngài mau chóng giao ra Hồi Long Chưởng công pháp, miễn cho vì ngươi mà mà lại có thêm nhóm người nữa thương vong. Ta nếu làm như vậy, ngài cũng không muốn nhìn thấy đi."

"Thúi lắm! Tôn lão đầu, tên phản đồ sơn trang. Chỉ cần có chúng ta ở đây, ngươi đừng mong động tới một cọng tóc của tiểu thư và thiếu gia." Thống lĩnh hộ vệ Lạc gia ngẩng đầu tiến về trước một bước, quát to.

Lông mày của Lạc Vân Thường ngưng lại đầy giận dữ nhìn chằm chằm lão ta, khuôn mặt xinh đẹp toát ra vẻ bất khuất: "Tôn quản gia, Hồi Long Chưởng là công pháp Linh giai vũ kĩ đời đời truyền lại của Lạc gia ta, chúng ta thà chết cũng không giao cho ngươi."

Nghe xong bọn họ nói chuyện, Trác Phàm khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Hắn không rõ tại sao đám sơn tặc này lại tấn công Lạc gia làm gì, hóa ra chỉ vì một bộ Linh giai vũ kĩ.

Trên đại lục Đế Vũ, công pháp vũ kĩ phân thành Thiên, Địa, Huyền, Linh, Phàm. Mỗi loại lại phân ra thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Tại Thánh Vực, Linh giai vũ kĩ đầy đưởng, khắp nơi đều có. Trong mắt Ma Hoàng như hắn lại càng là đồ bỏ đi, trên tay hắn có cả hàng ngàn bộ đếm không xuể.

Vì loại vật này mà bỏ mạng thật không đáng.

Bất đắc dĩ thở dài, Trác Phàm hô lớn: "Đại tiểu thư, chỉ là một bộ Linh giai vũ kĩ mà thôi, không cần phải đắn đo, cho bọn hắn a, một hồi ta bồi lại cho ngươi được không."

Lời vừa nói ra, mọi người đồng loạt giật mình, tiếp đó cùng nhìn về phía hắn như đang nhìn một người điên.

"Trác Phàm, khẩu khí của tiểu tử ngươi thật lớn, tùy tiện bồi một bộ Linh giai vũ kĩ? Dựa vào cái gì, chỉ bằng ngươi, một tên người hầu trong Lạc gia mười lăm năm? Ha ha ha. . ."

Tôn quản gia ngửa mặt lên cười to, trong mắt tràn đầy vẻ trào phúng. Đám sơn tặc còn lại cũng theo sau cười ha hả, không chút nào che giấu sự chế nhạo.

Mấy người trong nhóm hộ vệ cũng nhìn về Trác Phàm, vẻ mặt tràn đầy sự nghi hoặc. Còn có mấy người, ngày thường là bạn bè quen thuộc của Trác Phàm, càng là cảm thấy kỳ quái.

Tiểu tử này bình thường rất đúng đắn, đàng hoàng a, chả nhẽ bị sơn tặc dọa sợ trở nên điên rồi, lúc này lại nói vớ nói vẩn?

Đúng, nhất định là như vậy!

Kết quả, tất cả hộ vệ đều dùng một ánh mắt đồng tình nhìn lấy hắn.

Biết được suy nghĩ của bọn hắn, Trác Phàm thờ ơ nhún vai. Giờ khắc này, chỉ sợ hắn nói là không chỉ có Linh giai vũ kĩ, hắn còn có cả đời sở học Cửu U bí lục của Thượng Cổ Ma Đế bọn hắn cũng không tin tưởng.

"Trác Phàm đừng nói bậy, còn không mau qua đây bảo vệ thiếu gia."

Một tiếng quát vang lên, Trác Phàm quay đầu nhìn lại, bắt gặp Lạc Vân Thường đang tức giận nhìn mình. Nhưng tại trong sâu đôi mắt của nàng, Trác Phàm nhìn thấy được sự quan tâm cùng thương xót.

Khóe miệng hơi nhếch lên, Trác Phàm đã hiểu được ý tứ của nàng.

Đại khái vị đại tiểu thư này cũng tưởng rằng hắn bị điên rồi, nhưng mà không đành lòng để hắn ở giữa hai bên đang quyết tâm đánh nhau sống chết mà bị ngộ giết, nên mới tìm cơ hội cho hắn trốn bên trong nhóm hộ vệ để được bảo hộ.

"Các ngươi còn thất thần làm gì, còn không nhanh đưa hắn kéo lại đây, đừng để cho hắn ở nơi đó mất mặt xấu hổ." Lạc Vân Thường lại hướng hộ vệ quát to.

Nhưng mà, còn chưa đợi hộ vệ phản ứng, một thanh đao màu bạc tản ra mùi máu tanh đã đặt tại trên cổ Trác Phàm.

"Chậm đã!"

Tôn quản gia cười lạnh lùng, hai mắt thẳng tắp nhìn về phía Lạc Vân Thường, giống như xem thấu tất cả tâm tư của nàng: "Hắc hắc hắc. . . Đại tiểu thư vẫn là trước sau như một thiện tâm nha, ngay cả một người đầy tớ bị điên cũng muốn cứu."

Nhướng mày, Lạc Vân Thường phẫn nộ quát: "Tôn quản gia, chẳng lẽ ngươi ngay cả kẻ điên cũng không buông tha?"

"Ha ha ha. . Vẫn là câu nói kia, nếu không muốn có người vô tội bị liên lụy, liền nhanh đem Hồi Long chưởng giao ra đây. Nếu không nghe lời, chúng ta những người này cũng không để ý đao thương dính thêm nhiều một ít máu người."

Vừa dứt lời, gã sơn tặc đang dùng đao gác ở trên cổ Trác Phàm đã di chuyển đao lên mặt hắn muốn vẽ vẽ vài đường, còn phát tiếng cười đầy nhan hiểm và khát máu.

Lạc Vân Thường khẽ hé miệng, trong mắt xuất hiện một tia do dự, nhưng là rất nhanh thống khổ nhắm hai mắt lại.

Thấy tình cảnh như vậy, Trác Phàm đã rõ ràng quyết định của nàng.

Tuy rằng đại tiểu thư cũng không có ý định lấy vũ kỹ đổi mạng của hắn, nhưng nàng là một người chủ, vì một cái người hầu trong lúc nhất thời có sự do dự, hắn đã cảm thấy vui vẻ.

Bất quá, kế tiếp hắn muốn sống, nhất định phải do chính mình tự giải quyết.

Quay đầu nhìn thoáng qua gã sơn tặc đang cầm đao, thân thể mập mạp, cái đầu cùng hắn không sai biệt lắm, thực lực đại khái Trúc Cơ bảy tầng.

"Hẳn là có thể giải quyết!"

Trác Phàm hai đấm nắm thật chặt, trong cơ thể nguyên lực âm thầm hướng cánh tay trái hội tụ, trong mắt hiện lên một tia ngoan độc.

"Hừ, tiểu thư, ngươi đã như thế cố chấp. Như vậy tên Trác Phàm này, sẽ là người đầu tiên bởi vì ngươi mà chết." Bàn tay to của Tôn quản gia vung lên, gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Vân Thường đang thống khổ nhắm hai mắt, quát, "Mập mạp, động thủ."

Nghe được mệnh lệnh, tên mập mạp kia gian tà cười một tiếng, trong tay đao bạc bắt đầu nhấc lên cao.

Nhưng mà, ngay lúc này, sau khi đụng một tiếng, trong tai mọi người truyền đến âm thanh xương cốt vỡ vụn "Rắc rắc", tiếp theo đó là tiếng khóc thét như heo bị chọc tiết của gã mập mạp kia.

Đao trong tay gã cũng là theo đó rơi xuống.

Trác Phàm thuận tay tóm lấy thanh đao đang rơi xuống, chém lại một đao hướng gã sơn tặc mập mạp này.

Trong nháy mắt, máu tươi rơi lả tả, một cái đầu lâu to béo bay lên không trung.

Trác Phàm tuy rằng chỉ có thực lực Trúc Cơ tầng năm, nhưng cường độ thân thể cùng nguyên lực trong cơ thể của hắn đều có thể sánh ngang với cao thủ Tụ Khí Cảnh. Lúc đó thừa dịp gã mập mạp kia không chú ý, khuỷu tay trái mãnh liệt lực lượng đã va chạm ngực gã, làm cho xương cốt trước ngực và phía sau lưng của gã vỡ vụn.

Tiếp theo giơ tay chém xuống, tất cả hết thảy đều như nước chảy mây trôi hành văn liền mạch lưu loát.

Tất cả mọi người đều không phản ứng được chuyện gì đã xảy ra, gã mập mạp kia sớm đầu thân một nẻo, đi đời nhà ma.

Bộp!

Cái đầu tràn đầy máu tươi rơi trên mặt đất, lộn vòng lăn tới trước mặt Tôn quản gia.

Tôn quản gia ngây ngốc nhìn thấy cái khuôn mặt quen thuộc trước mắt, không thể tin được đây là sự thật.

Lão ở Lạc gia nhiều năm như vậy, chính là nhìn thấy Trác Phàm lớn lên, hắn là cái loại người gì, Tôn quản gia làm sao có thể không biết, đó là một người hầu trung hậu thành thật, mặc cho người khi dễ.

Ai có thể nghĩ tới, một con người giống như cừu như vậy, có một ngày lại lộ ra răng nanh của hổ sói, đem một cao thủ Trúc Cơ bảy tầng giải quyết chỉ bằng một đao. Đánh giết một cách đầy ác độc và tàn nhẫn, mặc dù bọn họ là sơn tặc nhưng trong lòng cũng phát lạnh.

Nhóm hộ vệ Lạc gia càng là sợ ngây người, đây vẫn là cái kia cùng bọn chúng cùng nhau cười nói, trung hậu lương thiện Trác Phàm sao. Không đề cập tới tu vi, với cái thân thủ nhanh nhẹn hung ác này cho dù là thống lĩnh hộ vệ của bọn họ cũng không thể theo kịp.

Tất cả mọi người bị một màn bất ngờ này chấn động tại chỗ, thời gian giống như đứng lại, hai mắt mọi người đều thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Trác Phàm tay đang cầm đao máu, không nhúc nhích, tựa hồ ngay cả hô hấp cũng quên.

Lúc này không đi, thì đợi tới khi nào?

Trác Phàm hai mắt nhíu lại, quyết định thật nhanh, thừa dịp lúc mọi người còn đang phát mộng, đem đao máu mạnh mẽ vung về phía Tôn quản gia, chính mình thì hướng Lạc gia tiểu thư bên kia phóng đi. Đợi Tôn quản gia kịp phản ứng, đem đao máu ngăn lại, Trác Phàm sớm đã đi tới trước người Lạc Vân Thường.

Một tay ôm lấy Lạc Vân Hải, một tay bắt lấy Lạc Vân Thường, hướng trong rừng cây chỗ sâu chạy đi.

"Đi!"

Lạc Vân Thường hơi sửng sốt, không biết phải làm sao, chỉ có thể tùy ý hắn lôi kéo chạy theo.

Tôn quản gia thấy dê béo bị vây trụ lại chuồn mất, trong lòng không khỏi khẩn trương, quát: "Đuổi theo cho ta!"

Chính là, bọn họ vừa mới di chuyển, thống lĩnh hộ vệ cùng chúng hộ vệ đã ngăn ở trước mặt bọn họ .

"Hừ, các người nghĩ nhóm các ngươi có thể ngăn được chúng ta sao?" Tôn quản gia nhìn thấy thống lĩnh hộ vệ, hung tợn nói.

Thống lĩnh hộ vệ thản nhiên cười, lắc lắc đầu: "Ngăn không được, nhưng là có thể kéo dài thêm ít thời gian, giúp cho thiếu gia cùng tiểu thư thoát thân."

"Hắc hắc hắc . . . Các ngươi vừa chết, thì bọn họ còn có thể chạy đi đâu?" Tôn quản gia âm hiểm nói.

Quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng bọn Trác Phàm biến mất, thống lĩnh hộ vệ tự tin gật đầu: "Trước kia có lẽ chạy không thoát, nhưng hiện tại có đứa nhỏ kia bảo hộ bọn họ."

Các hộ vệ còn lại nghe xong, cũng là đồng thời gật đầu, trong lòng không hiểu vì sao đều tín nhiệm Trác Phàm.

Tuy rằng bọn họ không rõ Trác Phàm vì sao đột nhiên như thế dũng mãnh, nhưng là có dũng sĩ như vậy ở bên người thiếu gia tiểu thư, cũng có thể làm cho bọn họ thêm cơ hội sống sót.

Hung dữ cắn chặt răng, Tôn quản gia nhìn về phương xa, ánh mắt như rắn độc: "Tiểu tử thối kia nếu dám phá hỏng chuyện lớn của ta, chờ lão phu bắt được ngươi, nhất định phải lột da tháo xương, khiến cho ngươi chết không được toàn thây!"

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn